Hảo Huỳnh đại vu phẫn nộ nói:
- Không có huyết mạch bổn tộc, cũng có thể trở thành Chiến Thần? Trừ phi hắn có tín vật lịch đại Chiến Thần Chiến Thần lệnh, nếu không chỉ dựa vào việc hắn học được "Chiến Thần tinh kinh", mang đến cho hắn, chỉ có một con đường chết, nhân tộc tu sĩ, ngươi có Chiến Thần lệnh không?
Hỏa Huỳnh đại vu thần sắc đắc ý nhìn Cổ Thần, nhận định Cổ Thần không có.
Đúng lúc này, thần thức truyền âm của Thần Nữ Tự Ngọc vang lên trong thức hải Cổ Thần,
- Vậy đó sẽ dẫn đến đại họa, không được nói ra.
Cổ Thần thoáng sững người, Tự Ngọc biết trên người hắn có Chiến Thần lệnh? Cổ Thần nội tâm đột nhiên rộng mở, vừa vào Nam Hoang Vu Cương, Thần Nữ Tự Ngọc cả quãng đường đi theo tương trợ thì ra là có nguyên nhân.
Cổ Thần lắc lắc đầu, cho dù Thần Nữ Tự Ngọc không truyền âm nhắc nhở, Cổ Thần cũng không thể nói ra, nếu như để cho người khác biết, nhân, yêu lưỡng tộc Độ Hư Cảnh cường giả sẽ ùn ùn kéo đến, một trăm Cổ Thần cũng không còn đường sống.
Hỏa Huỳnh đại vu quát lớn một tiếng:
- Nếu như không có, vậy thì ngươi chịu chết đi!
Thấy Thần Nữ Tự Ngọc không động thủ với Cổ Thần, Hỏa Huỳnh đại vu trực tiếp lao ra từ trong Cửu sát đô thiên đại trận, tung một đường hỏa diễm quyền cương màu đỏ về phía Cổ Thần.
Hỏa Huỳnh đại vu tựa hồ hạ quyết tâm giết chết Cổ Thần, một quyền đánh ra chí ít dùng hết chín phần thực lực, có lẽ hắn cũng nhìn ra, Cổ Thần mặc dù chỉ có minh khiếu sơ kì tu vi, nhưng thực lực cao thâm khó đoán, cực khó phân biệt là đối thủ của hắn.
Thần Nữ Tự Ngọc cũng không ngăn cản, khoanh tay đứng nhìn, tựa hồ biết Cổ Thần có thể chống lại một quyền của Hỏa Huỳnh đại vu.
Hỏa diễm quyền cương của Hỏa Huỳnh đại vu, chí cương chí dương, nóng đến cực điểm, so với Xích hỏa ấn Tàng Thiên Cơ từng sử dụng, cường thịnh trăm lần.
Nhưng Chiến Thần lệnh ở trước ngực Cổ Thần, cũng không xuất hiện trạng thái rung động gặp phải hỏa diễm có thể thôn phệ mà ngược lại.
Tựa hồ Chiến Thần lệnh không sản sinh ảnh hưởng đối với hỏa hệ bí thuật của Cổ Vu tộc.
Nhưng Chiến Thần lệnh không có phản ứng, mệnh tuyền trong tim Cổ Thần đột nhiên chuyển đến một đường ba động.
Cổ Thần khẽ giật mình, nơi đó là hỏa chi bổn nguyên, sau khi tiến nhập mệnh tuyền sẽ như một miếng bàn thạch, không hề nhúc nhích, hôm nay đối diện hỏa diễm quyền cương của Hỏa Huỳnh đại vu, lại sản sinh một tia phản ứng.
Cổ Thần trong lòng thoáng vui, có ý muốn thử tác dụng của bổn nguyên, giơ tay một quyền, bí pháp gì cũng không thi triển, chỉ đánh ra một đường quyền cương bình thường, nghênh đón hỏa liệt quyền cương của Hỏa Huỳnh đại vu.
Mặc dù hai người thực lực tương cận, Cổ Thần vẫn nhỉnh hơn một chút, nhưng một quyền bình thường của Cổ Thần so với hỏa liệt quyền cương mà Hỏa Huỳnh đại vu thông qua "Hỏa cực bí điển" thi triển, uy lực kém hơn không chỉ mười lần.
Thần Nữ Tự Ngọc thần sắc nghi hoặc nhìn Cổ Thần, không biết Cổ Thần sao lại khinh địch như vậy.
Các vị đại vu mở to hai mắt, chờ xem kết quả giữa hai người.
Đột nhiên, hai đường quyền cương va vào nhau, nhưng, không nổ tung như mọi người dự đoán.
Quyền cương tương đối, Cổ Thần lập tức cảm thấy trong mệnh tuyền nóng rực, như là dung nham cực nóng, sôi lên như muốn tràn ra ngoài, một lực hút cực lớn dâng lên từ trong mệnh tuyền.
Như trường kình hút nước, hỏa liệt quyền cương và quyền cương bình thường của Cổ Thần dung hợp, hóa thành vô hình, thuận theo cánh tay, tất cả bị hỏa chi bổn nguyên hút vào trong mệnh tuyền, biến mất không chút tăm hơi.
Quyền kình của Cổ Thần, mất đi lực cản, tiến quân thần tốc, nhanh như điện xẹt, đánh thẳng vào người Hỏa Huỳnh đại vu.
Ầm...
Lúc này, mới là một tiếng nổ lớn, thân thể Hỏa Huỳnh đại vu như đạn pháo, bay theo phương hướng của quyền cương.
Trong chốc lát, lại một tiếng "bành", thân thể Hỏa Huỳnh đại vu va vào tường Chiến Thần điện, tạo thành một vết lõm sâu hình người, sau đó rớt xuống, ngã trên mặt đất.
Hỏa Huỳnh đại vu cũng là một võ vu, thân thể cường hãn, mặc dù như vậy, cũng không bị thương quá nặng, chỉ ho vài tiếng, sau đó lại bò dậy, nhìn Cổ Thần, trong mắt đầy vẻ khó hiểu và kinh ngạc.
Rõ ràng không tin, Cổ Thần chỉ giơ tay nhấc chân tùy ý tung một quyền, mà phá được hỏa diễm quyền cương, đánh trúng thân thể hắn.
Thần Nữ Tự Ngọc và các vị đại vu cũng mặt đầy nghi hoặc, hỏa diễm quyền cương và quyền cương bình thường của Cổ Thần vừa dung đã bại, đường quyền cương của Cổ Thần cũng quá cường đại, quả thực không thể tưởng tượng.
Nhưng, quyền cương của Cổ Thần đánh lên thân thể Hỏa Huynh đại vu, Hỏa Huỳnh đại vu không bị thương quá nặng.
Đến thổ huyết cũng không có, chỉ là ho mấy tiếng, chứng tỏ một quyền của Cổ Thần, không bao nhiêu sức.
Một đường quyền cương không có quá nhiều sức lại phá được hỏa diễm quyền cương đủ để khai sơn phá thạch của Hỏa Huỳnh đại vu, chính là điểm khiến mọi người khiếp sợ.
Tránh không để cho Cổ Thần hạ sát thủ, Âm Dập đại vu và Mộc Ân đại vu lập tức chạy đến bên Hỏa Huỳnh đại vu, Thiên Túc đại vu, Địa Tàng đại vu, Thổ Luân đại vu, cũng chặn giữa Cổ Thần và Hỏa Huỳnh đại vu, Âm Dập đại vu, Kim Nguyên đại vu, Thủy Cộng đại vu cũng nâng cao cảnh giác, chuẩn bị xuất thủ bất cứ lúc nào.
Nhưng, Cổ Thần đánh xong một quyền, rõ ràng không muốn tiếp tục xuất thủ, phủi phủi tay nói:
- Ta là một nhân tộc tu sĩ, ta cũng không muốn làm Chiến Thần của Cổ Vu tộc tộc các ngươi, đi vào Chiến Thần Sơn, tim kiếm "Chiến Thần tinh kinh" là hành động bất đắc dĩ, "Chiến Thần tinh kinh" không phải là thứ ai cũng có thể tu luyện, các ngươi không cần lo lắng ta sẽ truyền "Chiến thần tinh kinh" khắp thiên hạ, sau này ta đi dương quan đạo của ta, các ngươi đi cầu độc mộc của các ngươi, không ai liên quan đến ai, cáo từ!
Cổ Thần đang định rời đi, Thần Nữ Tự Ngọc thần thức truyền âm nói:
- Cổ, ngươi đã lấy được "Thần Chiến tinh kinh", đừng quên ước định giữa chúng ta.
Cổ Thần truyền âm nói:
- Bây giờ ta có chuyện gấp phải đi Nam Hỏa Hải, sau này chỉ cần ta biết Cổ Vu tộc có nạn, lập tức tương cứu.
Thần Nữ Tự Ngọc truyền âm nói:
- Đa tạ!
Cổ Thần truyền âm nói:
- Ta lấy được "Chiến Thần tinh kinh", phải đa tạ nàng mới đúng, cáo từ. Nguồn truyện:
Nói đoạn, thân ảnh Cổ Thần lóe lên, biến mất trong Chiến Thần điện.
Thuấn di...?
Các đại vu trong Chiến Thần điện, mắt đều lộ vẻ khiếp sợ, trong tim họ, Cổ Thần hoàn toàn là một người nhìn không chuẩn, sờ không thấu, cao thâm khó đoán.
Lần xuất hiện thứ hai, Cổ Thần đã ở cách Chiến Thần điện trăm dặm về phía Nam. Phong ảnh tiêu thuật, đến sơ nhập Độ Hư Cảnh cường giả cũng nhìn không ra, Cổ Thần một hơi thi triển hơn ba mươi lần, chớp mắt đã ra khỏi Chiến Thần điện hơn ba ngàn dặm.
Với tu vi hiện tại của Cổ Thần, pháp lực so với bốn năm trước, thâm hậu hơn rất nhiều lần, khiến "Phong ảnh độn thuật" đáng sợ có thể liên tục thi triển trăm lần, thi triển hơn ba mươi lần, pháp lực trong người vẫn như cũ, không hề có dấu hiệu khô kiệt.
Nhưng, chưa bước vào Độ Hư Cảnh, cứ sử dụng Phong ảnh độn thuật sẽ có lúc pháp lực khô kiệt, cũng không phải cách hay, sau khi ra khỏi Chiến Thần điện hơn ba ngàn dặm, Cổ Thần sử dụng Cửu long phù không môn tiếp tục di chuyển về phía Nam.
Sử dụng Cửu long phù không môn, di chuyển có thể đạt đến vạn trượng một lần, so với Phong ảnh độn thuật, chậm hơn gần một nửa, nhưng, Cửu long phù không môn là một món tiên bảo không gian, không cần Cổ Thần tiêu hao quá nhiều pháp lực vẫn có thể động dụng, có thể sử dụng.
Chớp mắt vạn trượng, tốc độ này, cho dù là sơ nhập Độ Hư Cảnh cường giả, cũng chỉ có đạt đến Đằng Vân Kì hậu kì tu vi, đem không gian pháp lĩnh ngộ đến một trình độ nhất định mới có khả năng đạt được.
Dùng Cửu long phù không vân so với Cổ Thần sử dụng Thiểm thiên phong dực phi hành, tốc độ nhnh hơn không chỉ mười lần, một ngày đủ phi độn gần ba trăm vạn dặm, nhanh như lưu tinh, không thua gì điện xẹt.
Cổ Thần phi độn hai ngày, đã ở rất xa Vu Cương, thâm nhập Cực Nam Hỏa Hải, hơn năm trăm vạn dặm, căn cứ dương mạch lưu động đồ khắc trên thạch phong trong Chiến Thần Sơn, dải dương mạch siêu cực đại tiếp cận Thuần Dương, mấy tháng thời gian này, trong phạm vi ba bốn trăm vanh dặm vuông, thỉnh thoảng xuất hiện trên mặt đất.