Công pháp Vạn Nhân Kỳ đang thi triển tuy rằng không phải Thiên Ma Bát Âm, nhưng không thoát được có liên quan, có thể chắc chắn một điểm đây chính là pháp quyết ma đạo, bởi Phật, Đạo, Nho... đều không thể có loại pháp quyết tà dâm như này được.
Pháp quyết Vạn Nhân Kỳ đang thi triển lúc này gọi là Dục Hải Ma Âm, chính là một loại Thiên Ma Bát Âm cấp thấp, lợi hại tới cực điểm, khi Vạn Nhân Kỳ thi triển những tu sĩ Tiên Thiên Cảnh bình thường đều không chịu nổi nàng mê hoặc, ngay cả tu sĩ Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ nếu không có tâm trí kiên định cũng khó chống lại được.
Nếu không phải Cổ Thần có kinh nghiệm từ kiếp trước, tâm trí cực kỳ kiên định, lấy tu vi Tiên Thiên Cảnh tầng ba của hắn rất khó có thể chống lại Dục Hải Ma Âm của Vạn Nhân Kỳ, có điều lúc này Cổ Thần chỉ có thể bảo trì một tia thanh minh trong lòng nhưng hắn cũng không thể phản kích lại đối với Vạn Nhân Kỳ.
Cổ Thần trăm triệu lần không nghĩ tới, Vạn Nhân Kỳ dĩ nhiên lại có được tà công ma đạo lợi hại như vậy. Nếu còn Hàng linh phù, Cổ Thần tự nhiên có thể một kiếm chém nàng thành hai mảnh, thế nhưng lúc này, Tiên Thiên chân khí của Cổ Thần đều dùng để chống lại âm thanh dâm tà của Vạn Nhân Kỳ, không thể tiến hành công kích.
Vạn Nhân Kỳ phát ra những tiếng tà dâm, từng bước tiến lại gần Cổ Thần, cũng không biết từ khi nào, thân thể Cổ Thần đang đứng trên không trung, bất tri bất giác đã rơi xuống mặt đất.
Dục Hải Ma Âm tuy rằng có thể mê thất mục tiêu nhưng lại không có lực công kích chân chính, thi triển Dục Hải Ma Âm là nhằm gợi lên dục vọng trong lòng mục tiêu đồng thời người thi triển ra cũng phát sinh dâm ý cường liệt, chỉ có thể giao hợp với nam tử, hấp thu dương khí, từ đó mới có thể giải trừ ham muốn.
Bằng không, nếu để cho dục vọng trong lòng quá nặng, không thể phát tiết sẽ dẫn tới bạo thể mà chết.
Dục Hải Ma Âm là pháp quyết dành cho nữ tử tu luyện, thi triển Dục Hải Ma Âm, sau khi phát tiết được dục vọng, hấp thu được dương khí trong người nam nhân, tu vi người thi triển sẽ càng tăng thêm một bước, còn nếu nam tu không bị Dục Hải Ma Âm mê thất, không tiến hành giao hợp, không chiếm được dương khí của hắn, người thi triển sẽ bị phản phệ, nặng thì bạo thể mà chết, nhẹ thì trọng thương, từ đó về sau bị trầm lạc trong dục vọng.
Thi triển Dục Hải Ma Âm cũng là việc cực kỳ nguy hiểm, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, đối mặt với tu sĩ có tu vi mạnh hơn chính mình, nữ tu thông thường sẽ không thi triển.
Cổ Thần liên tiếp giết chết mấy người Vạn gia, Vạn Nhân Kỳ kinh hồn táng đảm, tuyệt không dám động thủ với Cổ Thần, trong lúc chạy không thể thoát, chỉ có thể tử chiến đến cùng, bất đắc dĩ mới phải thi triển ra Dục Hải Ma Âm, đặt ra cục diện không sống thì chết.
Thấy Cổ Thần vẫn đứng yên không nhúc nhích, trong lòng Vạn Nhân Kỳ mừng rỡ, đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm môi, ánh mắt nhìn xuống nơi hạ thể Cổ Thần, thầm nghĩ:
- Tiểu tử thối, ta muốn hấp thu toàn bộ dương khí của ngươi, một tia không chừa, cho ngươi thoát dương mà chết...
Không ngừng phát ra Dục Hải Ma Âm, Vạn Nhân Kỳ liên tục mơn trớn thân thể mình, ánh mắt nhìn về phía Cổ Thần đã sớm bị dục vọng hoàn toàn chi phối.
Khoảng cách giữa Vạn Nhân Kỳ và Cổ Thần ngày càng thu hẹp, Cổ Thần lúc này chỉ có thể cố gắng chống đỡ Dục Hải Ma Âm, không cho mình bị dục vọng chi phối, thế nhưng hắn lại không có cách nào ngăn cản Vạn Nhân Kỳ bước qua đây.
Một trượng... năm bước.... bốn bước.... ba bước...
Vạn Nhân Kỳ bước từng bước đi tới trước người Cổ Thần, không ngừng vuốt ve thân thể mình, trong miệng càng gấp gáp phát ra Dục Hải Ma Âm.
Đúng lúc này...
"Chi..."
Vẫn ngồi yên trên vai Cổ Thần, Tiểu Bạch đột nhiên kêu lên một tiếng chói tai.
Ầm ầm...
Dục Hải Ma Âm trong tai Cổ Thần trong nháy mắt tiêu tán, nhất thời khôi phục khống chế cơ thể, lúc này, Vạn Nhân Kỳ cách hắn chỉ còn hai bước, một tay càng không tự chủ đang chụp tới hạ thể Cổ Thần.
"Phập..."
Không chút ngăn trở, Thanh ly kiếm cắm thẳng tới hai khỏa tuyết cầu trước ngực Vạn Nhân Kỳ.
- A...
Vạn Nhân Kỳ kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, cảm giác đau đớn trên ngực đan lập tức truyền về đại não đan xen lẫn dục vọng khiến toàn thân nàng phải co giật.
Qua mấy lần hô hấp, cảm giác đau nhức mới chiến thắng được dục vọng, giúp nàng thanh tỉnh lại. Vạn Nhân Kỳ cúi đầu nhìn trường kiếm đâm xuyên qua tim mình, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.
- Ngươi… Thế nào lại muốn giết ta?
Vạn Nhân Kỳ ôm lấy hai khỏa tuyết cầu, đẩy vào trong, tựa hồ như muốn kẹp lấy Thanh Ly Kiếm.
- Bởi vì, ngươi họ Vạn...
Cổ Thần không chút biểu tình, tay rút mạnh Thanh Ly Kiếm ra khỏi ngực nàng, một vòi máu tươi lập tức phun ra.
Vạn Nhân Kỳ há hốc mồm, không thốt ra được lời nào, trong mắt đầy vẻ không cam lòng, thế nhưng sinh mệnh đã tuyệt, cũng không vì nàng mà chậm lại chút nào.
Thình thịch...
Vạn Nhân Kỳ ngã ngược người trên mặt đất, không còn động đậy được nữa, hoàn toàn biến thành một cỗ thi thể.
- Tiểu Bạch, ngươi lại giúp ta một lần nữa.
Cổ Thần sờ sờ đầu Tiểu Bạch nói.
- Chi chi chi, chi chi chi..
Tiểu Bạch rung đùi đắc ý, vỗ vỗ vai Cổ Thần, tựa hồi muốn nói "không cần khách khí".
- Ngươi đến tột cùng là loại hồ ly gì? Ngay cả dị trùng Phệ thiên trùng từ thời thái cổ cũng phải sợ ngươi, mị thuật của Vạn Nhân Kỳ cũng không ảnh hướng tới ngươi chút nào? Theo ta biết Huyết quan hồ cũng không có được bản lĩnh giống như ngươi.
Cổ Thần cảm khái nói.
- Chi chi... chi chi chi...
Tiểu Bạch vung tay múa chân, lúc chỉ lên trời, lúc chỉ xuống đấy, hết chỉ trước lại chỉ sau, những động tác phức tạp này, Cổ Thần nhìn một hồi cũng không biết rốt cuộc Tiểu Bạch đang nói gì.
Tuy rằng không biết Tiểu Bạch đang nói gì, nhưng Tiểu Bạch muốn gì thì Cổ Thần lại biết.
Tay vừa nhấc, Linh tinh liền xuất hiện trong tay, Cổ Thần nói:
- Nội đan Chích hổ ta đã chiếm được, Linh tinh liền thuộc về ngươi.
- Chi chi... chi chi chi...
Tiểu Bạch nhất thời hoan hô một tiếng, lập tức bắt lấy Linh tinh trong tay, đặt ở trước mắt nhìn nửa ngày rồi nuốt xuống.
Cổ Thần cười nói:
- Linh tinh đối với ngươi mà nói, còn tốt hơn linh đan Tiên Thiên Cảnh, hấp thu cho tốt, tu vi của ngươi sẽ có bước tiến rất lớn.
Tiểu Bạch vừa nuốt Linh tinh liền ngồi lên đầu vai Cổ Thần, cũng không nhúc nhích, hàm lượng linh khí của Linh tinh này không phải chuyện đùa, lúc này đây Tiểu Bạch đang muốn bắt đầu luyện hóa.
Nhìn thoáng qua thi thể Vạn Nhân Kỳ trên mặt đất, Cổ Thần bổ ra một kiếm, đem mặt đất đào ra một miệng huyệt to cỡ một người nằm, một kiếm đưa thi thể Vạn Nhân Kỳ nhập vào bên trong.
Đưa tay trảo về phía áo khoác ngoài được Vạn Nhân Kỳ cởi xuống lúc trước, lập tức cả áo khoác và túi trữ vật liền bay qua đây, lấy hết linh thạch trong túi, một kiện pháp khí trung phẩm và rất nhiều phù chú đều thu nhập vào trong càn khôn trạc, con lại những thứ không cần thiết đều vất hết vào trong huyệt rồi lấp đất lên.
Ôm Tiểu Bạch vào trong ngực, Cổ Thần phóng xuất phi kiếm, lại nhắm hướng Hỏa Diệm Sơn bay đi, tuy rằng đã lấy được nội đan Chích hổ, thế nhưng thi thể Chích hổ vẫn còn rất nhiều thứ giá trị khác, những thứ đó dùng làm tài liệu luyện khí rất tốt, hiện tại trong tay Cổ Thần có tới vài món pháp khí trung phẩm, tài liệu luyện khí cũng có đủ, nếu có thể luyện hóa ra pháp khí thượng phẩm, thực lực của hắn càng thêm tăng mạnh.
Ngay cả trên người Vạn Nhân Kiếm cũng có được pháp khí thượng phẩm Cực băng châu, có thể kết luận, trên người Vạn Thiên Thụy khẳng định có pháp khí thượng phẩm, thậm chí ngay cả pháp khí cực phẩm cũng có không chừng.
Từ việc Vạn Nhân Kỳ có thể thi triển pháp quyết ma đạo xem ra, Van gia khẳng định có gì đó liên quan tới ma đạo, trong lòng Cổ Thần thầm lưu ý, có lẽ Vạn gia cũng không đơn giản như biểu hiện bên ngoài, tu vi Vạn Thiên Thụy là Tiên Thiên Cảnh tầng chín, đã rất khó đối phó rồi, nếu như còn có thêm pháp quyết ma đạo, vậy càng thêm lợi hại.
Pháp quyết ma đạo chú ý nhất là rút ngắn thời gian, phát huy uy lực lớn nhất, rất nhanh luyện thành, dưới Tiên Thiên Cảnh pháp quyết ma đạo rất chiếm được ưu thế, nếu Vạn Thiên Thụy còn có được pháp quyết mà đạo lợi hại, với tu vi Tiên Thiên Cảnh tầng chín của hắn, thực sự là một địch thủ cường đại.
Độn tốc của Cổ Thần nhanh như điện, rất nhanh liền về tới Hỏa Diệm Sơn, trước Dong Viêm Động, cảnh tượng vẫn y nguyên như lúc Cổ Thần rời đi, thi thể Vạn Nhân Kiếm và ba gã gia nô Vạn gia nằm lả tả một bên, thi thể Chích hổ bị cắt làm hai đoạn.
Tiểu Bạch còn đang luyện hóa Linh tinh, Cổ Thần đặt Tiểu Bạch lại trên mặt đất rồi đi tới trước thi thể Chích hổ.
Toàn thân Chích hổ đều là bảo khối, đương nhiên nội đan vẫn là thứ quý trọng nhất, Chích hổ quanh năm sinh hoạt trong Dong Viêm Động, một thân da thịt đều được dong hỏa rèn luyện, có tính tác dụng đặc thù.
Bốn chiếc hổ trảo cứng rắn vô cùng, là tài liệu pháp khí tốt nhất, nếu dung nhập vào Thanh Ly kiếm đủ có thể giúp Thanh Ly kiếm luyện thành pháp khí thượng phẩm. Hổ trảo trải qua dong hỏa rèn luyện đồng dạng còn có khí thế hủy diệt, khi được luyện thành pháp khí cũng sẽ trở thành tồn tại hàng đầu trong hàng pháp khí thượng phẩm.
Ngoại trử hổ trảo, hổ gân cũng là tài liệu thượng đặc, bất kể là luyện khí hay luyện đan, hổ gân đều có những tác dụng nhất định, nhưng nếu dùng trong luyện khí thì hiệu quả sẽ tốt hơn một chút.
Đem hổ gân dung nhập trong Tù Linh tác, có thể khiến Tù Linh tác trở thành pháp khí trung phẩm, mặc dù chỉ là pháp khí trung phẩm nhưng lại là pháp khí có thể tiếp cận vô hạn với pháp khí thượng phẩm.
Mặt khác còn có hổ cốt, hổ tiên, hổ nhục đều là những thứ đại bổ, đối với tu sĩ có tác dụng không nhỏ trong việc tu luyện.
Đầu Chích hổ này cao ba trượng, thân dài mười trượng, giống như một tòa núi nhỏ, Cổ Thần không thể mang đi toàn bộ thi thể Chích hổ mang đi, thế nhưng, hổ trảo, hổ gân đều được hắn thu thập vào trong càn khôn trạc, hơn nữa ngay cả hổ cốt, hổ tiên và hổ nhục cũng được hắn lấy đi không ít, chất đầy trong Càn Khôn trạc.
Làm xong tất cả, Cổ Thần ôm Tiểu Bạch phóng lên cao, ngự khí nhắm hướng Nhạc Thủy Thành bay đi.
Luc này, Dẫn hồn hoa đại biểu cho tử vong, Huyết hống đại biểu cho giết chóc, nội đan Chích hổ đại biểu cho hủy diệt, toàn bộ đều đã tới tay, lúc này Cổ Thần tự nhiên là muốn đi Hạo Thiên Động Phủ, bài trừ đi Tu Di Kim Cương đại trận, thu lấy mãn viên linh dược kia.
Cổ Thần khoác Tật Vũ phi phong, độn tốc cực nhanh, ngày đi hơn bốn ngàn dặm, so với lúc xuất phát còn nhanh hơn gấp đôi.
Khi đói bụng đã có hổ nhục làm thức ăn, có pháp khí lô đỉnh trong càn khôn trạc mang theo tùy thân, pháp khí lô đỉnh không chỉ có thể luyện đan mà còn có thể chế biến thực phẩm, cho hổ cốt, hổ tiên, hổ nhục... cùng đặt vào trong lô đỉnh rồi nấu nhừ, quá trình cũng giống như luyện đan, toàn bộ tinh hoa trong các nguyên liệu không có nửa điểm hao mòn.
Hổ cốt, hổ tiên, hổ nhục đều là thứ đại bổi, mỗi ngày sử dụng đều đặn khiến tinh thần của Cổ Thần gia tăng gấp bội, cảm giác khí lực lớn hơn không ít.
Tiểu Bạch sau khi nuốt Linh tinh vẫn luôn nhắm mắt bất tỉnh, quá trình luyện hóa lần này hiển nhiên so với những ần luyện hóa linh dược trước đó cần phải lâu hơn một chút.
Cổ Thần biết Tiểu Bạch đang trong quá trình tiến hóa cực nhanh, tuy rằng vẫn nhắm mắt không cử động nhưng thể trọng của Tiểu Bạch cũng ngày càng nặng hơn, thân thể cũng dần dần lớn, trong một ngày, thân thể của Tiểu Bạch từ ba thước đã cao lên thành bốn thước rồi.
Mỗi ngày Cổ Thần ngoại trừ phi độn chính là khổ tu, có nguyên linh đan trung phẩm sử dụng, lại dùng không ít linh thạch cung cấp cho hắn luyện Phệ Linh Quyết, còn có hổ cốt, hổ nhục đại bổ thân thể, chân khí Tiên Thiên trong cơ thể mỗi ngày đều tăng trưởng thêm rất nhanh.
Nhoáng cái thời gian đã qua sáu ngày, Cổ Thần đã rời xa Hỏa Diệm Sơn hơn hai vạn dặm, lộ trình đi tới Hạo Thiên Động Phủ đã được một nửa hành trình
Tiểu Bạch vẫn chưa nhúc nhích, thế nhưng thân thể đã cao tới chín thước, thể trọng càng không ngừng tăng lên gấp mấy lần.
Chín thước cũng gần như một trượng, Cổ Thần trong lúc di chuyển mang theo Tiểu Bạch như vậy cực kỳ bất tiện, thấy Tiểu Bạch vẫn còn đang mê man, Cổ Thần liền tạm đình chỉ, tìm một vị trí hẻo lánh tạm thời dừng xuống.
Bên trong Hạo Thiên Động Phủ có Phệ thiên trùng, Tiểu Bạch còn bất tỉnh, Cổ Thần không có cách nào đối phó với Phệ thiên trung cả, chỉ có thể chờ sau khi Tiểu Bạch tỉnh lại mới tiếp tục hành trình tới Hạo Thiên Động Phủ.
Hiện tại, tài liệu luyện chế Tam tuyệt đại trận đã thu thập đủ, sắp tới đi Hạo Thiên Động Phủ phá Tu di kim cương đại trận cũng không phải ngày một ngày hai là được, tất cả đều chờ Tiểu Bạch tỉnh lại rồi tính tiếp.
Cổ Thần cũng cảm thấy Tiên Thiên chân khí trong cơ thể đã đạt tới trình độ phi thường hồn hậu, tin tưởng qua không lâu nữa, hắn liền có thể đột phá tới cảnh giới Tiên Thiên Cảnh tầng bốn, tiến nhập Tiên Thiên Cảnh tầng bốn chính là tiến vào tầng lớp tu sĩ trung tầng trong Tiên Thiên Cảnh rồi.
Mấy ngày này Cổ Thần vẫn chưa có thời gian nhàn rỗi, hắn toàn lực tu luyện Linh kình thuấn tức quyết, có Phệ linh quyết tương trợ, tốc độ tiến triển của Linh kình thuấn tức quyết cực nhanh, có thể nói trong mấy ngày vừa qua Cổ Thần vẫn chưa lãng phí chút thời gian nào.
Lại qua tiếp sáu ngày, Tiểu Bạch vẫn chưa tỉnh lại, thế nhưng thân thể đã cao hơn ba trượng, tương đương với một ngọn núi nhỏ rồi, đồng thời thân thể của Tiểu Bạch cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, chiếc đuôi thứ hai đã bắt đầu mọc ra.
Ngày thứ nhất, chiếc đuôi thứ hai chỉ dài hơn một thước, ngày thứ hai đã thành trên dưới ba thước.
Cứ mỗi ngày chiếc đuôi thứ hai lại dài thêm ra hơn một thước.
Đuôi của Tiểu Bạch rất dài, hầu như chiếm tới phân nửa chiều cao, hiện Tiểu Bạch cao tới ba trượng nhưng đuôi đã dài tới hơn trượng, chiếc đuôi thứ hai mỗi ngày dài ra hơn một thước, nếu muốn phát triển ngang với kích cỡ của chiếc đuôi thứ nhất, đại khái cần trên dưới mười ngày là đủ.
Chín ngày qua đi, chiếc đuôi thứ hai của Tiểu Bạch đã phát triển ngang với kích cỡ chiếc đuôi thứ nhất, lúc này nó cũng ngừng phát triển, thế nhưng vẫn chưa thấy Tiểu Bạch tỉnh lại, có một điều thân thể Tiểu Bạch không thấy phát triển thêm, ngược lại còn từ từ nhỏ đi.
Cứ như vậy lại qua mười ngày sau, thân thể Tiểu Bạch đã khôi phục lại kích thước vốn có, rốt cuộc hai mắt nó cũng mở ra, Tiểu Bạch đã tỉnh lại.
Khi Tiểu Bạch tỉnh lại, Cổ Thần đang trùng kích bình chướng Tiên Thiên Cảnh tầng ba, hắn dừng lại ở chỗ này đã hơn hai mươi ngày, tức là gần một tháng, mỗi ngày Cổ Thần đều dành toàn bộ thời gian trên mặt tu luyện, Tiên Thiên chân khí tăng nhanh đã chạm tới bình chương Tiên Thiên Cảnh tầng ba, chỉ cần đột phá liền có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên Cảnh tầng bốn.
Hai mắt Tiểu Bạch vừa mở ra, đôi con ngươi linh động lập tức quan sát nhìn bốn phía, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ và hưng phấn, cuối cùng ánh mắt nó liền rơi xuống trên người Cổ Thần đang nhắm mắt tu luyện.
Nhất thời, ánh mắt Cổ Thần lại lộ ra thần sắc vui mừng, đi tới phía Cổ Thần.
- Cổ Thần...
Cổ Thần đang nhắm mắt tu luyện, đột nhiên nghe được tiếng bước chân đi tới, một giọng nói non nớt liền vang lên.
Thanh âm này giống như của một tiểu hài tử chỉ trên dưới mười tuổi đầu, thanh thúy mà dễ chịu.
Trong lòng Cổ Thần cả kinh, tiếng bước chân rõ ràng là của Tiểu Bạch, thế còn giọng nói này là của ai?