- Sớm biết có ngày hôm nay, lúc đó ta đã đích thân ra tay, giết hắn từ trong trứng nước, Thiên Cơ con trai ta chết trong tay hắn, bây giờ đến cả Tàng gia hắn cũng không bỏ qua,...
Tiêu Thần nghiến răng nói.
Tu sĩ tứ tuần nói:
- Ta đã truyền âm với thánh đình, thông qua truyền tống trận, Thánh hoàng có lẽ sẽ đến nhanh thôi, người này có càn rỡ thế nào, dưới tay Thành hoàng cũng chỉ có một con đường chết, chúng ta ra cầm chân hắn trước, đừng để hắn hủy diệt cả đế cung.
Tiêu Thần đế quân chắp tay nói:
- Đa tạ Trịnh huynh tương trợ.
Kim long đi đến đâu, nơi đó trở nên nát vụn, tu sĩ Tàng gia chết và bị thương vô số, từ sau khi Đại Doanh đế đình hình phạt sử Tàng Tiêu Viễn chết dưới tay kim long, không còn tu sĩ nào dám ngăn cản nó nữa, tât cả đều chạy trối chết.
Kim log độn tốc như quang, nhanh như điện xẹt, Tàng gia tu sĩ muốn chạy cũng không chạy thoát, bất luận Đông Tây Nam Bắc, vừa bay lên trời, kim long lập tức xuất hiện, xuất thủ miểu sát tu sĩ đó.
Cổ Thần đang hưng phấn đột nhiên hai luồng khí tức cường đại bùng lên từ trong đế cung, hai đường độn quang vọt thẳng lên trời.
Hai mắt Cổ Thần càng thêm đỏ ngầu, trong hai đường độn quang đó, một người tuổi độ ngũ tuần, thân khoác long bào màu xanh, chân đi long hài thêu mây xanh, đạp trên hư không, chính là Đại Doanh đế đình đế quân Tàng Tiêu Thần.
Người còn lại tuổi độ tứ tuần, khí độ bất phàm, tu vi không hề thua kém Tàng Tiêu Thần, là minh khiếu kì cực hạn đỉnh tiêm cao thủ đã kích hoạt hơn một ngàn khiếu học.
Hai người đứng cách Thần ngàn trượng, tu sĩ tứ tuần quát:
- Cổ Thần, ngươi dám hủy diệt đế đình, không sợ thánh đình trách phạt sao?Thánh hoàng mà nổi giận thì ngươi cũng biến thành tro bụi.
Kim long tạm thời ngừng công kích, nhìn thẳng vào tu sĩ tứ tuần, lạnh giọng nói:
- Ngươi là ai?
Tu sĩ tứ tuầ hơi nghênh mặt, nói:
- Trịnh Mộng Nam!
Trong mắt kim long ánh lên một tia kinh ngạc, nói:
- Chư Tử thế gia Trịnh gia gia chủ?
Trịnh Mộng Nam nói:
- Chính là lão phu! Cổ Thần, ta biết ngươi và Đại Doanh Tàng gia ân oán thâm sâu, nhưng ngươi đã giết thái tử Đại Doanh, lại diệt rất nhiều tu sĩ Tàng gia, có thù oán gì cũng nên chấm dứt tại đây, ngươi nên biết, Đại Doanh là một bộ phận của thánh đình, nếu như ngươi diệt Đại Doanh đế đình, thánh hoàng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, nhân tộc sẽ không còn chốn cho ngươi dung thân, chi bằng dừng lại ở đây, ân oán lưỡng tiêu, ngươi thấy thế nào?
Kim long giận dữ gầm lên một tiếng, long trảo chỉ vào Tiêu Thần đế quân, quát:
- Muốn ta tha cho những người khác cũng được, nhưng người này nhất định phải tự vẫn trước mặt ta.
Tiêu Thần đế quân nhíu mày, hắn đường đường là một đế quân, vậy mà lại bị người khác tùy tiện chỉ tay, đòi hắn tự vẫn, thật đúng là một sự sỉ nhục quá lớn, trong lòng đại nộ, nhưng nghĩ đến thực lực Cổ Thần, vẫn phải nghiến răng, không dám nói gì.
Trịnh Mộng Nam nói:
- Cổ Thần, lão phu không phải cầu xin ngươi, ngươi đã làm náo loạn cả Đại Doanh đế đình, thánh đình không trách tội ngươi đã là thiên đại ân đức, ngươi đừng tưởng có được Cổ Vu tộc Chiến Thần truyền thừa, có thể kích sát đằng vân kì Độ Hư cường giả là vô pháp vô thiên, sức mạnh thánh đình thế nào ngươi không tưởng tượng được đâu, không nói thánh đình Cơ gia, tứ đại Nho môn thánh gia, tứ đại Chư Tử thế gia, sức mạnh ẩn tàng thế nào, không phải mình ngươi có thể địch nổi, làm người phải biết thức thời, lỗ mãng hành sự, mang đến cho ngươi chỉ có diệt nạn.
- Cút...
Kim long lên tiếng.
Trịnh Mộng Nam tưởng mình nghe nhầm, kinh ngạc hỏi:
- Ngươi nói gì?
Cổ Thần nhấn mạnh từng chữ:
- Ta bảo ngươi cút...
Tiêu Thần đế quân tranh thủ nói:
- Cổ Thần, ngươi là cái gì mà dám hỗn láo với Trịnh gia gia chủ?
Trịnh Mộng Nam trong lòng vốn đã nổi giận, nhất thời nộ hỏa ngợp trời, lớn tiếng nói:
- Dám làm càn trước mặt ta, Cổ Thần, ngươi muốn chết à!
- Phàm kẻ họ Tàng, ta đều giết hết, không phải họ Tàng, chạy thì sống, chiến thì chết!
Cổ Thần không trả lời, hét lớn một tiếng, kim quang biến mất, hóa thành hình người, quyền ấn hơi động, một quyền đánh ra "Chiến Thần diệt tinh quyền", một đường quyền cương ẩn hàm hủy diệt, phá hoại, tử vong, giết chóc pháp tắc đánh về phía Tiêu Thần đế quân và Trịnh Mộng Nam.
Trịnh Mộng Nam nổi giận, nói:
- Tặc tử, ngươi tưởng ngươi vô pháp vô thiên rồi sao?
Nói xong, một chưởng đánh ra, từ chưởng tâm bay ra một miếng thiết phiến đen xì, thiết phiến lập tức biến lớn, như một bức tường chặn đứng trước mặt hai người.
Ầm ầm...
Một tiếng nổ lớn, quyền cương của Cổ Thần thiết phiến đen xì va vào nhau, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, pháp tắc chi lực cuồng bạo bay tán loạn khắp nơi, tạo thành vô số những lỗ thủng trong không gian, bao phủ phạm vi mấy trăm trượng.
Lúc này, vài trăm trượng vuông đó, đến đằng vân kì Độ Hư cường giả cũng không dám bước vào, sẽ bị pháp tắc chi lực cuồng bạo giết chết.
Đợi khí tức cuồng bạo bình tĩnh trở lại, Chiến Thần diệt tinh quyền quyền cương biến mất vô ảnh vô tung, thiết phiến đen xì trước Trịnh Mộng Nam và Tiêu Thần đế quân không hề suy chuyển.
Cổ Thần hơi sững người, kinh thanh nói:
- Là phòng ngự tiên bảo?
Pháp bảo loại công kích dễ kiếm chứ pháp bảo loại phòng ngự khó kiếm vô cùng, tiên phẩm cấp phòng ngự pháp bảo càng như lông phượng hoàng hoặc sừng lân.
Pháp bảo loại công kích cho dù là thượng phẩm tiên bảo Tuyệt thần kiếm bảy màu, Long hoàng chí dương kiếm cũng không thể chặn được công kích của Chiến Thần diệt tinh quyền, quyền cương vừa đến, chỉ dựa vào kiếm cương căn bản không thể ngăn chặn.
Còn pháp bảo phòng ngự, cho dù chỉ là hạ phẩm cấp tiên bảo, cũng có thể đỡ được công kích của Chiến Thần diệt tinh quyền mà Cổ Thần thi triển.
Phía sau thiết phiến đen xì, Trịnh Mông Nam thân thể hơi rung, một tia máu tươi từ khóe miệng trào ra, phòng ngự pháp nảo không hoàn toàn chặn được công kích, luồng chấn kích chi lực đó, bất luận thế nào cũng không đỡ được.
Ví dụ Thái hư tiên đỉnh, coi như một món vô thượng tiên bảo loại phòng ngự, Thái hư tiên đỉnh mặc dù có thể chặn được công kích của Ma Vương Đồ Độc nhưng Cổ Thần trong đỉnh vẫn phải chịu chấn kích chi lực cự đại.
Chấn kích chi lực có thể thông qua pháp bảo, tiến hành truyền dẫn.
Tu ci Trịnh Mộng Nam vẫn là minh khiếu cực hạn, chưa đạt đến Độ Hư Bí Cảnh, thiết phiến đen xì cũng chỉ là một món hạ phẩm phòng ngự tiên bảo, khả năng ngăn chặn công kích lực có hạn, Trịnh Mộng Nam đương nhiên chịu không nổi chấn động của pháp tắc chi lực. Vội vàng lấy tay chùi vết máu, Trịnh Mộng Nam thần thức truyền âm nói:
- Tàng huynh, ta cùng lắm chỉ có thể đỡ được một lần công kích nữa, nếu Thánh hoàng chưa đến huynh có cách nào kéo dài thời gian không?
Tiêu Thần đế quân truyền âm nói:
- Bổn quân trong tay cũng có một món hạ phẩm phòng ngự tiên bảo, có thể đỡ được hai lần công kích của hắn, Chiến Thần diệt tinh quyền là một loại quyền pháp pháp lực tiêu hao cực kì cự đại.
Tu vi của hắn vẫn chưa bước vào Độ Hư Bí Cảnh, đánh ra một quyền đã là không dễ, theo như ta thấy hắn đánh ra hai quyền đã là rất khó khăn, đánh ra ba quyền đã là cực hạn chúng ta, chỉ cần đỡ được công kích của Chiến Thần bất diệt tinh quân, huynh ta liên thủ, cầm chân hắn không thành vấn đề.
Trịnh Mộng Nam truyền âm nói:
- Được, hai lần trước để ta ứng phó, Tàng huynh, phía sau dựa vào huynh...
Trịnh Mộng Nam và Tiêu Thần đế quân đều đứng sau thiết phiến đen xì, cản trở tầm nhìn của Cổ Thần, nhưng hai tai Cổ Thần cực kì nhạy bén, thông qua những âm thanh nho nhỏ đã đoán ra Trịnh Mộng Nam đang bị thương nhẹ, nhất thời cười lạnh một tiến, nói:
- Trịnh Mộng Nam, ta xem ngươi còn chặn được mấy quyền của ta? Ta và ngươi không thù không oán, nhưng ngươi xuất thủ cùng Tàng gia thì chỉ có một con đường chết.