Ba người Ngô Tinh, Long Thương, Long Đào dưới Thánh Hoàng Cơ Nghiêu công kích, thương thế Ngô Tinh càng ngày càng nặng liên tục phun ra hai ngụm máu tươi, nhiễm đỏ cả bạch y, Long Thương bị Thánh Hoàng bắn trúng một chưởng, cũng là máu tươi điên cuồng phun ra, từ vết thương nhẹ biến thành trọng thương, phải thối lui về phía sau.
Trong chiến cuộc chỉ có Kim Bằng Vương và Thạch Hầu Vương liên thủ cộng chiến Độ Thiện đại sư còn chưa bị thua. Nhưng thực lực của Độ Thiện đại sư so với Kim Bằng Vương còn hơn một bậc, cho dù Kim Bằng Vương và Thạch Hầu Vương liên thủ cũng không thắng được hắn, dù chưa bị thua, nhưng tình thế cũng đã ở thế hạ phong.
Thấy đám ngươi Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Thương dưới nhân tộc cường giả công kích đều không ngừng lui về phía sau, cũng theo xu thế của mọi người mà thối lui vào một góc.
Ba tu sĩ Minh Khiếu Kỳ trong chiến đấu của cường giả Độ Hư bí cảnh căn bản không dám xuất thủ, đã sớm lui vào sâu trong góc rồi.
Rất nhanh, Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc đều bị nhân tộc cường giả tới góc bên phải của lăng mộ Hắc đế, hai bên tường khắc đầy các loại tu chân bí pháp Hắc Thủy Đại Đế lưu lại. Bên kia là một tòa hàng băng đài, trên đó có một đạo u lam sắc quang mang, một chiếc ghế dựa lớn, có nhục thân của Hắc Thủy Đại Đế từ mười vạn năm trước đang ngồi.
Mọi người cùng chen chúc trong một góc, căn bản không thể triển khai thân thủ, chỉ đành liên thủ tạo ra một tiên lực cương tráo che chắn ở bên ngoài, phòng ngự nhân tộc cường giả tấn công.
Lúc này không đường thối lui, chúng tu sĩ bị ép vào trong góc tường, phòng ngự cương tráo vừa vỡ chính là lúc thân vong. Mỗi người đều sử xuất thực lực mạnh nhất, tử chiến đến cùng. Tuy rằng đại bộ phận đều đã bị thương, không phải người đối thủ của nhân tộc cường giả, nhưng nhất thời đối phương muốn công phá phòng ngự cương tráo cũng không dễ dàng.
Năm vị nhân tộc cường giả ở góc đối diện tạo thành một trận cương hình công kích, thấy nhất thời khó lòng công phá, Thánh Hoàng đành dừng lại.
Cho dù đưa bọn họ vây vào trong góc, cũng đều không chạy được, công phá phòng ngự cương tráo chỉ là vấn đề thời gian. Ánh mắt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu rơi vào trong lăng mộ Hắc đế, trên vũ khí tiên bảo, tu chân bí điển.
Đương nhiên, để cho Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hưng phấn nhất chính là đạo u lam sắc quang mang trên hàn băng đài phía sau thân thể Hắc Thủy Đại Đế.
Quang đoàn thâm lam tiếp cận ám tử chính là đạo pháp chi bản nguyên của một đời Hắc Thủy Đại Đế - thủy chi bản nguyên.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu mắt thấy trên thủy chi bản nguyên, lóe ra vẻ hưng phấn, nói:
- Đám yêu nghiệt này chạy không được nữa rồi, các ngươi tiếp tục tấn công, bổn hoàng qua lấy thủy chi bản nguyên.
Độ Thiện đại sư, Cơ Thần Không, Trịnh Diệc Hùng cùng với phật môn tăng tăng Giá Vụ trung kỳ tiếp tục liên thủ công kích phòng ngự cương tráo trong góc. Thân ảnh Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chợt lóe, vọt tới băng đài cao mười trượng kia.
Nắm ngón tay đánh ra một trạo, một đạo thủ chưởng do tiên lực cương khí ngưng tụ thành đánh thẳng vào thủy chi bản nguyên.
Cổ Thần và tu sĩ long, yêu nhị tộc bị nhốt ở trong góc, phiền muộn không thôi. Tuy rằng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đình chỉ công kích, nhưng có một có một Độ Thiện đại sư, liên tục bổ ra từng đạo chưởng ấn vào mọi người. Độ Thiện đại sư thi triển chưởng ấn là phật môn đệ nhất thần công Như Nguyên Thần chưởng. Chính là vô thượng tuyệt học do phật môn thuỷ tổ Nguyên từ thời thượng cổ truyền lại, uy lực vô cùng. Hơn nữa Cơ Thần Không Trịnh Diệc Hùng, phật môn tăng tu Giá Vụ kỳ liên tục công kích, đám người Cổ Thần muốn đột phá vòng vây rất là khó khăn.
Đang lúc đám người Cổ Thần đau khổ nghĩ đối sách thoát thân, một tiếng bạo hưởng kinh thiên đột nhiên từ trên hàn băng đài cao mười trượng truyền tới, toàn bộ lăng mộ Hắc đế đều rung chuyển.
Ngay thủ chương của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu dùng tiên lực cương khí ngưng tụ thành đánh trúng u lam sắc quang mang, trong nhục thân Hắc Thủy Đại Đế đột nhiên bộc phát ra một cổ lực lượng cường đại vô cùng. Tuy rằng vô hình vô tích, vô tung vô ảnh, nhưng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lại cảm giác được rất rõ ràng.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu có một loại ảo giác tựa hồ Hắc Thủy Đại Đế đã chết từ mười vạn năm trước, đột nhiên sống lại bổ ra một chưởng với hắn.
Một tiếng thét kinh hãi từ trong miệng Thánh Hoàng vang lên.
Thân ảnh Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tựa như tên rời cung, từ trên đài cao mười trượng bị chấn trở về, chật vật cực điểm, rơi xuống đất. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lui về phía sau hơn mười bước, mới ổn định được thân thể, trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.
Biến hóa bất thình lình khiến tu sĩ đang ở trong lăng mộ đều hơi khiếp sợ. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu là hạng tu vi nào? Dĩ nhiên trong nháy mắt đã bị chấn trở về, cổ lực lượng vừa rồi đến tột cùng có bao nhiêu cường đại?
Cổ Thần nhìn nhục thân của Hắc Thủy Đại Đế đột nhiên trong mắt sáng ngời, cùng bức họa khác nhau chính là không có tấm hắc sắc ngọc bội có khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao".
Cổ Thần nhớ như vậy, trong đầu đột nhiên hiện lên một đạo linh quang, thầm nghĩ:
- Khối hắc sắc ngọc bội là vật tùy thân của Hắc Thủy Đại Đế, không biết sao lại đánh rơi. Nếu trên bức họa Hắc Thủy Đại Đế luôn mang theo hắc sắc ngọc bội, đồng thời, trên đó còn khắc hung danh một đời của hắn, bốn chữ "Hắc thủy thao thao", thì có thể thấy được hắc sắc ngọc bội đối với Hắc Thủy Đại Đế mà nói khẳng định là một kiện vật phẩm quan trọng. Nếu ta đem hắc sắc ngọc bội này trả lại cho Hắc Thủy Đại Đế, không biết có thể có kết quả gì hay không?
Nghĩ như thế, Cổ Thần càng lúc càng nghĩ, trong tay chính mình có khối hắc sắc ngọc bội khắc bốn chữ "Hắc thủy thao thao" này, là một kiện vô thượng pháp bảo, ở trong lăng mộ Hắc Đế tất nhiên là có tác dụng thập phần to lớn.
Cổ Thần rất muốn xuất ra khối hắc sắc ngọc bội kia, mang đến trên cổ Hắc Thủy Đại Đế thử một lần, thế nhưng hiện tại Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng, Cơ Thần Không, phật môn tăng tu Giá Vụ trung kỳ, bốn người đứng thành hàng, liên miên không ngừng công kích lên phòng ngự cương tráo.
Đồng thời, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lại đứng một bên, lực chú ý toàn thân đều ở trên thân thể Hắc Thủy Đại Đế ở đài cao hàn băng. Nếu muốn lúc này đột phá công kích của nhân tộc cường giả, vọt tới thân thể Hắc Thủy Đại Đế sợ rằng không dễ dàng.
Có lẽ còn chưa để hắc sắc ngọc bội đặt lên thân thể Hắc Thủy Đại Đế, mạng cũng đã bị đám nhân tộc cường giả này giết chết giữa đường rồi.
Cổ Thần trong lòng thì thầm:
- Hiện tại ta cần chính là một cơ hội.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hai mắt khiếp sợ nhìn thân thể Hắc Thủy Đại Đế đang ngồi trên đài cao hàn băng, trong mắt lộ vẻ không thể tưởng tượng, nói:
- Không có khả năng, tuyệt đối không thể! Hắc Thủy Đại Đế ngay cả ngươi sinh tiền cái thế Cổ Hoang, thế nhưng ngươi sớm đã thành người chết, cả mười vạn năm rồi, ngươi chỉ bằng một khối thân thể không thể nào ngăn cản bổn hoàng được. Không có khả năng...
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu càng nói càng kích động, càng nói càng lớn tiếng, đến tối hậu hầu như là rống to hơn.
Hắc Thủy Đại Đế tựa hồ đã sớm dự đoán được có người bị thân thể của mình đẩy lùi, trong lòng khó chịu. Nên lúc này, huyễn âm của Hắc Thủy Đại Đế vang lên trong lăng mộ:
- Hậu bối tiểu tử, bản đế lưu lại vũ khí tiên bảo, tu chân bí pháp, đều đặt ở hai bên trái phải bức tường, các ngươi có thể thông qua tam quan thảo nghiệm mà bản đế thiết hạ. Đi tới bên trong lăng mộ, thì có tư cách đoạt được vũ khí tiên bảo, tu chân bí pháp bản đế lưu lại.