- Tự Ngọc, là ta, Cổ Thần!
Thanh âm của Cổ Thần vang lên, ẩn chứa pháp tắc chi lực, thanh thanh sở sở rơi vào trong tai một vị vu sĩ gì.
- Cổ...?
Tất cả vu sĩ khẽ giật mình, trong nội tâm mãnh liệt nhảy dựng:
- Chiến Thần sao?
Tiếng bước chân nhanh hơn thân ảnh cao gầy của Tự Ngọc rất nhanh xuất hiện ở trước mặt Cổ Thần, khi thấy tướng mạo của hắn, Tự Ngọc đại hỉ, hoảng sợ nói:
- Là Chiến Thần, Cổ Chiến Thần đã trở lại!
Tất cả vu sĩ đều sôi sục, kêu lên:
- Chiến Thần! Chiến Thần!
Cổ Thần tán đi chi lực ở gần mình, vài món pháp bảo kia liền rơi xuống đất, bị mấy vị vu sĩ thu lại, nhìn quanh bốn phía, hiển nhiên những vu sĩ này trải qua cũng không tốt.
- Sư phụ, ngài đã trở lại!
Cổ Thần đang quan sát bích động bên cạnh, một thanh niên chừng mười tám, mười chín tuổi, bước tới, hắn cao chừng hai thước bảy, so với Cổ Thần cao hơn hai nửa đầu, một thân cơ bắp ẩn chứa lực lượng bạo tạc.
- Dung?
Cổ Thần nhìn thanh niên so với bản thân còn cao hơn nhiều này, gật gật đầu, nói:
- Ngươi lớn lên không tệ, hơn sáu mươi năm không gặp, không ngờ có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ, ngươi bao nhiêu tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền?
- Sư phụ, mười bảy tuổi.
Chúc Hỏa Dung lên tiếng đáp, nam tử trước mắt này, tuy rằng chỉ là sư phụ trên danh nghĩa của hắn, chưa bao giờ dạy hắn tu luyện, ngay cả thời gian gặp mặt cũng rất ít, nhưng trong lòng hắn luôn sùng bái người.
Là truyền nhân của Chiến Thần, Chúc Hỏa Dung tự nhiên biết, chưa bước vào Độ Hư, đã đem Chiến Thần Bất Diệt Thể tu luyện tới cảnh giới đại thành, có thể thi triển Chiến Thần Diệt Tinh Quyền có bao nhiêu biến thái đây? Từ xưa đến nay, có thể đạt được trình độ này, chỉ có đệ nhất, nhị, bốn đời Chiến Thần mà thôi, ba vị này đều là tu vi vượt lên trước siêu cấp cường giả Hợp Đạo Kỳ.
Mười bảy tuổi bước vào Mệnh Tuyền bí cảnh, cho dù Cổ Thần cũng nhịn không được rung động, năm đó hắn mười tám tuổi cũng mới bước vào Mệnh Tuyền bí cảnh. Tên đồ đệ này của hắn không chỉ có huyết mạch Chiến Thần, mà tư chất cũng rất tốt.
Đương nhiên, Cổ Thần năm đó bước vào Mệnh Tuyền bí cảnh, là sau thời gian trọng sinh mười tuổi, còn Chúc Hỏa Dung năm bảy, tám tuổi đã bắt đầu tu luyện, so với Cổ Thần sớm hơn hai năm.
Cổ vu tộc biết được Chiến Thần Cổ trở lại, trình độ chúc mừng kia còn hơn Hư Thiên tông.
Thần Nữ Tự Ngọc tướng mạo không thay đổi chút nào, vẫn hoàn mỹ như trước, đem Cổ Thần đưa tới một hang động tương đối an tĩnh, đối với Cổ Thần nói về những chuyện cổ vu tộc đã trải qua sau khi hắn rời khỏi.
Quả như Cổ Thần sở liệu, ba vị Độ Hư cường giả Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn, cùng với Trịnh Diệc Hùng, bởi vì lửa giận không chỗ phát tiết, không chỉ đồ diệt Đại Mông Đế Đình, Nam Cương cổ vu tộc cũng không chạy thoát khỏi bàn tay của bọn họ.
Ba vị Độ Hư cường giả tại cổ vu tộc triển khai một lần giết chóc máu tanh.
Cổ vu tộc không có Độ Hư bí cảnh cường giả, cho dù có Cửu Sát Đô Thiên Đại Trận cũng đỡ không được ba vị Độ Hư cường giả Giá Vụ kỳ, bất đắc dĩ, Thần Nữ Tự Ngọc phải mở ra chỗ lánh nạn của cổ vu tộc, đem vu sĩ đều tụ tập tại động huyệt bên dưới Chiến Thần Điện.
Đây là Chiến Thần thời đại Thượng Cổ mở ra, có Chiến Thần Điện bảo hộ bên ngoài, bên trong lòng đất bày trận pháp, cho dù Chư Tử đại tiên Hợp Đạo Kỳ không hiểu trận pháp, cũng khó có thể xâm nhập động huyệt dưới lòng đất này.
Thế nhưng, cổ vu tộc có bao nhiêu vu sĩ? Trong lúc nhất thời sao có thể đem vu sĩ từ bốn phương, tám hướng tụ tập lại được. Do đó, chỉ có vu sĩ tinh anh Mệnh Tuyền bí cảnh trong bộ lạc mới thành công tìm đến Chiến Thần Điện, tiến nhập chỗ lánh nạn.
Vu sĩ không tiến nhập chỗ lánh nạn, đều bị ba vị Giá Vụ cường giả, triển khai tàn sát máu tanh. Chí ít có trên trăm vạn vu sĩ trong trận kiếp nạn này bị chết.
Đồng thời, ngay cả những phàm nhân vu dân cũng tránh không khỏi cuộc tàn sát của bọn họ, cả vu cương có không dưới nghìn vạn vu dân bị tàn sát.
Từ hơn sáu mươi năm trước, Ma Vương Đồ Độc đoạt Hỏa Huỳnh Đại Vu, đây là kiếp nạn lớn nhất mà cổ vu tộc phải đối mặt.
Thẳng đến ba vị Giá Vụ cường giả cảm thấy giết chóc những vu dân kia không có ý nghĩa, mới rời khỏi vu cương. Cường giả Giá Vụ trong một ngày có thể thuấn di phi tiêu gần nghìn vạn dặm, Trung Thổ đến vu cương, bất quá mấy trăm vạn dặm, đi không mất bao lâu liền có thể đến. Ba vị Giá Vụ cường giả thường xuyên đến vu cương dò xét một phen, hơn ba mươi năm nay, vu sĩ tinh anh của cổ vu tộc vẫn đều bên trong chỗ lánh nạn dưới Chiến Thần Điện này.
Đồng thời, một ít vu sĩ năm đó chưa kịp tiến nhập chỗ lánh nạn, những năm gần đây cũng lục tục tiến nhập. Động động bên dưới Chiến Thần Điện bốn phương thông suốt, đủ để dung nạp trên mười vạn vu sĩ, hầu như hình thành một thế giới bình địa.
Nghe xong Thần Nữ Tự Ngọc giảng thuật, Cổ Thần nắm chặt song quyền, cắn răng nói:
- Trịnh Diệc Hùng không giết kẻ này khó tiêu mối hận trong lòng của ta!
Tuy rằng Cổ Thần cũng không phải là người cổ vu tộc, thế nhưng Cổ Thần trên đường tu chân, có tốc độ nhanh như vậy, viễn siêu người khác, không thể không nói tới thánh điển cổ vu tộc Chiến Thần Tinh Kinh. Nếu không có Chiến Thần Tinh Kinh, Cổ Thần hiện tại đừng nói bước vào Độ Hư, tu vi tối đa cũng chỉ là Minh Khiếu hậu kỳ, thậm chí, là Minh Khiếu trung kỳ mà thôi.
Tài liệu chủ yếu của Thuần Dương Tiên Đan, siêu cấp đại dương mạch lộ tuyến đồ, Hỗn Độn Âm Dương Chân Quyết tu luyện thuần dương, thuần âm chi pháp, đều là bởi vì Cổ Thần tiến nhập Thánh Địa Chiến Thần sơn của cổ vu tộc mà có được. Có thể nói không có cổ vu tộc, sẽ không có Cổ Thần hôm nay.
Tàng gia và chư tử thế gia vì tìm Cổ Thần tiết hận, đồ diệt Đại Mông Đế Đình không nói, ngay cả Nam Cương cổ vu tộc xa xôi cũng không buông tha. Cho dù Cổ Thần tâm tình khoáng đạt, nhưng vẫn nổi lên cơn giận vô cùng. Ở trong lòng Cổ Thần, Trịnh Diệc Hùng đã bị liệt vào danh sách phải giết, cho dù sát tới Thánh Đình, Cổ Thần cũng phải bắt được hắn, trảm đi nhục thể, hủy diệt nguyên thần.
Hư Tử Uyên và Mông Tiên Âm sớm đã trong Như Ý Linh Lung Bảo Tháp đi ra, cùng Thần Nữ Tự Ngọc gặp mặt. Nghe xong Thần Nữ Tự Ngọc giảng thuật, Mông Tiên Âm vẻ mặt căm giận không ngớt, nhớ tới thảm trạng ngày đó của Đại Mông đế đô.
Chúc Hỏa Dung ở một bên, nghe Thần Nữ Tự Ngọc nói về kinh lịch những năm gần đây của cổ vu tộc, trong mắt đều là lửa giận, bất quá, lúc nghe xong, ánh mắt hắn rơi vào trên người Cổ Thần, trong mắt lại lộ vẻ kinh hỉ, nói:
- Sư mẫu, hiện tại sư phụ trở lại, đã bước vào Độ Hư Bí Cảnh, không còn phải sợ Độ Hư cường giả của Thánh Đình nữa. Chúng ta trở lại mặt đất đi sao. Vài chục năm liền đều ở dưới động huyệt, thực không chút thoải mái.
Một câu "Sư mẫu" của Chúc Hỏa Dung, Hư Tử Uyên lại không có biến hóa gì, trong mắt thần tình mờ ám, Mông Tiên Âm cũng chỉ trợn lớn hai mắt nhìn Tự Ngọc một cái, lại nhìn sang Cổ Thần một cái, rồi nói:
- Trách không được ngươi nóng ruột muốn tới Nam Hoang vu cương, nguyên lai tại cổ vu tộc, ngươi cũng có nữ nhân?
Mông Tiên Âm oan uổng Cổ Thần như thế, hắn đến vu cương, không phải hoàn toàn là để tìm Tự Ngọc, mà là xác thực muốn biết cổ vu tộc có phải chịu Độ Hư cường giả của Thánh Đình công kích hay không?
Bất quá, đối với ánh mắt mờ ám của Mông Tiên Âm, Cổ Thần cũng lười giải thích nhiều, nói:
- Nghìn năm trước Độ Hư cường giả của Thánh Đình ẩn dấu hậu thế, lục tục xuất hiện, các ngươi vẫn nên tiếp tục ở lại nơi này, trở lại mặt đất quá mức nguy hiểm, ta còn chuyện quan trọng phải tới Đông Hải trước, không thể ở lại đây lâu.