Một lần thuấn di Hạ Phi Viễn vượt qua bảy trăm dặm đường, đã là độn tốc cực hạn của Giá vụ kỳ cường giả rồi, nhưng trước mắt Cổ Thần vẫn quá chậm, chỉ một lần thuấn di, Cổ Thần đã rút ngắn khoảng cách hơn hai ngàn dặm rồi.
Mười hơi thở qua đi, Cổ Thần đã rút ngắn khoảng cách hơn hai vạn dặm.
Năm mươi hơi thở qua đi, Cổ Thần đã xuất hiện ngay sau lưng Hạ Phi Viễn.
Đồng dạng cũng là hại đạo quyền cường mười quyền hợp nhất của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền. Quyền thứ nhất đánh tan trung phẩm tiên bảo của Hạ Phi Viễn, quyền thứ hai liền diệt thể xác cùng nguyên thần của Hạ Phi Viễn. Chỉ sau hơn một trăm hơi thở, Tàng Khôn Huyền cùng ba vị Giá Vụ hậu kỳ cường giả của Chư Tử thế gia đều đã ngã xuống.
- Ngày xưa các ngươi truy sát ta, có từng nghĩ đến hậu quả ngày hôm nay
Cổ Thần liếc nhìn thi thể của Hạ Phi Viễn đánh ra thêm một quyền nữa.
- Mười một quyền hợp nhất.
Ầm.......
Cổ Thần đánh ra một đạo quyền cương, nghiền nát toàn bộ nước biển trong vòng một ngàn trượng, trong nháy mắt quyền cương đã đánh đến thi thể của Hạ Phi Viễn, Hạ Phi Viễn tu vi đã đạt đến Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong tuy bị mười đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền hợp thành một đạo đánh chết nhưng thi thể vẫn không hề bị phá hủy, nhưng giờ phút này thụ thêm một quyền lập tức hóa thành tro bụi biến mất vô ảnh vô tung.
Một đạo quyền cương này, so với hai đạo quyền cương Cổ Thần đánh ra vừa rồi còn cường đại hơn mấy thành.
Cổ Thần cười nói:
-Mười một quyền hợp nhất cuối cùng cũng đã thành thục.
Trong phương viên mười vạn dặm, không còn thấy tu sĩ xuất hiện, Cổ Thần lấy ra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền.
- Ủa? Có ba động linh khí?
Đang muốn kiểm tra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền, hai mắt Cổ Thần chợt sáng ngời, xoay người hai mắt liếc xuống một quả đồi nhỏ cách đó mấy chục trượng, từ trong đó truyền ra vài tia ba động linh khí.
- Có tiên thảo?
Cổ Thần nội tâm vui vẻ, thân thể lóe lên liền đã xuất hiện bên trên quả đồi, ba động linh khí truyền ra càng thêm cường liệt. Linh khí ba động truyền ra từ một cái khe nhỏ chiều dài ước chừng hai thước, chiều rộng ước chừng một tấc. Bên trong một mảnh đen kịt, mắt thường không nhìn thấy gì. Nhưng thân thể của Cổ Thần lại có thể rõ ràng cảm ứng được, sâu trong cái khe này chừng một trượng có một cây dược thảo cao chừng một xích lá giống như tiên thảo Ngạo Mạn Đầu.
Cổ Thần vung tay một cái, tiên lực cương khí hóa thành một bàn tay khổng lồ, đem khe hở đẩy qua hai bên, không gian bên trong lập tức hiện ra trước mắt Cổ Thần. Đây không phải vạn niên thủy tham, ngay cả thủy tham cũng không phải, mà là một cây cỏ, Cổ Thần chưa từng thấy qua loại dược thảo này.
Chỉ cần cây tiên thảo này đã có thể tồn tại hơn hai vạn năm dưới đáy biển cũng đã chứng minh phẩm cấp của nó. Đây nhất định là một cây tiên thảo cực kỳ trân quý. Theo phán đoán sơ bộ, cây tiên thảo này ước chừng đã sinh trưởng hơn hai vạn năm. Điều này khiến Cổ Thần vô cùng giật mình. Hiện tại tuy rằng không biết tên của nó, nhưng hắn có thể khẳng định cây tiên thảo này có giá trị tuyệt không dưới vạn năm thủy tham.
Cổ Thần xuất ra dược hạp, đem cây tiên thảo có lá hình răng cưa này thu vào bên trong, sau đó bỏ vào bên trong Càn Khôn Hạp. Đợi sau này biết rõ tác dụng của cây tiên thảo này rồi sẽ xử lý sau. Bên trong phương viên hơn mười vạn dặm đã không còn xuất hiện tu sĩ, hẳn là Thành Đình không phái thêm người tới nữa, Cổ Thần thu hồi thần thức tiếp tục kiếm tra Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền.
- Ba động linh lực thật mạnh.
Vừa xâm nhập vào không gian bên trong Càn Khôn Trạc, Cổ Thần lập tức bị hấp dẫn bởi một khối thuẫn bài phát ra quang mang lấp lánh. Kim quang lóe lên, tấm thuẫn bài kia lập tức được Cổ Thần lấy ra, hắn than thở:
- Linh khí ba động mạnh mẽ, chất liệu thượng hạng, cái thuẫn bài này chỉ sợ là tồn tại cao nhất bên trong thượng phẩm tiên bảo, kém một chút nữa là có thể so sánh cùng với Vô Thượng tiên bảo rồi. Nếu dùng cái thuẫn bài này phòng ngự, chỉ sợ là cho dù ta tu luyện "Phá Thiên Chỉ" đệ nhất trọng cảnh giới đạt đến đại thành cũng khó có thể phá hủy. Chỉ tiếc Tàng Khôn Huyền tự cao tự đại thượng phẩm tiên bảo phòng ngự tốt như vậy lại không dùng đến, cũng dám bằng hộ thể cương tráo tiếp ta một chỉ, thực là muốn chết.
- Kim cương tinh thiết thuẫn!
Cổ Thần thấy được danh tự của cái thượng phẩm tiên bạo phòng ngự này liền mỉm cười, đem tấm thuẫn bài này thu vào bên trong Càn Khôn Trạc của bản thân.
Thuần Dương Tiên lực một lần nữa tiến vào bên trong Càn Khôn Trạc. Bên trong còn có hai kiện hạ phẩm tiên bảo, cùng với một kiện trung phẩm tiên bảo, đều bị Cổ Thần lấy đi. Lấy xong tiên bảo, lực chú ý của Cổ Thần chuyển sang bí kíp "Ngũ Hành Phân Thần Ấn". Quyển thượng và quyển trung hắn đã có ở trong tay, chỉ thiếu quyển hạ nữa là đầy đủ. Quả nhiên quyển hạ của "Ngũ Hành Phân Thần Ấn" nằm ở bên trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền. Ngày sau luyện thành "Ngũ Hành Phân Thần Ấn", đồng thời đạt được lực lượng của năm đạo bổn nguyên, thông qua "Ngũ Hành Phân Thần Ấn" thi triển ra. Chắc chắn là một bí pháp công kích kinh thiên thịa, khiếp quỷ thần. So với trên tay cường giả Tàng gia, uy lực cường đại hơn trăm ngàn lần.
Ngoại trừ quyển hạ của "Ngũ Hành Phân Thân Ấn". còn có một bản bí điển "Tàng Thị Luyện Khí", cũng khiến Cổ Thần chú ý. Bên trong ghi lại một vài phương pháp tiên bảo...Sau thời đại Thượng Cổ Hoang tu chân tài nguyên trở nên khuyết thiếu, tài liệu luyện chế tiên bảo lại càng thêm khan hiếm. Bản "Tàng Thị Luyện Khí" này trong tay Tàng Khôn Huyền cũng không có phát huy nhiều tác dụng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Tàng gia là hậu nhân của Chư Tử đại tiên Tàng, cũng là một chi Chư Tử thế gia, chỉ là về sau thành lập nên Đại Thằng Đế Đình cho nến mới phân tách ra, nhưng quan hệ cùng Chư Tử thế gia vẫn mười phần mật thiết.
"Tàng" vốn là thiên tài đệ nhất trong việc luyện khí, luyện đan. Ba bả bí điển "Tàng Thị Luyện Khí", "Tàng Thị Trân" cùng với "Tàng Thi Đan Kinh" đều là do Tàng để lại cho hậu nhân đời sau. Tàng Khôn Huyền, Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn ba người mỗi người giữ một bản không ngờ lại đều rơi vào trong tay Cổ Thần.
Tuy rằng trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền có "Tàng Thị Luyện Khí", mà bản thân hắn, cũng là cao thủ luyện khí, thế nhưng, trong Càn Khôn Trạc cũng không có bao nhiêu pháp bảo, phổ thông pháp bảo không có tác dụng gì với Tàng Khôn Huyền, hiển nhiên là đều để lại cho hậu nhân của Tàng gia.
Ngoại trừ bí kíp và tiên bảo ra, những thứ còn lại đều là phù chú, phần lớn đều là linh phù cao cấp, đối với tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh thì có lực sát thương rất lớn, bất quá đối với Độ Hư cường giả thì đã hoàn toàn vô dụng rồi, Cổ Thần thu toàn bộ vào bên trong Càn Khôn Trạc của mình, bản thân mình không dùng được thì để lại cho người khác cũng không tệ.
Thẳng cho tới khi bên trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền đã trống rỗng thì Cổ Thần mới đình chỉ động tác, tiếp tục quay lại công việc tìm kiếm Vạn Niên Thủy Tham.
Ngày qua ngày…
Cổ Thần ở sâu dưới đáy Đông Hải, không ngừng tìm kiếm, nháy mắt đã qua hơn một tháng, phạm vi Cổ Thần tìm kiếm đã vượt qua hơn hai trăm vạn dặm, thời gian trôi qua, đã từ vùng biển có độ sâu hai vạn trượng đi tới vùng biển có độ sâu hơn một vạn trượng.