Trong năm người, Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm và Tự Ngọc đều là lần đầu tiên vào đây, Cổ Thần và Tiểu Bạch là lần thứ hai.
Chỉ là lúc này Tiểu Bạch đã mất đi trí nhớ cho nên đối với hoàn cảnh trong này vẫn thấy lạ lẵm, chỉ có một mình Cổ Thần là lòng đầy cảm khái.
Nhìn Nam Thiên Tiên Môn cao tới vạn trượng kia, Cổ Thần nói:
- Tiểu Bạch, hơn trăm năm trước, ta với nàng chính là bị Nam Thiên Tiên Môn này hấp dẫn đi tới, do đó mới gặp phải Hắc Xà Vương và Khổng Tước Vương. Hơn trăm năm trước ta vẫn chỉ là bằng vào Côn Ngô Ấn ở nơi này mượn nhờ lực lượng mà có thực lực Mệnh Tuyền cảnh. Mà Hắc Xà Vương cùng Khổng Tước đều lúc đó đã là cường giả Độ Hư uy chấn từ ngàn năm trước, cho nên ta chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng bị họ bắt đi vào Thiên Đình. Từ ngày đó trở đi, ta liền lập thệ sẽ đem nàng từ trong Thiên Đình cứu ra. Sau gần trăm năm ta rốt cuộc cũng đã hoàn thành được lời thề này.
Cổ Thần giảng thuật chuyện cũ, hi vọng có thể sinh ra chút tác dụng với Tiểu Bạch.
Hắc Xà Vương vẫn còn bị Cổ Thần nhốt ở bên trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ ba. Cổ Thần mặc dù không phải người hiếu sát, nhưng trong nội tâm đối với Hắc Xà Vương cũng rất giận, dù sao trăm năm trước, thái độ của Hắc Xà VƯơng và Khổng Tước Vương khi mang Tiểu Bạch đi hoàn toàn bất đồng.
Cho nên lần này nhốt Hắc Xà Vương, Cổ Thần là muốn cho nàng một cái giáo huấn do đó vẫn không thả ra, đợi khi nào triệt để rời khỏi Thiên Đình mới thả.
Tiêu Bạch khẽ gật đầu, đối với lời nói của Cổ Thần cũng có vẻ tin tưởng, nhưng trong mắt của nàng lại rất mờ mịt, trong lòng nàng không hề nhớ được bất cứ chuyện gì cả.
Cổ Thần thầm thở dài, nếu không tìm được Ức Tâm đan, muốn để cho Tiểu Bạch khôi phục trí nhớ không khác gì chuyện viễn tưởng.
Ức Tâm đan quá mức hư vô, có thể ngộ không thể cầu.
Bây giờ đi vào Côn Ngô bí cảnh, lực chú ý của Cổ Thần hiển nhiên là ở hai nơi ngày xưa làm hắn khiếp sợ.
Một chỗ là Âm Minh Đầm, với tu vi lần trước của Cổ Thần, lặn xuống mấy ngàn trượng liền thiếu chút nữa đã bị đóng thành băng. Hôm nay tu vi của Cổ Thần so với lần trước đâu chỉ mạnh hơn vạn lần! Cho nên lần này Cổ Thần muốn tìm hiểu tới đáy đầm, xem thử có siêu cấp phẩm Võng Lượng thạch hay không.
Còn một chỗ khác chính là tấm bia đá "Côn Ngô Cảnh" đã làm Cổ Thần hộc máu khi nhìn nó lần đó.
Cổ Thần nói:
- Ở chỗ này có một khối lục địa lơ lửng rất lớn, ở trung tâm khối lục địa này có một tấm bia đá dựng thẳng đứng cao mấy ngàn trượng, trên đó viết ba chữ "Côn Ngô Cảnh", do một vị thái cổ tuyệt đại nhân vật lưu lại, trong đó ẩn chứa pháp tắc lực rất thâm sâu. Các nàng có thể nhìn một cái thì cảm ngộ đột phá Độ Hư cảnh giới của các nàng sẽ có tác dụng rất lớn.
Lần trước tu vi của Cổ Thần chỉ là Đoạt Xá hậu kỳ, quan sát cái bia đá đó liền chịu không nổi, nếu là cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ đang có điều kiện lĩnh ngô pháp tắc lực thì sẽ không bị tình trạng như vậy.
Cổ Thần phất tay lên, Thuần Dương tiên lực hoá thành một cái cương tráo bao phủ tứ nữ bên trong rồi triển khai tốc độ phóng đi, không lâu sau đã tới khối địa lục khổng lồ bồng bềnh giữa hư không kia, phía trên đó là một tấm bia đá khổng lồ dựng thẳng đứng.
Bia đá này cao bốn ngàn trượng, rộng ngàn trượng, dày trăm trượng, bốn mặt vuông vức. Vốn là một khối cực thạch nguyên vẹn bị Côn Ngô Tiên Đế dùng lực một lần chém gọt ra bộ dáng thế này.
Trên tấm bia đá khổng lồ này có khắc ba chữ cũng khổng lồ không kém: "CÔN NGÔ CẢNH"
Cổ Thần dừng lại trước tấm bia chừng trăm trượng, bỏ đi cương tráo, tứ nữ lập tức xuất hiện bên cạnh, Cổ Thần chỉ vào tấm bia đá trước mặt nói:
- Đây chính là tấm bia đá Côn Ngô Cảnh, các nàng cẩn thận quan sát, nhất định sẽ có thu hoạch!
Tứ nữ lập tức tập trung tinh thần hướng mắt quan sát tấm bia đá.
Quả nhiên như Cổ Thần nói, trước mắt các nàng lập tức như xâm nhập vào một thế giới hỗn độn, trong đó có một thân ảnh mông lung bước ra, đưa tay vạch một cái liền phân ra âm dương, năm ngón tay khẽ nhấn liền diễn hoá ngũ hành, trong chốc lát đã mở ra một thế giới ...
Ánh mắt Cổ Thần nhìn lên tấm bia đá, trước mặt cũng đồng dạng xuất hiện những ảo giác này, chỉ có điều, người trong ảo giác lại không hề mông lung, Cổ Thần rõ ràng nhận ra người này chính là Côn Ngô Tiên Đế.
Quá trình Côn Ngô Tiên Đế kiến tạo Côn Ngô bí cảnh rất đơn gian và dễ dàng, có thể tưởng tượng được tu vi của Côn Ngô Tiên Đế ngày xưa đạt tới mức độ đăng phong tạo cực thế nào!
Quá trình nhìn tuy đơn giản nhưng bên trong đó ẩn phức pháp tắc lại cực kỳ huyền diệu, như vô cùng vô tận. Côn Ngô Tiên Đế giống như một Thế Giới Chủ, các loại pháp tắc lực chỉ cần vẩy tay là thành, trong chớp mắt đã đem Côn Ngô bí cảnh sáng tạo thành một thế giới có sinh mạng lực.
Trong đại não Cổ Thần liền ông ông lên, trong lòng chợt loé linh quang, Cổ Thần nhìn cảnh tượng Côn Ngô Tiên Đế sáng tạo thế giới, trong hư không tràn ngập pháp tắc lực, khiến cho Cổ Thần đối với pháp tắc lực lĩnh ngộ càng sâu hơn một tầng mới.
Tu vi của Cổ Thần trong thoáng chốc vậy mà tăng tiến không ít. Mới vừa bằng vào Mộc Bổn Nguyên tiến vào Giá Vụ trung kỳ không lâu, hiện tại tu vi đã gần như đạt tới Giá Vụ trung kỳ đỉnh phong rồi.
Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc các nàng cũng từ trong khiếp sợ tỉnh lại. Trên mặt bốn người đều lộ ra một cổ hàm súc ý bị, hiển nhiên các nàng đã lĩnh ngộ được không ít.
Trong tứ nữ trừ Mông Tiên Âm có tu vi Minh Khiếu hậu kỳ thì Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Tự Ngọc đều là Minh Khiếu kỳ cực hạn, đều có thể lĩnh ngộ pháp tắc để đạt điều kiện bước vào Độ Hư cảnh, cho nên các nàng từ cảnh tượng Côn Ngô Tiên Đế khai mở Côn Ngô bí cảnh cảm ngộ được một ít pháp tắc lực.
Vạn sự khởi đầu nan, đối với pháp tắc lĩnh ngộ cũng như thế, tu sĩ sau khi bước vào Độ Hư, lĩnh ngộ pháp tắc lực sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, mà tu sĩ chưa bước vào Độ Hư muốn lĩnh ngộ được pháp tắc bước vào Độ Hư quả thực còn khó hơn lên trời.
Nói đến đan dược có thể giúp tu sĩ trực tiếp lĩnh ngộ pháp tắc bước vào Độ Hư thì ngay cả thời thái thượng cổ cũng không có được loại đan dược nghịch thiên như vậy. Nhưng sau khi bước vào Độ Hư thì lại có các loại đan dược như Ngộ Hư đan, Hư Không đan giúp tu sĩ trực tiếp tăng lên cảm ngộ pháp tắc và cảnh giới tu vi.
Dù là thiên tài như Cổ Thần cũng phải hao tổn hơn sáu mươi năm thời gian mới thể ngộ được pháp tắc huốn chi là người khác?
Cho nên, tứ nữ có thể cảm ngộ được một chút pháp tắc lực cũng đã là thu hoạch phi thường lớn, cái này sẽ đem thời gian bước vào Độ Hư của các nàng rút ngắn lại rất nhiều.
Hao tốn một ngày thời gian, tứ nữ đem toàn bộ những cảm ngộ của mình hoàn toàn hiểu thấm trong lòng, Cổ Thần mới cùng các nàng tiếp tục đi về phía tây, xuyên qua khu vực núi rừng, tù tâm bình nguyên tiến tới âm minh sâm lâm đến mục tiêu là Âm Minh Đầm.
Cổ Thần bọc tứ nữ trong cương tráo, dùng tốc độ nhanh nhất bay đi, rất nhanh liền ra khỏi khu vực Vân Hải, xuyên qua vùng núi rừng đi vào Tù Tâm bình nguyên.