A Cưu La Vương đối với phật pháp nghiên cứu rất sâu, là một cao tăng có tiếng, đàm Phật luận đạo, chưa dưới một ai.
Phạm Âm thì lại không câu nệ tiểu tiết, làm theo ý mình, tuy rằng tạo nghệ trên phương diện phật pháp không sâu, nhưng lại làm theo ý mình, trong tâm có đạo, tựa hồ hắn chính là phật, hắn chính là đạo, mỗi một lời nói ,mỗi một hành vi của hắn, chính là phật pháp, không cần phải cố ý bộc lộ.
A Cưu La Vương dùng Phật pháp, giảng thuật Thiên Địa vạn vật, đẳng cấp sâm nghiêm. Vận mệnh chúng sinh đều do thiên sinh chú định( số mỗi người đều do trời định), chúng sinh vạn dân, chỉ có tín phụng phật pháp, an tâm làm người, không được có những suy nghĩ không đúng đắn, cả đời trải qua sự giáo dục của Phật pháp. Sau khi chết đi sẽ được phật pháp siêu thoát, đăng tiên phong thần. Nếu không, sau khi chết đi sẽ phải chịu tra tấn muôn đời, vạn kiếp không được siêu sinh.
Phạm Âm thì lấy bản thân làm đạo, giảng Thiên Địa đại đạo, chính là tâm thông niệm đạt, con người không nên bởi vì gông xiềng của vận mệnh tự làm khổ chính mình, mà phải thuận theo tâm, đánh vỡ gông cùm của vận mệnh. Người chết như đèn tắt, tuyệt không có kiếp sau, kiếp này không cố gắng, chỉ có thể để người trà đạp, sống tàn tạ cả đời.
Đạo của hai người hoàn toàn khác nhau. Mới bắt đầu, cả hai đều chân thành nói, kẻ tám lạng người nửa cân, đả kích nhau kịch liệt.
Hai người trên đài kịch liệt luận đạo đấu phật. Phía trên khán đài, cả ba Độ Hư cường giả của Phật môn, đều đang thần niệm truyền âm. -Đạo "tâm thông niệm đạt" của Phạm Âm, nói nghe vài phần có đạo lí, khiến cho ta hiểu được không ít. A Cưu La Vương tuy rằng thông hiểu Phật pháp, nhưng so với Phạm Âm tự thân ngộ đạo, rõ ràng vẫn còn thua kém. E rằng, A Cưu La Vương sắp bị đánh bại rồi. - Nếu như A Cưu La Vương bị đánh bại, phải tính làm sao? Có Cổ Chiến Thần ở đây, lưu bọn hắn lại e rằng sẽ khó khăn. - Không sao, A Cưu La Vương thắng bại không quan trọng, quan trọng là Già La bí tàng trên tay Phạm Âm
………… - Nghiệp chướng nhà ngươi, không quy củ, không ra thể thống, Phật chính là Phật, Kim Cang(cách gọi hộ pháp trong Phật giáo) chính là Kim Cang, thiên thượng địa hạ, đây chính là quy luật của trời đất. Không phân biệt trên dưới, phân biệt cao thấp, thì sẽ không còn quy củ
A Cưu La Vương thở hồng hộc, lớn tiếng quát.
Phạm Âm nói: -Ngày trước đệ nhất Kim Cang Gia La Trang, cũng từng có Phật muốn hắn quỳ lạy, nhưng Gia La Trang chỉ cúi đầu, sau đó đánh cho vị Cổ Phật kia rơi khỏi liên đài, thọ trọng thương. Sự thực chứng mình, thực lực cao thấp, không phải ở thân phận, Kim Cang chưa hẳn đã không bằng Phật, không có người trời sinh đã là vĩnh hằng thượng vị giả
A Cưu La Vương nói:
- Phật chính là Phật, công tham tạo hóa, pháp truyền vạn cổ, giáo dục chúng sinh, đại công đại đức, đại ân đại uy, tập hợp niệm lực của chúng sinh , tiên pháp khôn cùng, lực lượng vô biên, chính là vịn hằng thượng vị giả, không thể thay đổi. Kim Cang dù thế nào vẫn chỉ là Kim Cang, đối với Phật bất kính, chính là đại nghịch bất đạo, cũng như tên nghịch tặc nhà ngươi, đáng lẽ là bị nghiệp hỏa phần thân mà chết.
Phạm Âm cười khảy và nói:
- Phật nói: Phật nói: *ngã tướng, nhơn tướng, chúng sinh tướng, vô ngã tướng, vô tha tướng, vô chúng sinh tướng, phi ngã tướng phi tha tướng phi chúng sinh tướng*(câu này có ý nghĩa: có ta có người có chúng sinh, không ta không người chúng sinh cũng không nốt nếu ta còn ham muốn, người còn ham muốn, chúng sinh sẽ còn ham muốn không thể chân chính buông tha – Kinh kim cang) cái gì mới gọi là đại công đại đức? Đại ân đại uy?Ý tứ chân chính mà Phật nói chính là ,không muốn chấp nhất không muốn chấp nhất nhơn tướng, mà là thuận theo ý niệm của lòng mình: muốn làm cái gì thì làm cái đó, vô câu vô thúc, vô ngã vô tướng? Cái gì mới là công đức? Không phải hưu tình giả ý ân tạo vạn dân, mà là nhận biết được bản tính của mình, thuận theo bản tính của mình mà làm. Cho nên có đại công đại đức,, tiên pháp khôn cùng, trọng điểm của công đức chính là tâm niệm thư sướng, chứ không phải giáo dục chúng sinh cố chấp. Đại Tự Tại Thiên Ma trời sinh tính tình tàn bạo, hiếu sát, cả đời truy cầu bản tính, người chết trên tay hắn vô số kể, làm sao có thể có đại công đại đức, nhưng phật lại nói Đại Tự Tại Thiên Ma, thực lực không dưới ngài. A Cưu La ngươi bẻ cong phật pháp, hơn nữa còn dùng phật pháp nô dịch chúng sinh, khiến cho bọn họ không cách nào nhận thức được bản tính của mình, cắt đứt ý niệm của bọn hắn. Đây không phải là công đức, mà là tội ác tày đình, hôm nay ta đến Đại Linh, trong lòng đã quyết phải lấy tính mệnh của ngươi, chịu chết đi!
Giọng nói của Phạm Âm vừa dứt, một đạo kiếm cương đột nhiên xuất hiện, kiếm cương màu huyễn bạch phá diệt thiên địa, đâm thủng thương khung, chỉ trong chớp nhoáng, đã chém toàn bộ đài cao phía trước thành hai nửa.
A Cưu La Vương ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị đạo kiếm cương này chém thành mảnh nhỏ, lập tức thần hình câu diệt
Toàn bộ quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người còn đang bị kinh ngạc bởi những lời nói kia của Phạm Âm, vẫn còn chưa kịp hoàn hồn, thì A Cưu La Vương đã bị giết chết rồi.
Đường kiếm cương ấy, nhanh đến cực điểm, do tâm niệm của Phạm Âm chém ra. Ngay cả Độ Hư cường giả cũng đều thất kinh, nếu đổi lại bản thân ở vị trí của A Cưu La Vương chỉ sợ cũng khó có thể tránh được một kiếm này. Vì kiếm cương chính là do "Côn Ngô Tiên Kiếm" biến thành, cho dù là siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, nếu bị "Côn Ngô Tiên Kiếm" chém trung, e rằng bản thân cũng thụ trọng thương, thậm chí là mất mạng, A Cưu La Vương làm sao có thể đỡ nổi? Đương nhiên là mất mạng trong phút chốc - Vù….
Kiếm cương màu trắng lóe lên, thu hồi vào bên trong cơ thể Phạm Âm, toàn bộ bầu trời khôi phục lại vẻ ban đầu, tựa hồ một kiếm kia chưa từng chém ra, thế nhưng hai nửa đài cao phía trước Phạm Âm, cùng với những mảnh nhỏ thi thể của Phạm Âm rơi vãi khắp nơi, đã chứng minh một kiếm kinh thiên kia là hoàn toàn có thật.
Thân ảnh lóe lên, một người xuất hiện ngay bên cạnh Phạm Âm, đó chính là Ngao Liệt, lớn tiếng nói: - A Cưu La Vương đã chết dưới "Đạo" của Phạm Âm, có thể thấy phật pháp của hắn cũng không hề tinh thâm như lời đồn đại. Trận luận đạo đấu phật này, A Cưu La Vương đã bại, xin cáo từ! - Cổ Thần huynh đệ, chúng ta cùng đi thôi!
Phạm Âm hướng Cổ Thần hô một câu, sau khi giết chết A Cưu La Vương, trong lòng hắn rất chi là khoan khóa, dễ chịu, một cỗ lực lượng vô hình tạo thành một khí tràng ngay tại bên cạnh hắn, tựa hồ là lực lượng của không gian pháp tắc.
Tu vi của Phạm Âm đã đạt đến tình trạng tùy thời đều có thể bước vào Độ Hư. Có thể thấy, lần trước tại Phong Bạo Thâm Uyên, Phạm Âm nhất định đã đoạt được một chút chỗ tốt, thực lực tăng nhiều.
Hai người vừa dứt lời, liền hóa thành một đạo độn quang, lập tức biến mất.
Cổ Thần đứng dậy, nói: - Ta cũng cáo từ!
Dứt lời, tiên lực cương khí xoay tròn mang theo tứ nữ, thân thể lóe lên, đồng dạng cũng biến mất
A Cưu La Vương đối với phật pháp nghiên cứu rất sâu, là một cao tăng có tiếng, đàm Phật luận đạo, chưa dưới một ai.
Phạm Âm thì lại không câu nệ tiểu tiết, làm theo ý mình, tuy rằng tạo nghệ trên phương diện phật pháp không sâu, nhưng lại làm theo ý mình, trong tâm có đạo, tựa hồ hắn chính là phật, hắn chính là đạo, mỗi một lời nói ,mỗi một hành vi của hắn, chính là phật pháp, không cần phải cố ý bộc lộ.
A Cưu La Vương dùng Phật pháp, giảng thuật Thiên Địa vạn vật, đẳng cấp sâm nghiêm. Vận mệnh chúng sinh đều do thiên sinh chú định( số mỗi người đều do trời định), chúng sinh vạn dân, chỉ có tín phụng phật pháp, an tâm làm người, không được có những suy nghĩ không đúng đắn, cả đời trải qua sự giáo dục của Phật pháp. Sau khi chết đi sẽ được phật pháp siêu thoát, đăng tiên phong thần. Nếu không, sau khi chết đi sẽ phải chịu tra tấn muôn đời, vạn kiếp không được siêu sinh.
Phạm Âm thì lấy bản thân làm đạo, giảng Thiên Địa đại đạo, chính là tâm thông niệm đạt, con người không nên bởi vì gông xiềng của vận mệnh tự làm khổ chính mình, mà phải thuận theo tâm, đánh vỡ gông cùm của vận mệnh. Người chết như đèn tắt, tuyệt không có kiếp sau, kiếp này không cố gắng, chỉ có thể để người trà đạp, sống tàn tạ cả đời.
Đạo của hai người hoàn toàn khác nhau. Mới bắt đầu, cả hai đều chân thành nói, kẻ tám lạng người nửa cân, đả kích nhau kịch liệt.
Hai người trên đài kịch liệt luận đạo đấu phật. Phía trên khán đài, cả ba Độ Hư cường giả của Phật môn, đều đang thần niệm truyền âm.
-Đạo "tâm thông niệm đạt" của Phạm Âm, nói nghe vài phần có đạo lí, khiến cho ta hiểu được không ít. A Cưu La Vương tuy rằng thông hiểu Phật pháp, nhưng so với Phạm Âm tự thân ngộ đạo, rõ ràng vẫn còn thua kém. E rằng, A Cưu La Vương sắp bị đánh bại rồi.
- Nếu như A Cưu La Vương bị đánh bại, phải tính làm sao? Có Cổ Chiến Thần ở đây, lưu bọn hắn lại e rằng sẽ khó khăn.
- Không sao, A Cưu La Vương thắng bại không quan trọng, quan trọng là Già La bí tàng trên tay Phạm Âm
…………
- Nghiệp chướng nhà ngươi, không quy củ, không ra thể thống, Phật chính là Phật, Kim Cang(cách gọi hộ pháp trong Phật giáo) chính là Kim Cang, thiên thượng địa hạ, đây chính là quy luật của trời đất. Không phân biệt trên dưới, phân biệt cao thấp, thì sẽ không còn quy củ
A Cưu La Vương thở hồng hộc, lớn tiếng quát.
Phạm Âm nói:
-Ngày trước đệ nhất Kim Cang Gia La Trang, cũng từng có Phật muốn hắn quỳ lạy, nhưng Gia La Trang chỉ cúi đầu, sau đó đánh cho vị Cổ Phật kia rơi khỏi liên đài, thọ trọng thương. Sự thực chứng mình, thực lực cao thấp, không phải ở thân phận, Kim Cang chưa hẳn đã không bằng Phật, không có người trời sinh đã là vĩnh hằng thượng vị giả
A Cưu La Vương nói:
- Phật chính là Phật, công tham tạo hóa, pháp truyền vạn cổ, giáo dục chúng sinh, đại công đại đức, đại ân đại uy, tập hợp niệm lực của chúng sinh , tiên pháp khôn cùng, lực lượng vô biên, chính là vịn hằng thượng vị giả, không thể thay đổi. Kim Cang dù thế nào vẫn chỉ là Kim Cang, đối với Phật bất kính, chính là đại nghịch bất đạo, cũng như tên nghịch tặc nhà ngươi, đáng lẽ là bị nghiệp hỏa phần thân mà chết.
Phạm Âm cười khảy và nói:
- Phật nói: Phật nói: ngã tướng, nhơn tướng, chúng sinh tướng, vô ngã tướng, vô tha tướng, vô chúng sinh tướng, phi ngã tướng phi tha tướng phi chúng sinh tướng(câu này có ý nghĩa: có ta có người có chúng sinh, không ta không người chúng sinh cũng không nốt nếu ta còn ham muốn, người còn ham muốn, chúng sinh sẽ còn ham muốn không thể chân chính buông tha – Kinh kim cang) cái gì mới gọi là đại công đại đức? Đại ân đại uy?Ý tứ chân chính mà Phật nói chính là ,không muốn chấp nhất không muốn chấp nhất nhơn tướng, mà là thuận theo ý niệm của lòng mình: muốn làm cái gì thì làm cái đó, vô câu vô thúc, vô ngã vô tướng? Cái gì mới là công đức? Không phải hưu tình giả ý ân tạo vạn dân, mà là nhận biết được bản tính của mình, thuận theo bản tính của mình mà làm. Cho nên có đại công đại đức,, tiên pháp khôn cùng, trọng điểm của công đức chính là tâm niệm thư sướng, chứ không phải giáo dục chúng sinh cố chấp. Đại Tự Tại Thiên Ma trời sinh tính tình tàn bạo, hiếu sát, cả đời truy cầu bản tính, người chết trên tay hắn vô số kể, làm sao có thể có đại công đại đức, nhưng phật lại nói Đại Tự Tại Thiên Ma, thực lực không dưới ngài. A Cưu La ngươi bẻ cong phật pháp, hơn nữa còn dùng phật pháp nô dịch chúng sinh, khiến cho bọn họ không cách nào nhận thức được bản tính của mình, cắt đứt ý niệm của bọn hắn. Đây không phải là công đức, mà là tội ác tày đình, hôm nay ta đến Đại Linh, trong lòng đã quyết phải lấy tính mệnh của ngươi, chịu chết đi!
Giọng nói của Phạm Âm vừa dứt, một đạo kiếm cương đột nhiên xuất hiện, kiếm cương màu huyễn bạch phá diệt thiên địa, đâm thủng thương khung, chỉ trong chớp nhoáng, đã chém toàn bộ đài cao phía trước thành hai nửa.
A Cưu La Vương ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị đạo kiếm cương này chém thành mảnh nhỏ, lập tức thần hình câu diệt
Toàn bộ quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người còn đang bị kinh ngạc bởi những lời nói kia của Phạm Âm, vẫn còn chưa kịp hoàn hồn, thì A Cưu La Vương đã bị giết chết rồi.
Đường kiếm cương ấy, nhanh đến cực điểm, do tâm niệm của Phạm Âm chém ra. Ngay cả Độ Hư cường giả cũng đều thất kinh, nếu đổi lại bản thân ở vị trí của A Cưu La Vương chỉ sợ cũng khó có thể tránh được một kiếm này. Vì kiếm cương chính là do "Côn Ngô Tiên Kiếm" biến thành, cho dù là siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, nếu bị "Côn Ngô Tiên Kiếm" chém trung, e rằng bản thân cũng thụ trọng thương, thậm chí là mất mạng, A Cưu La Vương làm sao có thể đỡ nổi? Đương nhiên là mất mạng trong phút chốc
- Vù….
Kiếm cương màu trắng lóe lên, thu hồi vào bên trong cơ thể Phạm Âm, toàn bộ bầu trời khôi phục lại vẻ ban đầu, tựa hồ một kiếm kia chưa từng chém ra, thế nhưng hai nửa đài cao phía trước Phạm Âm, cùng với những mảnh nhỏ thi thể của Phạm Âm rơi vãi khắp nơi, đã chứng minh một kiếm kinh thiên kia là hoàn toàn có thật. Đọc Truyện Online Tại
Thân ảnh lóe lên, một người xuất hiện ngay bên cạnh Phạm Âm, đó chính là Ngao Liệt, lớn tiếng nói:
- A Cưu La Vương đã chết dưới "Đạo" của Phạm Âm, có thể thấy phật pháp của hắn cũng không hề tinh thâm như lời đồn đại. Trận luận đạo đấu phật này, A Cưu La Vương đã bại, xin cáo từ!
- Cổ Thần huynh đệ, chúng ta cùng đi thôi!
Phạm Âm hướng Cổ Thần hô một câu, sau khi giết chết A Cưu La Vương, trong lòng hắn rất chi là khoan khóa, dễ chịu, một cỗ lực lượng vô hình tạo thành một khí tràng ngay tại bên cạnh hắn, tựa hồ là lực lượng của không gian pháp tắc.
Tu vi của Phạm Âm đã đạt đến tình trạng tùy thời đều có thể bước vào Độ Hư. Có thể thấy, lần trước tại Phong Bạo Thâm Uyên, Phạm Âm nhất định đã đoạt được một chút chỗ tốt, thực lực tăng nhiều.
Hai người vừa dứt lời, liền hóa thành một đạo độn quang, lập tức biến mất.
Cổ Thần đứng dậy, nói:
- Ta cũng cáo từ!
Dứt lời, tiên lực cương khí xoay tròn mang theo tứ nữ, thân thể lóe lên, đồng dạng cũng biến mất
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
A Cưu La Vương đối với phật pháp nghiên cứu rất sâu, là một cao tăng có tiếng, đàm Phật luận đạo, chưa dưới một ai.
Phạm Âm thì lại không câu nệ tiểu tiết, làm theo ý mình, tuy rằng tạo nghệ trên phương diện phật pháp không sâu, nhưng lại làm theo ý mình, trong tâm có đạo, tựa hồ hắn chính là phật, hắn chính là đạo, mỗi một lời nói ,mỗi một hành vi của hắn, chính là phật pháp, không cần phải cố ý bộc lộ.
A Cưu La Vương dùng Phật pháp, giảng thuật Thiên Địa vạn vật, đẳng cấp sâm nghiêm. Vận mệnh chúng sinh đều do thiên sinh chú định( số mỗi người đều do trời định), chúng sinh vạn dân, chỉ có tín phụng phật pháp, an tâm làm người, không được có những suy nghĩ không đúng đắn, cả đời trải qua sự giáo dục của Phật pháp. Sau khi chết đi sẽ được phật pháp siêu thoát, đăng tiên phong thần. Nếu không, sau khi chết đi sẽ phải chịu tra tấn muôn đời, vạn kiếp không được siêu sinh.
Phạm Âm thì lấy bản thân làm đạo, giảng Thiên Địa đại đạo, chính là tâm thông niệm đạt, con người không nên bởi vì gông xiềng của vận mệnh tự làm khổ chính mình, mà phải thuận theo tâm, đánh vỡ gông cùm của vận mệnh. Người chết như đèn tắt, tuyệt không có kiếp sau, kiếp này không cố gắng, chỉ có thể để người trà đạp, sống tàn tạ cả đời.
Đạo của hai người hoàn toàn khác nhau. Mới bắt đầu, cả hai đều chân thành nói, kẻ tám lạng người nửa cân, đả kích nhau kịch liệt.
Hai người trên đài kịch liệt luận đạo đấu phật. Phía trên khán đài, cả ba Độ Hư cường giả của Phật môn, đều đang thần niệm truyền âm. -Đạo "tâm thông niệm đạt" của Phạm Âm, nói nghe vài phần có đạo lí, khiến cho ta hiểu được không ít. A Cưu La Vương tuy rằng thông hiểu Phật pháp, nhưng so với Phạm Âm tự thân ngộ đạo, rõ ràng vẫn còn thua kém. E rằng, A Cưu La Vương sắp bị đánh bại rồi. - Nếu như A Cưu La Vương bị đánh bại, phải tính làm sao? Có Cổ Chiến Thần ở đây, lưu bọn hắn lại e rằng sẽ khó khăn. - Không sao, A Cưu La Vương thắng bại không quan trọng, quan trọng là Già La bí tàng trên tay Phạm Âm
………… - Nghiệp chướng nhà ngươi, không quy củ, không ra thể thống, Phật chính là Phật, Kim Cang(cách gọi hộ pháp trong Phật giáo) chính là Kim Cang, thiên thượng địa hạ, đây chính là quy luật của trời đất. Không phân biệt trên dưới, phân biệt cao thấp, thì sẽ không còn quy củ
A Cưu La Vương thở hồng hộc, lớn tiếng quát.
Phạm Âm nói: -Ngày trước đệ nhất Kim Cang Gia La Trang, cũng từng có Phật muốn hắn quỳ lạy, nhưng Gia La Trang chỉ cúi đầu, sau đó đánh cho vị Cổ Phật kia rơi khỏi liên đài, thọ trọng thương. Sự thực chứng mình, thực lực cao thấp, không phải ở thân phận, Kim Cang chưa hẳn đã không bằng Phật, không có người trời sinh đã là vĩnh hằng thượng vị giả
A Cưu La Vương nói:
- Phật chính là Phật, công tham tạo hóa, pháp truyền vạn cổ, giáo dục chúng sinh, đại công đại đức, đại ân đại uy, tập hợp niệm lực của chúng sinh , tiên pháp khôn cùng, lực lượng vô biên, chính là vịn hằng thượng vị giả, không thể thay đổi. Kim Cang dù thế nào vẫn chỉ là Kim Cang, đối với Phật bất kính, chính là đại nghịch bất đạo, cũng như tên nghịch tặc nhà ngươi, đáng lẽ là bị nghiệp hỏa phần thân mà chết.
Phạm Âm cười khảy và nói:
- Phật nói: Phật nói: *ngã tướng, nhơn tướng, chúng sinh tướng, vô ngã tướng, vô tha tướng, vô chúng sinh tướng, phi ngã tướng phi tha tướng phi chúng sinh tướng*(câu này có ý nghĩa: có ta có người có chúng sinh, không ta không người chúng sinh cũng không nốt nếu ta còn ham muốn, người còn ham muốn, chúng sinh sẽ còn ham muốn không thể chân chính buông tha – Kinh kim cang) cái gì mới gọi là đại công đại đức? Đại ân đại uy?Ý tứ chân chính mà Phật nói chính là ,không muốn chấp nhất không muốn chấp nhất nhơn tướng, mà là thuận theo ý niệm của lòng mình: muốn làm cái gì thì làm cái đó, vô câu vô thúc, vô ngã vô tướng? Cái gì mới là công đức? Không phải hưu tình giả ý ân tạo vạn dân, mà là nhận biết được bản tính của mình, thuận theo bản tính của mình mà làm. Cho nên có đại công đại đức,, tiên pháp khôn cùng, trọng điểm của công đức chính là tâm niệm thư sướng, chứ không phải giáo dục chúng sinh cố chấp. Đại Tự Tại Thiên Ma trời sinh tính tình tàn bạo, hiếu sát, cả đời truy cầu bản tính, người chết trên tay hắn vô số kể, làm sao có thể có đại công đại đức, nhưng phật lại nói Đại Tự Tại Thiên Ma, thực lực không dưới ngài. A Cưu La ngươi bẻ cong phật pháp, hơn nữa còn dùng phật pháp nô dịch chúng sinh, khiến cho bọn họ không cách nào nhận thức được bản tính của mình, cắt đứt ý niệm của bọn hắn. Đây không phải là công đức, mà là tội ác tày đình, hôm nay ta đến Đại Linh, trong lòng đã quyết phải lấy tính mệnh của ngươi, chịu chết đi!
Giọng nói của Phạm Âm vừa dứt, một đạo kiếm cương đột nhiên xuất hiện, kiếm cương màu huyễn bạch phá diệt thiên địa, đâm thủng thương khung, chỉ trong chớp nhoáng, đã chém toàn bộ đài cao phía trước thành hai nửa.
A Cưu La Vương ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị đạo kiếm cương này chém thành mảnh nhỏ, lập tức thần hình câu diệt
Toàn bộ quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người còn đang bị kinh ngạc bởi những lời nói kia của Phạm Âm, vẫn còn chưa kịp hoàn hồn, thì A Cưu La Vương đã bị giết chết rồi.
Đường kiếm cương ấy, nhanh đến cực điểm, do tâm niệm của Phạm Âm chém ra. Ngay cả Độ Hư cường giả cũng đều thất kinh, nếu đổi lại bản thân ở vị trí của A Cưu La Vương chỉ sợ cũng khó có thể tránh được một kiếm này. Vì kiếm cương chính là do "Côn Ngô Tiên Kiếm" biến thành, cho dù là siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, nếu bị "Côn Ngô Tiên Kiếm" chém trung, e rằng bản thân cũng thụ trọng thương, thậm chí là mất mạng, A Cưu La Vương làm sao có thể đỡ nổi? Đương nhiên là mất mạng trong phút chốc - Vù….
Kiếm cương màu trắng lóe lên, thu hồi vào bên trong cơ thể Phạm Âm, toàn bộ bầu trời khôi phục lại vẻ ban đầu, tựa hồ một kiếm kia chưa từng chém ra, thế nhưng hai nửa đài cao phía trước Phạm Âm, cùng với những mảnh nhỏ thi thể của Phạm Âm rơi vãi khắp nơi, đã chứng minh một kiếm kinh thiên kia là hoàn toàn có thật.
Thân ảnh lóe lên, một người xuất hiện ngay bên cạnh Phạm Âm, đó chính là Ngao Liệt, lớn tiếng nói: - A Cưu La Vương đã chết dưới "Đạo" của Phạm Âm, có thể thấy phật pháp của hắn cũng không hề tinh thâm như lời đồn đại. Trận luận đạo đấu phật này, A Cưu La Vương đã bại, xin cáo từ! - Cổ Thần huynh đệ, chúng ta cùng đi thôi!
Phạm Âm hướng Cổ Thần hô một câu, sau khi giết chết A Cưu La Vương, trong lòng hắn rất chi là khoan khóa, dễ chịu, một cỗ lực lượng vô hình tạo thành một khí tràng ngay tại bên cạnh hắn, tựa hồ là lực lượng của không gian pháp tắc.
Tu vi của Phạm Âm đã đạt đến tình trạng tùy thời đều có thể bước vào Độ Hư. Có thể thấy, lần trước tại Phong Bạo Thâm Uyên, Phạm Âm nhất định đã đoạt được một chút chỗ tốt, thực lực tăng nhiều.
Hai người vừa dứt lời, liền hóa thành một đạo độn quang, lập tức biến mất.
Cổ Thần đứng dậy, nói: - Ta cũng cáo từ!
Dứt lời, tiên lực cương khí xoay tròn mang theo tứ nữ, thân thể lóe lên, đồng dạng cũng biến mất