Tới Ngọc Tiêu Cung tựa hồ có một loại lực lượng kỳ lạ bao phủ trong hư không, phạm vi cảm ứng thân thể của Cổ Thần bị thu nhỏ lại rất nhiều, trình độ cảm ứng rõ ràng cũng hạ thấp rất lớn, nhưng thông qua cảm ứng của thân thể, Cổ Thần vẫn biết được trong hư không vạn trượng Ngọc Tiêu Cung không chỉ có cường giả Độ Hư cảnh, đồng thời số lượng không chỉ một vài người, về phần tu vi không thể cảm ứng được rõ ràng, nhưng có vài đạo khí tức ngay cả Cổ Thần cũng cảm giác được áp lực không nhỏ.
Có thể thấy được, sợ rằng chí ít cũng là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, thậm chí là Hư Không hậu kỳ.
Tuy nói không phải là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phưng, đối với Cổ Thần không thể tạo thành uy hiếp quá lớn, thế nhưng bị một đám cường giả Độ Hư cảnh vây khốn, đây rõ ràng không phải là chuyện đơn giản, Cổ Thần càng thêm cẩn thận.
Trong cổ vu tộc có địa đồ Ngọc Tiêu Cung Thánh Đình, cũng không phải rất rõ ràng, bởi vì thời kỳ thượng cổ Chiến Thần "Hình" có thể nói là nghênh ngang đi vào mỗi một địa phương nhỏ nhất trong Ngọc Tiêu Cung Thánh Đình, ngay cả Thánh Hoàng đời thứ nhất "Cơ" cũng bị hắn chém chết dưới phủ, vì vậy địa đồ Ngọc Tiêu Cung lưu lại rất toàn diện.
Địa đồ tỉ mỉ đối với Cổ Thần mà nói có tác dụng rất lớn, điều này có thể khiến hắn tại mức độ lớn nhất mượn kiến trúc xung quanh che chắn, đồng thời thẳng cho tới mục đích tế đường thánh nhân.
Trong hư không, toàn bộ Ngọc Tiêu Thành chừng phương viên vạn trượng, liên miên hơn mười dặm, Cổ Thần lại không thể nghênh ngang phi hành trong không trung để quan sát, vì vậy, nếu không quen thuộc địa đồ Ngọc Tiêu Thành, có thể xuyên toa cả ngày bên trong cũng rất có khả năng không tìm thấy tế đường thánh nhân ở nơi nào.
Có địa đồ tường tận, Cổ Thần đi con đường ngắn nhất, giảm thiểu rất nhiều thời gian.
Cổ Thần tiến vào Ngọc Tiêu Thành huyền phù giữa hư không, tại chỗ sâu trong hậu điện Ngọc Tiêu Thành, Cổ Thương Khung nhíu chặt đôi lông mày.
Dựa theo lời nói của Thiên Toán Tử, lúc này Cổ Thần hắn là đã tới thánh đô Ngọc Tiêu Thành rồi, thế nhưng còn chưa nghe được bất luận tin tức gì về Cổ Thần.
Cổ Thương Khung từ lâu đã hạ lệnh, phát hiện ra Cổ Thần cũng coi như không thấy, để hắn tiến vào trong Ngọc Tiêu Thành, thế nhưng bây giờ còn không có tin tức, có thể xảy ra hai tình huống.
Thứ nhất, Cổ Thần đột nhiên thay đổi chủ ý, không đến Ngọc Tiêu Thành nữa, vì vậy hiện tại Cổ Thần còn chưa tới.
Thứ hai, Cổ Thần đã tiến vào trong Ngọc Tiêu Thành rồi, thế nhưng tu sĩ Thánh Đình không ai phát hiện ra.
Nếu như loại tình huống thứ nhất, vậy thì cũng thôi, nhưng nếu là loại tình huống thứ hai, Cổ Thương Khung ngược lại hít sâu một ngụm khí lạnh, phòng ngự của Thánh Đình hắn là người rõ ràng nhất, tương đối thỏa mãn, coi như là chính bản thân hắn cũng khó có thể lẻn vào.
Nếu như Cổ Thần đã tiến vào Ngọc Tiêu Thành, mà các tu sĩ Thánh đình, bao gồm cả hắn bên trong, không ai phát hiện ra, vậy Cổ Thần cũng quá mức biến thái rồi, cho dù là nguyên thần Thánh hoàng trong người Cổ Thương Khung cũng cảm thấy kinh khủng.
Giữa lúc Cổ Thương Khung buồn bực không ngớt, đột nhiên tấm kính một mặt ngay bên cạnh hắn sáng lên, bên trong kính hiện ra một viện tử, trong viện tử có trồng một gốc thánh thụ trông giống như ngọc chất, ngay bên cạnh là tế đường, trước tế đường có viết "Thánh Nhân Tế Đường".
Trên thánh thụ giống như ngọc chất kia có kết xuất ba trái cây, giống như hình người, thân như mỹ ngọc, lòe lòe phát quang.
Ánh mắt Cổ Thương Khung rơi vào mặt kính, sắc mặt đại biến, ánh mắt của hắn không hề bị ba trái cây giống như hình người mỹ ngọc kia hấp dẫn, mà rơi vào một góc nhỏ ngay trong viện tử bên cạnh.
Góc nhỏ này có một người đang đứng thắng, không phải Cổ Thần thì còn là người phương nào?
…
Cổ Thần đã tới viện tử phía trước tế đường thánh nhân, hiện đang đứng tại một góc khuất.
Trung ương viện tử có mọc một cây nhỏ chỉ cao chừng hơn một trượng, toàn thân cây nhỏ giống như bạch ngọc.
Trên cây kết xuất ba trái cây giống như hình người, từng trái cây đều lòe lòe phát sáng, tinh oánh trong sáng, giống như mỹ ngọc đẹp nhất.
Không cần bàn cãi, ngọc thụ trong viện tử này chính là thánh thụ rồi.
Mà trái cây kết xuất trên thánh tụ chính là thánh ngọc quả.
Thánh ngọc quả, một lần chỉ có thể kết xuất ba quả, trải qua vạn năm mới thành thục, mỗi một thánh ngọc quả có thể giúp bất cứ người nào tăng thêm thọ nguyên 1296 năm.
Nói cách khác, một tu sĩ bình thường nuốt vào thành ngọc quả là có thể kéo dài tuổi thọ thêm 1296 năm, đủ sống vượt qua cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Minh Khiếu kỳ đứng đầu.
Thánh ngọc quả, là tiên quả chỉ có dược hiệu một lần, mặc kệ là kẻ nào, chỉ khi ăn vào quả đầu tiên mới tăng thêm thọ nguyên, nếu tiếp tục ăn vào, ngoại trừ vị đạo ngon ngọt không gì sánh được ra, đối với thọ nguyên không còn nửa điểm tác dụng.
Vì vậy, nghĩ muốn thông qua thánh ngọc quả vô hạn kéo dài thọ nguyên là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Thế nhưng, chỉ cần kéo dài thêm 1296 năm đã là chuyện tình vô cùng khó lường rồi.
Cổ Thần đứng ở góc viện tử, nhìn ba ngọc thánh quả mọc trên thánh thụ không xa trước mắt, tất cả các ghi chép liên quan tới thánh ngọc quả trong hư không đan phương Cổ Thần đều đã đọc qua, mà ba thánh ngọc quả hiện tại còn chưa hoàn toàn thành thục.
Thánh ngọc quả hoàn toàn thành thục không chỉ lòe lòe phát sáng, mà sẽ phát sinh quang mang bảy màu, quang mang đại thịnh, bảy màu chiếu xạ hơn mười trượng, hình thành một loại cảnh tượng ánh sáng chói lọc vô cùng mỹ lệ.
Thánh ngọc quả, hoàn toàn thành thục mới có thể kéo dài thọ nguyên thâm 1296 năm, nếu như chưa hoàn toàn thành thục, tối đa chỉ có thể kéo dài thêm ngọ nguyên chừng năm sáu trăm năm mà thôi, hiệu quả suy giảm cực lớn.
Tuy rằng thọ mệnh năm sáu trăm năm không ngắn, thế nhưng so sánh với thọ mệnh 1296 năm mà nói, hiển nhiên là ngắn hơn quá nhiều, hơn nữa sau khi thánh ngọc quả thành thục không lâu, Thánh hoàng vẫn không lấy đi dùng, y đợi được tới khi thanh ngọc quả triệt để thành thục.
Đồng thời, Thánh hoàng Cơ Nghiêu chuẩn bị đi mở thông đạo tiên phàm, tiên độ thế gian, nếu như có thể thành công, từ nay về sau bước vào con đường trường sinh, như vậy thọ nguyên hơn một nghìn năm của thánh ngọc quả đã không còn đặt trong mắt hắn nữa rồi, để nó tiếp tục lớn, đạt tới thành thục triệt để, lưu lại cho hậu nhân Cơ thị cũng là chuyện tốt.
Sau khi thánh ngọc quả bước vào kỳ thành thục, cách thời đại triệt để thành thục còn một đoạn thời gian, ngắn thì mấy trăm năm, lâu thì hơn nghìn năm.
Nguyên nhân chính là hiệu quả của thánh ngọc quả vô cùng kinh người, vì vậy thánh ngọc quả triệt để thành thục có thể giúp tu sĩ từ Mệnh Tuyền cảnh độ phá bước vào Độ Hư kỳ, chỉ cần cơ hội vừa đến, hoặc là chỉ cần thành thục hai ba trăm năm, thậm chí đạt tới thành thục triệt để cũng nói không chừng.
Cũng không biết thánh ngọc quả trước mắt rốt cuộc đã thành thục bao lâu, luyện chế hư không đan cần phải có thánh ngọc quả triệt để thành thục, hái hay không hái, điều này khiến Cổ Thần có chút băn khoan.