Ngày tháng thoi đưa, thời gian đã trôi qua mười ngày, vô luận là Thánh Hoàng hay Ngô Tinh, cả hai phe đều tiến hành bước chuẩn bị cuối cùng tiến vào Tây Hải.
Đầu tháng ba rốt cuộc tới.
Sáng sớm ngày hôm đó, Ngô Tinh chạy tới Chiến Thần Điện, đi theo bên cạnh còn có ba người, tộc trưởng kim long tộc Long Thương, cường giả yêu tộc Ngọc Kình Vương.
Còn có một người, cũng là cường giả long tộc, có tu vi Hư Không trung kỳ.
Cộng thêm Cổ Thần, nhóm người bọn họ tiến vào trong Tiên Nhân Mộ Địa tổng cộng có năm người.
Về phần tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, tuy rằng cũng theo Cổ Thần, nhưng chỉ ở trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, sống ẩn tạm trong mi tâm của Cổ Thần, không coi là thành viên trong hành trình Tây Hải lần này.
Chuẩn bị nhiều chỉ vì một ngày này, trợ giúp long hoàng thoát khốn.
Hôm nay, Ngô Tinh cao hứng bừng bừng, tâm tình rất tốt.
Hai vị cường giả long tộc khác, Long Thương và Long Dã cũng tinh thần phân chấn, tràn ngập kích tình.
Cổ Thần và Ngọc Kình Vương không có quan hệ gì với long hoàng, nhưng bởi vì trợ giúp Ngô Tinh nên mới cùng theo.
Ngọc Kình Vương là đạo lữ của Ngô Tinh, còn Cổ Thần là bằng hữu của Ngô Tinh.
Đám người Ngô Tinh vừa tới Chiến Thần Điện, Cổ Thần không hề dừng lại, rất nhanh liền theo bốn người nhất tề phi độn theo phía tây.
Cùng lúc đó, thánh đô Thánh Đình, Ngọc Tiêu Thành.
Mười đạo độn quang từ trong Ngọc Tiêu Thành huyền phù giữa không trung bay ra ngoài, thuấn di nghìn dặm, phi độn cực nhanh về phía tây.
Chính là chín vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ của Thánh Đình, cùng với thân ngoại hóa thân Cổ Thương Khung của Thánh Hoàng. Tất cả dưới sự dẫn đầu của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, tiến vào Tây Hải, giải trừ phong ấn do Kiền Vũ Thánh Hoàng lưu lại, một lần nữa mở ra thông đạo tiên phàm.
Không quá lâu sau, mười đạo độn quang bay tới bên ngoài thánh địa phật môn Thiên Thiền Tự tại Đại Linh, từ trong Thiên Thiền Tự bay ra ba đạo độn quang, chính là Độ Thiện đại sư cùng với hai vị cường giả siêu cấp phật môn Hư Không kỳ.
Ba bị cường giả siêu cấp gia nhập vào đội ngũ cường giả Thánh Đình, tiếp tục phi độn theo phía tây.
Rất nhanh mọi người đã bay ra khỏi cảnh nội Đế Đình Đại Linh, tiến vào trong sa mạc Tây Hoang.
Sa mạc Tây Hoang, liên miên nghìn vạn dặm, rộng lớn mênh mông, liếc mắt nhìn quanh đều là cát vàng cồn cát không thấy đầu cùng, gió mạnh thổi qua kéo theo vô số cát bụi mù mịt giữa không trung.
Cơn lốc xoay tròn lướt qua, kéo theo cát bụi dưới mặt đất thẳng tắp cuốn vào không trung, hình thành mây đạo cột cát cao tới mấy nghìn trượng, liên tục xoay tròn không ngừng nghỉ.
Cũng giống như phong bạo (cơn lốc) tại Phong Bạo Thâm Uyên, trên bầu trời sa mạc Tây Hoang, phong bạo có thể tùy ý nhìn thấy được, chỉ là hơn một ít cát bụi, nên gọi là sa trần bạo.
Bất quá cơn lốc cát bụt tại Tây Hoang này so sánh với phong bạo tại hải vực Phong Bạo Thâm Uyên nhỏ hơn rất nhiều, khó có thể nhìn thấy sa trần bạo cỡ lớn phương viên nghìn trượng trở lên, đối với cường giả siêu cấp Hư Không kỳ mà nói, không tạo thành bất cứ uy hiếp nào.
Khoảng cách nghìn vạn dặm, đối với cường giả Hư Không kỳ có thể thuấn di một lần nghìn dặm mà nói, bất quá chỉ là đoạn đường một canh giờ mà thôi.
Rất nhanh, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư cùng với các cường giả siêu cấp Thánh Đình và phật môn đã phi độn tới đầu cùng của sa mạc Tây Hoang.
Phía trước là cát bụi cuồn cuộn không ngừng nghỉ, tràn ngập không không gian, khoảng cách tầm nghìn không vượt quá trăm trượng, thế nhưng thần thức có thể phát tán dò xét được, trên bầu trời tràn ngập vô số cát bụi, đều là những đoàn sa trần bạo rộng lớn không gì sánh được hình thành.
Phía trước, chính là Tây Hải.
Tiên Nhân Mộ Địa trong truyền thuyết.
Sa trần bạo trong Tây Hải so với sa mạc Tây Hoang to lớn hơn nhiều, so với phong bạo tại Phong Bạo Thâm Uyên không chút thua kém, mỗi một đoàn sa trần bạo đều cỡ mấy nghìn trượng, thậm chí là trên vạn trượng… Sa trần bạo kích cỡ mấy vạn trượng, cho dù là cường giả siêu cấp Hư Không kỳ cũng phải tránh né từ xa.
Những đoàn sa trần bạo thật lớn này so với sa mạc Tây Hoang có rất nhiều, cách mấy trăm dặm, nghìn dặm là có thể gặp được một đoàn, mật độ phi thường dày đặc.
Chính bởi vì những sa trần bạo này mới khiến cho cát bụi bị thổi lên trời cao vĩnh viễn không rơi xuống, một mực theo cơn lốc xoay tròn, cuối cùng tạo thành biển cát rộng lớn.
Trong Tây Hải, vô biên vô hạn đều là cát bụi, trên bầu trời, dưới mặt đất, sa trần bạo kịch liệt kia cho dù là thần thức của tu sĩ cũng có thể xé nát thành hư vô, coi như cường giả siêu cấp Hư Không kỳ tiến vào trong Tây Hải, phạm vi thần thức dò xét cũng bị giảm xuống trên diện rộng.
Nguyên bản cường giả siêu cấp Hư Không kỳ, phạm vi thần thức đủ vượt qua vạn dặm, thế nhưng trong Tây Hải tối đa chỉ kéo dài trong phạm vi một nghìn dặm, vượt qua khoảng cách này, lực lượng thần thức yếu bớt, dưới sự xoay tròn của sa trần bạo, liên tục cắn xé sẽ bị nát bấy, hóa hư vô.
Cường giả siêu cấp Thánh Đình, phật môn đứng ở bên ngoài Tây Hải tràn ngập cát bụi không bờ bến.
Mi tâm Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chợt lóe, tiên bảo vô thượng Hoàng Thiên Tỳ bay ra ngoài, bay tay lên, một quang tráo trong suốt xuất hiện, khiến tất cả cát bụi đều bị chắn bên bên ngoài quang tráo.
Sau một khắc, Thiên Toán Tử từ bên trong Hoàng Thiên Tỳ bước ra, xuất hiện trong quang tráo.
Tháng Hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Thiên Toán Tử, tính toán cho ta, lúc này Cổ Thần ở nơi nào?
Đối với Cổ Thần, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu luôn luôn có dự cảm không tốt, tu sĩ bước vào Hư Không kỳ, giác quan thứ sáu sẽ tăng lên rất mạnh, trong tương lai có biến hóa thì thỉnh thoáng sẽ sản sinh cảm giác tâm huyết dâng trào.
Hiện tại, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lại có cảm giác tâm huyết dâng trào, chung quy cảm giác Cổ Thần giống như bóng ma theo hắn, tránh đi cũng không được, quả thực giống như để lại dấu vết không thể xóa nhòa trong tâm linh hắn. Thiên Toán Tử bấm đốt tay tính toán, đột nhiên trên mặt biến đổi, buông bấm đốt ngón tay, nói:
- Thánh Hoàng bệ hạ, lúc này Cổ Thần cũng tiến vào trong sa mạc Tây Hoang, thẳng về hướng Tây Hải, cùng đồng hánh với hắn còn có một số cường giả Hư Không kỳ khác…
Chúng cường giả Thánh Đình, phật môn hơi ngẩn ra, Cổ Thần dĩ nhiên cũng tiến vào trong sa mạc Tây Hoang, thẳng hướng Tây Hải?
Trên mặt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lúc xanh lúc đen, nói:
- Hắn tới tàm gì?
Thiên Toán Tử nhíu mày nói:
- Khởi bẩm Thánh Hoàng bệ hạ, Cổ Thần này quá mức nhạy cảm rồi, ta vừa mới dùng "thiên thị" nhìn thoáng qua tựa hồ lập tức bị hắn phát hiện, xem phương hướng phi độn của bọn họ, mục đích chuyến đi này hẳn cũng là Tây Hải, nhưng cụ thể mục đích ra sao thì không thể tính toán được, hắn đã dần dần thoát khỏi phạm vi "thiên toán" rồi.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu khẽ nhíu mày, trong lòng lại nghĩ, hiện tại tất cả các cường giả đỉnh cao nhất Thánh Đình và phật môn đều ở đây, tròn mười ba vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ, cho dù Cổ Thần đồng hành với cường giả siêu cấp Hư Không kỳ long tộc, yêu tộc đi nữa thì thực lực còn kém xa so với Thánh Đình, phật môn, có thể nhân cơ hội này đánh chết đám người Cổ Thần, hoặc có thể mặc kệ bọn họ, trực tiếp tiến vào trong Tây Hải, tất cả lấy chuyện mở ra thông đạo tiên phàm làm trọng?