Ngô Tinh từng bước từng bước đi tới trước mặt Ngao Dương, mỗi lần đi một bước trái tim Ngao Dương chấn động mãnh liệt, nhịp tim đập của Ngao Dương theo bước chân của Ngô Tinh biến hóa, mỗi một bước của Ngô Tinh đều khiến Ngao dương có một loại cảm giác trái tim bị bạo liệt.
Khi Ngô Tinh đã bước tới trước mặt Ngao Dương, trên người Ngao Dương đã chảy mồ hôi như tắm, thân thể bị uy áp nghiêm trọng không đứng lên được, cái đầu chỉ vươn tới gần ngực Ngô Tinh, vẫn chưa hề phát giác ra, chỉ biết là lúc này cần ngẩng đầu nhìn Ngô Tinh, trong mắt Ngao Dương, Ngô Tinh lúc này trở nên to lớn không gì sánh được, để hắn sợ hãi thật sâu.
Ba…
Lại một tiếng tát vang, Ngô Tinh tát một cái tát, Ngao Dương còn đang bị ý cảnh uy áp của Ngô Tinh ảnh hưởng, không hề phản ứng kịp, trên mặt giống như bị một ngọn núi khổng lồ đánh tới, truyền cảm giác đau đớn không thể nhịn, thân thể mất tự chủ bay đi. Ầm ầm… Nặng nề văng ngược vào vách tường, một lần nữa bắn ngược rồi ngã dưới mặt đất.
- Nghi vấn mệnh lệnh của Long hoàng, nghi vấn lựa chọn của bát bộ long tộc, Ngao Dương phạm tội, đáng lẽ nên chịu trấn áp vạn năm, để diện bích tư quá, hối cải làm người mới.
Ngô Tih mở miệng nói, thanh âm như pháp lệnh, bàn tay nhấc lên, liền biến thành một bàn tay khổng lồ bắt về phía Ngao Dương.
Trong bàn tay thật lớn kia ẩn chứa lực lượng pháp tắc vô cùng vô tận, Ngao Dương nhìn một chưởng chộp tới, tựa hồ rơi vào trong vực sâu vạn trượng, trên cách xa trời, dưới không tới đất, bốn phía đều là hư không, chỉ còn lại duy nhất một bàn tay to, vô luận hắn chống lại như thế nào cũng không thể chống đỡ đươc bàn tay to biến hóa chộp tới, còn đang trog lúc hoảng hốt, thân thể liền cứng ngắc lại, bốn phía đều bị tập trung, bàn tay to bắt hắn lên, lực lượng pháp tắc cường đại trói buộc khiến hắn không thể nhúc nhích mảy may.
Sau khi Ngô Tinh bước vào Hợp Đạo kỳ liền cùng với mấy người Long Anh và Cổ Thần đi vào hung trận thái cổ, còn chưa trở về Kim Long Nhai.
Ngoại trừ mấy người Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến coi hắn là đại thống lĩnh long tộc, những cường giả thượng cổ long tộc thoát khốn khác căn bản không hề để đại thống lĩnh Ngô Tinh này thành chuyện gì lớn.
Ngô Tinh hành động như vậy ngoài muốn trút giận vì bằng hữu còn là vì giết gà dọa khỉ, tạo dựng uy tín, khiến chúng cường giả long tộc thoát khốn biết, bất kính đối với hắn sẽ có kết quả như thế nào.
Ngô Tinh có thực lực này, Long Nguyên đại trưởng lão cũng không thể thắng hắn được, vì vậy hắn liền mạnh mẽ lập uy.
Tình huống của Thánh hoàng Cơ Nghiêu so với Ngô Tinh không khác nhau, nguyên bản là thủ lĩnh Thánh đình, thế nhưng chúng cường giả thượng cổ Cơ gia vừa mới thoát ra, uy tín thủ lĩnh của hắn liền không còn, chúng cường giả thượng cổ Cơ gia chỉ nghe Cơ Lăng Hư, Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị ném sang một bên.
Nếu như Thánh hoàng Cơ Nghiêu có thực lực như Ngô Tinh, hắn cũng sẽ thu thập một hai vị cường giả cái thế để tạo dựng uy tín, thế nhưng Thánh hoàng Cơ Nghiêu không có, chỉ đành đi theo đuôi người khác, đi theo phía sau Cơ Lăng Hư, nghe Cơ Lăng Hư phân phó.
Cổ Thần cũng như vậy, nếu như hắn có đủ thực lực liền có thể tạo dựng uy tín Chiến Thần, nghiêm mặt những vu sĩ thượng cổ dám bất kính đối với hắn, ngưng tụ toàn bộ cổ vu tộc một chỗ, đối kháng với nhân tộc và yêu tộc.
Đáng tiếc thực lực của Cổ Thần đối với những cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ quá mức kém xa, cho dù là Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng không thể so sánh được, càng đừng nói tới Ngô Tinh, vì vậy chúng vu sĩ thượng cổ căn bản không để Cổ Thần vào trong mắt, Thiên Mục đại vu càng muốn trực tiếp giết chết Cổ Thần, một lần nữa lựa chọn Chiến thần.
Trên thế giới này, có thực lực thì cái gì cũng dễ nói.
Có thực lực liền có uy tín, có địa vị.
Đã không có thực lực phải sống dưới chân dưới khác, không có quyền lên tiếng, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của người khác.
Thậm chí bị người khác gạt bỏ.
Ngô Tinh tại Hư Không hậu kỳ đỉnh phong bị vây quanh vạn năm, sau khi đột phá Hợp Đạo kỳ, tiềm lực vô cùng lớn, xu thế tăng trưởng cực kỳ nhanh chóng, lại trải qua một lần ma luyện dưới Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, thực lực lại có chút tin tiến, dĩ nhiên Ngao Dương với tu vi Hợp Đạo sơ kỳ ngay cả sức phản kháng cũng không có, lập tức bị bắt lên.
Điểm này Long Nguyên đại trưởng lão đều nhìn hết trong mắt, cho dù là hắn xuất thủ bắt Ngao Dương cũng không dễ dàng như vậy.
Giờ khắc này, Long Nguyên đại trưởng lão đã minh bạch rồi, Ngô Tinh đã không phải là một trong hai người mạnh nhất long tộc, mà là người mạnh nhất chân chính, không có một trong gì hết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Thế nhưng Ngô Tinh muốn trấn áp Ngao Dương vạn năm, điều này quá nghiêm trọng rồi, cho dù là long tộc có tính mệnh cực kỳ dài lâu thì vạn năm cũng là quãng thời gian quá lớn, Ngao Dương tại thông đạo tiên phàm bị vây khốn vạn năm, mới vừa rồi thoát khốn ra ngoài, nếu như bị trấn áp vạn năm, sinh mệnh của hắn sợ là chấm dứt trước khi được thả ra.
Ngô Tinh tự nhiên không phải muốn trấn áp Ngao Dương vạn năm, mà là muốn người khác cầu tình, ai cầu tình mới được? Đương nhiên là đại trưởng lão Long Nguyên.
Long Nguyên đại trưởng lão tỏ ra yếu kém, cầu tình Ngô Tinh, bằng với việc thừa nhận Ngô Tinh mới là thủ lĩnh duy nhất của long tộc, Ngô Tinh không phải là người nông nổi, tự nhiên sẽ bán cho Long Nguyên đại trưởng lão một mặt mũi, nghiêm phạt đối với Ngao Dương tự nhiên sẽ không nghiêm khắc trấn áp vạn năm như vậy.
Nếu như Long Nguyên đại trưởng lão tỏ ra yếu kém, lời nói của Ngô Tinh đã phát ra, Long Nguyên đại trưởng lão không để hắn bậc thang xuống, hắn tự nhiên không có khả năng tự dẫm chân mình, vậy thì tuyệt đối phải trấn áp Ngao Dương.
Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, còn có mấy vị cường giả cái thế đều đứng lên, cùng nói:
- Đại thống lĩnh, Ngao Dương có chút xúc phạm ngôn ngữ, xác thực thực có tội, đúng là không nên, nhưng nghiêm phạt trấn áp vạn năm có phải quá mức nghiêm trọng? Ngao Dương bị vây khốn vạn năm mới thoát ra ngoài được, nếu như lại trấn áp vạn năm sợ là Ngao Dương tươi sống bị trấn áp tới chết rồi…
Có chút cường giả cái thế thượng cổ nguyên vốn không coi Ngô Tinh là chuyện gì quan trọng, thế nhưng vừa nhìn hình ảnh Ngô Tinh bắt Ngao Dương, bọn họ biết được, thực lực của Ngô Tinh không phải là bọn họ có khả năng chống đối, bọn họ phải cúi đầu, không cúi đầu chính là kết quả giống như Ngao Dương, cho dù Long Nguyên đại trưởng lão cũng không thể ngăn cản được.
Chúng cường giả cái thế thượng cổ khuyên bảo không hề tiến vào trong lòng Ngô Tinh, Ngô Tinh lớn tiếng nói:
- Vô luận là nghi vấn quyết định của Long hoàng hay là nghi vấn quyền lựa lựa chọn của bát bộ long tộc đều là tội lớn, nếu như người người đều giống như Ngao Dương, long tộc chúng ta chẳng phải chia năm xẻ bảy? Nếu không trừng phạt nghiêm khắc Ngao Dương, sao có thể khiến kẻ khác phục tùng? Dùng cái gì để long tộc chúng ta vạn chúng đồng tâm?
- Cái này…
Lời nói nghiêm khắc của Ngô Tinh nhất thời khiến chúng cường giả cái thế không biết nói gì mới phải.