Đêm tối, giống như sân khấu thật lớn, bao phủ toàn bộ đại địa mênh mang.
Đêm ngày hôm nay có chút đặc biệt, trên bầu trời không có một ngôi sao, một mảnh đen kịt, có một loại cảm giác âm trầm.
Cổ Thần không ở trong nhà, mà cùng với phụ thân hắn trong đại sảnh Cổ gia.
Cổ Thương Khung mời mấy vị trưởng lão, mỗi một vị trưởng lão cấp bậc trưởng bối đều đi tới đại sảnh, chỉ có đại trưởng lão, nhị trưởng lão vẫn chưa tới.
Mọi người đều nghị luận, không ít người đã từng là trưởng bối nhất mạch đại trưởng lão, nhị trưởng lão, đều chỉ trích, cho thấy lập trường hiện tại.
- Đại trưởng lão, nhị trưởng lão quá mức làm càn rồi, tộc trưởng cho mời, dĩ nhiên không thấy đến, trong mắt bọn họ rốt cuộc có tộc trưởng nữa hay không?
- Đại trưởng lão, nhị trưởng lão quá không quy củ, bọn họ rõ ràng không cho tộc trưởng chút mặt mũi nào!
- Đúng vậy, đây chính là bất kính đối với tộc trưởng, bọn họ quá càn rỡ rồi.
…
- Mọi người xin yên lặng một chút!
Cổ Thương Khung xua xua tay, hướng mọi người nói, rất nhanh, trong đại sảnh yên tĩnh lại.
Cổ Thương Khung nói:
- Các vị trưởng lão, đêm nay mời mọi người tới đây, thầm nghĩ nói cho mọi người biết, từ giờ trở đi, các vị nhất định phải đề cao cảnh giác, nhất là đêm nay, Cổ gia chính diện lâm vào nguy cơ.
Nguy cơ của Cổ gia tự nhiên là Cổ Thần nói với phụ thân hắn, lấy suy đoán của hắn, Cổ Thương Nhạc có liên hệ với Vạn gia, hôm nay lại phân biệt đi tới hai nhà Vân, Liễu, sắp tới nhất định có động tác lớn, mà khả năng cao nhất chính là đêm nay.
Mặc dù Cổ Thương Nhạc bại trong tay Cổ Thương Khung, nhưng dù sao đã chiếm danh hiệu đệ nhất nhân Cổ gia bao nhiêu năm, trong tộc có uy vọng cực cao, đồng thời lại có đại trưởng lão, nhị trưởng lão ủng hộ, thế lực rất không nhỏ.
Tự nhiên không có khả năng chỉ dựa vào suy đoán của Cổ Thần, Cổ Thương Khung đã tới giải quyết Cổ Thương Nhạc, cho dù hắn có lòng lấy việc công giải quyết việc tư, nhưng đối với nguy cơ của Cổ gia, Cổ Thương Khung không thể lấy tội danh không căn cứ rõ ràng gây khó dễ cho Cổ Thương Nhạc.
Như vậy chỉ khiến cho mọi người Cổ gia cho rằng tộc trưởng Cổ gia lòng dạ hẹp hòi, không dung người khác.
Vì vậy, biện pháp tốt nhất chính là nhắc nhở mọi người đề cao cảnh giác, chờ Cổ Thương Nhạc lộ ra âm mưu vốn có, lúc đó mặc kệ như thế nào, xử trí hắn ra sao, trong tộc nhất định không có nghị luận xấu sau lưng, hiển nhiên không thể ảnh hưởng tới uy vọng của Cổ Thương Khung.
Bất luận là người nào gây rối đối với gia tộc, cho dù trước đó có địa vị to lớn như thế nào, tất nhiên sẽ bị toàn bộ thành viên trong tộc phỉ nhổ.
- Tộc trưởng, người vừa mới kế nhiệm vị trí tộc trưởng, Cổ gia vui mừng, toàn bộ thành Nhạc Thủy đều cử đại diện tới chúc mừng, rất vui vẻ, sao lại có nguy cơ gì?
Nghe xong Cổ Thương Khung nói, có người nghi vấn.
Cổ Thương Khung biết, không khiến trong lòng họ khẩn trương, chỉ là nói một chút không có hiệu quả gì, hắn giải thích:
- Theo tin tức xác thực, sắp tới Liễu gia có hành động bất lợi đối với Cổ gia ta, nhất là đêm nay.
- Cái gì? Liễu gia chúng dám? Chúng cho rằng chúng là đệ nhất gia tộc thì là ông trời sao? Cổ gia không sợ bọn chúng, nếu Liễu gia dám tới xâm phạm, chúng ta sẽ khiến chúng không về nổi.
- Cho bọn chúng giáo huấn thật nặng…
- Cho bọn chúng kiến thức một chút sự lợi hại của Cổ gia…
…
Mọi người liên tiếp tức giận hò hét.
Cổ Thương Khung nói:
- Thực lực Liễu gia không thể coi thường, là cường địch của chúng ta, các vị mặc chiến y khi ngủ, bảo trì cảnh giác, khi tiếng chuông báo xâm lấn vang lên, phải nhanh chóng chạy tới.
- Rõ, tộc trưởng…
Mọi người cùng kêu lên nói.
Bàn giao xong, mọi người lần lượt về nhà, hiện tại Cổ Thương Khung chính là tộc trưởng, phụ tử bọn họ tự nhiên chuyển sang ở gian phòng trung tâm chuyên dùng cho tộc trưởng, mà Cổ Hiền thì tạm thời dọn tới nơi khác.
Về đến nhà, Cổ Thần nói:
- Phụ thân, hài nhi có dự cảm, đêm nay nhất định có biến đổi, không ngủ được.
- Phụ tử chúng ta chờ ngay trong phòng, nếu thực sự Cổ Thương Nhạc không để ý tới tộc quy, kết giao ngoại tộc xâm lấn bản tộc, lần này nhất định không buông tha hắn, nếu Liễu gia dám tới xâm phạm, nhất định phải khiến bọn chúng nhận giáo huấn thật nặng.
Cổ Thương Khung đề nghị nói.
Cổ Thần gật đầu, trong lòng lại nói:
"Tốt nhất Liễu gia toàn thể xuất động, lão tử ngày hôm nay đại khai sát giới, một lướt bắt hết."
-------
Thành Nhạc Thủy, địa phương giao giới giữa Bắc Thành và Đông thành, trên một tòa nhà cao ba tầng, mái nhà chọc vào bầu trời đêm, trong đó có hai người đang ngồi, rõ ràng là hai đương gia Vạn gia, Vạn Thiên Thụy và Vạn Thiên Phong.
Đây chính là nhà riêng của đệ nhất thương nhân pháp khí Vạn Cửu Hải thành Nhạc Thủy, Vạn Cửu Hải trên thực tế là đệ tử chi thứ của Vạn gia thành Thái Dương, được phân phối tới thành Nhạc Thủy, thứ nhất là làm việc buôn bán, thứ hai tùy thời giám thị mọi hành động của ba đại gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy.
Mấy trăm năm trước, ba đại gia tộc thành Nhạc Thủy, mỗi nhà đều có thực lực tương đương với Vạn gia thành Thái Dương, sau đó bởi vì ba đại gia tộc tranh đấu tổn thất thực lực, lịch đại tộc trưởng Vạn gia luôn muốn đuổi ba đại gia tộc đi, chiếm lấy thành Nhạc Thủy.
Thế nhưng, ba đại gia tộc liên thủ, thực lực không kém, Vạn gia và ba đại gia tộc giao phong mấy lần, cả hai bên đều tồn tại không ít tu sĩ Tiên Thiên cảnh, kế hoạch chiếm đoạt thành Nhạc Thủy không tiến thêm được một bước, cho tới hiện tại, Vạn gia xuất hiện Vạn Thiên Thụy, tu vi bước vào đỉnh phong cảnh giới Tiên Thiên, trở thành đệ nhất nhân dưới Thần Hải cảnh.
Mà trong ba đại gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy lại xuất hiện vấn đề, Vạn Thiên Phong tự nhiên nhớ tới nguyện vọng của lịch đại tộc trưởng Vạn gia, thiết kế khiến ba đại gia tộc tu chân thành Nhạc Thủy nội đấu, cuối cùng Vạn gia xuất hiện, tiêu diệt toàn bộ tàn dư, đây quả thực là kế hoạch áo trời không vết vá.
Vốn kế hoạch này rất khó thực hiện, thế nhưng, hiện tại tìm được chỗ đột phá Cổ Thương Nhạc, sự tình liền như nước chảy thành sông.
Trong con mắt của Vạn Thiên Phong, Cổ Thương Khung rất có khả năng đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ chín, để hai nhà Liễu Vân liên thủ đấu với hắn, cho dù Cổ gia giành thắng lợi, nguyên khí cũng sẽ đại thương, mà hai nhà Liễu, Vân thua, hoàn toàn mất đi lực chống đỡ, đến lúc đó Vạn gia xuất hiện, có thể thu thập tam đại gia tộc một cách dễ dàng.
Thế nhưng, sự tình có một điểm ngoài dự liệu, ví dụ như Vân Kinh Hồng không biết là ngu ngốc hay là đột nhiên thông minh, dĩ nhiên ôm chặt lấy cái chân lớn Cổ Thương Khung, không hề tham chiến, từ đó, Vạn gia không thể làm gì khác hơn là trước tiên phong tỏa Vân gia, trước tiên đối phó với hai nhà Liễu, Cổ, sau đó mới trở lại đối phó với Vân gia.
Ngồi trên phòng tầng thứ ba, có thể thu vào trong mắt đại bộ phận khu vực Đông thành và Bắc thành, tuy lúc này là buổi tối, thế nhưng toàn bộ thành Nhạc Thủy vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Vạn Thiên Thụy trong phòng tầng ba nhìn quét qua toàn bộ Đông thành, nói:
- Ba đại gia tộc Cổ, Liễu, Vân thì Cổ gia chiếm vị trí tốt nhất, ngọn núi phía sau tuy có linh khí yếu ớt, nhưng coi như là một phúc địa, nếu như sinh sống lâu dài có thể sinh ra đại khí vận, hắc hắc… Thiên Phong, luận kế hoạch toàn cục thì đệ tương đối mạnh một chút, dựa theo kế hoạch của đệ, chỉ chờ khi hai nhà Liễu Cổ đại chiến, chúng ta làm ngư ông thu lợi là tốt rồi.
Vạn Thiên Phong cười gượng, liếc mắt nhìn qua thành Nhạc Thủy, nói:
- Tính toán của ta chỉ có tác dụng đối với đám tu sĩ ngu ngốc này mà thôi, trước mặt đại ca có thực lực tuyệt đối thì chỉ là thùng rỗng kêu to, vô luận tính toán có kín đáo cỡ nào, cuối cùng vẫn phải dựa vào thần thông của đại ca mới được.
Vạn Thiên Thụy cười gật đầu, nói:
- Cũng đúng, trọng yếu nhất chính là làm tốt bản phận, tuân thủ quy củ, nếu như si tâm vọng tưởng, sự tình sẽ lộn xộn, Cổ Thương Nhạc kia, nếu như đồng tâm hiệp lực với Cổ Thương Khung, làm tốt bản phận, một lòng vì sự phát triển của Cổ gia, đối với Vạn gia chúng ta chính là đại địch mạnh mẽ, thế nhưng, chỉ bởi vì hắn không an phận, Cổ gia vốn có cục diện tốt như vậy mà trở nên lộn xộn. Liễu Hóa Nguyên cũng không an phận, đưa Liễu gia lên con đường chết, vì vậy, làm con người cũng tốt, làm tu sĩ cũng được, con người có bản phận của con người, tu sĩ có bản phận của tu sĩ, đều có bản phận của chính mình, Thiên Phong, đệ phải nhớ kỹ điều này.
Vạn Thiên Phong tỏ bộ dáng thụ giáo, nói:
- Đại ca nói có lý, Thiên Phong ghi nhớ trong lòng.
Vạn Thiên Thụy đang thầm cảnh báo Vạn Thiên Phong, đừng tưởng rằng mình có chút thông minh nhỏ liền có ý nghĩ không an phận, Vạn Thiên Thụy hắn mới chân chính là lão đại Vạn gia, hắn muốn Vạn Thiên Thụy không nên si tâm vọng tưởng, Vạn Thiên Phong nào dám không thụ giáo.
Hiện tại hai đại đương gia Vạn gia, sáu đại trưởng lão, cùng với không ít đệ tử đời thứ hai tu vi cao thâm đều đã tới thành Nhạc Thủy, tạm thời dừng lại trong tòa nhà này, chỉ chờ khi hai nhà Cổ Liễu chiến loạn với nhau, trở thành bạng hạc tranh chấp, Vạn gia sẽ làm ngư ông ngồi thu lợi, chờ khi chiến đấu xong xuôi, sẽ xuất hiện cho mọi người một kinh hỉ.
Kết quả không bao lâu, Vạn Thiên Thụy nhìn bầu trời đen kịt, nói:
- Rốt cuộc đã bắt đầu rồi…
Chỉ thấy hơn hai mươi đạo độn quang từ Liễu phủ phá không bay lên, nhắm thẳng tới Cổ gia Đông thành, rất nhanh liền bay tới bầu trời Cổ gia, mấy đạo độn quang từ dưới Cổ gia bay lên, đứng đối mặt với đám người Liễu gia, cuối cùng, mọi người cùng hạ xuống sân rộng Cổ gia.
Tiếng chuông gấp gáp đột nhiên vang lên, cắt đứt đêm tối yên lặng, rơi vào trong tai mỗi người Cổ gia.
Tất cả mọi người đều rõ ràng đây là loại tiếng chuông gì, tiếng chuông có kẻ thù từ bên ngoài xâm lấn Cổ gia, đã không biết bao nhiêu năm chưa hề vang lên, thế nhưng, ngày hôm nay có Cổ Thương Khung sớm nhắc nhở mọi người, tuy rằng không ít người đang say giấc nồng, nhưng đại bộ phận thành viên vẫn nhớ kỹ lời nhắc nhở của Cổ Thương Khung, mặc chiến y đi ngủ, nghe được tiếng chuông, lập tức chạy tới sân rộng.
Rất nhanh, Cổ gia có mười mấy tu sĩ Tiên Thiên cảnh trở lên chạy tới sân rộng, tu sĩ Hậu Thiên cảnh thì ở phía sau, tự nhiên không chạy ra tìm cái chết.
Đèn đuốc Cổ gia chưa tắt, toàn bộ sân rộng đều được chiếu sáng rõ ràng, mọi người đều nhìn thấy người nhà Liễu gia, đều thầm giật mình.
Tộc trưởng Liễu Hóa Nguyên, thái thượng trưởng lão Liễu Tinh Ngân, hai cường giả Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, còn có mấy tên trưởng lão Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm sáu, hầu như chín thành chín lực lượng đỉnh cao nhất của Liễu gia đều đã tới đây.
Xem ra, Liễu Hóa Nguyên đã ha quyết tâm, muốn nhất cử đánh tan Cổ gia rồi.
Đánh chết Cổ Thương Khung, tuy rằng Cổ Thương Nhạc cũng có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, nhưng Cổ gia trải qua nội đấu, còn có thực lực gì đáng nói? Cuối cùng thành Nhạc Thủy Liễu gia nói đông là đông, nói tây là tây.
Vì vậy, Liễu Hóa Nguyên quyết định, dốc hết toàn bộ lực lượng tinh nhuệ nhất Liễu gia, đồng thời thu được ủng hộ của Liễu Tinh Ngân.
Nhìn đám người Liễu gia, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, vừa lúc một lưới bắt hết, số lượng tu sĩ Tiên Thiên cảnh Liễu gia còn lưu lại không tới một thành, đồng thời toàn bộ đều là thực lực thấp kém, chỉ có tầng một hai ba. Chỉ cần một lưới bắt hết toàn bộ thành viên Liễu gia ở đây, lực lượng còn lại so sánh còn kém hơn một số thế lực nhỏ trong thành Nhạc Thủy.
Từ đó về sau, thành Nhạc Thủy không còn đại gia tộc tu chân Liễu gia này nữa rồi.
…
Thấy Liễu gia hầu như đã dốc hết toàn bộ lực lượng xuất thủ, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bảy có hai người đều đã xuất hiện, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu đủ ba người, Cổ Thương Khung thầm hít một hơi.
Đứng phía trước Cổ gia, Cổ Thương Khung giận dữ quát lớn:
- Liễu Hóa Nguyên, thực lớn gan!
- Vương bát đản Liễu gia, dám tới cửa xâm phạm? Đám ăn gan hùm mật gấu, không biết trời cao đất rộng, hôm nay cho đám vương bát đản các ngươi kiến thức sự lợi hại của tộc trưởng chúng ta.
Cổ Thương Khung vừa dứt lời, mọi người Cổ gia liền la mắng Liễu gia.
Người Cổ gia mắng to, người Liễu gia tự nhiên không yếu kém, đều mở miệng đấu công phu miệng cưỡi đáp trả.
Không ít pháp khí trong tay tu sĩ thoáng hiện cương mang, hiển nhiên chỉ cần tộc trưởng hai bên ra lệnh một tiếng là có thể lập tức phát động công kích mãnh liệt.
Liễu Hóa Nguyên đưa tay phất nhẹ, mọi người Liễu gia nhất thời yên tĩnh lại, hắn cũng quát lớn:
- Cổ Thương Khung, hôm nay không phải chúng ta tới tìm Cổ gia gây phiền phức, mà là Cổ gia các ngươi có người không phục tộc trưởng ngươi, nhờ chúng ta thanh lý môn hộ, ta chỉ là được người ủy thác, đặc biệt tới đây trợ giúp mà thôi!
- Ngươi làm càn…
- Ai gan lớn như vậy?
….
Mọi người Cổ gia giận dữ, đều la mắng.
Trong đó có một người giận dữ nhất, rau tóc dựng thẳng, chính là tộc trưởng tiền nhiệm Cổ Hiền, chỉ thấy hắn tiến lên một bước, hét lớn một tiếng, giống như không trung vang lên tiếng sấm sét:
- Ai dám không phục tộc trưởng bản tộc?
Cổ Hiền dồn chân khí Tiên Thiên vào âm thanh quát lớn, đè ép thanh âm la mắng của mọi người xuống, đồng thời thanh âm còn vang vọng thật lâu trong không trung không tan. Cổ Hiền vừa quát, hai nhà Liễu, Cổ bởi vì thanh âm chấn động, đều đình chỉ la hét.
Ngoại trừ thanh âm của Cổ Hiền quanh quẩn trong không trung, không còn thanh âm nào khác xuất hiện.
- Ta dám…
- Ta dám…
Thế nhưng, chỉ một lát sau, hai thanh âm càng lớn hơn nữa từ trong bóng tối vang lên, hai đạo độn quang phá không bay đến, hạ xuống trước mặt mọi người, độn quang tản đi, mọi người Cổ gia nhất thời cả kinh.
Hai người này chính là Cổ Thương Nhạc và nhị trưởng lão.
Sau khi hạ xuống đất, Ẩm Ngọc Đao trong tay Cổ Thương Nhạc chỉ vào Cổ Thương Khung, quát lớn:
- Ta không phục hắn…
- Cổ Thương Nhạc, ngươi làm càn…
Cổ Hiền tức giận run người, quát lớn.
Cổ Hiền lên tiếng, không ít người Cổ gia đều đồng thời lớn tiếng la mắng Cổ Thương Nhạc:
- Cổ Thương Nhạc, tên súc sinh ngươi, dám kết giao ngoại tộc tới tàn hại tộc trưởng?
- Ngươi dĩ nhiên phản bội gia tộc? Sau khi ngươi chết còn mặt mũi gì đối mặt với liệt tổ liệt tông trong tộc?
- Cổ Thương Nhạc, ngươi bất kính đối với tộc trưởng, cấu kết ngoại tộc, tàn hại đồng tông, dựa theo tộc luật xử tử…
…
- Câm miệng cho ta…
Cổ Thương Nhạc hét lớn một tiếng, chân khí Tiên Thiên điên cuồng bạo phát, tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy ngoại phóng, khiến mọi người cảm nhận được uy áp cực lớn, mọi người khiếp sợ uy áp của Cổ Thương Nhạc, không dám tùy ý la mắng như trước.
Cổ Thương Nhạc dựng đứng lông mày, chỉ vào Cổ Thương Khung cả giận nói:
- Ngươi có tư cách gì kế thừa vị trí tộc trưởng? Trong thân thể của ngươi không có huyết mạch Cổ gia ta, ngươi là một người ngoài, chỉ là một tiểu tạp chủng sống dựa vào Cổ gia chúng ta, ngươi có tư cách gì? Vị trí tộc trưởng Cổ gia, là của ta… Là của Cổ Thương Nhạc ta, ngươi chỉ là cường đạo ngoại lai…
Cổ Thương Khung giậm chân, bước về phía trước một bước, lớn tiếng nói:
- Ta thân ở Cổ gia, tâm ở Cổ gia, toàn tâm toàn ý vì phát triển Cổ gia mà liều mạng, vì tương lai Cổ gia mà phấn đấu, ta và thể xác lẫn tinh thần Cổ gia tương liên, cuộc đời này sinh ra là người Cổ gia, chết đi là người Cổ gia, luận tu vi, ta là đệ nhất Cổ gia, ngươi không phải là đối thủ của ta, sao ta lại không có tư cách?