Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, lại giết về một phía khác, sáu tay hắn huy vũ, sở hướng vô địch, sáu đạo phủ cương tung thiên hoành địa, chỗ phủ cương hiện lên đó là chỗ cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh vẫn lạc, tiếng kêu thê lương thảm thiết liên miên không ngừng nghỉ.
Cổ Thần dẫn theo gần sáu mươi vị cường giả Đạo môn, giết về phía địch gần trăm vị cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, quân lính tan rã, chạy trốn như chó nhà có tang.
Binh bại như sơn đảo, cuộc chiến đấu duy trì liên tục không quá lâu, cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh đã bỏ chạy thật xa, thế nhưng trên mặt đất vẫn lưu lại trên trăm cụ thi thể cường giả nhân tộc.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh chí ít có một phần năm bị Cổ Thần suất lĩnh cường giả Đạo môn chém chết, trong đó có ít nhất một phần ba đều vẫn lạc trong tay cổ Thần.
Cổ Thần hóa thân ba đầu sáu tay, cầm theo sáu thanh đại tiên phủ, nơi nào đi qua, máu thịt tung bay, người ngăn lại phải chết, không kẻ nào địch nổi, là một tôn Chiến thần bất bại danh đúng với thực.
Trong những cường giả vẫn lạc bên phía thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ chiếm nhiều nhất, chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh cũng không thiếu, đồng thời ngay cả cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ cũng vẫn lạc ba người.
Ba người trong số đó có hai người bị Cổ Thần chém chết, một là Thánh hoàng Cơ Nghiêu, một người được cường giả Đạo môn phân biệt, là cường giả thượng cổ của Cực Băng Tông Ma môn, còn có một người thì bị mấy cường giả Đạo môn liên thủ vây công mà chết.
Cổ Thần cũng không dẫn theo chúng cường giả Đạo môn tiến hành đuổi giết tận cùng đối với thế lực Thánh đình, Phật môn, để tránh bọn họ bị đuổi tới tuyệt lộ, tử chiến tới cùng, trong lòng Cổ Thần rõ ràng, vừa rồi va chạm một chưởng với Cơ Lăng Hư, biết chính mình không thắng nổi hắn, nếu như trong lòng Cơ Lăng Hư không bị chấn nhiếp, đồng thời không muốn liều mạng với hắn, mà trực tiếp công kích chín vị cường giả Đạo môn bày ra Cửu Sát Đô Thiên đại trận, sợ rằng có thể đẩy Cổ Thần vào thế hạ phong.
Chỉ cần chín vị cường giả Đạo môn vẫn lạc một vị, lực lượng đô thiên cửu sát Cổ Thần thu được lập tức biến mất, vậy thì trăm triệu lần không phải là đối thủ của Cơ Lăng Hư, huống chi còn có một Kim Thai tôn giả tồn tại.
Trên thực tế, cho dù Cổ Thần có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể, những nhân số cường giả Đạo môn quá ít, chỉnh thể thực lực so với Thánh đình và Phật môn xa xa không bằng, lúc này đây có thể giết bọn họ đại bại mà chạy chính là nhờ vào uy thế Cổ Thần dùng Phá Thiên Chỉ miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nếu như bọn họ biết được Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần chỉ dụng được một lần duy nhất trong một ngày một đêm, khẳng định sẽ không chạy loạn như vậy.
Đồng thời, các thế lực vây công Hư Thiên Đông, ngoại trừ Thánh đình, liên minh Phật môn còn có hai tộc vu, yêu, Cổ Thần cũng cần phải ngăn cản cong kích của bọn họ đối với Thiên Tinh Hóa Hư Đại Trận.
Cổ Thần suất lĩnh cường giả Đạo môn đại chiến với thế lực Thánh đình, Phật môn đã sớm khiến hai tộc vu, yêu chú ý tới, hai tộc biết được Cổ Thần đã ra khỏi Hư Thiên Tông, đều dẫn theo đại quân chạy tới bao vây cường giả Đạo môn do Cổ Thần suất lĩnh.
Cường giả hai tộc vu, yêu không nhìn thấy Cổ Thần miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu trong nháy mắt, đối với Cổ Thần không sợ hãi chút nào, tuy rằng thế lực Thánh đình, Phật môn và đòng minh đại bại bỏ chạy khiến bọn họ vô cùng giật mình, cho rằng cường giả Đạo môn có nhân vật hậu trường lợi hại nào đó, thế nhưng vô luận như thế nào cũng không có suy nghĩ đặt nhân vật lợi hại kia gắn lên người Cổ Thần.
Vì vậy, cường giả hai tộc vu, yêu tuy rằng rất cẩn thận, nhưng vẫn không hề giống như thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, chạy trối chết. - Đệ tử Đạo môn nghe lệnh, lui vào trong vòng Thiên Tinh Hóa Hư đại trận!
Thấy cường giả hai tộc vu, yêu chạy tới vây công, thái độ cẩn thận, không hề ùa nhau xông lên trước, nhất loạt vây kín cương giả Đạo môn xung quanh, Cổ Thần nhất thời hạ lệnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hai tộc vu, yêu đã không chạy trối chết, vậy đánh một trận là không thể tránh được, Đạo môn thế yếu, giao phong chính diện với bọn họ hiển nhiên là hành vi không hề khôn ngoan. - Phụ thân, theo hài nhi vào trong Hư Thiên Tông, từ nay về sau hài nhi nhất định sẽ bảo vệ tốt phụ thân, hài nhi muốn trong thiên hạ, vũ trụ nội ngoại không còn bất cứ người nào có thể tổn thương tới người!
Cổ Thần đạp chân giữa hư không, bay tới trước mặt Cổ Thương Khung.
Thi thể của Thánh hoàng Cơ Nghiêu lúc này đang bị Cổ Thương Khung giữ trong tay, hai tộc vu, yêu đang vây kín mà đến, Cổ Thương Khung cũng biết không phải thời điểm nói chuyện, gật đầu, liền đi theo Cổ Thần, tiến vào trong vòng Thiên Tinh Hóa Hư đại trận.
Tất cả cường giả Đạo môn vừa mới tiến vào trong Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, cường giả hai tộc vu, yêu cùng nhau chạy tới vị trí ngoài trận vừa rồi, bởi vì không biết vì sao thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh bỏ chạy trối chết như vậy, trong lòng cường giả hai tộc vu, yêu giữ vài phần cẩn thận, tốc độ vây kín tương đối chậm, thế nhưng mới chụp vào không khí như hiện tại.
Phá Thiên Chỉ cần một ngày một đêm mới có thể sử dụng, lúc này bằng vào thực lực Đạo môn căn bản không thể chống lại được hai tộc vu, yêu, Cổ Thần không dự định tiếp tục chiến đấu, chờ ngày mai Phá Thiên Chỉ có thể sử dủng ồi, tiếp tục ra ngoài giết người lập uy, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái đánh tan đối phương cũng không trễ.
Trên thực tế, những cường giả Đạo gia thông minh đã hiểu được Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần không thể sử dụng liên tục, bằng không ngày hôm nay sau khi miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Cổ Thần nhất định phải sử dụng thêm nhiều lần nữa mới đúng.
Không bao lâu sau, nguyên nhân thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh đại bại đều bị hai tộc vu, yêu tìm hiểu được. Một số cường giả Đạo môn thông minh có thể đoán ra được hạn chế của Phá Thiên Chỉ, như vậy cường giả thông minh bên phía hai tộc vu, yêu tự nhiên cũng có thể đoán ra.
Có thể đến ngày mai Phá Thiên Chỉ đã không trấn được tràng diện nữa rồi.
Thế nhưng, Hư Thiên Tông có Thiên Tinh Hóa Hư đại trận thủ hộ, phòng thủ kiên cố, Cổ Thần một ngày một đêm sử dụng Phá Thiên chỉ một lần, như vậy cứ một ngày một đêm ra giết chết một cường giả cái thế, cho dù không giết được, bọn họ đều có chuẩn bị, sớm sử dụng tiên bảo vô thượng ngăn cản, nhưng chỉ cần không phải tiên bảo vô thượng mạnh mẽ nhất thì không thể hoàn toàn ngăn cản được Phá Thiên chỉ kích thương.
Thương thế do Phá Thiên Chỉ gây ra chính là thương tổn vĩnh hằng, vĩnh viễn không có khả năng phục nguyên, chỉ cần thụ thương dù chỉ một chút sẽ dần dần trở nên nặng hơn, cuối cùng bước vào hoàng tuyền.
Vì vậy, Cổ Thần bằng vào Phá Thiên Chỉ, không cần một năm, chỉ cần mấy tháng cũng đủ sức đẩy lùi toàn bộ cường giả ba tộc vu, yêu rồi, ai dám gây rối bên ngoài Hư Thiên Tông, mỗi ngày trở thành bia ngắm cho một chỉ của Cổ Thần?
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, lại giết về một phía khác, sáu tay hắn huy vũ, sở hướng vô địch, sáu đạo phủ cương tung thiên hoành địa, chỗ phủ cương hiện lên đó là chỗ cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh vẫn lạc, tiếng kêu thê lương thảm thiết liên miên không ngừng nghỉ.
Cổ Thần dẫn theo gần sáu mươi vị cường giả Đạo môn, giết về phía địch gần trăm vị cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, quân lính tan rã, chạy trốn như chó nhà có tang.
Binh bại như sơn đảo, cuộc chiến đấu duy trì liên tục không quá lâu, cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh đã bỏ chạy thật xa, thế nhưng trên mặt đất vẫn lưu lại trên trăm cụ thi thể cường giả nhân tộc.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh chí ít có một phần năm bị Cổ Thần suất lĩnh cường giả Đạo môn chém chết, trong đó có ít nhất một phần ba đều vẫn lạc trong tay cổ Thần.
Cổ Thần hóa thân ba đầu sáu tay, cầm theo sáu thanh đại tiên phủ, nơi nào đi qua, máu thịt tung bay, người ngăn lại phải chết, không kẻ nào địch nổi, là một tôn Chiến thần bất bại danh đúng với thực.
Trong những cường giả vẫn lạc bên phía thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ chiếm nhiều nhất, chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh cũng không thiếu, đồng thời ngay cả cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ cũng vẫn lạc ba người.
Ba người trong số đó có hai người bị Cổ Thần chém chết, một là Thánh hoàng Cơ Nghiêu, một người được cường giả Đạo môn phân biệt, là cường giả thượng cổ của Cực Băng Tông Ma môn, còn có một người thì bị mấy cường giả Đạo môn liên thủ vây công mà chết.
Cổ Thần cũng không dẫn theo chúng cường giả Đạo môn tiến hành đuổi giết tận cùng đối với thế lực Thánh đình, Phật môn, để tránh bọn họ bị đuổi tới tuyệt lộ, tử chiến tới cùng, trong lòng Cổ Thần rõ ràng, vừa rồi va chạm một chưởng với Cơ Lăng Hư, biết chính mình không thắng nổi hắn, nếu như trong lòng Cơ Lăng Hư không bị chấn nhiếp, đồng thời không muốn liều mạng với hắn, mà trực tiếp công kích chín vị cường giả Đạo môn bày ra Cửu Sát Đô Thiên đại trận, sợ rằng có thể đẩy Cổ Thần vào thế hạ phong.
Chỉ cần chín vị cường giả Đạo môn vẫn lạc một vị, lực lượng đô thiên cửu sát Cổ Thần thu được lập tức biến mất, vậy thì trăm triệu lần không phải là đối thủ của Cơ Lăng Hư, huống chi còn có một Kim Thai tôn giả tồn tại.
Trên thực tế, cho dù Cổ Thần có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể, những nhân số cường giả Đạo môn quá ít, chỉnh thể thực lực so với Thánh đình và Phật môn xa xa không bằng, lúc này đây có thể giết bọn họ đại bại mà chạy chính là nhờ vào uy thế Cổ Thần dùng Phá Thiên Chỉ miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nếu như bọn họ biết được Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần chỉ dụng được một lần duy nhất trong một ngày một đêm, khẳng định sẽ không chạy loạn như vậy.
Đồng thời, các thế lực vây công Hư Thiên Đông, ngoại trừ Thánh đình, liên minh Phật môn còn có hai tộc vu, yêu, Cổ Thần cũng cần phải ngăn cản cong kích của bọn họ đối với Thiên Tinh Hóa Hư Đại Trận.
Cổ Thần suất lĩnh cường giả Đạo môn đại chiến với thế lực Thánh đình, Phật môn đã sớm khiến hai tộc vu, yêu chú ý tới, hai tộc biết được Cổ Thần đã ra khỏi Hư Thiên Tông, đều dẫn theo đại quân chạy tới bao vây cường giả Đạo môn do Cổ Thần suất lĩnh.
Cường giả hai tộc vu, yêu không nhìn thấy Cổ Thần miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu trong nháy mắt, đối với Cổ Thần không sợ hãi chút nào, tuy rằng thế lực Thánh đình, Phật môn và đòng minh đại bại bỏ chạy khiến bọn họ vô cùng giật mình, cho rằng cường giả Đạo môn có nhân vật hậu trường lợi hại nào đó, thế nhưng vô luận như thế nào cũng không có suy nghĩ đặt nhân vật lợi hại kia gắn lên người Cổ Thần.
Vì vậy, cường giả hai tộc vu, yêu tuy rằng rất cẩn thận, nhưng vẫn không hề giống như thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, chạy trối chết.
- Đệ tử Đạo môn nghe lệnh, lui vào trong vòng Thiên Tinh Hóa Hư đại trận!
Thấy cường giả hai tộc vu, yêu chạy tới vây công, thái độ cẩn thận, không hề ùa nhau xông lên trước, nhất loạt vây kín cương giả Đạo môn xung quanh, Cổ Thần nhất thời hạ lệnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hai tộc vu, yêu đã không chạy trối chết, vậy đánh một trận là không thể tránh được, Đạo môn thế yếu, giao phong chính diện với bọn họ hiển nhiên là hành vi không hề khôn ngoan.
- Phụ thân, theo hài nhi vào trong Hư Thiên Tông, từ nay về sau hài nhi nhất định sẽ bảo vệ tốt phụ thân, hài nhi muốn trong thiên hạ, vũ trụ nội ngoại không còn bất cứ người nào có thể tổn thương tới người!
Cổ Thần đạp chân giữa hư không, bay tới trước mặt Cổ Thương Khung.
Thi thể của Thánh hoàng Cơ Nghiêu lúc này đang bị Cổ Thương Khung giữ trong tay, hai tộc vu, yêu đang vây kín mà đến, Cổ Thương Khung cũng biết không phải thời điểm nói chuyện, gật đầu, liền đi theo Cổ Thần, tiến vào trong vòng Thiên Tinh Hóa Hư đại trận.
Tất cả cường giả Đạo môn vừa mới tiến vào trong Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, cường giả hai tộc vu, yêu cùng nhau chạy tới vị trí ngoài trận vừa rồi, bởi vì không biết vì sao thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh bỏ chạy trối chết như vậy, trong lòng cường giả hai tộc vu, yêu giữ vài phần cẩn thận, tốc độ vây kín tương đối chậm, thế nhưng mới chụp vào không khí như hiện tại.
Phá Thiên Chỉ cần một ngày một đêm mới có thể sử dụng, lúc này bằng vào thực lực Đạo môn căn bản không thể chống lại được hai tộc vu, yêu, Cổ Thần không dự định tiếp tục chiến đấu, chờ ngày mai Phá Thiên Chỉ có thể sử dủng ồi, tiếp tục ra ngoài giết người lập uy, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái đánh tan đối phương cũng không trễ.
Trên thực tế, những cường giả Đạo gia thông minh đã hiểu được Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần không thể sử dụng liên tục, bằng không ngày hôm nay sau khi miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Cổ Thần nhất định phải sử dụng thêm nhiều lần nữa mới đúng.
Không bao lâu sau, nguyên nhân thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh đại bại đều bị hai tộc vu, yêu tìm hiểu được. Một số cường giả Đạo môn thông minh có thể đoán ra được hạn chế của Phá Thiên Chỉ, như vậy cường giả thông minh bên phía hai tộc vu, yêu tự nhiên cũng có thể đoán ra.
Có thể đến ngày mai Phá Thiên Chỉ đã không trấn được tràng diện nữa rồi.
Thế nhưng, Hư Thiên Tông có Thiên Tinh Hóa Hư đại trận thủ hộ, phòng thủ kiên cố, Cổ Thần một ngày một đêm sử dụng Phá Thiên chỉ một lần, như vậy cứ một ngày một đêm ra giết chết một cường giả cái thế, cho dù không giết được, bọn họ đều có chuẩn bị, sớm sử dụng tiên bảo vô thượng ngăn cản, nhưng chỉ cần không phải tiên bảo vô thượng mạnh mẽ nhất thì không thể hoàn toàn ngăn cản được Phá Thiên chỉ kích thương.
Thương thế do Phá Thiên Chỉ gây ra chính là thương tổn vĩnh hằng, vĩnh viễn không có khả năng phục nguyên, chỉ cần thụ thương dù chỉ một chút sẽ dần dần trở nên nặng hơn, cuối cùng bước vào hoàng tuyền.
Vì vậy, Cổ Thần bằng vào Phá Thiên Chỉ, không cần một năm, chỉ cần mấy tháng cũng đủ sức đẩy lùi toàn bộ cường giả ba tộc vu, yêu rồi, ai dám gây rối bên ngoài Hư Thiên Tông, mỗi ngày trở thành bia ngắm cho một chỉ của Cổ Thần?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, lại giết về một phía khác, sáu tay hắn huy vũ, sở hướng vô địch, sáu đạo phủ cương tung thiên hoành địa, chỗ phủ cương hiện lên đó là chỗ cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh vẫn lạc, tiếng kêu thê lương thảm thiết liên miên không ngừng nghỉ.
Cổ Thần dẫn theo gần sáu mươi vị cường giả Đạo môn, giết về phía địch gần trăm vị cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, quân lính tan rã, chạy trốn như chó nhà có tang.
Binh bại như sơn đảo, cuộc chiến đấu duy trì liên tục không quá lâu, cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh đã bỏ chạy thật xa, thế nhưng trên mặt đất vẫn lưu lại trên trăm cụ thi thể cường giả nhân tộc.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, cường giả thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh chí ít có một phần năm bị Cổ Thần suất lĩnh cường giả Đạo môn chém chết, trong đó có ít nhất một phần ba đều vẫn lạc trong tay cổ Thần.
Cổ Thần hóa thân ba đầu sáu tay, cầm theo sáu thanh đại tiên phủ, nơi nào đi qua, máu thịt tung bay, người ngăn lại phải chết, không kẻ nào địch nổi, là một tôn Chiến thần bất bại danh đúng với thực.
Trong những cường giả vẫn lạc bên phía thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ chiếm nhiều nhất, chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh cũng không thiếu, đồng thời ngay cả cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ cũng vẫn lạc ba người.
Ba người trong số đó có hai người bị Cổ Thần chém chết, một là Thánh hoàng Cơ Nghiêu, một người được cường giả Đạo môn phân biệt, là cường giả thượng cổ của Cực Băng Tông Ma môn, còn có một người thì bị mấy cường giả Đạo môn liên thủ vây công mà chết.
Cổ Thần cũng không dẫn theo chúng cường giả Đạo môn tiến hành đuổi giết tận cùng đối với thế lực Thánh đình, Phật môn, để tránh bọn họ bị đuổi tới tuyệt lộ, tử chiến tới cùng, trong lòng Cổ Thần rõ ràng, vừa rồi va chạm một chưởng với Cơ Lăng Hư, biết chính mình không thắng nổi hắn, nếu như trong lòng Cơ Lăng Hư không bị chấn nhiếp, đồng thời không muốn liều mạng với hắn, mà trực tiếp công kích chín vị cường giả Đạo môn bày ra Cửu Sát Đô Thiên đại trận, sợ rằng có thể đẩy Cổ Thần vào thế hạ phong.
Chỉ cần chín vị cường giả Đạo môn vẫn lạc một vị, lực lượng đô thiên cửu sát Cổ Thần thu được lập tức biến mất, vậy thì trăm triệu lần không phải là đối thủ của Cơ Lăng Hư, huống chi còn có một Kim Thai tôn giả tồn tại.
Trên thực tế, cho dù Cổ Thần có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể, những nhân số cường giả Đạo môn quá ít, chỉnh thể thực lực so với Thánh đình và Phật môn xa xa không bằng, lúc này đây có thể giết bọn họ đại bại mà chạy chính là nhờ vào uy thế Cổ Thần dùng Phá Thiên Chỉ miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nếu như bọn họ biết được Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần chỉ dụng được một lần duy nhất trong một ngày một đêm, khẳng định sẽ không chạy loạn như vậy.
Đồng thời, các thế lực vây công Hư Thiên Đông, ngoại trừ Thánh đình, liên minh Phật môn còn có hai tộc vu, yêu, Cổ Thần cũng cần phải ngăn cản cong kích của bọn họ đối với Thiên Tinh Hóa Hư Đại Trận.
Cổ Thần suất lĩnh cường giả Đạo môn đại chiến với thế lực Thánh đình, Phật môn đã sớm khiến hai tộc vu, yêu chú ý tới, hai tộc biết được Cổ Thần đã ra khỏi Hư Thiên Tông, đều dẫn theo đại quân chạy tới bao vây cường giả Đạo môn do Cổ Thần suất lĩnh.
Cường giả hai tộc vu, yêu không nhìn thấy Cổ Thần miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu trong nháy mắt, đối với Cổ Thần không sợ hãi chút nào, tuy rằng thế lực Thánh đình, Phật môn và đòng minh đại bại bỏ chạy khiến bọn họ vô cùng giật mình, cho rằng cường giả Đạo môn có nhân vật hậu trường lợi hại nào đó, thế nhưng vô luận như thế nào cũng không có suy nghĩ đặt nhân vật lợi hại kia gắn lên người Cổ Thần.
Vì vậy, cường giả hai tộc vu, yêu tuy rằng rất cẩn thận, nhưng vẫn không hề giống như thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh, chạy trối chết. - Đệ tử Đạo môn nghe lệnh, lui vào trong vòng Thiên Tinh Hóa Hư đại trận!
Thấy cường giả hai tộc vu, yêu chạy tới vây công, thái độ cẩn thận, không hề ùa nhau xông lên trước, nhất loạt vây kín cương giả Đạo môn xung quanh, Cổ Thần nhất thời hạ lệnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hai tộc vu, yêu đã không chạy trối chết, vậy đánh một trận là không thể tránh được, Đạo môn thế yếu, giao phong chính diện với bọn họ hiển nhiên là hành vi không hề khôn ngoan. - Phụ thân, theo hài nhi vào trong Hư Thiên Tông, từ nay về sau hài nhi nhất định sẽ bảo vệ tốt phụ thân, hài nhi muốn trong thiên hạ, vũ trụ nội ngoại không còn bất cứ người nào có thể tổn thương tới người!
Cổ Thần đạp chân giữa hư không, bay tới trước mặt Cổ Thương Khung.
Thi thể của Thánh hoàng Cơ Nghiêu lúc này đang bị Cổ Thương Khung giữ trong tay, hai tộc vu, yêu đang vây kín mà đến, Cổ Thương Khung cũng biết không phải thời điểm nói chuyện, gật đầu, liền đi theo Cổ Thần, tiến vào trong vòng Thiên Tinh Hóa Hư đại trận.
Tất cả cường giả Đạo môn vừa mới tiến vào trong Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, cường giả hai tộc vu, yêu cùng nhau chạy tới vị trí ngoài trận vừa rồi, bởi vì không biết vì sao thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh bỏ chạy trối chết như vậy, trong lòng cường giả hai tộc vu, yêu giữ vài phần cẩn thận, tốc độ vây kín tương đối chậm, thế nhưng mới chụp vào không khí như hiện tại.
Phá Thiên Chỉ cần một ngày một đêm mới có thể sử dụng, lúc này bằng vào thực lực Đạo môn căn bản không thể chống lại được hai tộc vu, yêu, Cổ Thần không dự định tiếp tục chiến đấu, chờ ngày mai Phá Thiên Chỉ có thể sử dủng ồi, tiếp tục ra ngoài giết người lập uy, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái đánh tan đối phương cũng không trễ.
Trên thực tế, những cường giả Đạo gia thông minh đã hiểu được Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần không thể sử dụng liên tục, bằng không ngày hôm nay sau khi miểu sát Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Cổ Thần nhất định phải sử dụng thêm nhiều lần nữa mới đúng.
Không bao lâu sau, nguyên nhân thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh đại bại đều bị hai tộc vu, yêu tìm hiểu được. Một số cường giả Đạo môn thông minh có thể đoán ra được hạn chế của Phá Thiên Chỉ, như vậy cường giả thông minh bên phía hai tộc vu, yêu tự nhiên cũng có thể đoán ra.
Có thể đến ngày mai Phá Thiên Chỉ đã không trấn được tràng diện nữa rồi.
Thế nhưng, Hư Thiên Tông có Thiên Tinh Hóa Hư đại trận thủ hộ, phòng thủ kiên cố, Cổ Thần một ngày một đêm sử dụng Phá Thiên chỉ một lần, như vậy cứ một ngày một đêm ra giết chết một cường giả cái thế, cho dù không giết được, bọn họ đều có chuẩn bị, sớm sử dụng tiên bảo vô thượng ngăn cản, nhưng chỉ cần không phải tiên bảo vô thượng mạnh mẽ nhất thì không thể hoàn toàn ngăn cản được Phá Thiên chỉ kích thương.
Thương thế do Phá Thiên Chỉ gây ra chính là thương tổn vĩnh hằng, vĩnh viễn không có khả năng phục nguyên, chỉ cần thụ thương dù chỉ một chút sẽ dần dần trở nên nặng hơn, cuối cùng bước vào hoàng tuyền.
Vì vậy, Cổ Thần bằng vào Phá Thiên Chỉ, không cần một năm, chỉ cần mấy tháng cũng đủ sức đẩy lùi toàn bộ cường giả ba tộc vu, yêu rồi, ai dám gây rối bên ngoài Hư Thiên Tông, mỗi ngày trở thành bia ngắm cho một chỉ của Cổ Thần?