Thanh âm to rõ, phá vỡ trời xanh, sóng âm từ trong miệng hắn truyền đi, khuếch tán bốn phương tám hướng, một chữ Bàn xuất hiện trong bầu trời, lớn tới nghìn dặm, giống như khác dấu kim câu, chấn động lòng người.
Đúng lúc này, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, vũ trụ phàm gian… Tất cả tu sĩ, phàm nhân đều loáng thoáng nghe được thanh âm: Bàn!
Thanh âm của Cổ Thần xuyên thấu qua thế giới tinh thần, truyền bá trong khổ hải, khuếch tán, lấy một loại phương thức vô cùng kỳ lạ, truyền tới tai mỗi một người khắp thế gian vũ trụ.
Thanh âm này so với thiên âm càng lớn, càng bồng bột, tuy rằng có thể nghe thấy, nhưng không biết thanh âm từ đâu truyền tới, thế nhưng một tiếng bàn này đã chấn động bất cứ tâm linh sinh linh con người nào, thật sâu khắc vào trong ý thức linh hồn con người.
Bất quá, Cổ Thần vượt qua khổ hải trong thời gian cực ngắn.
Khổ hải đột nhiên thổi lên một cơn sóng gió vô cùng to lớn, lập tức nghiền nát con thuyền linh hồn của Cổ Thần thành nát bất, Cổ Thần lại trầm luân trong khổ hải.
Cảm giác tinh thần nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng vừa rồi chỉ trong sát na liền biến mất không còn, chữ bàn khổng lồ chừng vạn dặm trên trời cao kia cũng bị tan vỡ trong sát na, hóa thành hư vô.
Muốn chế tạo con thuyền linh hồn, căn bản không dễ dàng, một thân tu vi của Cổ Thần trong thế giới tinh thần căn bản không thể phát huy được bao nhiêu tác dụng, con thuyền linh hồn hắn chế tạo ra quá mức yếu đuối, chỉ cần một con sóng gió nho nhỏ trong khổ hải đã có thể dễ dàng nghiền nát con thuyền linh hồn của Cổ Thần thành phấn mạt, khiến hắn tiếp tục trầm luân khổ hải.
Thế nhưng, tuy rằng ý niệm trầm luân trong khổ hải, thế nhưng cảm giác của Cổ Thần so với lúc trước hoàn toàn không giống nhau.
Tuy rằng hiện tại hắn đã chìm vào trong khổ hải, thế nhưng hắn đã vượt qua được khổ hải, hắn đã từng dùng tư thái từ trên cao quan sát khổ hải, cũng giống như vượt ra khỏi phạm vi thiên địa, quan sát thiên địa bên dưới, thấy một thế giới người khác vĩnh viễn không thể biết, cũng không thể tưởng tượng được.
Vượt qua khỏi sự vật, quan sát bản chất sự vật, đây là điều bất cứ kẻ nào trầm luân trong khổ hải cũng không thể thể hội được hoặc chưa từng thể hội được.
"Bàn chi đại đạo cần phải chế tạo một con thuyền linh hồn, đi lại trên khổ hải, chủ yếu ở chỗ lực lượng linh hồn, lực lượng của ta lại chủ yếu ở thân thể và pháp tắc, lực lượng linh hồn tương đối yếu kém, lĩnh ngộ cũng ít, xem ra tuy rằng người tu thể có thực lực cường đại hơn so với tu niệm, thế nhưng hạch tâm chân chính của tu đạo vẫn là linh hồn, ý niệm, tu thể chỉ là biểu hiện bên ngoài, linh hồn, ý niệm mới là bản chất nhất. Nghe nói Thi Hồn Tông đối với phương diện linh hồn có tạo nghệ rất sâu đậm, ta cũng có thể tham khảo một chút."
Bước chân Cổ Thần khẽ động, bước về phương nam, rất nhanh đã phi độn tới Dạ Mạc Chi Sâm, vị trí tổng bộ Thi Hồn Tông.
Trận pháp hộ tông của Thi Hồn Tông đối với Cổ Thần mà nói hoàn toàn không có bất cứ hiệu quả gì, Cổ Thần lập tức hạ xuống Thi Hồn Điện trong Thi Hồn Tông.
Lúc này thủ lĩnh của Thi Hồn Tông chính là Thi Giáp Lão Nhân thoát khốn từ Tây Hải.
Cường giả Ma môn sau khi thoát khốn khỏi chỗ sâu trong Tây Hải, dưới sự dẫn đầu của cường giả Cực Băng Tông, cấu kết một chỗ với Thánh đình, cuối cùng bị Cổ Thần trấn áp trong Sinh Tử Bí Cảnh.
Thế nhưng sau khi thoát khốn, từng tông môn Ma môn cũng đều phái hai ba người trở về quản lý tông môn, Thi Giáp Lão Nhân và hai vị cường giả Hư Không hậu kỳ khác của Thi Hồng Tông bị phái trở về Thi Hồn Tông, không tham gia vào việc truy sát Cổ Thần, may mắn tránh được một kiếp.
Thi Giáp Lão Nhân có tu vi Hư Không hậu kỳ, sau khi trở về Thi Hồn Tông, tự nhiên toàn bộ quyền to trong tông đều rơi hết vào trong tay Thi Giáp Lão Nhân, người trong tông còn có thể có tiếng nói cũng chỉ có hai vị cường giả Hư Không hậu kỳ khác cùng thoát khốn với Thi Giáp Lão Nhân từ chỗ sâu trong Tây Hải.
Lúc này Thi Giáp Lão Nhân và hai vị cường giả Hư Không hậu kỳ đang ngồi trong Thi Hồn Điện uống rượu.
Tâm tình của ba người vô cùng vui sướng, nội dung nói chuyện không ngoài chính mình có vận khí tốt, trước kia lập tức trở về tông môn, không hề tham gia vào việc truy sát Cổ Thần, hôm nay những người khác đều bị trấn áp, mà ba người bọn họ vẫn tiếp tục tiêu dao khoái hoạt, thực sự hồng phúc tề thiên, ra đường gặp đại vận.
Giữa lúc ba người đang nâng chén chúc mừng, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên phủ xuống Thi Hồn Điện.
Tu vi của ba người ngoại trừ cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ ra, cũng coi như tồn tại đứng đầu một phương, xưng bá một phương, tiêu diêu tự tại.
Thế nhưng, lực lượng phủ xuống kia vẫn khiến ba người thất kinh, chén rượu trong tay không tự chủ được rơi xuống bàn, trong cảm giác của ba người, một cỗ lực lượng đột nhiên phủ xuống này to lớn vô cùng, thậm chí là vĩ ngạn, trước mặt cỗ lực lượng khủng khiếp này, bọn họ cảm thấy chính mình nhỏ bé giống như con kiến, tuyệt đối không thể kháng cự.
Ba người nhất tề xoay người, nhìn về phía đầu nguồn cỗ lực lượng phát ra, sắc mặt trong khoảng khắc trở nên trắng bệch, phịch một tiếng, nhất tề quỳ rạp xuống dưới đất, vái lạy Cổ Thần như phụ mẫu:
- Bái kiến Cổ Thánh chủ, chúc thánh địa Ngũ Hành thiên thu vạn tái, nhất thống Cổ Hoang, Cổ Thần Thánh chủ hồng phúc tề thiên.
Ba người Thi Giáp Lão Nhân trong những năm gần đây sợ nhất chính là Cổ Thần sẽ tìm tới cửa, cũng mang theo bọn họ đi trấn áp, tất nhiên, bọn họ đều là phần tử trung kiên của Ma môn, thế nhưng trải qua hơn hai trăm năm cũng không hề thấy Cổ Thần tới đây tìm bọn họ phiền phức, điều này khiến bọn họ mừng rỡ như điên.
Vì vậy, hơn hai trăm năm trôi qua, ba người Thi Giáp Lão Nhân có thể sinh hoạt sung sướng như thường, vậy mà ngày hôm nay, cổ Thần đột nhiên xuất hiện trong Thi Hồn Điện, quả thực khiến ba người Thi Giáp Lão Nhân sợ tới mức kinh hồn táng đảm, hồn phi phách tán.
Đối với một bộ khẩu hiệu Ma môn này, Cổ Thần không thể trách, cũng không giải thích nhiều, trực tiếp nói:
- Mang Đại Hồn Kinh tới cho ta xem.
Đại Hồn Kinh chính là bí điển trấn tông của Thi Hồn Tông, tuyệt đối không truyền ra ngoài, thế nhưng Cổ Thần đã mở miệng, Thi Giáp Lão Nhân lập tức vươn cổ dài như cổ gà mổ thóc nói:
- Dạ, dạ, dạ…
Cánh tay Thi Giáp Lão Nhân khẽ lật, trong tay liền nhiều hơn một quyển thư tịch màu đen, trên mặt tờ đầu tiên có ba chữ lớn: Đại Hồn Kinh.
Lập tức, hai tay Thi Giáp Lão Nhân trực tiếp đưa Thi Hồn Kinh tới trước mặt Cổ Thần.
Cổ Thần khẽ nắm tay lại, Thi Giáp Lão Nhân lập tức cảm giác không khí bốn phía không còn, tựa hồ như biến thành chân không, thân thể hắn đột nhiên bị một cỗ lực lượng cường đại trói buộc, không thể nhúc nhích, Đại Hồn Kinh trong tay cũng trực tiếp bay lên, rơi vào trong tay Cổ Thần.