Chương
Dù sao Lâm Hàn của bây giờ đã là người mà Luna không thể động đến, huống hồ sau này anh sẽ càng trở nên đáng sợ hơn.
Lúc này, Luna cũng đã đến cửa sân bay, Tôn Minh đã đưa người tới đón.
Tuy rằng không đi đến hôn nhân, nhưng dù sao cũng là công chúa Vương quốc Anh, về mặt nghi lễ không thể phớt lờ công chúa, vậy nên Tôn Minh cũng đích thân tới đón.
Về mâu thuẫn lần trước của Lâm Hàn với Luna, nhà họ Lâm cũng muốn xoa dịu, dù sao thực lực của Vương quốc Anh tuy không bằng nhà họ Lâm, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
Đối với doanh nhân, thêm một người bạn chắc chắn tốt hơn thêm một kẻ thù, vì vậy nhà họ Lâm vẫn luôn muốn xoa dịu mối quan hệ với Luna.
Nhưng lần trước Lâm Hàn thật sự không hài lòng với Luna lắm, nên bây giờ Tôn Minh tạm thời chưa thông báo cho Lâm Hàn, đợi Luna đến nói rõ cô ta muốn làm gì rồi ông ta sẽ xem có nên thông báo cho Lâm Hàn không.
“Mời đi theo tôi”, Tôn Minh nói, sau đó đưa Luna đến bãi đỗ xe, lên con xe Bentley.
Sau khi lên xe, Tôn Minh cung kính nói với Luna: “Công chúa điện hạ, thật xin lỗi, vừa nãy đông người, tôi sợ để lộ thân phận của cô nên không chú ý nhiều đến nghi thức”.
“Không sao”, Luna hờ hững xua tay: “Nhà họ Lâm với tôi không cần để ý nhiều đến phép tắc như vậy”.
Tôn Minh nghe vậy thì hơi bất ngờ, xem ra thái độ của Luna với nhà họ Lâm có vẻ đã có chuyển biến tốt.
Nghĩ đến đây, Tôn Minh định nhân lúc tâm trạng Luna có vẻ đang tốt mà nghe ngóng mục đích tới thành phố Đông Hải lần này của cô ta.
“Công chúa điện hạ, có chuyện này tôi muốn hỏi cô, nếu cô không muốn nghe thì tôi sẽ không nói”, Tôn Minh ngập ngừng.
“Không sao, ông nói đi”, Luna cười đáp, trông có vẻ rất dễ nói chuyện, không còn vẻ kiêu ngạo hống hách như lần trước đến đây.
Tôn Minh thấy vậy thì cũng nhẹ nhõm hơn: “Thật ra cũng không có gì, tôi chỉ muốn hỏi mục đích tới thành phố Đông Hải lần này của cô thôi. Vì lần trước cô với cậu Lâm có mâu thuẫn, nên lần này tôi chưa thông báo cho cậu Lâm. Nếu cô muốn tăng thêm xung đột thì tôi sẽ không thể để cô gặp cậu Lâm. Tuy nhà họ Lâm chúng tôi không muốn khiến quan hệ với hoàng gia Anh xấu đi, nhưng cũng sẽ không ép cậu Lâm phải kết hôn với cô”.
Nghe vậy Luna cũng không ngạc nhiên, từ sau lần đánh cược trước, cô ta đã đoán được thể hiện tốt như vậy, cho dù không có vụ cá cược thì chắc chắn nhà họ Lâm cũng sẽ tin tưởng năng lực của Lâm Hàn, thừa nhận thân phận người thừa kế của Lâm Hàn, đương nhiên sẽ không còn ép Lâm Hàn làm gì nữa.
“Ông hiểu lầm rồi”, Luna mỉm cười giải thích: “Lần trước xảy ra mâu thuẫn như vậy với cậu Lâm, sau này tôi nghĩ lại cũng là lỗi của tôi, vậy nên lần này tôi đến là để xin lỗi cậu Lâm, sau đó xem có thể xoa dịu mối quan hệ được không, dù sao không thể thành vợ chồng thì chúng tôi có thể liên minh mà, đúng không? Tôi thật lòng thật dạ muốn liên minh với cậu Lâm, cùng nhau hợp tác”.bg-ssp-{height:px}
Tôn Minh hơi bất ngờ, không ngờ lần này công chúa Vương quốc Anh tới lại vì mục đích này.
Lần trước Luna ngông nghênh là thế, bây giờ lại thế này, Tôn Minh không dám tin đây lại là lời Luna nói.
Tuy nhiên Tôn Minh quan sát kỹ vẻ mặt Luna, thấy vẻ mặt cô ta bình tĩnh, dường như không phải đang đùa, càng không giống nói dối mà là sự thật.
Đột nhiên Tôn Minh hơi ngạc nhiên, rốt cuộc điều gì đã khiến Luna thay đổi như thế?
Tuy nhiên sau khi xác định được mục đích thực sự của Luna, Tôn Minh cũng thả lỏng, không cần phải lo lắng mâu thuẫn giữa hoàng gia Anh và nhà họ Lâm sẽ căng thẳng thêm nữa. Còn về việc có thể liên minh hay không thì không do Tôn Minh quyết định, chỉ có thể xem Lâm Hàn quyết định như thế nào thôi.
Nhà họ Lâm hiện giờ, mặc dù Lâm Hàn vẫn là người thừa kế nhưng trên thực tế anh đã là người có tiếng nói nhất. Bây giờ Lâm Hàn có liên minh với hoàng gia Anh hay không, hoàn toàn do anh quyết định, người thế hệ trước của nhà họ Lâm đã không thể can thiệp hay ép buộc anh được nữa.
Nghĩ đến đây, Tôn Minh cũng nói: “Vậy được rồi, bây giờ tôi sẽ liên lạc với cậu Lâm, giúp cô hẹn thời gian gặp mặt”.
Luna khẽ gật đầu: “À, tôi cũng không vội, cậu Lâm có thời gian tới gặp là tốt rồi, không cần ép anh ấy phải đến ngay”.
Tôn Minh khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại có gì đó rất lạ.
Luna đến thành phố Đông Hải chỉ để gặp Lâm Hàn, muốn liên minh với nhà họ Lâm, cô ta không sốt ruột mới lạ. Cô ta nói như vậy, chỉ là không muốn thúc giục Lâm Hàn, suy nghĩ cho Lâm Hàn mà thôi, có thể thấy sự tôn trọng Luna dành cho Lâm Hàn.
Lúc này, ở biệt thự núi Vân Mộng, Dương Lệ đã đến quỹ đầu tư Nhân Phàm làm việc, còn Lâm Hàn thì đang tắm nắng sau khi bơi trong hồ bơi ngoài sân một lúc.
Điện thoại anh đổ chuông, là Tôn Minh, Lâm Hàn bắt máy.
“Alo cậu Lâm, công chúa Elizabeth Luna của Vương quốc Anh đã đến thành phố Đông Hải. Cô ấy muốn thay mặt hoàng gia Anh liên minh với nhà họ Lâm, công chúa rất chân thành, thái độ rất tốt, còn nói thời gian gặp mặt do cậu quyết định. Cậu xem hay là khi nào đến gặp công chúa đi ạ?”, Tôn Minh cung kính hỏi. Ông ta nói vậy cũng là đang truyền đạt cho Lâm Hàn rằng thái độ của công chúa điện hạ lần này rất tốt, rất có thành ý, chứ không phải tới để cãi nhau.