Chương
Vừa mới kết thúc dự án lớn này, nhưng Dương Lệ lại không thể nghi ngơi, cô thu dọn đồ đạc rồi tới bộ phận chịu trách nhiệm hợp tác với vùng Bắc Đông, bắt đầu theo dự án này.
Hiện tại dự án này chủ yếu do giám đốc điều hành khác của công ty phụ trách, thi thoảng Tôn Minh cũng giúp đỡ, Dương Lệ không yên tâm về giám đốc này lắm, vậy nên sau khi kết thúc dự án hợp tác phát triển Châu Á – Thái Bình Dương xong, cô lập tức tới đây.
“Tổng giám đốc Dương, cô đến rồi”, thấy Dương Lệ, đến, Lý Hân vội đứng lên, vô cùng cung kính.
Mặc dù mấy tháng trước Lý Hân là cấp trên của Dương Lệ, nhưng bây giờ Dương Lệ đã không còn là người Lý Hân có thể động đến được nữa.
“Chào giám đốc Lý, tôi đã thảo luận với tổng giám đốc Tôn rồi, dự án này tương đối quan trọng nên tôi sẽ đích thân theo dõi, còn cô tiếp tục theo sát dự án hợp tác phát triển Châu Á – Thái Bình Dương nhé”, Dương Lệ nói thẳng.
Lý Hân khẽ gật đầu, qua thời gian này cô ta cũng hiểu rằng mặc dù Dương Lệ được Tôn Minh coi trọng nên mới thăng chức nhanh như thế, nhưng năng lực của Dương Lệ cũng vượt xa cô ta, đây là sự thật không có gì để bàn cãi.
“Được, tôi cũng nhận được thông báo rồi, vậy bây giờ chúng ta bàn giao công việc nhé”, Lý Hân bảo.
Dương Lệ gật đầu.
Ngay sau đó, tất cả nhân viên phụ trách dự án vùng Bắc Đông đều được gọi đến, trong đó có Triệu Tứ Hải.
“Chào mọi người, đây là CEO Dương của quỹ đầu tư Nhân Phàm chúng ta, cô ấy sẽ theo dự án này, còn tôi theo dự án khác. Bây giờ chúng ta sẽ cùng bàn giao công viêc”, Lý Hân giới thiệu.
“Chào tổng giám đốc Dương”, các nhân viên đồng thanh chào.
“Chào mọi người, mọi người vất vả rồi, chúng ta cùng phối hợp nhanh chóng bàn giao công việc, không làm mất thời gian của mọi người, mọi người tiếp tục làm việc đi”, Dương Lệ nói.
Dương Lệ cũng biết dự án này mới bắt đầu gần đây nên tương đối bận rộn, thời gian này nhân viên nào cũng làm việc mệt mỏi, vậy nên cô không muốn làm mất nhiều thời gian của họ.
Mà Dương Lệ cũng đã chú ý thấy Triệu Tứ Hải, nhưng cô không nói gì, vẻ mặt bình thản.bg-ssp-{height:px}
Triệu Tứ Hải nhìn thấy Dương Lệ thì trong lòng cười khẩy, khi nào anh ta giúp được Tạ Kiến Bình hợp tác với ông trùm phía sau Phùng Thạch, kiếm được rất nhiều lợi ích, đến lúc đó địa vị của anh ta sẽ không thấp hơn Dương Lệ.
Trong đám nhân viên này của quỹ đầu tư Nhân Phàm dù có một số người chưa được thấy Dương Lệ nhưng cũng đã nghe danh cô. Dương Lệ vào quỹ đầu tư Nhân Phàm, từ một nhân viên nhỏ trở thành CEO của công ty chỉ trong khoảng thời gian hơn một năm khiến mọi người ngưỡng mộ.
Sau đó Dương Lệ, Lý Hân và những nhân viên này bắt đầu bàn giao công việc.
Lúc đầu sắc mặt Dương Lệ vẫn bình thường, công việc bàn giao diễn ra bình thường, nhưng về sau sắc mặt cô lại không được đúng lắm.
Lý Hân cũng nhận ra điều này, trong lòng hơi nghi hoặc không biết mình đã chọc giận Dương Lệ ở chỗ nào.
Cuối cùng Lý Hân không kiềm được nữa bèn hỏi: “Giám đốc Dương, có vấn đề gì sao? Tôi thấy sắc mặt cô không ổn lắm”.
Những nhân viên còn lại lúc này cũng nhìn Dương Lệ, có chút nghi ngờ.
Lúc này Dương Lệ khẽ cau mày nói: “Sao các cô có thể giao hết những bộ phận quan trọng nhất này cho người Bắc Đông làm? Mặc dù là hợp tác, mỗi bên đều có phân công làm việc, nhưng những việc quan trọng này sao công ty chúng ta không có ai theo dõi? Lỡ xảy ra chuyện gì thì sao?”
Triệu Tứ Hải bên dưới nghe vậy sắc mặt đột nhiên có chút thay đổi.
Vì để Tạ Kiến Bình hợp tác với ông trùm phía sau Phùng Thạch nên đương nhiên anh ta phải chuẩn bị một chút.
Mà những chuẩn bị này không thể để người của quỹ đầu tư Nhân Phàm biết, vậy nên mới có tình huống như bây giờ. Anh ta tránh hết những người của công ty, để người bên phía Bắc Đông giải quyết hết những việc quan trọng nhất, trên thực tế là để chuẩn bị cho kinh doanh bất hợp pháp.
Triệu Tứ Hải cũng đề nghị Tạ Kiến Bình huỷ bỏ hợp tác với quỹ đầu tư Nhân Phàm luôn, nhưng dường như ông ta có điều gì lo lắng không dám huỷ bỏ, muốn hợp tác với ông chủ phía sau Phùng Thạch kinh doanh Vùng Xám, lại vẫn muốn ngoài mặt thì hợp tác với quỹ đầu tư Nhân Phàm, không thể để người của Nhân Phàm phát hiện ra điều gì không ổn.
Triệu Tứ Hải không hiểu tại sao, nhưng cũng chỉ có thể phối hợp với Tạ Kiến Bình, giúp thế lực vùng Bắc Đông cùng che giấu quỹ đầu tư Nhân Phàm, dù sao nếu để người của Nhân Phàm biết những chuyện này thì sẽ rắc rối, vậy nên mới có cục diện này.
Lý Hân nghe vậy thì nhận ra lo lắng của Dương Lệ, nhanh chóng giải thích: “Ban đầu chúng tôi cũng muốn phái người qua đó, nhưng bên đó lại từ chối đủ kiểu, nói là họ có thể giải quyết tốt, không cho người của chúng tôi qua, sau này chúng tôi cũng không qua đó nữa. Đúng rồi, người phụ trách vùng Bắc Đông khá thân thiết với một nhân viên của công ty chúng ta, chúng tôi cũng đã bảo nhân viên đó chú ý bên phía đó hơn, nhìn từ báo cáo cũng thấy không có vấn đề gì”.