Chương
Trước khi trở thành người kế thừa của nhà họ Lâm, điều kiện của Lâm Hàn và Dương Lệ không phải quá tốt, lại còn thường xuyên bị bố vợ ghẻ lạnh. Nhưng tình cảm vợ chồng họ vẫn luôn mặn nồng, không thứ gì có thể đổi chác được. Lúc ấy, anh cũng rất hay đưa Dương Lệ ra ngoài đi dạo mua sắm chút gì đó.
Bây giờ điều kiện đã tốt hơn, không còn nhiều chuyện phiền lòng nữa, trái lại thời gian hai người bên nhau cũng không nhiều được như trước, về chuyện này Lâm Hàn vẫn luôn tự trách không thôi.
Dương Lệ nghe thế liền cảm động, đương nhiên biết Lâm Hàn đã nhìn ra sự khác thường của cô nhưng không cố ép hỏi mà chỉ muốn giúp cô thả lỏng đầu óc.
Còn về chuyện Triệu Tứ Hải thông đồng với Tạ Kiến Bình tạm thời Dương Lệ cũng chưa muốn nói với Lâm Hàn. Với tính cách của Lâm Hàn, Dương Lệ khỏi nghĩ nhiều cũng biết, đến lúc Lâm Hàn biết được thì ắt hẳn sẽ giận tím mặt.
Dương Lệ rất hiểu tính của Lâm Hàn, đừng nghĩ ngày thường anh luôn nhẫn nhịn đám người Triệu Tứ Hải, Dương Duyệt, Dương Cảnh Đào mà lầm, trên thực tế không phải do anh nhu nhược mà vì nghĩ cho cô thôi.
Ngày thường bọn họ luôn xem thường và nhằm vào Lâm Hàn, anh có thể vì nghĩ cho cô mà kiềm chế, nhưng nếu động đến quyền lợi của Dương Lệ, cô không chút nghi ngờ mà cho rằng Lâm Hàn chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình.
Cũng bởi vì thế, trước khi chưa làm rõ được chuyện này thì Dương Lệ nghĩ tạm thời vẫn khoan hãy nói cho Lâm Hàn biết. Một khi mọi chuyện sáng tỏ, phải đưa ra quyết định, nếu chuyện này quả thật phiền phức thì Dương Lệ cũng sẽ không nghĩ cách giúp Triệu Tứ Hải nữa, cứ công tư phân minh là được, dẫu sao những chuyện đó cũng do anh ta tự làm tự chịu.
“Đúng là lâu lắm rồi chúng ta không đi dạo cùng nhau”, Dương Lệ ngẫm nghĩ rồi nói: “Được đấy, ngày mai em cũng không muốn làm việc, chúng ta đi đâu đó chơi đi, vừa hay gần đây cũng vừa khai trương một quảng trường Trung Giao, nghe bảo cũng không tệ lắm, anh đưa em đi dạo chút nha”.
“Được”, Lâm Hàn mỉm cười rồi khẽ gật đầu.
Lúc này, bên nhà của Dương Duyệt, cô ta đang nghi hoặc vì sao Triệu Tứ Hải lại muốn cô ta đi hỏi han kế hoạch ngày mai của Dương Lệ.
Nhưng dù sao cũng là chồng mình nên Dương Duyệt không nghĩ nhiều nữa, dưới sự thúc giục của Triệu Tứ Hải liền bấm số gọi cho Dương Lệ.
“Bà xã, em nhớ đừng nói anh bảo em hỏi nhá, em cứ giả vờ rủ Dương Lệ đi mua sắm gì đó, nhưng không phải là kiểu nhất định sẽ hẹn đi đâu mà là tiện thể hỏi thôi, chỉ cần biết được cô ta ngày mai đi đâu và làm gì là được”, Triệu Tứ Hải đứng cạnh nhỏ giọng căn dặn.
Dương Duyệt nhìn Triệu Tứ Hải với ánh mắt khó hiểu, không biết anh đang bày trò gì, nhưng cô ta vẫn gật đầu đồng ý.
Rất nhanh bên kia đã bắt máy.bg-ssp-{height:px}
“Alo, Tiểu Lệ à, ngày mai chị đang tính đi mua ít đồ gia dụng, mai em có bận gì không? Nếu không thì đi chung với chị nhé, còn nếu bận thì chị tự đi một mình cũng được”, Dương Duyệt nói.
Dương Lệ nghe xong thì lấy làm lạ, sao tự dưng Dương Duyệt nghĩ gì mà lại hẹn cô ra ngoài chứ, nhưng cô vừa đồng ý với Lâm Hàn nên đương nhiên không thể đi với Dương Duyệt được.
“Chị cả, xin lỗi chị nha, em vừa hẹn với Lâm Hàn rồi, ngày mai bọn em tính đi dạo với nhau, em…”
Dương Lệ đang muốn giải thích thêm thì lại bị Dương Duyệt ngắt lời, vì vốn dĩ cô ta cũng đâu muốn đi mua sắm với Dương Lệ đâu.
“À, không sao không sao, ngày mai bọn em tính đi đâu thế? Lâu rồi chị cũng không đi đâu chơi, vừa hay tham khảo em chút cũng được”, Dương Duyệt vội nói.
“Là quảng trường Trung Giao mới khai trương đó chị, chắc ngày mai sẽ ở đó cả ngày, có chuyện gì sao?”, Dương Lệ cũng không nghi ngờ, chỉ đáp như nói chuyện thường ngày thôi.
Lâm Hàn ở cạnh thì khẽ cau mày, đột nhiên anh lại thấy là lạ, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, nhưng nghĩ lại cũng không biết là ở chỗ nào, nên đành bỏ qua một bên không nghĩ nữa.
Mà khi đầu dây bên Dương Duyệt biết được lộ trình của Dương Lệ, đã đạt được mục đích rồi liền vội nói: “À, không có gì đâu, chị chỉ hỏi tham khảo thôi ấy mà, vậy bọn em cứ lo chuyện của mình đi, chị tìm bạn chị phụ một tay cũng được, không sao cả”.
Ngay sau đó Dương Duyệt liền cúp máy rồi nhìn về phía Triệu Tứ Hải cạnh bên: “Ngày mai Tiểu Lệ sẽ đến quảng trường Trung Giao với Lâm Hàn, có thể sẽ ở đó cả ngày, ông xã, anh muốn thăm dò lộ trình của Tiểu Lệ làm gì vậy?”
Khi Triệu Tứ Hải đạt được mục đích, biết được ngày mai Dương Lệ sẽ đi đâu thì vội vã muốn tìm chỗ yên tĩnh báo cho Tạ Kiến Bình biết, hiện tại phải nhanh chóng giải quyết Dương Lệ, nếu không xong thì bản thân Triệu Tứ Hải toi đời, còn nếu ổn thỏa thì con đường “thăng quan tiến chức” đang vẫy gọi anh ta.
“Không có gì đâu, bà xã, em nhớ đừng để lộ ra ngoài đó, có dịp anh sẽ nói với em sau”, Triệu Tứ Hải dứt lời thì đi thẳng lên sân thượng. Suy cho cùng đây cũng là chuyện phạm pháp, đương nhiên Triệu Tứ Hải không dám nói cho Dương Duyệt biết, nên bây giờ chỉ có thể tạm viện cớ để Dương Duyệt không hoài nghi mà thôi.
Dương Duyệt nghe vậy vẫn có chút nghi hoặc nhưng cũng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục làm việc của mình.
Trên sân thượng, Triệu Tứ Hải nhấn số gọi vào điện thoại của Tạ Kiến Bình.