Chương
Trương Thiên Sơn nghe vậy thân thể khẽ run lên, ông ta không ngờ Tạ Kiến An lại có thể nói ra những lời như vậy.
Khi Tạ Kiến An còn rất nhỏ, Trương Thiên Sơn đã cứu hai anh em họ rồi nuôi lớn, sau này cũng để Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình đảm nhiệm chức vụ quan trọng dưới trướng mình, phụ trách các thế lực và sản nghiệp nòng cốt.
Trương Thiên Sơn vốn tưởng quan hệ của mình và hai anh em Tạ Kiến An giống như bố con.
Nhưng Trương Thiên Sơn chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình lại bị chính người mà mình coi là con trai ruột phản bội, không ngờ chúng còn định ra tay với mình.
Ban đầu, Trương Thiên Sơn cũng định trao lại chức đại bàng núi cho một trong hai anh em Tạ Kiến An, Tạ Kiến Bình, dù sao họ cũng có năng lực, lại là người đáng tin cậy. Nhưng sau khi quen biết Lâm Hàn và trải qua một số việc sau này, Trương Thiên Sơn hiểu rằng xã hội đang thay đổi, thời đại đang đi lên, không thể tiếp tục sử dụng thế lực Vùng Xám và sản nghiệp Vùng Xám để kiếm tiền như trước nữa.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sau này không những không thể tiếp tục kiếm tiền, thậm chí còn có thể gặp rất nhiều nguy cơ, đây là những điều Trương Thiên Sơn đã từng bước phát hiện ra.
Vì vậy những thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông cũng phải tìm một con đường mới, mà con đường Lâm Hàn đưa ra lại khiến Trương Thiên Sơn cực kỳ coi trọng.
Đó là tiếp tục phát triển thế lực Vùng Xám, nhưng việc kinh doanh Vùng Xám thì không được tiếp tục nữa mà phải làm ăn hợp pháp, sử dụng những thế lực Vùng Xám để hộ tống, giúp đỡ.
Có thể ban đầu lợi nhuận của việc kinh doanh hợp pháp tương đối ít, nhưng chỉ cần phát triển lớn hơn thì chắc chắn sẽ có nhiều lợi nhuận khách quan hơn, vượt xa kinh doanh Vùng Xám, lại cực kỳ ổn định, kinh doanh Vùng Xám không thể so sánh được.
Con đường này đã mang đến cho Trương Thiên Sơn một hy vọng mới, một bình minh mới, và là một con đường tốt cho nhóm người dưới trướng ông ta.
Trương Thiên Sơn biết rõ Tạ Kiến An, Tạ Kiến Bình cực kỳ hiểu biết và có kinh nghiệm trong lĩnh vực sản nghiệp Vùng Xám, nhưng lại không có khả năng kinh doanh hợp pháp. Để hai anh em họ làm đại bàng núi vùng Bắc Đông chẳng những không thể khiến thế lực vùng Bắc Đông trong thời đại tương lại lớn mạnh hơn, mà ngược lại nếu theo những thế lực vùng Bắc Đông này đến cuối cùng cũng sẽ gây tổn hại cho hai anh em họ.
Cũng chính vì lý do này nên Trương Thiên Sơn mới định đào tạo Uông Nghĩa giỏi kinh doanh hợp pháp trở thành đại bàng núi mới của vùng Bắc Đông. Còn hai anh em Tạ Kiến An thì ông ta cũng không bạc đãi họ, sẽ cho họ đủ thế lực và tiền bạc, đủ cho hai anh em họ không cần lo cơm ăn áo mặc, sống cuộc sống vinh hoa phú quý cả đời.
Nhưng Trương Thiên Sơn không ngờ hôm nay Tạ Kiến An lại phản bội mình, còn tấn công trực diện.
“Tạ Kiến An, cậu thật sự khiến tôi rất thất vọng”, Trương Thiên Sơn có chút run rẩy nói, ông ta suýt chút nữa đã không nén được lửa giận trong lòng.
Nhưng lúc này Trương Thiên Sơn đã bình tĩnh hơn, ông ta đã bỏ tay xuống, nhắm mắt lại, sẵn sàng cho lần phản kháng cuối cùng.
Ở ngoại ô thành phố Phụng Thiên.bg-ssp-{height:px}
Tạ Kiến An dẫn theo một nhóm cao thủ bao vây Trương Thiên Sơn ở giữa.
Nghe thấy câu này của Trương Thiên Sơn, Tạ Kiến An hơi khinh thường, lạnh lùng nói: “Nói thêm nữa cũng vô dụng, cá lớn nuốt cá bé, thắng làm vua thua làm giặc, lần này tôi thắng!”
Nói xong Tạ Kiến An vẫy tay ra lệnh cho đám cao thủ mình dẫn tới xông lên.
Tuy nhiên khi tới tước mặt Trương Thiên Sơn, bọn họ lại không dám ra tay với ông ta.
Dù gì đây cũng là đại bàng núi vùng Bắc Đông, là nhân vật truyền kỳ luôn ở trên cao khiến họ phải ngước nhìn.
Tạ Kiến An thấy thế thì cao giọng hét: “Không phải sợ, bắt đầu từ đêm nay, ông ta không còn là đại bàng núi của vùng Bắc Đông nữa, chỉ là một người bình thường, ra tay đi!”
Nghe thấy giọng Tạ Kiến An, đám cao thủ mới phản ứng lại.
Đúng thế, bắt đầu từ đêm nay Trương Thiên Sơn không còn là đại bàng núi vùng Bắc Đông, không còn là đại bàng núi chỉ một ánh mắt là có cả nhóm thuộc hạ xông lên nữa.
Sau đó đám cao thủ cũng bắt đầu ra tay với Trương Thiên Sơn.
Mặc dù lòng Trương Thiên Sơn đã nguội lạnh, nhưng ông ta cũng hiểu lúc này nói những lời đó cũng là vô nghĩa. Việc đã xảy ra, Tạ Kiến An đã quyết định phản bội, cho dù bây giờ Trương Thiên Sơn nói quyết định trước đó của mình cho Tạ Kiến An thì cũng vô dụng.
Lúc này, sau khi nhắm mắt lại, mặc dù Trương Thiên Sơn không còn nhìn thấy nhưng cũng không bị ánh sáng mạnh ảnh hưởng.
Mặc dù không còn sử dụng thị giác nhưng vẫn còn thính giác và xúc giác.
Mà Trương Thiên Sơn vốn là cao thủ có thân thủ cực kỳ lợi hại, mặc dù bao năm nay không có việc gì cần ông ta phải đích thân ra tay, nhưng Trương Thiên Sơn chưa bao giờ thụt lùi kỹ năng, vì thế thân thủ lúc này vẫn cực kỳ tốt.
Đối mặt với nhiều cao thủ đang xông tới, Trương Thiên Sơn không lập tức bị bắt mà dưới tình thế một đánh bốn, năm thì ông ta cũng liên tục hạ gục được các cao thủ.