Chương
Dù sao, có vẻ hơn ba trăm cao thủ kia vẫn chưa phải là toàn bộ thực lực của thế lực này, hình như vẫn còn cao thủ đang không ngừng đến đây.
Mà đây cũng là thực lực vượt xa những quý tộc bình thường.
Ngay cả bốn nhà quý tộc lớn nhất Hoa Hạ, e rằng vào thời kỳ thịnh vượng nhất cũng không có nhiều cao thủ được huấn luyện bài bản như vậy.
Tuy có vẻ như đối phương chỉ có hơn ba trăm cao thủ, Tạ Kiến An cũng có hơn ba trăm cao thủ một chút, chênh lệch không lớn, nhưng ông ta lại hiểu rõ trong số cao thủ của mình có một vài người không đủ trình độ. Hơn nữa, thế lực của đối phương bí ẩn như vậy, về sau không chừng còn có chi viện tiếp ứng không ngừng.
Tạ Kiến An gần như đã đem ra hết toàn bộ sản nghiệp có thể, dốc hết sức lực mới thu hút được các thế lực vùng khác giúp đỡ, phái đến nhiều cao thủ là vậy.
Nói cách khác, hơn ba trăm cao thủ còn lại của Tạ Kiến An đã là toàn bộ thực lực của ông ta.
Tạ Kiến An cảm thấy luống cuống, cũng hiểu kế hoạch của mình có xác suất lớn sẽ thất bại.
Người của đối phương đã lên đường, bọn họ không nghĩ được biện pháp gì khác, thậm chí chạy trốn cũng cực kỳ khó khăn.
“Thế lực bí ẩn này rốt cuộc là sao? Sao lại đột nhiên xuất hiện nhúng tay vào chuyện này?”, Tạ Kiến An hơi tức tối nói.
Ông ta không thể nào ngờ đột nhiên lại có một thế lực bí ẩn mà mạnh mẽ như vậy xuất hiện. Ông ta hiểu rõ mình hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn họ, cho dù may mắn chiến thắng đối phương thì cũng không còn sức để ngồi lên vị trí đại bàng núi vùng Bắc Đông.
Nếu như vậy thì chỉ cần thế lực này nhằm vào bọn họ, Tạ Kiến An sẽ không có cơ hội nào để thành công. Bây giờ, cơ hội duy nhất bày ra trước mặt Tạ Kiến An là thử xem có thể khuyên được thế lực bí ẩn đó không nhúng tay vào chuyện này hay không.
Cao thủ phụ trách điều tra tin tức nhìn sang Trương Thiên Sơn đã bị hành hạ đến mức không còn nhìn ra hình người ở không xa, vẻ mặt khác thường, nói với Tạ Kiến An: “Đại ca, những cao thủ đột nhiên xuất hiện kia đều vô cùng tôn trọng Lâm Hàn, giống như họ là thuộc hạ của Lâm Hàn vậy”.
Tạ Kiến An nghe thấy đàn em nói vậy thì chợt sửng sốt.
Ban đầu, Tạ Kiến An còn đang nghĩ có cách gì hòa giải để thế lực bí ẩn kia không nhúng tay vào chuyện này hay không.
Cũng chẳng cần họ quay sang giúp ông ta, chỉ cần đối phương không nhúng tay vào thì Tạ Kiến An nhất định sẽ từ bỏ vô số lợi ích, hạ mình xin lỗi đối phương.
Nhưng khi biết thế lực đó là của Lâm Hàn, Tạ Kiến An lập tức bóp chết cái suy nghĩ ấy.
Tạ Kiến An không hiểu biết nhiều về Lâm Hàn, nhưng lại biết khá rõ về mối quan hệ giữa Trương Thiên Sơn và anh. Thế nên, khỏi thử ông ta cũng biết Lâm Hàn chắc chắn sẽ nhúng tay vào chuyện này.
Lúc này, cuối cùng Tạ Kiến An cũng nhận ra, bất kể kế tiếp có xảy ra chuyện gì thì kế hoạch của ông ta cũng chắc chắn sẽ thất bại. Đương nhiên, bản thân cũng không thể lên làm Đại bàng núi mới của vùng Bắc Đông.bg-ssp-{height:px}
Kế hoạch này đã được ông ta chuẩn bị một cách hết sức bí mật từ lâu, khó khăn lắm mới tìm được cơ hội ngàn năm có một điều động hơn nửa cao thủ bên cạnh Trương Thiên Sơn đi ra ngoài.
Vốn dĩ mọi thứ đều đang suôn sẻ thuận lợi thì cuối cùng bởi vì tên Lâm Hàn kia mà hỏng bét.
Tạ Kiến An lập tức xiết chặt nắm tay, căm hận tên Lâm Hàn kia không thôi.
Song, trong lòng Tạ Kiến An cũng thầm nghi hoặc, rốt cuộc thì tên Lâm Hàn kia là ai. Dù là ông trùm Hoa Đông cũng không thể có nhiều cao thủ như vậy. Hơn cao thủ đấy, đó phải là một lực lượng đáng sợ cỡ nào chứ.
Vả lại, dựa theo tin tức mà cấp dưới báo về, Tạ Kiến An còn biết trước đó, những cao thủ kia cũng không có ở bên cạnh Lâm Hàn mà là ẩn núp ở khắp mọi nơi.
Khi Tạ Kiến An đang hận Lâm Hàn đến nghiến răng nghiến lợi, thì Trương Thiên Sơn ở cạnh sắp ngất đi lại kích động không thôi.
Ban nãy, Trương Thiên Sơn cũng loáng thoáng nghe được cuộc trò chuyện giữa Tạ Kiến An và mấy tên kia. Khi ông ta sắp ngất đi, chợt nghe thấy hai chữ Lâm Hàn thì tỉnh hẳn.
Cuộc trò chuyện giữa Tạ Kiến An và cấp dưới cũng bị Trương Thiên Sơn nghe thấy hết toàn bộ.
Tuy Trương Thiên Sơn cũng khá kinh ngạc trước việc Lâm Hàn có thể tập hợp được hơn cao thủ trong thời gian ngắn như thế.
Nhưng đây tuyệt đối là một tin tức tốt đối với Trương Thiên Sơn. Bất kể ông ta có được cứu hay không, thì chắc chắn cái kế hoạch kia của Tạ Kiến An sẽ đừng hòng mà thành công được.
Và đương nhiên Tạ Kiến An sẽ không thể trở thành Đại bàng núi, không thể nắm giữ những thế lực và đàn em dưới trướng Trương Thiên Sơn.
Hơn hết, có khi bởi vì Lâm Hàn trả thù mà sẽ mất hết tất cả.
Trương Thiên Sơn nghĩ thế chợt cảm thấy vui vẻ, không nhịn nổi cười ra tiếng.
Dây thanh quản của Trương Thiên Sơn cũng đã bị tra tấn, nên âm thanh bây giờ hoàn toàn khác xa với tiếng cười sang sảng lúc trước, trở nên vô cùng kỳ dị, nghe mà sởn da gà.
Tiếng cười chói tai kia lập tức vang vọng trong đại sảnh.