Chương
La Văn đã giải thích tình thế hiện tại cho Lâm Hàn xong, cuối cùng anh ta nói: “Anh Lâm, đại khái là như vậy đó. Vì Trương Thiên Sơn đã mất nên hiện tại thế lực Vùng Xám của Bắc Đông rất loạn, cho dù di ngôn cuối cùng của ông ấy nói để anh lên làm đại bàng núi mới nhưng các thế lực đó hầu hết sẽ không phục tùng anh, họ sẽ không nghe theo lệnh của anh đâu”.
La Văn nói xong cũng thấy đau đầu.
Trương Thiên Sơn bảo họ trợ giúp Lâm Hàn trở thành đại bàng núi mới của vùng Bắc Đông, họ cũng đồng ý, bây giờ họ sẵn sàng để Lâm Hàn trở thành đại bàng núi mới nhưng không phải họ muốn làm là được, vấn đề này vô cùng khó khăn.
Dù sao không phải ai cũng như Trương Thiên Sơn, không phải ai cũng có thể khiến cho thế lực Vùng Xám cả Bắc Đông tàn bạo này nghe theo một người, nhất là Lâm Hàn còn không phải người thuộc Bắc Đông nên lại càng khó khăn hơn.
Ngô Xuyên nghe xong cũng thấy khá rắc rối, anh ta cứ tưởng là chuyện tốt, bây giờ xem ra cũng không ít phiền toái. Người ở đây nào dễ để cho Lâm Hàn trở thành đại bàng núi mới của vùng Bắc Đông, Lâm Hàn phải dựa vào thực lực của mình để trở thành ông trùm thế lực Vùng Xám nơi đây.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh cũng đã hiểu tương đối cụ thể tình hình vùng này.
Lâm Hàn suy nghĩ một chút rồi nói với ba người La Văn: “Không ngờ đại bàng núi vùng Bắc Đông chỉ có quyền phân xử, thực tế lại không thể khiến các thế lực Vùng Xám ở đây tuân lệnh, cũng không phải ông trùm của thế lực Vùng Xám của Bắc Đông. Vậy tôi sẽ là người đầu tiên trở thành ông trùm Vùng Xám vùng Bắc Đông này”.
“Làm đại ca của toàn bộ các thế lực trong vùng xám ở Bắc Đông?”
Uông Nghĩa, La Văn và La Võ nghe thấy Lâm Hàn nói vậy đều sửng sốt.
Bọn họ đang đau đầu làm sao để Lâm Hàn trở thành Đại bàng núi, để phần lớn các thế lực ở Bắc Đông nghe theo mệnh lệnh của anh. Còn Lâm Hàn lại muốn lên làm đại ca của toàn bộ các thế lực trong vùng xám ở Bắc Đông?
Phải biết rằng, thế lực vùng xám ở Bắc Đông rất đông, vả lại đều chẳng phải hạng hiền lành gì, nên khó mà khiến họ nghe theo mệnh lệnh của ai đó.
Trương Thiên Sơn trở thành Đại bàng núi, sau đó khiến cho đa số thế lực ở vùng xám nghe theo lệnh của ông ta, cũng đã là chuyện hiếm thấy, được coi như một truyền kỳ rồi.
“Cậu Lâm, tình hình ở Bắc Đông khác với những nơi khác. Thế lực ở đây thật sự là nhiều vô số kể, vang thau lẫn lộn. Hơn nữa, bọn họ còn cực kỳ hung hăng, cậu…”
Uông Nghĩa đang tính nhắc lại đã bị Lâm Hàn ngắt lời.bg-ssp-{height:px}
“Tôi biết, chẳng phải ban nãy mấy người vừa nói rồi à?”, Lâm Hàn nói thẳng: “Nhưng khiến đa số họ nghe theo mệnh lệnh của tôi thì có tác dụng gì? Huống chi, Trương Thiên Sơn đã dặn tôi phải dẫn dắt những thế lực vùng xám ở Bắc Đông làm ăn hợp pháp, cùng nhau phát triển. Anh cảm thấy chỉ trở thành Đại bàng núi thôi thì bọn họ sẽ nghe lời tôi ư?”
Đám Uông Nghĩa sửng sốt, nghĩ kỹ lại thì đúng là như thế.
Trước đây, thực tế Trương Thiên Sơn cũng muốn ngăn cản những thế lực ấy làm ăn phi pháp, nhưng lại bị vô số người phản đối.
Bọn họ hoàn toàn không muốn làm ăn hợp pháp, trong suy nghĩ của họ, hợp pháp bằng không kiếm được tiền, muốn kiếm tiền thì phải kinh doanh những thương vụ trong vùng xám.
Cuối cùng, Trương Thiên Sơn cũng đành bó tay. Sau, ông ta mới tính đi đầu hợp tác làm ăn hợp pháp với Hoa Đông của Lâm Hàn, sau khi có kết quả, rồi lôi kéo những thế lực kia cùng nhau kinh doanh theo.
Kết quả không ngờ lại gặp phải chuyện này, bị đàn em thân tín phản bội nên đành gác lại việc hợp tác với bên Hoa Đông.
Ngay cả Trương Thiên Sơn cũng không thể bắt những thế lực vùng xám kia làm ăn hợp pháp thì càng đừng nói đến một người ngoài như Lâm Hàn.
Vậy thì, nếu Lâm Hàn muốn hoàn thành nguyện vọng của Trương Thiên Sơn thì không thể chỉ lên làm Đại bàng núi, mà phải trở thành đại ca của toàn bộ thế lực vùng xám ở Bắc Đông.
Lý thuyết là thế, nhưng muốn làm thì lại khó như lên trời.
“Đây chẳng phải là quá khó sao? Gì cũng phải làm từng bước một chứ?”, Uông Nghĩa vẫn cảm thấy không có khả năng nói.
La Võ đứng cạnh tuy không hiểu những điều đó, nhưng nghe thấy Lâm Hàn nói muốn lên làm đại ca của toàn bộ các thế lực trong vùng xám ở Bắc Đông, cũng cảm thấy không có khả năng, quả thật là khó như lên trời vậy.
Một nhân vật truyền kỳ như Trương Thiên Sơn cũng chỉ trở thành Đại bàng núi của vùng Bắc Đông thôi. Người ngoài như Lâm Hàn muốn lên làm đại ca của toàn bộ vùng xám thì thật sự giống như đang nằm mơ giữa ban ngày.
Có điều, tuy La Võ cảm thấy điều ấy không có khả năng, nhưng lại chẳng nói gì. Dù sao, cậu ta cũng không rành về mặt này, nên không có tư cách nói chuyện. La Võ chỉ mạnh về mặt vũ lực thôi.
Còn La Văn, anh ta suy nghĩ một lúc rồi lộ ra vẻ mặt kỳ lạ nói: “Có lẽ, cũng không phải không thể. Chúng ta cảm thấy không có khả năng là vì nó quá khó khăn với mình, nên theo bản năng cảm thấy anh Lâm không làm được. Nhưng thực tế, riêng đàn em, anh Lâm đã có cao thủ được huấn luyện bài bản, sở hữu sức mạnh vô cùng đáng sợ, chưa chắc không đối phó được những thế lực vùng xám kia”.