Chương
Không ngờ hôm nay Chu Nhã Thiến lại chủ động tìm đến cửa.
Lâm Hàn nhìn Dương Lệ vẫn đang ngủ say bên cạnh, đương nhiên anh không muốn vì chút chuyện nhỏ này mà quấy rầy cô.
Lâm Hàn nhẹ nhàng đứng dậy mặc quần áo rồi ra khỏi phòng.
“Tôi ra tiếp là được rồi, không cần đánh thức cô chủ”, Lâm Hàn nói với dì Hà.
Dì Hà gật đầu, không nói nhiều.
Lâm Hàn ra sân thì thấy một người phụ nữ đeo kính râm, dung mạo vẫn xinh đẹp nhưng trông có vẻ hơi thừa năng lượng, trạng thái dường như có gì đó không đúng lắm.
Người phụ nữ nhìn thấy Lâm Hàn thì tháo kính râm ra, đúng là Chu Nhã Thiến. Cô ta nói thẳng: “Lâm Hàn? Sao ban ngày mà anh cũng ở nhà? Tôi tìm Dương Lệ, cô ấy đâu?”
Giọng điệu Chu Nhã Thiến nói chuyện với Lâm Hàn không tốt lắm, Lâm Hàn cũng không biết là do ảo giác hay gì, mặc dù trước đây thái độ của cô ta với anh không tốt, dù sao cô ta cũng rất coi thường anh, nhưng hình như bây giờ thái độ của cô ta với anh lại càng tệ hơn.
Lâm Hàn không hiểu chuyện gì, đã lâu không gặp, anh cũng không hề đắc tội cô ta mà!
“Dương Lệ ở nhà nhưng đang nghỉ ngơi, cô vào trước đi, có chuyện gì thì nói với tôi, khi nào Dương Lệ dậy thì gặp cô sau”, Lâm Hàn nói rồi mở cổng sân ra.
Chu Nhã Thiến đi thẳng vào, không hề khách sáo, nghe Lâm Hàn nói thế cô ta lại có chút khinh thường bảo: “Tôi tìm Dương Lệ có việc chứ không phải tìm anh, đám đàn ông thối các anh chẳng có ai tử tế, tôi có thể trao đổi được gì với anh chứ?”
Trong phòng ăn.
Dương Lệ chú ý thấy vẻ mặt kỳ lạ của Chu Nhã Thiến thì hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì thế?”
Chu Nhã Thiến đã không còn vẻ suy sụp lúc nãy nữa, bây giờ cô ta lại mang vẻ cao ngạo, xa cách.
Chu Nhã Thiến không chút do dự, vào thẳng vấn đề: “Không có gì, chỉ là tớ thấy Lâm Hàn không xứng với cậu lắm”.
Dương Lệ nghe vậy thì sửng sốt.bg-ssp-{height:px}
Trước đây khi Dương Lệ còn làm việc dưới trướng Chu Nhã Thiến, cô ta không chỉ một lần nói với cô rằng Lâm Hàn không xứng với cô, đề nghị cô ly hôn rồi tìm một người xứng với cô hơn.
Ban đầu đương nhiên Dương Lệ mặc kệ, chỉ nhận định là Lâm Hàn. Nhưng dù sao khi ấy Chu Nhã Thiến cũng là sếp của cô, cho dù quan hệ cá nhân không tốt thì cũng là sếp mình nên Dương Lệ không nói gì mà chỉ qua loa cho xong chuyện.
Nhưng bây giờ Chu Nhã Thiến lại nói như thế khiến Dương Lệ hơi khó chịu.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Dương Lệ đã dần hiểu được thân thế và thực lực thật sự của Lâm Hàn.
Chưa nói đến gia cảnh đáng sợ của Lâm Hàn hiện giờ, dù là năng lực của anh, Dương Lệ cũng đã được thấy. Sao anh có thể là loại người vô dụng được? Ngược lại chính vì năng lực của Lâm Hàn quá đáng sợ, thu hút rất nhiều sự chú ý của những người xung quanh nên anh mới phải giấu và khiêm tốn suốt như vậy.
Không nói đâu xa, thành tựu hiện tại của Dương Lệ thực ra cũng là do có Lâm Hàn giúp đỡ.
Mặc dù năng lực của Dương Lệ đúng là đã tăng lên rất nhiều sau khi vào quỹ đầu tư Nhân Phàm, nhưng cũng không thể thăng chức liên tục trong thời gian ngắn và trở thành CEO của một công ty khổng lồ như Nhân Phàm được.
Trong một công ty, không phải cứ có năng lực là được thăng chức, mà còn cần cân nhắc mọi khía cạnh.
Chỉ riêng việc có xứng đáng với sự tin tưởng của công ty hay không và có đáng để giao một vị trí quan trọng cho một người hay không cũng cần rất nhiều thời gian để cân nhắc.
Đặc biệt là CEO của một công ty, có thể quyết định hướng đi trong tương lai của toàn bộ công ty thì lại càng quan trọng hơn, cần phải xem xét trong thời gian dài. Thậm chí nếu là bình thường, Dương Lệ mới chỉ vào công ty chưa đến hai năm không thể trở thành CEO, chỉ có người đã làm ở công ty nhiều năm mới có cơ hội.
Nhưng với sự âm thầm giúp đỡ của Lâm Hàn, mọi chuyện đương nhiên sẽ khác.
Mà bây giờ Chu Nhã Thiến lại vẫn nói như vậy, cảm thấy Lâm Hàn không xứng với Dương Lệ, cô ta coi thường Lâm Hàn như vậy khiến Dương Lệ hơi khó chịu.
Nhưng đương nhiên Dương Lệ không thể nói cho Chu Nhã Thiến chuyện về Lâm Hàn, chắc chắn cô phải giữ bí mật cho anh nên cũng hơi khó giải thích.
“Lâm Hàn là chồng tớ, tớ hy vọng cậu tôn trọng anh ấy một chút”, Dương Lệ nghiêm mặt nói.
Chu Nhã Thiến nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, không ngờ Dương Lệ vẫn bảo vệ Lâm Hàn như thế.
Tuy nhiên Chu Nhã Thiến không quan tâm, dù sao cô ta thấy Lâm Hàn vốn không xứng với Dương Lệ, chứ đừng nói bây giờ Dương Lệ đã là CEO của quỹ đầu tư Nhân Phàm, Lâm Hàn lại càng không xứng với Dương Lệ.