Chương
Đáng kinh ngạc không chỉ là loại trực thăng cỡ lớn này, mà còn về số lượng của chúng.
Hồi nãy cách khá xa nên La Văn không đếm được hết, chỉ thấy vài điểm sáng, cho rằng chẳng qua là vài cái trực thăng thôi. Nhưng giờ, La Văn nhìn ra xa, toàn bộ phía sau đều là những chiếc máy bay trực thăng cỡ lớn kia, rõ ràng là cả một hạm đội trực thăng vận chuyển khổng lồ!
“Đây…”, La Văn há hốc miệng, muốn nói gì đó lại không biết nên nói gì, kinh ngạc đến mức lộ hẳn ra mặt.
Mà những người xung quanh La Văn lại hết sức bình tĩnh, dường như đã quen với cảnh ấy.
Đội máy bay trực thăng chậm rãi hạ xuống, vô số nhân viên vội vàng bắt tay gắn những thiết bị phía trên của số máy móc kia vào máy bay.
Tuy số máy bay trực thăng kia đều là những chiếc trực thăng có quy mô lớn nhất trên thế giới, nhưng hiển nhiên cũng không thể bỏ số máy móc hạng nặng kia vào, nên đành phải dựa vào mấy thiết bị được gắn thêm kia nối với hàng hóa để chở đi.
La Văn nhìn cảnh tượng trước mắt mà không biết nói gì. Trước đó, anh ta có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra những người kia làm cách nào để chở hết số máy móc đó đi. Giờ xem ra, chuyện gì cũng có thể, mà còn chẳng khó khăn gì mấy.
Chẳng bao lâu sau, những máy móc hạng nặng kia đã được móc vào trực thăng, phi công cũng ngồi đã vào vị trí, chuẩn bị xuất phát.
Lúc này, một người phụ trách đi tới trước mặt La Văn, nói: “Anh La, số máy móc kia sẽ được vận chuyển đến Bắc Đông ở Hoa Hạ. Anh có muốn ngồi trực thăng về luôn không? Cũng đỡ phải đi máy bay”.
La Văn chợt hoàn hồn, nghe người phụ trách nói vậy thì sửng sốt. Toàn bộ số máy móc hạng nặng kia sẽ được vận chuyển đến Bắc Đông ư?
Lúc trước, Lâm Hàn chỉ nói với La Văn là muốn vận chuyển số máy móc ấy đi, bảo anh ta phối hợp, chứ không nói sẽ chở đi đâu. La Văn cũng không hỏi nhiều, còn tưởng rằng sẽ chở về địa bàn của Lâm Hàn hay Hoa Đông, nhưng không ngờ lại là Bắc Đông.
La Văn vội vàng gật đầu, sau đó leo lên máy bay trực thăng.
Sau đó, số máy bay trực thăng cỡ lớn này lần lượt khởi động, chậm rãi cất cánh.
La Văn thổn thức nhìn mấy cái nhà xưởng lớn dưới chân, ai ngờ những máy móc hạng nặng trong mấy nhà xưởng kia sẽ bị chở đi hết trong một đêm chứ. Nếu là trước đây, La Văn sẽ không tin. Nhưng sau khi chứng kiến tận mắt thì anh ta đã không còn nghi ngờ gì nữa. Có điều, không ngờ thế lực này lại lợi hại như vậy, thế mà lại sở hữu nhiều máy bay trực thăng cỡ lớn như thế.
Một lát sau, từng tốp máy bay trực thăng chậm rãi cất cánh bay về phía tỉnh Bắc Đông ở Hoa Hạ.
Trong màn đêm.bg-ssp-{height:px}
Đội máy báy trực thăng nâng số máy móc hạng nặng bay trên bầu trời.
Lúc này, La Văn mới bình tĩnh lại được trước những chấn động ban nãy.
Giờ đây, La Văn không thể không đánh giá lại thế lực đứng sau Lâm Hàn. Lúc trước, anh ta cũng biết đây là một thế lực hết sức bí ẩn và mạnh mẽ, hẳn phải có thực lực vượt xa cái gọi là quý tộc đứng đầu Hoa Hạ.
Nhưng đến tận giờ, La Văn mới biết được bản thân vẫn quá xem nhẹ thế lực ấy. Thế lực này không những có rất nhiều cao thủ và tài lực hùng hậu, mà còn mạnh một cách khó có thể tưởng tượng ngay cả ở những khía cạnh khác.
Giống như hạm đội trực thăng vận tải cỡ lớn này, đây không phải chỉ có tiền là được.
Tuy La Văn không rành về mặt này, nhưng anh ta lại biết Hoa Hạ vẫn chưa có đủ trình độ để chế tạo ra những chiếc trực thăng vận tải cỡ lớn kia. Mà điều ấy thì không phải cứ có tiền là bù đắp được.
Hiển nhiên, thế lực ấy đã mạnh ngoài sức tưởng tượng của một người bình thường.
Chẳng qua, La Văn cũng hiểu, một thế lực có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua lại mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hặng kia thì chẳng thể nào là hạng tầm thường, cứ có tiền là được.
Song, La Văn cũng chợt nghĩ thông, chẳng trách trước đó Lâm Hàn lại xem trọng mấy nhà xưởng ấy như thế, không thèm quan tâm tốn bao nhiều tiền mà chỉ để ý có mua lại được nó hay không.
Lúc ấy, anh ta còn tưởng mua lại mấy nhà xưởng kia rồi đưa vào sản xuất để sinh lời, từ đó kiếm lại vốn. Nhưng không ngờ, Lâm Hàn lại muốn nghiên cứu kỹ thuật của số máy móc kia.
Không phải La Văn không nghĩ tới, mà điều đó là không có khả năng. Với điều kiện của đám La Văn, tuy chưa từng nghiên cứu những thiết bị cơ giới đó, nhưng không cần nghĩ cũng biết là không thể nghiên cứu được.
Tuy nhiên, La Văn lại xem nhẹ một điều, bọn họ không nghiên cứu được không đại biểu người khác cũng thế. Dù người có thể nghiên cứu ra loại kỹ thuật ấy rất ít, nhưng rõ ràng, thế lực đứng sau Lâm Hàn có chuyên gia và thực lực đó.
La Văn nghĩ vậy thì không khỏi kinh ngạc.
Nếu thế lực đứng sau Lâm Hàn có thể nghiên cứu ra kỹ thuật ấy, thì sẽ mang đến lợi nhuận vượt ngoài sức tưởng tượng, bỏ xa lợi ích khi đưa chúng vào sản xuất.
Chưa nói tới cái khác, riêng chuyện sản xuất được số máy móc kia thôi đã mang lại lợi nhuận hơi bị khủng rồi. Càng đứng nói tới những lợi ích khác.