Chương
Một lát sau, dưới sự nhắc nhở của những người phụ trách khác, toàn bộ những người đang có mặt đều nhận ra Lâm Hàn đã đến nên đồng loạt im lặng.
Vẻ mặt Lâm Hàn hơi lạnh lùng khiến đám người này hoảng hốt, dù không biết anh định làm gì, nhưng cũng không ai dám đứng ra hỏi.
Một lúc sau, Lâm Hàn mới từ từ lên tiếng: “Tôi đã nói rất rõ ràng rồi chứ nhỉ? Chỉ người phụ trách được tới, sao còn dẫn vệ sĩ theo làm gì?”
Trên quảng trường trước trang viên.
Lâm Hàn vừa dứt lời, sắc mặt mấy người thế lực Vùng Xám Bắc Đông lập tức trở nên kỳ lạ.
Đương nhiên họ biết lệnh của Lâm Hàn là chỉ để người phụ trách tới, nhưng anh gọi khẩn người phụ trách của toàn bộ thế lực tới, hơn nữa còn không tiết lộ là chuyện gì nên khó tránh khỏi khiến họ cảm thấy lo lắng.
Dù sao thực lực những người dưới trướng Lâm Hàn rất mạnh, nếu bọn họ đến đây mà gặp mai phục hay gì đó thì sẽ không có gì để chống lại, toàn bộ Vùng Xám của Bắc Đông sẽ rơi vào tay người ngoài là Lâm Hàn.
Mặc dù bây giờ có vẻ như họ cũng không có gì để kháng cự lắm, nhưng dù sao cũng có thể khiến họ yên tâm hơn.
Lâm Hàn lại nói: “Đây là lần đầu các người không làm theo mệnh lệnh của tôi nên tôi không truy cứu, bây giờ tất cả những người phụ trách đi vào cùng tôi, những người còn lại ở ngoài, nếu còn ai chống lại thì đừng trách tôi không khách sáo”.
Giọng Lâm Hàn rất lạnh, ý đe doạ cũng rất rõ ràng, nếu những người phụ trách của các thế lực này không theo anh vào thì anh sẽ xử lý họ.
Lâm Hàn vừa dứt lời, sắc mặt mấy người phụ trách lại càng thay đổi, lúc trước họ đã có chút lo lắng, lo Lâm Hàn muốn ra tay với mình, bàn chuyện chỉ là giả, xử họ mới là thật. Dù sao nếu không phải vậy thì anh cũng không cần triệu tập tất cả bọn họ một cách khẩn cấp như thế, hơn nữa còn không tiết lộ lý do, điều này có chút kỳ lạ.
Bây giờ Lâm Hàn lại nói thế này càng khiến bọn họ có cảm giác đó, nào dám vào một mình nữa? Thậm chí cho dù dẫn vệ sĩ theo, để họ chờ ở quảng trường cũng vẫn không có cảm giác an toàn.
Bởi vì cho dù mấy vệ sĩ họ dẫn theo đều là cao thủ hạng nhất, nhưng đứng trước vô số cao thủ có thân thủ đáng sợ của Lâm Hàn thì cũng chẳng là gì.
Mà lúc này, Lâm Phong cũng dẫn theo một nhóm cao thủ khác từ trang viên đi ra, sau khi đi ra thì phân chia nhau, bao vây những người phụ trách của các thế lực Vùng Xám Bắc Đông này lại.bg-ssp-{height:px}
Vốn đã có rất nhiều cao thủ, gần như đã bao vây toàn bộ bọn họ, bây giờ lại thêm bao nhiêu cao thủ nữa nên cũng vây kín họ luôn.
Đột nhiên vẻ mặt những người này thay đổi, thế trận này nếu nói Lâm Hàn không muốn làm gì họ thì họ không tin.
Dù sao nếu chỉ thương lượng thì sao phải làm kỳ quái thế này, còn điều bao nhiêu cao thủ đến nữa? Những người này còn không phải tay chân bình thường mà đều là cao thủ được đào tạo bài bản, bao nhiêu người như vậy họ không thể chống lại được.
Những người phụ trách đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ sợ hãi trên mặt đối phương, đừng nói phải theo Lâm Hàn vào trang viên một mình, cho dù tiếp tục ở lại quảng trường bên ngoài trang viên họ cũng không dám. Dù sao chỉ cần Lâm Hàn hạ lệnh thì bất cứ lúc nào những cao thủ đang bao vây quanh họ cũng sẽ hành động, họ không có khả năng phản kháng, tất cả đều sẽ bị tiêu diệt tại đây.
Nhưng bây giờ họ cũng không dám đi, dù sao những cao thủ này đã vây quanh họ, không còn đường lui.
Nếu vừa nãy nhóm cao thủ mới này chưa ra bao vây họ thì có lẽ họ còn một chút cơ hội chạy thoát, bây giờ nhóm cao thủ mới đã ra nên họ không còn cơ hội nữa.
Đột nhiên vẻ mặt những người phụ trách này đều vô cùng hoảng sợ, nhưng không ai dám đi theo Lâm Hàn vào trang viên.
Lâm Hàn lạnh lùng nhìn bọn họ, sắc mặt không tốt lắm, anh cũng hơi thất vọng.
Đúng lúc này, một người trong số bọn họ bước ra, đi thẳng về phía cổng trang viên đồng thời nói: “Nếu mọi người đều không dám thì để nhà họ An tôi đi trước, điều này có gì mà không dám chứ?”
Lâm Hàn nhìn sang thì thấy là An Thành Chí, gia chủ mới của nhà họ An vừa được anh thăng chức.
Nhìn thấy An Thành Chí, Lâm Hàn hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nằm ngoài dự liệu, trước đây An Thành Chí không phải người của Vùng Xám Bắc Đông, hơn nữa được Lâm Hàn nâng đỡ nên cũng không cảnh giác anh, mà khá tin tưởng anh.
Sự thật cũng là như vậy, từ tối qua khi nhận được lệnh của Lâm Hàn, những thế lực Vùng Xám khác của Bắc Đông đều lo lắng, suy đoán mục đích của anh, nhưng An Thành Chí lại không nghĩ nhiều, dù sao nếu không có Lâm Hàn thì cậu ta vẫn chỉ là một người bình thường, không có địa vị gì ở nhà họ An.
Quan trọng nhất là An Thành Chí cũng biết, dù Lâm Hàn là ai thì mục đích của anh và cậu ta như nhau, đều muốn kinh doanh hợp pháp và phát triển lớn mạnh hơn.
Sau khi xác nhận chuyện này, những điều khác đều không thành vấn đề, An Thành Chí lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn, cho nên dù những chuyện này hơi kỳ quái, dường như Lâm Hàn có mục đích khác nhưng An Thành Chí cũng không hề lo lắng.