Chương
“Tình hình Bắc Đông bên này mặc dù vừa mới bắt đầu nhưng cũng xem như đã ổn định, đi vào quỹ đạo, chuyện sau này chủ yếu giao cho hai người Ngô Xuyên và La Văn phụ trách, nếu không có vấn đề gì lớn thì tôi sẽ không hỏi đến”. Lâm Hàn nói thẳng.
Ngô Xuyên và La Văn đưa mắt nhìn nhau, cả hai cũng đều có chút vui mừng, Lâm Hàn có quyết định như thế, không còn nghi ngờ gì nữa, anh cực kỳ tín nhiệm bọn họ, cho bọn họ đủ quyền tự do và quyền lợi.
“Anh Phàm, anh yên tâm, em nhất định sẽ làm thật tốt”.
“Cậu Lâm yên tâm”.
Ngô Xuyên và La Văn nhao nhao đáp.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, lại nhìn về phía La Võ, nói: “La Võ, cậu không giỏi mấy cái này, vậy cậu đến chỗ công xưởng máy móc hạng nặng ở bên kia, hợp tác giám sát những thế lực Vùng Xám đó cho tốt, nhất định phải nhớ kỹ, tất cả toàn bộ đều phải làm theo quy củ, không được coi trọng tình nghĩa gì hết, các cậu trước hết thu hồi lại tất cả công việc kinh doanh vùng xám kia lại, đừng để xuất hiện nữa”.
La Võ nghe thấy vậy cũng có chút mừng rỡ, trong khoảng thời gian này, La Văn đến La Quốc, mà La Võ cũng phối hợp làm việc với Ngô Xuyên ở Bắc Đông, nhưng những chuyện bắt đầu làm ăn đoan chính này cho dù cậu ta có tâm đi làm thì cũng chẳng thể nào làm tốt được, cái này căn bản không phải là lĩnh vực mà cậu ta am hiểu.
Mà bây giờ, Lâm Hàn lại để cậu ta đi đến công xưởng máy móc hạng nặng bên kia tiến hành giám sát và bảo đảm an ninh, không còn nghi ngờ gì nữa chính là phù hợp nhất với cậu ta.
“Cậu Lâm, cậu yên tâm đi, tôi vốn không có xem trọng tình cảm với mấy người Vùng Xám này, tôi nhất định sẽ giám sát thật tốt”, La Võ một mặt vui mừng nói.
Lâm Hàn thấy thế khẽ gật đầu, vẫn rất yên tâm, điểm này lúc trước Lâm Hàn đã sớm hiểu rõ La Võ, La Võ ngoại trừ La Văn và Trương Thiên Sơn ra cũng không có xem trọng tình cảm, vẫn luôn làm việc theo quy củ, cho nên trước đó cũng không có giao tình tốt đối với mấy người Vùng Xám Bắc Đông này, thậm chí La Võ còn đắc tội với không ít thế lực.
Sau khi Lâm Hàn phân công cho La Văn, La Võ và Ngô Xuyên xong.
Người ở chỗ này cũng chỉ còn lại có Tiểu Tây và Lâm Phong.
Người của Tôn Hàn Các do Tiểu Tây lãnh đạo mặc dù không nhiều nhưng ai nấy đều là cao thủ hiếm thấy, đối với người giúp mình, đương nhiên Lâm hàn vẫn rất coi trọng.
Mà Lâm Phong ở bên này cũng dẫn theo gần bốn trăm cao thủ của nhà họ lâm, bây giờ tất cả bọn họ cũng đang ở khu vực Bắc Đông, sau khi liên quân đối phó với Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình xong vẫn luôn phối hợp với Ngô Xuyên thu chiếm lấy từng thế lực Vùng Xám Bắc Đông.bg-ssp-{height:px}
Nhưng bây giờ đã thành công thu chiếm toàn bộ thế lực Vùng Xám Bắc Đông, hơn nữa bởi vì chuyện công xưởng máy móc hạng nặng, không chỉ trợ giúp những thế lực này vượt qua được khó khăn trước mắt mà đồng thời còn thu phục được lòng người.
Lâm Hàn tin thông qua chuyện công xưởng máy móc hạng nặng này, phần lớn các thế lực sẽ không còn hai lòng nữa, đều sẽ thật lòng đi theo làm việc cho Lâm Hàn.
Dù sao lời dặn dò cuối cùng của Trương Thiên Sơn là muốn bọn họ đi theo Lâm Hàn, mà Lâm Hàn lại có sức mạnh tuyệt đối, đồng thời đối xử với bọn họ cũng không tệ, bọn họ hoàn toàn không cần thiết phải nổi loạn.
Cho dù là nghĩa hay là lợi ích cũng không có xung đột.
Như vậy thì bốn trăm cao thủ của nhà họ lâm này đương nhiên không cần phải ở lại khu vực Bắc Đông nữa.
Chuyện đảm bảo an ninh mấy công xưởng máy móc hạng nặng ở bên kia đều đã có cao thủ nhà họ Lâm khác phái đi riêng, cũng không cần phải dùng đến những cao thủ do Lâm Phong mang đến.
Mà những cao thủ này, Lâm Hàn định sẽ mang theo cùng đến thành phố Thiên Kinh tham gia hội nghị quý tộc lần này, giành được thêm một số lợi ích từ hội nghị quý tộc này, đồng thời đây cũng là cơ hội tốt để Lâm Hàn chân chính tiến vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh.
Lâm Hàn lúc này cũng nhìn về phía của Lâm Phong và Tiểu Tây.
Tiểu Tây ngược lại rất bình tĩnh, anh ta giống với những người còn lại trong Tôn Hàn Các, không thích nghĩ ngợi nhiều, có thời gian thì càng thích cải thiện bản thân hơn, thời gian còn lại thì Lâm Hàn giao phó việc gì sẽ đi làm việc đó, không thích suy nghĩ quá nhiều đến những chuyện khác.
Còn Lâm Phong, ngược lại có chút chờ mong.
Chuyện ở khu vực Bắc Đông bên này cũng đã giải quyết xong, mặc dù sau này còn có đôi chuyện, thế nhưng đều không liên quan đến ông ta, ông ta và các cao thủ do ông ta lãnh đạo cũng không am hiểu những chuyện đó, cũng không thể bảo bọn họ đi xử lý mấy chuyện làm ăn đoan chính kia được. Kiếm tiền, cái chuyện này bọn họ căn bản không biết một chút nào.
Mà Lâm Phong đương nhiên cũng không muốn cứ rời đi như thế, tiếp tục quay về nhà họ Lâm, đi làm mấy cái nhiệm vụ chẳng quan trọng, ông ta càng hi vọng có thể đi theo Lâm Hàn làm việc.
Mặt khác, Lâm Phong cũng có tâm tư riêng nhất định, không bao lâu nữa Lâm Hàn sẽ trở thành ông chủ của nhà họ Lâm, trên thực tế Lâm Phong cũng muốn tạo quan hệ với Lâm Hàn, thậm chí muốn nhận được sự coi trọng của Lâm Hàn, như thế thì sau khi anh trở thành ông chủ, Lâm Phong mới có thể tiếp tục leo cao được.
Ít nhất thông qua chuyện giúp Lâm Hàn làm việc, chứng minh năng lực của bản thân có thể đảm bảo bản thân sẽ không gặp phải biến cố gì, địa vị cũng sẽ không bị tụt xuống.