Chương
“Đã tập hợp xong hết chưa?”, Lâm Hàn nhìn ba người hỏi.
Hiển nhiên bên Tiểu Tây khá dễ dàng, dù sao cũng chỉ có nhiêu đó người, chỉ cần bàn giao những chuyện phụ trách lại là được.
Tiểu Tây khẽ gật đầu, nói: “Chuẩn bị xong rồi, đang chờ trong sân”.
Lâm Phong bên cạnh cũng nhìn về phía Lâm Hàn, khẽ gật đầu nói: “Sau khi để lại đủ nhân lực, số cao thủ mà bên chúng tôi có thể huy động là hơn hai trăm tám mươi người, trước mắt đã tập kết chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào”.
La Văn cũng nói: “Bước đầu tôi đã tập hợp được một số nhân tài quản lý, tổng cộng hơn ba mươi người, có thể xuất phát theo chúng ta ngay lập tức. Còn lại có hơn mười người cũng đã bố trí xong, nhưng bọn họ còn có một số công việc phải xử lý xong ở Bắc Đông. Dự kiến khoảng ba ngày sau cũng có thể xuất phát từ Bắc Đông, sắp tới cũng sẽ đúng lúc chạy đến thành phố Thiên Kinh, tiếp nhận quản lý những sản nghiệp sắp giành được và mới thành lập”.
Lâm Hàn nghe xong, khẽ gật đầu.
Phía bên này Tiểu Tây đương nhiên không có gì, người của Tôn Hàn Các đã chuẩn bị xong.
Phía Lâm Phong, cũng không ngoài dự liệu của Lâm Hàn, có thể huy động chưa đến ba trăm cao thủ đến thành phố Thiên Kinh trước tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này.
Còn về phía La Văn, trước đó anh ta cũng đã nói rõ với Lâm Hàn, bởi vì quản lý giỏi được huy động qua đó đều phải có năng lực nhất định, còn phải đáng tin cậy.
Mà người này đang đảm nhận chức vụ tương đối quan trọng ở vùng Bắc Đông, vì vậy việc trong tay cũng khá nhiều, cần chút thời gian bàn giao.
Mặc dù trước mắt vẫn chưa chuẩn bị xong, ba ngày sau mới có thể sẵn sàng xuất phát, nhưng cũng hoàn toàn kịp.
Cho dù hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh còn ba bốn ngày nữa mới tổ chức.
Sau khi tổ chức, Lâm Hàn cũng không thể xử lý xong ngay ngày hôm đó, thực hiện mục tiêu của bản thân cần chút thời gian, thậm chí có thể không ngắn.
Còn về sau cho dù thành công cũng cần một khoảng thời gian nhất định để tiếp nhận các xí nghiệp đó và thành lập một vài sản nghiệp mới. Vì vậy thời gian trên hoàn toàn kịp, không cần thiết phải gấp như vậy.
Cũng về phía cao thủ khá nôn nóng, dù sao hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh có thể sẽ không đánh nhau, nhưng chắc chắn là cần những cao thủ này, cần phải bày ra thực lực của bản thân. Như vậy ở hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh mới có quyền nói, cũng mới có thể tranh giành được đủ lợi ích.
Nhưng bên phía Lâm Phong cũng đã huy động thành công những cao thủ này của nhà họ Lâm, gần ba trăm cao thủ bên này, cộng thêm cao thủ nhà họ Lâm đã vội vã tới thành phố Thiên Kinh. Tổng cộng có thể có bốn trăm cao thủ đào tạo bài bản.bg-ssp-{height:px}
Cao thủ của nhà họ Lâm, thân thủ từng người đều không tồi, phối hợp với nhau ăn ý. Bốn trăm cao thủ này đã là một lực lượng cực kỳ đáng sợ, hơn nữa hiện tại ba nhà quý tộc của thành phố Thiên Kinh đều tổn hại nghiêm trọng, Lâm Hàn có thể trực tiếp trở thành thế lực hùng mạnh nhất. Tất nhiên có thể có đủ quyền nói trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, có thể tranh giành đến thỏa thích nhiều sản nghiệp và quyền lợi.
Nếu tất cả đã chuẩn bị ổn, Lâm Hàn cũng chuẩn bị lập tức xuất phát đến thành phố Thiên Kinh, dù sao việc bên vùng Bắc Đông này cũng không cần Lâm Hàn bận tâm nữa, cho dù là sự phát triển của vùng Bắc Đông hay sản xuất vận hành và nghiên cứu của công xưởng máy móc hạng nặng, cũng đều có người chuyên môn phụ trách, Lâm Hàn cũng khá yên tâm với mấy người này.
“Được, nếu đã chuẩn bị xong, vậy thì lập tức xuất phát, Lâm Phong và Tiểu Tây dẫn người đến tập kết ở cổng trang viên, đợi lát nữa tôi qua”.
“Vâng!”
Tiểu Tây và Lâm Phong cùng đáp lại.
Còn về La Văn, chỉ là phụ trách huy động những nhân viên này mà thôi, Lâm Hàn cũng không dự định dẫn anh ta cùng đi thành phố Thiên Kinh, phía vùng Bắc Đông này Ngô Xuyên vẫn cần sự giúp đỡ của anh ta, La Văn cũng không đi được.
“Cậu Lâm, vậy tôi đi làm việc còn lại, có chỗ nào cần thiết dùng tôi, cứ liên hệ tôi bất cứ lúc nào”, La Văn nói.
“Ừm”, Lâm Hàn đáp.
Sau đó, La Văn cũng rời đi, vùng Bắc Đông còn có một đống việc đợi anh ta đi xử lý, lần này nếu không phải vì giúp đỡ Lâm Hàn huy động những nhân viên này, nói thế nào thì La Văn cũng không thể bỏ đi. Trước mắt chuyện của vùng Bắc Đông đang quan trọng, mọi phương diện đều cần phải đi sắp xếp từng chút một.
Sau khi ba người rời đi, Lâm Hàn cũng đi ra phía sau sân, anh đến phòng của Lam Tư Vũ.
Nhìn thấy Lâm Hàn, cao thủ nhà họ Lâm phụ trách canh phòng đi lên.
“Tình hình thế nào?”, Lâm Hàn hỏi.
“Hôm nay còn muốn cưỡng chế rời đi, nhưng đã bị bọn em chặn lại. Cô ta đã hồi phục lại một chút, thân thủ thay đổi tốt hơn, nhưng chúng ta người đông nên cô ta không thể làm gì”, canh phòng trả lời.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, tình hình không khác lắm so với anh đoán. Lam Tư Vũ này chính là muốn đợi vết thương hồi phục một chút, sau đó cưỡng chế rời đi, nhưng không ngờ Lâm Hàn đã huy động nhiều cao thủ đến. Đừng nói cô ta có thể hồi phục một chút, cho dù hồi phục hoàn toàn, thân thủ kinh khiếp hơn cũng không thể một mình đối phó với mấy chục cao thủ được đào tạo bài bản này của nhà họ Lâm.