Chương
Nhưng thử nghiệm trước đó cũng là khiến cô ta ý thức được mấy người này không tầm thường. Mấy chục cao thủ kia có chút mạnh thái quá.
Mặc dù nói lúc đó tình trạng vết thương của cô ta vẫn chưa hồi phục, lúc ấy cũng không phải là sức chiến đấu mạnh nhất, nhưng thân thủ và kết hợp đáng sợ kia của đối phương, Lam Tư Vũ cảm thấy bản thân cho dù hồi phục thương tích thì về sau cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của họ.
Cũng có nghĩ là dù Lam Tư Vũ tiếp tục chờ đợi vết thương dần dần trở nên bình phục, Lâm Hàn chỉ cần không dời đám người này đi, cô ta vẫn không có cách nào tự mình đi được.
Lam Tư Vũ đương nhiên không bằng lòng ở lại đây, bản thân cô ta còn có nhiệm vụ không phải không có thời hạn, cô ta nhất định phải mau chóng đi hoàn thành.
Đặc biệt là biết được mục đích chuyến đi này cũng là đến thành phố Thiên Kinh, hình như còn liên quan đến người nhà họ Khổng, Lam Tư Vũ càng thêm lay động.
Mặc dù nghi ngờ thân phận của Lâm Phàn, nghi ngờ tại sao anh lại biết nhiều như vậy, nhưng lúc này Lam Tư Vũ cũng không quan tâm quá nhiều, cô ta phải mau chóng rời khỏi đây, tìm cơ hội hoàn thành nhiệm vụ mới được.
Nghĩ đến đây, Lam Tư Vũ vội vàng đuổi theo.
“Đợi chút!”, Lam Tư Vũ đuổi theo phía sau.
Cô ta vừa đến gần Lâm Hàn thì lại bị cao thủ nhà họ Lâm bên cạnh gắt gao ngăn lại, căn bản không cho phép lại gần anh.
Lam Tư Vũ có hơi nổi nóng, nhưng cũng không còn cách nào, dù sao thân thủ của mấy chục người này cô ta biết, mỗi người đều là cao thủ, đặc biệt là sự phối hợp giữa bọn họ càng vô cùng ăn ý, căn bản không phải những người cô ta có thể đối phó, vì vậy cũng chỉ đành dừng bước, không dám đụng vào mấy người này.
Nhưng lúc này Lâm Hàn lại dừng chân, anh quay đầu nhìn Lam Tư Vũ.
“Sao thế, đổi ý rồi hả?”, Lâm Hàn cười nhìn Lam Tư Vũ.
Lam Tư Vũ nhìn vẻ mặt tươi cười của Lâm Hàn, nhất thời hiểu ra mình bị mắc lừa rồi, căn bản đối phương không phải không muốn mình theo anh cùng đi đến thành phố Thiên Kinh, mà là hy vọng mình cùng đi, chỉ có điều chơi trò lạt mềm buộc chặt mà thôi.
Mặc dù hiểu ý đồ của Lâm Hàn, nhưng Lam Tư Vũ cũng không còn cách nào khác. Suy cho cùng quả thật cô ta cần phải rời khỏi đây, đi đến thành phố Thiên Kinh hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Lúc này, Lam Tư Vũ cũng chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Tôi muốn đi đến thành phố Thiên Kinh cùng anh, anh dẫn tôi theo đi”.
Cả người Lam Tư Vũ đều một mặt nghiêm túc, khuôn mặt lạnh lùng.bg-ssp-{height:px}
Lâm Hàn thấy vậy, một lần nữa trực tiếp rời đi không quay đầu lại, vừa đi vừa nói: “Ai đi cầu xin mà lạnh lùng giống vậy không? Nếu đã không muốn đi thì tôi cũng chẳng ép”.
Lam Tư Vũ thấy thế, tức đến giậm chân, nhưng không còn cách nào khác. Dù sao thì cô ta quả thật là rất cần phải hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Là một sát thủ, đặc biệt là sát thủ có tiếng, Lam Tư Vũ đặc biệt coi trọng nguyên tắc nghề này, coi trọng danh tiếng của bản thân. Nếu đã nhận nhiệm vụ, hơn nữa đã nhận một nửa tiền thưởng, cũng đã đồng ý với đối phương nhất định hoàn thành nhiệm vụ, Lam Tư Vũ phải làm được, không thể có sai lầm và chậm trễ một chút nào.
“Đợi chút!”, Lam Tư Vũ vội vàng hô lên, cô ta do dự, nhưng không thể không nói bằng giọng điệu cầu xin: “Quả thật tôi rất muốn đi, có thể dẫn tôi theo được không?”
Lâm Hàn nghe vậy nhất thời vui vẻ, anh quay đầu nhìn Lam Tư Vũ.
Lam Tư Vũ lúc này vẫn nghiêm mặt, có điều lại cúi thấp đầu, trên mặt có chút không tình nguyện, nhưng bực mình nhiều hơn.
Bộ dạng này thật là có hơi thú vị, phù hợp với khuôn mặt lạnh băng lại tuyệt mỹ kia, trái lại là khung cảnh khác.
Lâm Hàn nhìn Lam Tư Vũ bày tư thế cúi thấp, cũng không muốn làm khó cô ta thêm, lúc này anh mới đồng ý.
“Được rồi, đây là cô cầu xin đi cùng tôi đấy, tôi không có ép cô, đi theo tôi”, Lâm Hàn nói.
Lam Tư Vũ nghe vậy, trong lòng không khỏi tức giận, đây còn không phải ép sao? Nhưng tình huống hiện giờ này, Lam Tư Vũ cũng không dám nói nhiều. Bây giờ đắc tội Lâm Hàn, rõ ràng không phải lựa chọn sáng suốt.
Sau đó Lâm Hàn trở lại quảng trường trước trang viên.
Lam Tư Vũ cũng được mấy chục cao thủ nhà họ Lâm dẫn đi, theo Lâm Hàn đến quảng trường.
Lúc này trên quảng trường, cao thủ của nhà họ Lâm, người của Tôn Hàn Các và mấy chục nhân tài quản lý đã sớm chuẩn bị xong ở đây đợi Lâm Hàn, sẵn sàng xuất phát bất cứ lúc nào.
Lâm Hàn cũng không lãng phí thêm thời gian, anh bảo mấy chục cao thủ nhà họ Lâm trông chừng Lam Tư Vũ, không được xảy ra sai sót gì, lập tức chuẩn bị xuất phát.
Mặc dù cách hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh còn mấy ngày liền, thời gian hoàn toàn kịp, nhưng Lâm Hàn cũng không muốn ở lại vùng Bắc Đông thêm, lãng phí nhiều thời gian, cái này hoàn toàn không cần thiết.