Chương
Lâm Hàn rất xa lạ với họ, bọn họ chưa từng nghe đến tên anh bao giờ, nhưng trong cuộc chiến giữa ba quý tộc lớn dạo trước, việc Lâm Hàn lật ngược tình thế đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng họ. Rõ ràng họ chưa nghe tên Lâm Hàn, nhưng chắc chắn không phải một nhân vật nhỏ. Đây là người mà họ không thể khinh thường, nhất định phải chú ý, nếu không dễ mà lỗ to.
Mà lúc này, Lâm Hàn vừa dẫn đoàn xe xuất phát từ Bắc Đông lên phía bắc chưa được bao lâu, tin tức đã truyền đến tai ông chủ của các thế lực ở thành phố Thiên Kinh, họ đều nhanh chóng biết được hành động lần này của anh.
Thành phố Thiên Kinh.
Trong nhà cũ của nhà họ Khương, mấy người ngồi dưới ánh đèn u ám với sắc mặt nặng nề.
“Tin tức này có thể tin không? Lâm Hàn lấy đâu ra nhiều người như vậy, hơn ba trăm người?”, Khương Thư Nhai nói, sắc mặt không tốt lắm.
Vừa rồi, nhà họ Khương đã nhận được tin tức, biết rằng đoàn xe bên phía Lâm Hàn ở thành phố Phụng Thiên đã xuất phát, đang hướng đến thành phố Thiên Kinh.
Lần này đến, mục đích rõ ràng là hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh mấy ngày tới.
“Chẳng lẽ phần lớn trong đó chỉ là tay chân bình thường? Hơn ba trăm người chẳng qua là số lượng nhiều hơn một chút thôi”, một người quản sự khác của nhà họ Khương suy đoán.
Lúc này ông Khương cũng mở miệng nói: “Có lẽ là vậy rồi, nhưng lần trước Lâm Hàn đã dùng không ít cao thủ để xoay chuyển tình thế mới hại nhà họ Khương chúng ta rơi vào cảnh ngộ này. Mấy nhân viên của cậu ta trước mắt cũng sẽ gây ra không ít đe dọa với người nhà họ Khương”.
“Ông nội, thực ra cũng không cần lo lắng, tôi tin rằng thành phố Thiên Kinh nhiều thế lực, ngoài nhà họ Tiêu ra không có thế lực nào bằng lòng cho Lâm Hàn tiến vào thành phố Thiên Kinh. Nhà họ Khương chúng ta không phải đối thủ của cậu ta thì không sao, nhưng liên hợp các thế lực còn lại nhất định có thể đối phó được với Lâm Hàn này!”, Khương Thư Nhai nói.
Ông Khương nghe vậy, khẽ gật đầu, ông ta cũng cảm thấy rất có lý.
Mặc dù nhà họ Khương bây giờ quả thật không phải đối thủ của nhà họ Tiêu và Lâm Hàn, nhưng dù sao Lâm Hàn cũng là người nơi khác, muốn tiến vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh không có dễ dàng như vậy, nhà họ Khương rất dễ có thể liên hợp với nhiều thế lực còn lại, cùng nhau đối đầu với Lâm Hàn. Căn bản anh không có cơ hội tiến vào chiếm thành phố Thiên Kinh, thậm chí không thể tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, đương nhiên cũng không có cách nào làm gì nhà họ Khương.
“Nói có lý, Thư Nhai, cháu mau chóng đi liên hệ với các thế lực còn lại, thương lượng một chút chuyện hợp tác, tại hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh chúng ta đều dựa vào bản lĩnh riêng. Nhưng tên Lâm Hàn này nhất định phải ép chết, không thể cho phép cậu ta tham dự hội nghị lần này!”, ông Khương nói.
“Được, ông yên tâm!”, Khương Thư Nhai nói, cậu ta đứng dậy rời khỏi, bắt đầu đi sắp xếp.bg-ssp-{height:px}
Hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh sắp tới tổ chức, mặc dù trong gia tộc phải chuẩn bị mọi thứ đều cực kỳ bận rộn, nhưng dù bận cũng không thể xem nhẹ việc này.
Bài học của cuộc chiến ba gia tộc lần trước vẫn còn rõ mồm một trước mắt, khi đó liên quân của nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng gần giành được thắng lợi, đã ở trước ngày chiến thắng, mặc dù nói không đến mức hủy hoại nhà họ Tiêu, nhưng gây thiệt hại nghiêm trọng nhà họ Tiêu cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Kết quả đột nhiên nhảy ra một Lâm Hàn mang tới không ít cao thủ, thoáng chốc đã xoay chuyển tình hình, ngược lại dẫn đến tổn thất nghiêm trọng cho nhà họ Chu và nhà họ Khương.
Bài học lần này người nhà họ Khương làm sao có thể quên được, nỗi nhục này nhà bọn họ mãi mãi không quên nổi.
Đặc biệt là Khương Thư Nhai, vốn dĩ khinh thường Lâm Hàn, kết quả lại ra hậu quả này, không ghi hận mới lạ.
Có điều thù oán thì vẫn thù thôi, trước mắt nhà họ Khương cũng rất rõ, bây giờ bọn họ không phải đối thủ của Lâm Hàn, cũng không có cách nào gây khó dễ cho anh, thậm chí còn phải kiêng dè mọi thứ với Lâm Hàn.
Nhưng lần này thì khác, nếu như Lâm Hàn muốn tiến vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh, tất nhiên sẽ nhận phải phản kháng của rất nhiều thế lực trong thành phố này. Nhà họ Khương lại muốn liên hợp với bọn họ, rất dễ dàng đối phó lại với Lâm Hàn.
“Lâm Hàn ơi là Lâm Hàn, mày thật là dám nghĩ, mặc dù thực lực của mày không yếu, nhưng muốn dựa vào hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này trực tiếp tiến vào chiếm giữ thành phố, thật là suy nghĩ hão huyền, xem ra không giết chết mày lần này rồi!”, Khương Thư Nhai cười ác ý nói, sau đó cậu ta vội vàng đi liên hệ với nhiều thế lực còn lại, chuẩn bị liên hợp đối phó Lâm Hàn.
Đồng thời lúc đó, một màn tương tự cũng xảy ra ở nhà họ Chu, nhà họ Khổng và nhiều thế lực còn lại của thành phố Thiên Kinh.
Đối với hầu hết tất cả thế lực ở thành phố Thiên Kinh mà nói, họ đều không hy vọng Lâm Hàn nhớ kĩ thành phố này.
Dù sao thực lực của Lâm Hàn bọn họ cũng biết rõ, đã có thể sánh vai với quý tộc, nếu không thì trong cuộc chiến ba nhà quý tộc lần trước, Lâm Hàn cũng không thể dựa vào sức mạnh bản thân mà xoay chuyển tình hình cuộc chiến quý tộc.
Nếu để một Lâm Hàn hùng mạnh như vậy thành công tiến vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh, đối với tuyệt đại đa số thế lực mà nói cũng không phải chuyện tốt.