Chương
Mặc dù cũng có thể coi là một thành tích rõ ràng, nhưng so với công ty Quang Ảnh thì vẫn rất nhỏ bé.
Xét cho cùng, Quang Ảnh là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, nhất là trong thời gian này, có danh tiếng của Tiêu Nhã nên công ty lại càng thu hút các công ty từ mọi phương diện đến hợp tác, đây cũng là chuyện Hạ Sương và Dương Khiết bận rộn trong thời gian này.
Sau những hợp tác này, có thể nói Quang Ảnh càng khẳng định được vị trí của mình là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ.
Quang Ảnh trước đây có thể chỉ là công ty đứng đầu giới giải trí Hoa Hạ, lớn mạnh thì lớn mạnh, nhưng nếu đối mặt với sự đàn áp của một vài công ty giải trí lớn khác trong nước cũng sẽ gặp khó khăn.
Nhưng bây giờ thì khác, Quang Ảnh không chỉ giữ vị trí đi đầu ngành giải trí Hoa Hạ, mà đã dần ở vị trí vượt trội hơn. Nó dần trở thành một sự tồn tại mà các công ty khác trong giới giải trí Hoa Hạ không thể sánh bằng, hoàn toàn không thể vượt qua, cũng không thể chỉ vài công ty giải trí có quy mô lớn một chút chèn ép là có thể chèn ép được, Quang Ảnh của bây giờ đã không còn là Quang Ảnh trước đây.
Mà làm việc ở nơi như Quang Ảnh, còn đảm nhiệm vị trí quan trọng như tổng giám đốc điều hành và phó tổng giám đốc điều hành, có thể quyết định hướng đi và tương lai của cả công ty, có thể tưởng tượng áp lực với Hạ Sương và Dương Khiết lớn thế nào.
Hai cô sợ mình sẽ điều hành không tốt, sợ gặp phải chuyện không hay, dù sao trong giới giải trí, chỉ cần có chút vấn đề là có thể tạo ra hai kết quả hoàn toàn trái ngược nhau.
Mặc dù Hạ Sương và Dương Khiết cũng dần dần phát hiện ra rằng địa vị vượt trội của Quang Ảnh dường như không là gì với Lâm Hàn, dù sao anh có thể kết giao với nhà họ Tiêu, một nhân vật lớn như vậy đương nhiên anh cũng sẽ là người cùng đẳng cấp với nhà họ Tiêu.
Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Tiêu Nhã đánh gia rất cao hai cô, Hạ Sương và Dương Khiết cũng ngày càng cảm thấy mọi chuyện có thể không như những gì mình nghĩ, có thể địa vị của Lâm Hàn còn nằm ngoài tầm hiểu biết của họ.
May mắn thay, trong thời gian này, kết quả của hai người đều rất rõ, mặc dù thi thoảng có những sai sót nhỏ nhưng không phải ở khâu quan trọng, hoặc là không ảnh hưởng có tác động gì đáng kể, hoặc là có cơ hội sửa sai nên không gây ra bất kỳ vấn đề lớn nào.
Nghĩ đến những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, tuy rằng có rất nhiều chuyện, nhưng Hạ Sương và Dương Khiết đều cảm thấy trôi qua rất nhanh, họ luôn bận rộn nên cảm thấy thời gian trôi qua cực kỳ nhanh.
Lúc này Hạ Sương lắc đầu nhìn Lâm Hàn nói: “Không vất vả lắm, cậu Lâm yên tâm, mọi chuyện đều rất ổn”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, không hỏi nhiều. Anh vẫn rất yên tâm về Hạ Sương, dù sao cô ta cũng đã trải qua biết bao nhiêu chuyện, trước đây cũng từng điều hành một công ty, vậy nên bận rộn thời gian này có thể thật sự không mang lại áp lực cho Hạ Sương.
Nhưng Lâm Hàn lại hơi lo lắng cho Dương Khiết, dù sao cô cũng mới tốt nghiệp chưa lâu, trước đây ngoài đi học cũng không làm gì, cho dù làm thêm thì cũng chỉ là những công việc đơn giản, chưa từng trải nghiệm sự phức tạp và tàn ác của xã hội này.bg-ssp-{height:px}
“Tiểu Khiết, em thì sao? Có gì không thoải mái cứ nói với anh, đừng khách sáo”, Lâm Hàn hỏi Dương Khiết.
Dương Khiết cũng không suy nghĩ nhiều, cô không giấu giếm Lâm Hàn điều gì, sau khi suy nghĩ kỹ rồi lắc đầu đáp: “Lúc đầu rất vất vả, áp lực khiến em không thở nổi, nhưng sau này từ từ rồi quen, ngược lại em còn càng ngày càng tận hưởng nó, cảm giác vô cùng mãn nguyện”.
Lâm Hàn hơi cạn lời, đương nhiên anh tin trạng thái này, đây chẳng phải trạng thái cuồng công việc sao?
Nhưng nếu vậy thì Lâm Hàn không còn lo lắng nữa, lúc trước sau khi biết thời gian này Hạ Sương và Dương Khiết rất bận rộn, anh thực sự hơi lo lắng, bây giờ xem ra những lo lắng ấy hoàn toàn là không cần thiết.
Sau đó ba người vừa thưởng thức các món ăn đặc sản của Thiên Kinh vừa nói về cuộc sống hàng ngày.
Sau khi ăn xong đã là đêm khuya, Lâm Hàn không lãng phí thời gian thêm nữa, sau khi đưa Hạ Sương và Dương Khiết về chỗ ở của họ thì hẹn họ ngày mai anh sẽ đến Quang Ảnh tìm hiểu tình hình phát triển của công ty gần đây.
Sau khi dặn dò xong, chào tạm biệt Hạ Sương và Dương Khiết, Lâm Hàn lái xe về chỗ ở của mình, đó là khách sạn nơi có hơn cao thủ nhà họ Lâm đang đóng quân.
Thực ra Lâm Hàn cũng biết đại khái tình hình phát triển của Quang Ảnh thời gian này, không cần phải tìm hiểu tình hình, nhưng anh cũng biết Hạ Sương và Dương Khiết đã chuẩn bị sẵn sàng báo cáo với mình, đương nhiên không thể uổng phí công sức của họ, vậy nên anh mới nói ngày mai đến công ty để các cô báo cáo, dù sao anh cũng có thời gian.
Lâm Hàn về chỗ ở chưa bao lâu thì nhận được thông báo của Tiêu Nhã.
Mặc dù Tiêu Nhã biết rõ thực lực của Lâm Hàn, không lo những thế lực ở Thiên Kinh khi liên hợp sẽ đối phó hay làm gì anh thế nào.
Nhưng dù sao cũng là rất nhiều thế lực lớn mạnh ở Thiên Kinh, liên hợp lại cũng không thể xem thường, vậy nên Tiêu Nhã cũng không dám coi khinh, sau khi nhận được tin Lâm Hàn đã đến nơi thì vội liên lạc với anh.
“Liên thủ đối phó tôi, không định cho tôi tham gia hội nghị quý tộc của Thiên Kinh, không cho tôi tham dự vào khu vực Vùng Xám Thiên Kinh?”, Lâm Hàn nghe Tiêu Nhã nói xong thì hơi bất ngờ.