Chương
Hạ Sương và Dương Khiết liếc nhau, âm thầm gật đầu rồi bắt đầu công việc.
“Trước tiên, em sẽ báo cáo về hoạt động kinh doanh chủ yếu mà công ty ta đã hoàn thành trong giai đoạn này, mấy hoạt động quan trọng nhất trong đó là…” Dương Khiết lấy ra một bản báo cáo tổng hợp rồi đưa Lâm Hàn, giải thích cho anh nghe.
Lâm Hàn nghe Dương Khiết trình bày, nhẹ nhàng gật đầu.
Mặc dù có thể thu được nhiều mối hợp tác như vậy, nhưng chủ yếu là do mặt mũi Tiêu Nhã mới có thể thu hút được nhiều công ty hợp tác với Quang Ảnh.
Tuy vậy năng lực của Hạ Sương và Dương Khiết là điều không thể nghi ngờ, đối mặt với nhiều công ty thế kia mà vẫn có thể chọn ra đối tượng xứng đáng để hợp tác, có thể mang lại lợi ích cho cả hai bên, sau đó tiến hành hợp tác, đôi bên cùng có lợi.
Mà một số công ty khác, mặc dù nể mặt Tiêu Nhã mới hợp tác với Quang Ảnh, nhưng trên thực tế công ty bọn họ không chung lĩnh vực kinh doanh với Quang Ảnh. Tuy sau khi hợp tác cũng có thể mang tới lợi ích nhất định cho Quang Ảnh, nhưng chắc chắn không tồn tại được lâu, về lâu về dài đối phương rồi sẽ bỏ cuộc.
Nể mặt Tiêu Nhã thì có nể đấy, nhưng đâu thể dúi tiền cho Quang Ảnh mãi được.
Những công ty đang hợp tác lại khác, mặc dù chưa hợp tác lâu, nhưng thời gian này cũng mang lại lợi ích đáng kể cho cả hai bên, đôi bên cùng hời.
Bây giờ, kể cả không có tầng quan hệ của Tiêu Nhã, chắc hẳn những công ty này vẫn sẵn sàng hợp tác với Quang Ảnh, dù sao thì lợi ích cũng rõ ra đó.
Sau khi Dương Khiết báo cáo xong những dự án hợp tác quan trọng gần đây. Hạ Sương tiếp tục báo cáo cho Lâm Hàn về sự phát triển trong giai đoạn này, cũng như các kế hoạch tương lai của Quang Ảnh.
Theo ý tưởng của Hạ Sương, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh từ lâu đã là doanh nghiệp hàng đầu trong ngành công nghiệp giải trí Hoa Hạ, mà sau sự phát triển nhanh chóng trong thời gian này, Quang Ảnh càng khẳng định vị trí vượt trội của mình trong ngành.
Nói cách khác, Quang Ảnh gần như đã chiếm lĩnh thị trường giải trí Hoa Hạ, thứ mà những công ty giải trí khác có thể lấy được đều là thứ mà Quang Ảnh từ bỏ. Nếu Quang Ảnh muốn tranh mối, bọn họ cũng chẳng còn cách nào.
Tuy vậy, sau sự phát triển của Quang Ảnh cũng có những hạn chế nhất định, không phải Quang Ảnh không có thực lực mà là không còn khoảng trống để phát triển tiếp nữa.
Do đó, Quang Ảnh muốn tiếp tục phát triển lên cao thì chỉ có hai con đường, một là mở rộng phạm vi kinh doanh, vươn sản nghiệp ra ngoài ngành giải trí.
Nhưng rõ ràng con đường này không ổn lắm, dù sao thì nhân lực của Quang Ảnh đều là những người giàu kinh nghiệm trong ngành giải trí, những mặt khác rất khó nói, tới lúc đó ai mà biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Nói thế nào đi nữa, để những người vẫn luôn xử lý công việc liên quan đến ngành giải trí làm việc mà họ không rành, chắc chắn sẽ không làm tốt được.bg-ssp-{height:px}
Con đường còn lại chính là phát triển thị trường ra nước ngoài.
Nếu đã thâu tóm thị trường giải trí của Hoa Hạ gần hết, thì họ có thể vừa duy trì việc chiếm lĩnh thị trường trong nước, vừa mở rộng ra giới giải trí ở nước ngoài.
Lâm Hàn nghe ý tưởng của Hạ Sương xong cũng gật đầu, trước kia Lâm Hàn cũng từng nghĩ đến điều này. Giống như sự phát triển của Tần Liên, lúc trước Lâm Hàn có nói với Tần Liên, không thể chỉ đặt mục tiêu nổi tiếng trong giới giải trí Hoa Hạ được, làm ngôi sao đâu đơn giản vậy, phải nhắm mục tiêu ra ngoài Hoa Hạ, vươn tầm quốc tế, nổi tiếng cả ở nước ngoài, như thế mới là thành công thực sự.
Dù là Tần Liên hay công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, phát triển ra nước ngoài đều rất hợp ý Lâm Hàn, chỉ vậy, Tần Liên và Quang Ảnh mới có được sức ảnh hưởng nhất định, thế thì mới thực sự có tác dụng với Lâm Hàn.
Giống như Quang Ảnh hiện tại, dù máu mặt trong ngành giải trí Hoa Hạ thế nào thì vẫn chỉ là con muỗi với Lâm Hàn, không lọt nổi mắt xanh, không đáng quan tâm.
Tại tòa nhà trụ sở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.
Trong văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất.
Lâm Hàn nghe kế hoạch về tương lai công ty của Hạ Sương, khẽ gật đầu tán thưởng.
“Được, cô nhìn xa trông rộng đấy, tôi cũng có dự định ở mặt này từ trước rồi”, Lâm Hàn nói.
Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy quay sang nhìn nhau, cả hai đều tỏ ra vui mừng.
Lúc trước các cô còn hơi lo, sợ kế hoạch của mình sẽ bị Lâm Hàn từ chối.
Dù sao, tình hình Quang Ảnh bây giờ cũng đã ngồi chễm chệ trên vị trí doanh nghiệp đứng đầu trong ngành giải trí Hoa Hạ. Miễn ổn định, tất nhiên tiền vô như nước. Dù gì thì thị trường Hoa Hạ cũng lớn, kiếm được cũng nhiều.
Nếu bước ra quốc tế, tuy có cơ hội ra nước ngoài và mở rộng ảnh hưởng, nhưng cũng tiềm ần những rủi ro lớn.
Nếu thất bại, không những không thể vươn ra thị trường nước ngoài, mà thậm chí còn có nguy cơ mất vị trí đứng đầu trong ngành giải trí Hoa Hạ.
Suy cho cùng, tiến quân vào ngành giải trí nước ngoài cần bỏ rất nhiều công sức và nguồn lực.