Chương
Tiêu Nhã khẽ gật đầu, đương nhiên Hạ Sương thì không cần phải nói, lúc trước Tiêu Nhã đã làm quen, thậm chí quan hệ hai người còn rất tốt. Trước đây cô cũng từng gặp Tiểu Tây, biết anh ta là cánh tay đắc lực của Lâm Hàn.
Còn Lâm Phong, mặc dù Tiêu Nhã không quen nhưng lúc trước cũng đã được thấy ở vùng Bắc Đông, biết ông ta cũng là trợ thủ đắc lực của Lâm Hàn, và là người chỉ huy số lượng lớn cao thủ được huấn luyện bài bản.
Tiêu Hoa Bân cũng âm thầm quan sát Lâm Phong, ông ta cũng là người tài những vô lực, chủ yếu phụ trách huấn luyện và lãnh đạo cao thủ nhà họ Tiêu, trên thực tế chức vị cũng tương tự như Lâm Phong, nhưng khoảnh cách lại cách nhau khá xa.
Thời kỳ đỉnh phong nhất, Tiêu Hoa Bân cũng chỉ dẫn dắt hơn một trăm cao thủ, mà Lâm Phong, chỉ trước đây thôi đã dẫn dắt hàng trăm cao thủ được đào tạo bài bản.
Tiêu Hoa Bân khó tránh khỏi có chút kính phục và hâm mộ Lâm Phong.
Sau đó cuộc họp bắt đầu, mọi người bàn về kế hoạch hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này.
“Đây là kế hoạch sơ lược chúng tôi đã làm lúc trước, nhưng chúng tôi không biết lần này anh có thể dẫn theo bao nhiêu người nên đã dựa theo cao thủ anh đưa tới để làm. Nếu số người không phù hợp thì chúng ta có thể thay đổi”, Tiêu Nhã nói rồi lấy một tập tài liệu đưa qua.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua.
Tiêu Nhã nói rất khiêm tốn rằng đây là một bản kế hoạch sơ lược, nhưng trên thực tế nó không hề sơ lược chút nào, ngược lại còn vô cùng chi tiết.
Trong bản kế hoạch, từ việc Lâm Hàn đến nhà họ Tiêu, đến quá trình tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh, tới những chuyện cần làm trong hội nghị, những việc làm sau khi hội nghị kết thúc, từng điều đều cực kỳ chi tiết và hợp lý.
Lâm Hàn nhìn rồi khẽ gật đầu, năng lực của Tiêu Nhã vẫn vô cùng tốt, nếu không phải Tiêu Nhã đã là gia chủ nhà họ Tiêu thì anh rất muốn thu nạp nhân tài về làm việc cho mình.
Nhưng thực ra kế hoạch này không sử dụng được, dù sao Tiêu Nhã cũng đã nói rất rõ, cô ấy tính toán dựa theo tình huống khi anh dẫn theo cao thủ, nhưng lần này anh dẫn theo những hơn cao thủ đã được huấn luyện bài bản, đương nhiên mục đích không đơn giản như vậy, những điều đạt được cuối cùng cũng không thể thoả mãn được Lâm Hàn, anh không thể để hơn người chỉ đến tranh giành lợi ích mà hơn cao thủ có thể giành được.
Mặt khác, kế hoạch của Tiêu Nhã cũng khá thận trọng, hoàn toàn không có rủi ro.
Thận trọng đồng nghĩa với việc ít lợi nhuận, đây đương nhiên không phải thứ Lâm Hàn muốn, anh không sợ rủi ro, chỉ sợ lợi nhuận quá ít, không thoả mãn được lòng tham của anh.bg-ssp-{height:px}
Lúc này Tiêu Nhã cũng nhìn Lâm Hàn, bản kế hoạch này đúng là được làm rất thận trọng, đây cũng là tính toán dựa theo tình huống bảo thủ nhất.
Nhìn sắc mặt Lâm Hàn, Tiêu Nhã đoán được bản kế hoạch này có thể không khiến anh hài lòng, vì thế cô hỏi: “Lâm Hàn, tôi nghe nói lần này anh dẫn theo gần người tới, trong số đó có bao nhiêu người là cao thủ được đào tạo bài bản?”
Tiêu Hoa Bân ở bên cạnh nghe vậy cũng nhìn Lâm Hàn, chờ mong câu trả lời từ anh. Lâm Hàn dẫn theo bao nhiêu cao thủ tới không thể nghi ngờ có liên quan đến hành động của hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, cũng sẽ có ảnh hưởng cực lớn với nhà họ Tiêu.
Ngay cả Hạ Sương ở bên cạnh cũng tò mò nhìn Lâm Hàn. Cô ta biết Lâm Hàn rất mạnh, trong tay hẳn cũng có rất nhiều cao thủ, nếu không lúc trước anh cũng không chỉ có hai cao thủ được đào tạo bài bản đã tới thẳng cổng trước, nhưng cụ thể Lâm Hàn mạnh cỡ nào, trong tay có bao nhiêu cao thủ thì Hạ Sương không biết.
Lâm Hàn ngẩng đầu lên, không hề có ý giấu giếm, những người ở đây đều là người đáng tin cậy, nếu không cũng không được ngồi ở đây thảo luận kế hoạch lần này, anh trả lời: “Ồ, trong số đó có một số người là nhân viên quản lý, đến lúc đó sẽ tiếp quản những ngảnh sản nghiệp sau, còn lại là cao thủ đã được đào tạo bài bản, tổng cộng cũng chỉ hơn người thôi”.
“Hơn người?”
Tiêu Nhã nghe Lâm Hàn nói vậy thì sửng sốt.
Lần trước đến vùng Bắc Đông, Tiêu Nhã đã biết Lâm Hàn có rất nhiều cao thủ, nhưng theo quan sát cuối cùng của cô, dù sao ở đâu cũng nên có cao thủ. Vùng Bắc Đông vừa mới ổn định, Lâm Hàn không thể không giữ lại một số người ở lại đó, nếu không rất dễ xảy ra chuyện.
“Anh không giữ một vài người ở lại vùng Bắc Đông không sao chứ?”, Tiêu Nhã hơi nghi hoặc hỏi.
“Giữ lại rồi”, Lâm Hàn bình tĩnh đáp: “Tôi giữ lại hơn trăm người, như vậy là đủ rồi, sau đó tôi cũng lại điều thêm hơn cao thủ nữa tới”.
Tiêu Nhã lại sửng sốt, Lâm Hàn nói rất nhẹ nhàng, chỉ là điều hơn cao thủ nữa tới, nhưng phải biết, dù nhà họ là quý tộc họ Tiêu, khi đỉnh cao nhất cũng chỉ có hơn cao thủ mà thôi.
Hơn cao thủ được đào tạo bài bản mà có thể nói một cách dễ dàng như vậy từ bao giờ thế? Tiêu Nhã có chút cạn lời nhìn Lâm Hàn.
Tiêu Hoa Bân cũng vậy, trước nay ông ta phụ trách cao thủ nhà họ Tiêu nên cũng hiểu rõ phương diện này hơn.