Chương
Cũng may trước mắt nhà họ Khổng không có đối thủ nào quá mạnh, Lâm Hàn đầy nguy cơ cũng đang bị các thế lực khác nhắm vào, không thể thành công tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này nên chẳng thể tạo uy hiếp gì đến nhà họ Khổng.
Bên kia, nhóm người Lâm Hàn cũng đã về tới khách sạn Song Mộc.
“Hạ Sương, cô về nghỉ ngơi trước đi, cô không thể giúp được gì trong kế hoạch lần này, chỉ cần chú ý không tiết lộ nội dung kế hoạch là được, sau đó học hỏi thêm, nếu kế hoạch lần này thành công thì sau này cô sẽ quản lý những quý tộc đó, giao tiếp với các thế lực ở Thiên Kinh”, Lâm Hàn xuống xe lập tức nói với Hạ Sương.
“Được, cậu Lâm cứ yên tâm, tôi sẽ không tiết lộ nửa chữ, cũng sẽ học tập thật tốt”, Hạ Sương nói, trong lòng khá là kích động, theo cách Lâm Hàn nói thì nếu như thành công, cô ta sẽ có cơ hội thống lĩnh quý tộc, cũng như thống lĩnh toàn bộ thế lực trong vùng xám của thành phố Thiên Kinh.
Nghĩ tới đó, Hạ Sương có cảm giác không dám tin, dù sao với xuất thân của cô ta mà nói thì nhà họ Hạ muốn trở thành gia tộc lớn ở Thiên Kinh này cũng là chuyện khó, sự tồn tại của quý tộc là thứ mà nhà họ Hạ hoàn toàn không dám nhìn thẳng.
Thế mà bây giờ, Hạ Sương lại có cơ hội thống lĩnh tất cả, thống lĩnh nhiều gia tộc lớn ở Thiên Kinh?
Nhưng những chuyện đó phải chờ đến khi kế hoạch thành công mới nói được, bây giờ không cần thiết phải nghĩ nhiều như thế.
Lập tức, Hạ Sương ôm tâm trạng kích động đi về nghỉ ngơi trước.
Sau khi Hạ Sương đi, Lâm Hàn bảo Tiểu Tây và Lâm Phong sắp xếp hành động lần này, kế hoạch ban nãy được bàn khi hai người họ có mặt, biết rõ các chi tiết nên không cần Lâm Hàn phải nói thêm.
“Nhất định phải nhớ kỹ, kế hoạch lần này cực kỳ quan trọng, mỗi một mắc xích đều không được xảy ra bất kỳ biến cố gì, rõ chưa?”, Lâm Hàn lại dặn dò.
“Yên tâm đi cậu Lâm”, Lâm Phong cực kỳ nghiêm túc nói: “Hành động lần này tôi nhất định sẽ tự mình điểm tra hết tất cả các công đoạn, tuyệt đối không để bất kỳ một mắc xích nào xảy ra vấn đề”.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, bảo Lâm Phong và Tiểu Tây bắt đầu thực hiện.
Cũng vì kế hoạch lần này khá quan trọng, Lâm Hàn mới dặn dò thật kỹ, nếu không anh đã chẳng nhiều lời làm gì, dù sao hầu như tất cả người nhà họ Lâm đều có đủ năng lực để làm việc, rất khó xảy ra vấn đề, lại càng không phải bàn tới người ở chức vị cao như Lâm Phong, có thể bước lên vị trí đó thì tất nhiên phải có đủ năng lực, độ tin cậy và sự kiên định, nếu không đã chẳng thể thông qua tầng tầng lớp lớp khảo sát của nhà họ Lâm để lên tới vị trí này.
Tại khách sạn Song Mộc ở ngoại ô thành phố Thiên Kinh.bg-ssp-{height:px}
Sau khi về khách sạn, Lâm Hàn đi nghỉ ngơi.
Dù sao thu xếp công việc cho thuộc hạ, Lâm Phong và Tiểu Tây hoàn toàn có thể lo được, Lâm Hàn không cần quan tâm.
Tất nhiên không phải Lâm Hàn không cần làm gì, ngược lại sắp tới anh còn những chuyện khác quan trọng hơn phải làm.
Theo kế hoạch mà mấy người Tiêu Nhã lập ra hôm nay, kết hợp với hơn cao thủ được đào tạo bài bản của Lâm Hàn quả thực rất khả thi, nhưng vẫn không tránh khỏi một số rủi ro.
Dù sao kế hoạch của mấy người Lâm Hàn là thống lĩnh mấy quý tộc lớn, thống lĩnh mấy thế lực hàng đầu Hoa Hạ, khó khăn là điều hiển nhiên.
Mà điều khó khăn hơn là vì Lâm Hàn là người ngoài, có thể sẽ bị tất cả các thế lực Vùng Xám của Thiên Kinh liên hợp nhằm vào. Lúc đó dù Lâm Hàn có thể bảo vệ bảo thân nhưng kế hoạch đương nhiên cũng sẽ thất bại.
Đó là điều Lâm Hàn không muốn thấy, anh dốc bao nhiêu tâm huyết, sức lực cuối cùng không thu được gì, còn phải chịu tổn thất nhất định, như vậy quá thiệt.
Vậy nên Lâm Hàn cũng định cho kế hoạch lần này thêm một ít bảo đảm, mà bảo đảm này bởi vì cần phải dựa vào nhà họ Lâm, hơn nữa lại là cách tương đối đặc thù, cho nên hôm nay anh không nhắc đến với nhà họ Tiêu, dù sao cũng không tiện, thậm chí anh cũng không nhắc đến với Lâm Phong.
Những bảo đảm này cũng sẽ là vũ khí bí mật của Lâm Hàn, nếu dựa theo kế hoạch ban đầu có thể trực tiếp thành công thì anh không cần sử dụng nó, chỉ khi thực sự cần thiết anh mới dùng.
Nhưng bây giờ đã muộn, dù sao đêm đã về khuya, Lâm Hàn không liên lạc nữa, để ngày mai rồi nói.
Sau đó Lâm Hàn về phòng mình nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Lâm Hàn vừa tỉnh dậy đã thấy một cao thủ nhà họ Lâm đang chờ ngoài cửa, anh thấy hơi quen mắt, suy nghĩ một lúc thì nhớ ra cao thủ này chính là một trong số những cao thủ anh phái đi canh chừng nữ sát thủ Lam Tư Vũ kia.
“Mới sáng sớm đã tới tìm tôi có chuyện gì sao?”, Lâm Hàn nhẹ giọng hỏi.
Cao thủ nhà họ Lâm vội cung kính cúi chào Lâm Hàn rồi đáp: “Anh Lâm, người phụ nữ kia muốn gặp anh, lúc trước chúng em không đồng ý, cô ta liên tục làm loạn đòi bỏ đi. Mặc dù mấy người chúng em liên hợp lại hoàn toàn có thể khống chế được, nhưng không thể chống lại được ý nghĩ muốn bỏ đi của cô ta. Tuy đã khống chế được nhưng bên chúng ta cũng có một số người bị thương nhẹ nên em tới thông báo cho anh, anh xem thử có muốn đến gặp cô ta không?”