Chương
Rõ ràng họ là anh em ruột, mặt mũi cũng na ná nhau nhưng tính cách và khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
Khổng Trung Thiên cũng thích đứa con nhỏ của mình hơn, dù còn nhỏ nhưng tất cả mọi mặt đều giống ông ta khiến Khổng Trung Thiên rất hài lòng, vì vậy ông ta cũng tập trung bồi dưỡng con trai nhỏ, muốn cậu ta trở thành gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Khổng.
“Có khi nào tên Lâm Hàn đó đã nghĩ ra cách nào đó để giải quyết rồi không? Nhà họ Khổng chúng ta có nên nhúng tay vào không?”, Khổng Tử Diệp hơi lo lắng nói, căn cứ vào những gì cậu ta quan sát được thì Lâm Hàn tuyệt đối không phải là kẻ ngu ngốc, bây giờ anh hành động như thế tất nhiên phải có nguyên nhân, có lẽ anh đang tự tin vào điều gì đó.
Khổng Tử Dục lại không quan tâm tới, tùy tiện nói: “Con thấy tên đó là thứ không biết điều thôi, bỏ đi, có gì thì con dẫn người đi tìm hiểu một chút là được rồi? Con đi đây!”
Không Tử Dục còn chưa nói dứt lời đã trực tiếp đứng dậy, dẫn theo mấy cao thủ trực tiếp rời khỏi nhà họ Khổng, chuẩn bị đi tìm Lâm Hàn hỏi thử xem mọi chuyện là thế nào.
Khổng Trung Thiên và Khổng Tử Diệp đang định ngăn cản thì Không Tử Dục đã trực tiếp rời khỏi đó, căn bản là không cản kịp.
“Cái thằng này, sao tính tình nó lại bộc trực thẳng thắn như vậy nhỉ?”, Khổng Trung Thiên tức giận đập bàn, hơi bực bội, rõ ràng là con trai ông ta, cũng được dạy dỗ đàng hoàng nhưng lại xúc động như thế, làm sao quản lý nhà họ Khổng được?
Khổng Tử Diệp bên cạnh cũng khẽ nhíu mày, chợt suy nghĩ về sát thủ mà cao thủ nhà họ Khổng gặp phải ở thành phố Phụng Thiên có phải do Khổng Tử Dục sai phái hay không.
Lần đó Lẽ ra Khổng Tử Diệp phải đi cùng nhưng vì tính tình cẩn thận nên Khổng Tử Diệp đã trở về trước, thế nên mới tránh được lần ám sát đó. Mà kẻ nắm rõ hành tung của Khổng Tử Diệp cũng chỉ có những thành viên quan trọng trong nhà họ Khổng mà thôi.
Khổng Tử Diệp nhìn bóng lưng Khổng Tử Dục rời đi, cảm thấy khá là nghi hoặc.
Theo lý mà nói, Khổng Tử Dục với cậu ta là hai phe đối đầu nhau, dù hai người họ là anh em ruột nhưng để tranh giành vị trí gia chủ tiếp theo của nhà họ Khổng, họ sẽ sớm thành kẻ địch với nhau.
Khổng Tử Dục hoàn toàn có động cơ đó, hơn nữa Khổng Tử Dục cũng là một trong số ít những người biết được lịch trình làm việc của cậu ta.
Về mặt khác, tính tình của Khổng Tử Dục luôn tùy tiện như thế, làm gì cũng thẳng thắn bộc trực, âm thầm ám sát người khác không giống với cách làm việc của anh ta.
Khổng Tử Diệp lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, chỉ có thể chậm rãi điều tra rồi tính sau, bây giờ phải giải quyết hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh trước.bg-ssp-{height:px}
Hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này cực kỳ quan trọng với nhà họ Khổng, nếu bắt lấy cơ hội lần này, nhà họ Khổng rất có thể sẽ một bước lên mây.
Trong bốn quý tộc lớn thì có ba nhà đã bị tổn thất cực kỳ nghiêm trọng, chỉ có nhà họ Khổng vẫn bảo toàn được lực lượng, cơ hội như thế, không biết bao nhiêu năm mới có một lần, thậm chí nếu như bỏ qua cơ hội lần này thì chắc cả đời Khổng Tử Diệp cũng không thể có được cơ hội thứ hai tốt như vậy nữa. Vì thế, hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này mới trở nên quan trọng như thế, nhất định phải nắm bắt thật tốt.
Bên kia, khi phần lớn các thế lực nhắm vào Lâm Hàn đang bàn tán xôn xao với nhau thì anh lại chẳng quan tâm đến nhiều như thế, cứ trực tiếp dẫn theo đoàn xe của mình công khai đi tới nhà họ Tiêu.
Trên thực tế, Lâm Hàn biết rất rõ bên ngoài có rất nhiều thế lực đang cử người ngầm theo dõi mình và nhà họ Tiêu, dù sao cao thủ nhà họ Lâm cũng không phải là đồ kiểng, nhưng người đó muốn tránh né cao thủ nhà họ Lâm để theo dõi Lâm Hàn quả là khó còn hơn lên trời.
Khi đoàn người Lâm Hàn vừa mới tới thành phố Thiên Kinh thì anh đã nhận được báo cáo từ Lâm Phong và biết được chuyện này.
Nhưng anh lại quyết định không quan tâm tới, dù sao bên cạnh anh cũng có nhiều người thế này, muốn che giấu hành tung là chuyện không thể, cả đoàn xe thế cơ mà.
Anh cũng lười chẳng thèm quan tâm tới cơ sở ngầm các thế lực của Thiên Kinh cử tới, bọn họ thích theo dõi thì cứ theo dõi thôi, Lâm Hàn làm gì cũng công khai, quang minh chính đại, trực tiếp dùng sức mạnh tuyệt đối nghiền nát tất cả mọi thứ, cần gì phải tránh né tai mắt của bọn họ.
Anh nắm giữ những nhược điểm mà các thế lực ở Thiên Kinh cần che giấu, nhưng phần lớn Lâm Hàn đều dùng các cao thủ nhà họ Lâm để hộ tống những tài liệu đó, hoàn toàn không thể có người ngoài đụng vào số giấy tờ đó.
Chuyện này Lâm Hàn không hề nói cho bất kỳ người nào biết, cả Lâm Phong với Tiểu Tây đều không hay tin gì, thế thì với sức của các thế lực Thiên Kinh làm sao biết được?
Tất nhiên, đó chính là hàng rào bảo đảm cuối cùng, chưa đến lúc bất đắc dĩ thì anh sẽ không dùng đến, vẫn hành động theo kế hoạch đã bàn trước với nhà họ Tiêu, Lâm Hàn cũng tin chắc kế hoạch ban đầu của họ sẽ thành công nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thật thì Lâm Hàn sẽ dùng đến nhược điểm của các thế lực Thiên Kinh, sau đó vận dụng tài nguyên quan hệ của nhà họ Lâm để đối phó các gia tộc này.
Sau đó, đoàn xe của Lâm Hàn đang đi thì hai chiếc Hummer từ xa chạy đến, hướng di chuyển là hướng bọn Lâm Hàn.
Mục đích của hai chiếc Hummer đó cực kỳ rõ ràng, trực tiếp ngăn cản đoàn xe và ngăn không cho họ tiếp tục di chuyển.