Chương
Thật ra bọn họ đều hiểu rõ suy nghĩ của Khổng Trung Thiên, đơn giản là không muốn đắc tội với người khác mà thôi, vừa muốn Lâm Hàn không tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, vừa không muốn đắc tội với Lâm Hàn, đúng là con cáo già.
Người nhà họ Chu và nhà họ Khương nhanh chóng dẫn một đám người đi tới trước đoàn xe của mấy người Lâm Hàn, cao thủ dẫn đầu đã bị chặn kín, đoàn xe của Lâm Hàn không thể không dừng lại.
“Cậu Lâm, phía trước có người nhà họ Chu và nhà họ Khương, còn có người của rất nhiều thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đang chặn đoàn xe của chúng ta lại”, Lâm Phong đi tới cạnh xe Lâm Hàn báo cáo.
Lâm Hàn cũng không bất ngờ vì chuyện này, dẫu sao trước đó đã biết tin, anh cũng đã chuẩn bị kế hoạch đối phó từ trước.
Lâm Hàn nhìn Tiêu Nhã ở bên cạnh.
Tiêu Nhã thấy thế, không cần Lâm Hàn nói thêm gì đã gật đầu xuống xe.
Theo kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, bọn họ đã đoán trước sẽ bị chặn lại ở đây, mà lúc đầu Lâm Hàn cũng sẽ không ra mặt, sẽ để người nhà họ Tiêu mang danh quý tộc đi giải quyết.
Đương nhiên theo suy tính của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, rất có thể là không giải quyết được, lúc đó đương nhiên sẽ có bên Lâm Hàn ra mặt.
Nhưng cho dù thế nào vẫn phải thử, dẫu sao nếu thành công thì có thể bớt được không ít chuyện, cũng sẽ có lợi cho kế hoạch sau này.
Tiêu Nhã nhanh chóng dẫn theo Tiêu Hoa Bân và một vài cao thủ nhà họ Tiêu đi tới trước đoàn xe.
“Các người muốn làm gì? Không ngờ lại dám chặn đoàn xe của quý tộc họ Tiêu chúng tôi? Là muốn đấu thêm lần nữa sao?”, Tiêu Nhã lạnh lùng chất vấn.
Người nhà họ Khương và nhà họ Chu nhìn nhau, dù bọn họ rất hận người nhà họ Tiêu, nhưng rõ ràng bây giờ không dám làm gì người nhà họ Tiêu cả, bị Tiêu Nhã chất vẫn như thế, tuy khó chịu, nhưng chỉ có thể nhịn.
Lúc này ông Khương tiến lên cười nói: “Gia chủ Tiêu, đương nhiên chúng tôi không dám chặn người nhà họ Tiêu, có điều các cô là quý tộc, nhưng trong đoàn xe không phải chỉ có mỗi người nhà họ Tiêu các cô, quy tắc hội nghị quý tộc Thiên Kinh rất rõ ràng, không phải thế lực thuộc Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, cho dù có mạnh đến mấy cũng không thể tham gia hội nghị, điều này có lẽ mọi người không thể không hiểu đúng không?”
Nghe vậy, Tiểu Nhã cười khẩy: “Vậy làm cách nào để đánh giá Lâm Hàn không thuộc thế lực thành phố Thiên Kinh? Lâm Hàn cũng có mấy sản nghiệp ở đây, trong đó còn bao gồm công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, số lượng sản nghiệp đã có quy mô bằng một thế gia tầm trung rồi, sao không thể xem là thế lực thuộc Vùng Xám Thiên Kinh được, sao không thể tham gia hội nghị quý tộc lần này chứ?”bg-ssp-{height:px}
Người nhà họ Khương nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên hơi khó coi, những sản nghiệp này của Lâm Hàn đều là lấy từ nhà họ Chu và nhà họ Khương, mà đa số trong đó đều là từ nhà họ Khương. Kể cả công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đứng đầu giải trí Hoa Hạ cũng thế. Khoảng thời gian này công ty phát triển rất tốt, lợi nhuận khổng lồ khiến người nhà họ Khương cực kỳ ghen tị, dù sao đây vốn là sản nghiệp của nhà bọn họ, là lợi nhuận của nhà bọn họ đấy.
Sắc mặt người nhà họ Chu đều không tốt lắm, trước đó bọn họ không ngờ Tiêu Nhã và Lâm Hàn sẽ lấy nó ra làm lý do, có sản nghiệp ở thành phố Thiên Kinh, theo một ý nghĩa nào đó thật sự xem như thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh rồi, nhưng cũng có thể không tính, không có quy định rõ ràng.
Người nhà họ Chu và họ Khương nhìn nhau, quyết định vừa khéo mượn chuyện này kéo người nhà họ Khổng xuống nước, lần này không thể để nhà họ Khổng tiếp tục giữ thế trung lập nữa.
Ông Khương suy nghĩ một lát rồi cười nói với Tiêu Nhã: “Chưa có quy định rõ ràng về việc thế nào mới được coi là thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh. Nếu đúng như vậy thì chúng ta sẽ tổ chức họp bàn và bỏ phiếu để giải quyết”.
Thông qua phương pháp này vừa có thể giải quyết vấn đề này tốt hơn, có lý do đuổi Lâm Hàn, không cho Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, vừa có thể kéo người nhà họ Khổng xuống nước, không để họ giữ vị trí trung lập ngồi làm ngư ông đắc lợi nữa, đúng là một kế hoạch song toàn.
Gia chủ nhà họ Chu nghe vậy cũng khẽ gật đầu, trong lòng thầm có chút vui mừng.
Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh không phải là chuyện tốt đối với nhiều thế lực ở thành phố Thiên Kinh, đặc biệt là những quý tộc như họ, chung quy vẫn ảnh hưởng đến lợi ích của họ.
Vậy nên qua phương pháp này, chắc chắn là hầu hết mọi người đều sẽ phản đối việc Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc, đến lúc đó tự nhiên sẽ phán quyết Lâm Hàn không thuộc thế lực Vùng Xám Thiên Kinh.
Từ đó nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng bớt áp lực hơn, không cần gây quá nhiều xung đột với Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Tuy trên thực tế nhà họ Chu và nhà họ Khương đều hận Tiêu Nhã, đặc biệt là Lâm Hàn, nhưng trước mắt họ vẫn chưa có thực lực này nên tạm thời cũng không muốn đắc tội với Lâm Hàn và Tiêu Nhã, dù sao thực lực của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu vẫn rành rành ra đó, không phải một sự tồn tại dễ chọc.
Tiêu Nhã nghe thế thì hơi bất ngờ, vốn dĩ cô ấy và Lâm Hàn cũng tính đến khả năng này, không ngờ đối phương lại áp dụng biện pháp này nhanh đến vậy, gần như không hề nghĩ ngợi.
Theo dự đoán của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, nếu áp dụng biện pháp này thì thực tế đều rất có lợi cho cả Lâm Hàn và Tiêu Nhã.
Dù gì hiện nay bản thân Lâm Hàn đã có một ít sản nghiệp ở thành phố Thiên Kinh, hơn nữa trước đó Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng từng bị nhằm vào nên mọi người cùng ngồi xuống nói lý lẽ, Lâm Hàn và Tiêu Nhã thật sự không sợ. Nếu đối phương lật lọng, không muốn nói lý thì lúc đó cũng tiện hơn cho Lâm Hàn và Tiêu Nhã.