Chương
Lúc này Khổng Trung Thiên lên tiếng nhắc nhở: “Nếu hội nghị bỏ phiếu đã kết thúc thì chúng ta có thể chính thức bắt đầu hội nghị quý tộc Thiên Kinh năm nay, tôi tin nhiều người đã đợi lâu lắm rồi”.
“Đúng, nhưng trước khi tiến hành hội nghị quý tộc Thiên Kinh, chúng ta cần phải tiến hành kiểm tra chính xác có phù hợp với quy định hay không. Nếu không phù hợp sẽ bị đuổi ra khỏi hội nghị quý tộc Thiên Kinh, hơn nữa không được tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh trong vòng ba năm tới”, gia chủ nhà họ Chu tiếp lời.
“Chắc không có ai dám vi phạm quy định đâu nhỉ? Hậu quả của người vi phạm đợt trước thê thảm như vậy, hẳn sẽ không có ai dám vi phạm nữa đâu”, gia chủ nhà họ Khương góp lời.
Khổng Trung Thiên cười đáp: “Có lẽ không có ai đâu, nhưng tôi nghe nói có thế lực nào đó dẫn tới hơn năm trăm người, đây là lần đầu tiên tôi thấy một thế lực có hơn năm trăm cao thủ đấy, đúng là hơi phô trương, hay chúng ta đi xem thử xem?”
“Vậy đi xem sao, chắc không ai dám vi phạm đâu, chúng tôi chỉ đi xem thử, tất nhiên nếu thật sự để chúng tôi phát hiện người nào dám vi phạm quy định, chúng tôi chắc chắn sẽ xử lý theo quy định, không dễ dàng khoan dung. Cô nói xem có đúng không, gia chủ nhà họ Tiêu?”, ông Khương lại cười hỏi Tiêu Nhã.
Tiêu Nhã và Lâm Hàn đương nhiên hiểu ý đồ của họ, nhưng bây giờ hai người vẫn đang giả vờ, chưa thể bại lộ, nhất định phải lừa gạt ba thế lực này.
“Đúng thật là vậy”, Tiêu Nhã vờ như chần chừ, khó xử trả lời.
“Vậy được rồi, chúng ta đi tham quan, tiện thể kiểm tra luôn”, gia chủ nhà họ Tiêu cười bảo.
Sau đó gia chủ ba nhà quý tộc lần lượt đưa mọi người rời khỏi đại sảnh, chuẩn bị đi quan sát hơn năm trăm người do Lâm Hàn và Tiêu Nhã dẫn tới, tiện thể kiểm tra có phải tất cả họ đều là cao thủ không.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã liếc nhìn nhau, đều cảm thấy khá là buồn cười, sau đó tiếp tục diễn.
Tuy là bấy giờ Lâm Hàn đã thành công trở thành thế lực vùng xám của thành phố Thiên Kinh, hoàn toàn đủ tư cách tham gia hội nghị quý tộc lần này.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã biết rất rõ suy nghĩ của ba quý tộc lớn, bọn họ không muốn đắc tội với Lâm Hàn như thế, rồi lại muốn dùng việc Lâm Hàn dẫn mấy tay đấm bình thường đến để làm lý do ngăn không cho anh tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh trong suốt ba năm.
Không thể tham gia vào hội nghị cũng đồng nghĩa với việc với việc không thu hoạch được chút lợi ích nào, cũng không thể ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ, sau ba năm đó, tất cả vẫn còn khó nói trước.
Lâm Hàn biết rõ những điều đó, thậm chí đó còn là kế hoạch mà Tiêu Nhã và Lâm Hàn cố tình dụ dỗ bọn họ dùng, từ đầu anh đã cố tình nhấn mạnh rằng nếu ai đó đắc tội mình thì anh sẽ tiến hành trả thù, tiến hành trả thù bằng tất cả mọi giá.bg-ssp-{height:px}
Mục đích làm vậy là để ba quý tộc lớn bắt đầu kiêng kị anh, để bọn họ có làm gì cũng không muốn đắc tội với Lâm Hàn.
Ba quý tộc lớn cũng có bất hòa từ đầu nên chẳng hề tin tưởng nhau, dù bây giờ nhà họ Chu và nhà họ Khương liên minh với nhau cũng chỉ là tạm thời, cũng chẳng tin tưởng gì cho cam.
Cũng vì bọn họ không hề tin tưởng lẫn nhau nên Lâm Hàn và Tiêu Nhã mới dùng đến cách này, nếu bọn họ gắn kết chặt chẽ với nhau thì hai người cũng hết cách, tuyệt đối không thể khiến Lâm Hàn trở thành thế lực vùng xám Thiên Kinh dễ dàng như vậy, chỉ có thễ dùng đến sức mạnh tuyệt đối.
Nhưng ba quý tộc lớn lại không hề biết rằng hơn năm trăm người Lâm Hàn và Tiêu Nhã mang đến đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, không có bất kỳ ngoại lệ nào, cũng không có tay đấm bình thường nào.
Điểm này, bọn họ hoàn toàn không thể ngờ được, thế nên mới trúng kế của hai người, nếu không chuyện này đã chẳng thành công.
Từ đầu đến cuối, Lâm Hàn luôn che giấu thực lực của mình để không cho đối phương biết tất cả những người anh mang theo đều là cao thủ. Chỉ cần anh che giấu tốt, bọn họ sẽ không thể ngờ được rằng tất cả đều là cao thủ hàng thật giá thật, dù sao nó cũng khá là khó tin.
Đó cũng chính là điểm mấu chốt của kế hoạch lần này, tuy họ có sức mạnh tuyệt đối nhưng vẫn không thể để lộ ra được, phải sử dụng tốt hết tất cả mọi thứ thì kế hoạch mới được thực hiện với xác suất thành công tốt nhất.
Đến thời điểm này, Lâm Hàn và Tiêu Nhã vẫn không có ý định để lộ chuyện đó, phải chờ thêm một lúc nữa mới nói được, nếu để lộ ra bây giờ thì rất có thể đối phương sẽ đổi ý, khá là bất lợi cho hai người, thậm chí có thể thành kiếm củi ba năm lại đốt trong một giờ.
Chẳng mấy chốc, Lâm Hàn và Tiêu Nhã, cùng với ba quý tộc lớn không mấy tình nguyện đã ra đến bên ngoài sân vận động, đi tới hơn năm trăm người mà Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến.
Thấy thế, phần lớn thế lực xám thành phố Thiên Kinh đi theo sau lưng cũng dần đoán được ý đồ của ba quý tộc lớn.
“Thì ra là thế, thì ra kế hoạch của ba nhà đó là như thế”.
“Đúng đó, nếu lúc nãy bầu phiếu bác bỏ Lâm Hàn thì bọn họ sẽ đắc tội với anh ta, chẳng có nhà nào muốn thấy cảnh đó, nếu dùng đến cách này thì chẳng ai đắc tội với anh, Lâm Hàn cũng không thể nói được gì, chẳng có lý do gì để gây chuyện nữa. Dù sao nguyên tắc cũng đặt ở đó, chẳng có thế lực nào cố tình nhắm vào anh ta cả”.
“Lâm Hàn này cũng hay thật, suy tính cả buổi trời lại quên mất điểm này, dẫn tay đấm bình thường tới thì có tác dụng gì đâu? Trong tranh đấu thế này, nó chẳng có chút tác dụng gì cả, ngược lại còn hại thân”.