Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Lam Tư Vũ không tin, nghĩ kiểu gì cũng thấy chuyện này rất vô lý, làm gì có thế lực nào có thể sở hữu hàng trăm cao thủ giỏi được đào tạo bài bản như vậy?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Phải biết là kể cả quý tộc thế lực đứng đầu Hoa Hạ, trong tay họ cũng chỉ có mấy chục cao thủ thôi.
Nhưng sau đó, không biết sao Lam Tư Vũ lại thấy rất có khả năng này.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nghĩ cả buổi, Lam Tư Vũ cũng không nghĩ ra còn trường hợp nào khác, đành thôi, chờ sau này có cơ hội rồi tìm hiểu vậy.
Cùng lúc đó, trong một chiếc xe khác, Lâm Hàn nhìn phong cảnh chạy lùi bên ngoài, nghỉ ngơi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thật ra Lam Tư Vũ đã không còn bao nhiêu tác dụng với Lâm Hàn, Lâm Hàn cũng chẳng cần thiết phải đưa cô ta đến thành phố Thiên Kinh.
Tuy cô ta chưa thực hiện lời hứa, nói những gì mình biết cho Lâm Hàn, nhưng Lâm Hàn cũng đã đoán được đại khái qua điều tra, cụ thể thế nào thì đến thành phố Thiên Kinh sẽ rõ.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cơ mà bản lĩnh của Lam Tư Vũ lại khiến Lâm Hàn khá bất ngờ.
Có được kỹ năng như vậy đúng là hiếm thấy. Theo dự đoán của Lâm Hàn, sau khi Lam Tư Vũ hoàn toàn khôi phục vết thương chắc là phải trên cơ anh và Lâm Phong. Cô ta là một cao thủ hiếm có.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thậm chí toàn bộ cao thủ nhà họ Lâm cũng chẳng mấy người là đối thủ của cô ta.
Phải biết là nhà họ Lâm đã đào tạo được rất nhiều cao thủ lợi hại, trong đó có không ít người tài năng xuất chúng, được huấn luyện từ bé.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng trong tình huống như vậy vẫn chỉ có vài người là đối thủ của Lam Tư Vũ, thế mới thấy bản lĩnh của Lam Tư Vũ ra sao.
Dù sao theo những gì Lâm Hàn biết, Lam Tư Vũ là một cao thủ độc lập, hoàn toàn không hề trải qua hệ thống đào tạo, tất cả các kỹ năng đều do cô ta tự mày mò, hoặc trải qua bao lần nguy hiểm sống còn mà có.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Có thể khẳng định một điều, Lam Tư Vũ là một người có thiên phú tuyệt vời, nếu đào tạo kỹ nhất định sẽ trở thành cao thủ hàng đầu.
Vả lại, hiện tại Lam Tư Vũ là sát thủ độc lập không thuộc về thế lực nào, nên Lâm Hàn mới nảy lòng quý trọng nhân tài. Chứ nếu cô ta thuộc về các thế lực khác thì dù bản lĩnh có giỏi thế nào, thiên phú tốt ra sao cũng chẳng liên quan tới Lâm Hàn. Và anh cũng sẽ không nảy ra ý định này.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nếu có thể chiêu mộ Lam Tư Vũ về làm việc dưới trướng mình, chắc chắn đó sẽ là một sự giúp đỡ tuyệt vời cho anh.
Nhưng Lam Tư Vũ trời sinh tính tình quái gở, Lâm Hàn đoán cô ta cũng không dễ mua chuộc như vậy, chỉ có thể từ từ mà làm.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà lần này, dẫn Lam Tư Vũ tới thành phố Thiên Kinh cũng là một cơ hội tốt để hỗ trợ hành động hay giúp anh mua chuộc được cô ta.
Cũng vì vậy mà Lâm Hàn mới khăng khăng phải dẫn Lam Tư Vũ theo.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lâm Hàn rảnh rỗi bèn nhắm mắt nghỉ ngơi.
bg-ssp-{height:px}
Mặc dù khoảnh cách giữa Phụng Thiên tới Thiên Kinh không xa bằng Đông Hải tới Phụng Thiên, vì dù gì thành phố Thiên Kinh và Phụng Thiên đều ở phía bắc, nhưng chúng cũng không gần.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Theo kinh nghiệm lần trước thì tầm tối mới đến nơi, Lâm Hàn thoải mái nghỉ ngơi, vì dù sao cũng không còn việc gì khác.
Đoàn xe nườm nượp giữ khoảng cách trên đường cao tốc, phóng nhanh về hướng thành phố Thiên Kinh.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chẳng mấy chốc, các thế lực ở thành phố Thiên Kinh đã hóng được động tĩnh của Lâm Hàn bên này.
Dù sao thì hội nghị quý tộc mỗi năm một lần của thành phố Thiên Kinh cũng sắp diễn ra, lúc này là thời điểm tương đối nhạy cảm, các thế lực đang ngó l l, quan sát từng hành động của những thế lực còn lại.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hơn cả là hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh năm nay khá đặc biệt, trước đó ba quý tộc lớn vừa trải qua trận chiến khủng nên đều tổn hại ở các mức độ khác nhau, lực lượng nhà nào cũng giảm xuống.
Hiển nhiên đây là một cơ hội với đông đảo các thế lực còn lại.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dù là nhà họ Khổng hay vô số thế lực khác ngoài giới quý tộc, tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào ba quý tộc lớn Khương, Chu và Tiêu.
Vì thực lực của ba gia tộc này đều thụt lùi, đồng nghĩa với việc lợi ích của họ sẽ bị chia bớt đi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tuy rằng hơn phân nửa lợi ích có thể sẽ bị nhà họ Khổng lông cánh nguyên vẹn cuỗm mất, nhưng vẫn sẽ có không ít món hời bị các gia tộc còn lại chia chác.
Rất nhiều thế lực trong thành phố đang theo dõi hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh rất sát sao, dù sao thì với hầu hết các thế lực trong thành phố, hội nghị quý tộc đặc biệt lần này là một cơ hội cực kỳ hiếm có.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dù là các thế lực lớn hay nhỏ thì đều muốn mạnh lên, muốn chiếm được càng nhiều lợi ích. Vì vậy, hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh lần này chính là cơ hội cho tất cả bọn họ.
Nếu nắm chắc cơ hội lần này, những thế lực đó có thể vừa phát triển vừa mở rộng nhanh chóng, đương nhiên họ không muốn bỏ lỡ.
Trong bối cảnh đó, tình huống của nhà họ Tiêu chắc chắn là tâm điểm chú ý của vô số thế lực ở thành phố Thiên Kinh.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhà họ Khương và nhà họ Chu thì khỏi phải nói, trước đó chiến một trận với nhà họ Tiêu nên bây giờ cũng dòm nhà họ Tiêu đăm đăm, quan sát thực lực của nhà họ Tiêu.
Dù sao, nếu thực lực của nhà họ Tiêu quá mạnh, giành được nhiều lợi ích thì sẽ trở nên rất bất lợi cho họ.
Tuy đã hòa giải ở hội nghị quý tộc lần trước, bọn họ cũng đã nhận lỗi nhưng đó chỉ là bề ngoài. Trên thực tế, họ vẫn là kẻ địch của nhau, chỉ là không muốn hai bên cùng thiệt thôi.
Nếu cho nhà họ Tiêu cơ hội khôi phục hoặc thậm chí phát triển thực lực, chắc chắn đây sẽ là mối đe dọa với hai nhà Chu Khương.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Còn nhà họ Khổng cũng theo dõi nhà họ Tiêu rất kỹ, họ nắm rõ tình hình của hai quý tộc lớn còn lại, không có gì đáng ngại, chỉ cần đừng ép hai nhà đó dữ quá là được, nhà họ Chu và Khương sẽ không dám làm gì.
Nhưng nhà họ Tiêu thì khác, họ là người chiến thắng trong trận chiến giữa ba quý tộc lớn lúc trước. Hơn nữa, còn có một đồng minh hùng mạnh chưa rõ tên tuổi, chính là ẩn số của hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh lần này.
Nếu nhà họ Khổng muốn nắm bắt cơ hội này, mượn hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh để xác định cái ghế đứng đầu giới quý tộc của mình, chắc chắn họ phải vượt qua rào cản là nhà họ Tiêu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà vô số thế lực còn lại cũng đang nhìn chằm chằm vào nhà họ Tiêu, muốn xem tình hình nhà họ Tiêu ra sao. Ai cũng mong bọn họ không bỏ ra nổi chút thực lực nào, thế thì họ mới có cơ hội bám đuôi nhà họ Khổng húp ké miếng canh.
Hiển nhiên, tiêu điểm chú ý của đông đảo thế lực thành phố Thiên Kinh đang theo dõi nhà họ Tiêu chính là đồng minh của họ, Lâm Hàn. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАРР.cом
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lâm Hàn rất xa lạ với họ, bọn họ chưa từng nghe đến tên anh bao giờ, nhưng trong cuộc chiến giữa ba quý tộc lớn dạo trước, việc Lâm Hàn lật ngược tình thế đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng họ. Rõ ràng họ chưa nghe tên Lâm Hàn, nhưng chắc chắn không phải một nhân vật nhỏ. Đây là người mà họ không thể khinh thường, nhất định phải chú ý, nếu không dễ mà lỗ to.
Mà lúc này, Lâm Hàn vừa dẫn đoàn xe xuất phát từ Bắc Đông lên phía bắc chưa được bao lâu, tin tức đã truyền đến tại ông chủ của các thế lực ở thành phố Thiên Kinh, họ đều nhanh chóng biết được hành động lần này của anh.