Editor: Tiểu Anhh
Cái giọng điệu không cho phép xía vào này, Đường Cường không chỉ một lần nghe thấy từ miệng Mạc Trăn.
Chỉ là lần này, lại cứ có cảm giác không giống. Cậu ta giống như đang... ghen?
Tâm trạng Đường Cường có chút vi diệu, giữa ăn giấm chua của mèo và ăn giấm chua của mình do dự hai giây, Đường Cường quả quyết lựa chọn người sau.
Sau đó cả người anh ta nổi đầy da gà như măng mọc sau mưa.
Tuy anh ta cũng cảm thấy mình rất cuốn hút, nhưng, nhưng mà... anh ta không thích đàn ông! Chẳng qua nếu giống như lời Mạc Trăn, dường như cũng không tệ lắm?
#JQ luôn nảy sinh giữa hiểu lầm#
Đường Cường nhìn Mạc Trăn, vẻ mặt thiên biến vạn hóa, “Mạc Trăn, cậu thật sự đã suy nghĩ kỹ chưa?”
“Cái gì?” Hai tay Mạc Trăn nhấc chân trước của A Diêu, đứng bên người Đường Cường, vẻ mặt không hiểu ra sao nhìn anh ta.
A Diêu bị treo giữa không trung, tư thế này đối với mèo mà nói chẳng hề thoải mái tẹo nào, nhưng A Diêu lại hài lòng ngáp một cái.
“Mạc Trăn, có thể bình thường do cậu gần như ở chung một chỗ với tôi, nên mới sinh ra loại ảo giác này, nhưng cậu phải tin, đây không phải là tình cảm chân chính.”
...
Mạc Trăn nhìn anh ta chăm chú một lúc, thành tâm thành ý đề nghị: “Đường Cường, tôi cảm thấy anh nên đi nói chuyện yêu đương.”
Đường Cường: “...”
Đây là ý gì, chẳng lẽ đang ám chỉ anh ta ở chung một chỗ với anh hả?
Đường Cường khổ não nhíu nhíu mày, “Mạc...”
“Đường Cường, dù cho tôi thích đàn ông hay phụ nữ, cũng sẽ không nhìn trúng anh, vì vậy anh ngàn vạn lần không nên có suy nghĩ không an phận với tôi.”
Đường Cường: “...”
# Má tôi không bao giờ tin vào tình yêu nữa QAQ #
“Đồ ăn của tôi đều trả lại cho tôi.” Đường Cường chìa tay phải giữa không trung, cố chấp hướng về phía Mạc Trăn.
“Làm gì?” Đồ đã bỏ vào tủ lạnh, Mạc Trăn tuyệt đối sẽ không ói ra.
“Phí chia tay.”
Mạc Trăn: “...”
Cuối cùng Đường Cường được chia một củ cải trắng, hai cây hành nhỏ, bưng trái tim vỡ vụn rời khỏi cái nơi thương tâm này.
A Diêu gặm xong chân gà, thỏa mãn đánh một tiếng ợ. Mèo rất yêu sạch sẽ, dù chủ nhân không giúp nó thu dọn, nó cũng sẽ tự dọn mình sạch sẽ sáng bóng. Nhưng Mạc Trăn vẫn cầm một cái khăn ướt lau A Diêu một lần, mới phóng thích cho cô.
A Diêu được lau sạch sẽ, vui sướng chạy lên tầng. Mạc Trăn nhìn cô một cái, rửa bát trong bồn xong mới lên tầng hai.
Sau khi vào phòng ngủ, A Diêu đang bày một tư thế cực kỳ nhộn nhạo nằm sấp trên giường chờ anh, “Meo~ eo~ “
Mạc Trăn: “...”
Anh nhìn mèo đen nhỏ yểu điệu thướt tha, khóe miệng không nhịn được giật mấy cái.
“Ai cho phép cô lên?”
“Meo ~~~ “
“Giả bộ đáng yêu cũng vô dụng, tôi không muốn ngủ chung với mèo.”
“Meo eo eo QAQ”
“... Giả bộ đáng thương cũng vô dụng, xuống.”
“Meo.” A Diêu lầm bầm một tiếng, tự nhiên cuộn thành một cục trên giường, nhắm mắt lại giả chết.
Mạc Trăn: “...”
Sau khi biến thành mèo, chỉ số vô sỉ của cô thẳng tắp bay lên.
Nhìn cái cục đen thui trên gối, từ đầu đến cuối Mạc Trăn không tàn nhẫn xuống tay ném nó ra.
Đi tới trước máy tính ngồi xuống, Mạc Trăn khởi động máy sau đó click mở icon chim cánh cụt nhỏ trên desktop.
Bạn tốt trong QQ của Mạc Trăn rất ít, nếu không phải bởi vì Đô Đô chỉ có QQ, anh đã loại bỏ cái phần mềm này ra khỏi máy tính từ lâu rồi.
Nhưng gần đây tần suất sử dụng chim cánh cụt nhỏ lại cao vô cùng, đây hoàn toàn là nhờ phúc của Thần Côn.
“Sư phụ, sau khi quỷ nhập vào người phải làm thế nào để đi ra?”
“... Cái vấn đề này của con giống như đang hỏi quỷ hút máu phải làm gì đầu tiên ý.”
Lần này Thần Côn trả lời rất nhanh, nhanh đến nỗi Mạc Trăn tưởng mình gửi nhầm người.
Xác nhận khung thoại biểu thị đúng tên Thần Côn, Mạc Trăn mới tiếp tục nói: “Người chỉ cần trả lời vấn đề của con là được rồi.”
“Quỷ nhà con nhập vào người khác không ra được? Ha ha há há há ngu thế【 cười ha hả 】”
Mạc Trăn: “...”
Được rồi, anh cũng cảm thấy rất ngu, nhưng cũng không cần cười thành dạng này chứ?
“Sư phụ người bị trộm tài khoản?”
“Không phải, chỉ là lâu rồi không gặp chuyện thú vị như thế.”
“...”
“Bây giờ ta đã tin cô ta không có ác ý với con, bởi vì chỉ số thông minh của cô ta không đủ.”
“...”
“Cô ta nhập vào người nào?”
“Một con mèo hoang.”
“...”
Lần này Thần Côn im lặng thật lâu, mới gõ ra một hàng chữ, “Rất có sáng tạo.”
Mạc Trăn: “...”
Sau khi Thần Côn khen A Diêu sáng tạo xong, lặng lẽ offline.
Mạc Trăn: “...”
Cho nên nói rốt cuộc hắn lên để làm gì?!
Tắt máy tính, Mạc Trăn quay đầu nhìn một cái, A Diêu vẫn cuộn tròn ở chỗ cũ không di chuyển, nhìn dáng vẻ có lẽ đã ngủ rồi.
Dường như sợ đánh thức cô, Mạc Trăn vô ý thức bước nhẹ, tắt đèn trên đỉnh đầu. Tóc vừa đặt lên gối đã có một nhúm lông mềm mềm sáp tới, cọ trên cổ có chút ngứa.
Mạc Trăn mở mắt ra, rũ mắt nhìn ngực mình. A Diêu phất cái đuôi nhỏ trước ngực anh, còn không ngừng rướn đầu lên lại gần.
Con nhóc này căn bản đã ngủ đâu, cho dù biến thành mèo, diễn xuất vẫn tốt như cũ.
Mạc Trăn híp híp mắt, theo bản năng rụt cổ một cái. A Diêu bất mãn meo một tiếng, như đã lấy hết sức lực bú sữa mẹ, rướn cổ lên hôn khóe miệng Mạc Trăn một cái.
Mạc Trăn: “...”
Sau khi A Diêu được như ý, tâm trạng cực tốt, lại phất cái đuôi từ ngực anh xuống.
Có lẽ bởi vì hình dạng A Diêu là mèo, cho nên dù bị cô cường hôn, Mạc Trăn cũng không có kích động quá lớn. Liếc mèo con mặt đầy thỏa mãn cuộn mình bên cạnh một cái, Mạc Trăn duỗi ngón trỏ chọc chọc đầu mèo của cô, “Ngủ ra xa một chút.”
“Meo.” A Diêu nhắm mắt hừ hừ một tiếng, rõ ràng không có ý định muốn xê dịch.
“Tôi sợ lúc xoay người sẽ đè lên cô.” Mạc Trăn lại chọc chọc đầu mèo của nó, lông tơ mềm mại trên đầu chọc lên rất dễ nghiện.
A Diêu cuối cùng mở lòng từ bi hé một con mắt, nhìn Mạc Trăn một chút, sau đó dịch ra ngoài mấy centimet.
Mạc Trăn: “...”
Bỏ đi, có còn hơn không. Dù sao đến lúc đó bị đè lên cũng không phải anh.
Một giấc này A Diêu ngủ vô cùng thỏa mãn, tựa như cắm lên một đôi cánh nhẹ bẫng. Mạc Trăn dĩ nhiên không đè lên nó, trên thực tế tướng ngủ của anh vẫn luôn rất tốt.
Đường Cường tuy nói chia tay với Mạc Trăn, nhưng sáng sớm ngày thứ hai vẫn đúng giờ gọi tới. Tới khi Mạc Trăn rửa mặt xong, A Diêu vẫn còn đang gắng sức mở mắt ra. Mạc Trăn mặc quần áo tử tế, đi qua sờ sờ đầu nó, “Hôm nay cô ở nhà.”
Lúc trước bởi chuyện của ông chú râu, A Diêu bị cấm túc ở nhà một khoảng thời gian. Bây giờ dù cho ông chú râu đã từ bỏ tới trường quay bắt quỷ, nhưng A Diêu lại biến thành một con mèo.
Kết luận là, trước khi cô tìm được phương pháp ra khỏi người con mèo, cô vẫn phải ở nhà.
A Diêu đối với quyết định này rất không tán đồng, nhưng bất luận cô khóc lóc lăn lộn giả bộ đáng yêu thế nào, cũng không thay đổi được quyết định của Mạc Trăn, vì thế cô lại đèn đã cạn dầu nằm trên đất giả chết.
Mạc Trăn vẫn như trước mỗi ngày đi sớm về trễ, trong khoảng thời gian anh không ở nhà, bình thường A Diêu đều nằm bò trước máy tính, đối mặt với màn hình lạnh lẽo, hết sức chuyên chú lên mạng nói xấu Mạc Trăn.
Địa điểm được chọn vẫn là diễn đàn Hải Giác, A Diêu leo lên ID【 Sadako 】đã lâu không vào, lòng đầy căm phẫn thả bình luận vào mỗi một bài viết có liên quan đến Mạc Trăn.
“Trăn Tử cuối cùng cũng ra đĩa nhạc lớn vào cuối năm, đợi đã lâu!! φ(≧w≦*) “
“╰(*°▽°*)╯ Nghe nói chủ đề ca khúc còn là tự mình Trăn Tử điền từ viết khúc, rất mong chờ!”
“Cả đời sùng bái Trăn Tử không thể giải thích!!”
“Nam thần các người một chút lòng thương cũng không có, anh ta ngược đãi động vật nhỏ các người biết không!!”
...
“Tui trà trộn vào trường quay《 Thượng Đế Cấm Khu 3 》!! Cao Sâm đẹp trai làm toi thanh máu của tui á á á!! Chờ tui thở chậm lại sẽ tới repo!!”
“Đặt gạch!!!”
“Chủ thớt thở chậm lại có phải hơi dài nhỉ ←_← “
“Chủ thớt không phải lừa gạt comment chớ?”
“Nam thần các người một chút lòng thương cũng không có, anh ta ngược đãi động vật nhỏ các người biết không!!”
...
“Mỗi ngày bấm thẻ, Trăn Tử thật là đẹp giai. Ho ho.”
“【 Hình ảnh 】← Mỗi ngày đều phải hung hăng liếm ba lần mới có thể ngủ yên.”
“Tui là người mới, ngày thứ nhất tới bấm thẻ, xin chỉ giáo nhiều hơn. (*/w*) “
“Nam thần các người một chút lòng thương cũng không có, anh ta ngược đãi động vật nhỏ các người biết không!!”
...
Cuối cùng, dưới sự siêng năng nói xấu không biết mệt và nhất thành bất biến (đã hình thành thì không thay đổi) của A Diêu, các fan Trăn trong diễn đàn nổi giận.
【 Sadako kia vào đây!! Ta đảm bảo không đánh chết nhà ngươi!!! 】
A Diêu vẫn đang cẩn thận lục xem các topic, xem có bài nào bị mình bỏ sót hay không, rồi không cẩn thận soát ra một cái như vầy.
Chớp chớp mắt, móng mèo A Diêu nhấn lên bàn phím một cái, click vào một bài này. Chủ nhà chỉ viết một câu ——
Thím tưởng thím thiết lập tự động trả lời trong diễn đàn là tôi sợ thím à!!!!!!
A Diêu: “...”
Cô đâu có tự động trả lời! Rõ ràng mỗi một cái đều là cô cực cực khổ khổ sao chép rồi dán ra được không!!
“2333333 chủ thớt hoa cải dầu ~~~ “
“Lót dép chờ topic hot!”
“Sadako, xin chỉ giáo cách thiết lập tự động trả lời trong diễn đàn.”
“Móa nó Sadako lại xuất hiện? Tui còn tưởng thím ở ẩn rồi chứ!”
“Trăn Tử từ trước đến nay chưa từng nuôi thú cưng được không? Chỗ nào ngược đãi? Người da đen cũng xin mang chỉ số thông minh.”
“Ngắm lầu trên, dự đoán lát nữa lại nhô lên một chủ thớt có hình có bằng chứng. Còn nhớ Pudding hoa quả bên hồ Đại Minh* chứ?”
A Diêu nhìn những bình luận trả lời càng xem càng tức giận, cô meo một tiếng, nổi giận đùng đùng nhìn màn hình. Có tin tôi chụp một tấm ảnh của mình đăng lên cho các người nhìn không!
Nghĩ như vậy, cô kích động chọc mấy cái lên bàn phím ——
“Nam thần các người một chút lòng thương cũng không có, anh ta ngược đãi động vật nhỏ các người biết không!!”
“...”
“...”
“...”
Mười mấy bình luận kế tiếp, không hẹn mà cùng lựa chọn im lặng.
“IP Sadako đã khóa.”
“Mod lớn!! Chụp ảnh chung làm lưu niệm!”
“Chụp chung ~ cười lên nào ~ “
“Ha ha ha ha mod lớn tuyệt đối là fan não tàn của Trăn Tử. Không phục tui khóa IP!”
A Diêu: “...”
Cô ôm hi vọng thử một lần chọc mấy cái xuống máy tính, phát hiện khung trả lời phía dưới cùng quả nhiên không thấy.
...
Mẹ kiếp đây là diễn đàn rách nát gì thế! Mỗi thế mà cũng bị cấm ngôn còn có nguyên tắc hay không! Có biết một con mèo như cô dạo diễn đàn không dễ dàng không? Vậy mà còn khóa IP của cô! Sao có thể cứ việc chơi đùa!
A Diêu phẫn nộ thoát khỏi diễn đàn, đóng máy tính, nhảy lên ghế sofa giả chết.
Lúc Mạc Trăn từ trường quay trở về, A Diêu đã nằm trên ghế sofa ngủ rồi. Đi tới trước ghế sofa, Mạc Trăn cúi đầu nhìn mèo con đang ngủ say, khóe miệng không kìm được giương lên.
Tên nhóc này khi ngủ cũng thật đáng yêu.
Móc di động từ túi ra, Mạc Trăn chọn một góc độ, hướng về phía A Diêu chụp một tấm hình, đăng lên Weibo.
_______________________________________
*Có truyền thông đưa tin ngôi sao Thích Tiểu Long với ngôi sao Hà Khiết dắt tay nhau đi dạo phố. Trong lòng nhiều người, ngôi sao nhỏ tuổi Thích Tiểu Long vĩnh viễn là hình ảnh trẻ con, sau khi nhiều lần hợp tác với ngôi sao nhỏ tuổi khác là Hác Thiệu Văn, thì hình ảnh một nghiêm một hài lại càng đi sâu vào lòng người. Hôm nay Thích Tiểu Long đã đến tuổi yêu đương, cư dân mạng rối rít xúc động thanh xuân đã qua, câu “Thích Tiểu Long, cậu còn nhớ Hác Thiệu Văn năm đó bên hồ Đại Minh không” đã trở thành câu nói hot nhất trên Weibo. Nguyên văn là như vầy: “Hà Khiết và Thích Tiểu Long ở chung một chỗ! Ở chung một chỗ! Thích Tiểu Long cậu ta không ở chung một chỗ với Hác Thiệu Văn! Ai nói thanh mai trúc mã chính là cả đời? Tôi cũng không tin vào tình yêu nữa! Thích Tiểu Long, cậu còn nhớ Hác Thiệu Văn năm đó bên hồ Đại Minh không?“.
Cái giọng điệu không cho phép xía vào này, Đường Cường không chỉ một lần nghe thấy từ miệng Mạc Trăn.
Chỉ là lần này, lại cứ có cảm giác không giống. Cậu ta giống như đang... ghen?
Tâm trạng Đường Cường có chút vi diệu, giữa ăn giấm chua của mèo và ăn giấm chua của mình do dự hai giây, Đường Cường quả quyết lựa chọn người sau.
Sau đó cả người anh ta nổi đầy da gà như măng mọc sau mưa.
Tuy anh ta cũng cảm thấy mình rất cuốn hút, nhưng, nhưng mà... anh ta không thích đàn ông! Chẳng qua nếu giống như lời Mạc Trăn, dường như cũng không tệ lắm?
#JQ luôn nảy sinh giữa hiểu lầm#
Đường Cường nhìn Mạc Trăn, vẻ mặt thiên biến vạn hóa, “Mạc Trăn, cậu thật sự đã suy nghĩ kỹ chưa?”
“Cái gì?” Hai tay Mạc Trăn nhấc chân trước của A Diêu, đứng bên người Đường Cường, vẻ mặt không hiểu ra sao nhìn anh ta.
A Diêu bị treo giữa không trung, tư thế này đối với mèo mà nói chẳng hề thoải mái tẹo nào, nhưng A Diêu lại hài lòng ngáp một cái.
“Mạc Trăn, có thể bình thường do cậu gần như ở chung một chỗ với tôi, nên mới sinh ra loại ảo giác này, nhưng cậu phải tin, đây không phải là tình cảm chân chính.”
...
Mạc Trăn nhìn anh ta chăm chú một lúc, thành tâm thành ý đề nghị: “Đường Cường, tôi cảm thấy anh nên đi nói chuyện yêu đương.”
Đường Cường: “...”
Đây là ý gì, chẳng lẽ đang ám chỉ anh ta ở chung một chỗ với anh hả?
Đường Cường khổ não nhíu nhíu mày, “Mạc...”
“Đường Cường, dù cho tôi thích đàn ông hay phụ nữ, cũng sẽ không nhìn trúng anh, vì vậy anh ngàn vạn lần không nên có suy nghĩ không an phận với tôi.”
Đường Cường: “...”
# Má tôi không bao giờ tin vào tình yêu nữa QAQ #
“Đồ ăn của tôi đều trả lại cho tôi.” Đường Cường chìa tay phải giữa không trung, cố chấp hướng về phía Mạc Trăn.
“Làm gì?” Đồ đã bỏ vào tủ lạnh, Mạc Trăn tuyệt đối sẽ không ói ra.
“Phí chia tay.”
Mạc Trăn: “...”
Cuối cùng Đường Cường được chia một củ cải trắng, hai cây hành nhỏ, bưng trái tim vỡ vụn rời khỏi cái nơi thương tâm này.
A Diêu gặm xong chân gà, thỏa mãn đánh một tiếng ợ. Mèo rất yêu sạch sẽ, dù chủ nhân không giúp nó thu dọn, nó cũng sẽ tự dọn mình sạch sẽ sáng bóng. Nhưng Mạc Trăn vẫn cầm một cái khăn ướt lau A Diêu một lần, mới phóng thích cho cô.
A Diêu được lau sạch sẽ, vui sướng chạy lên tầng. Mạc Trăn nhìn cô một cái, rửa bát trong bồn xong mới lên tầng hai.
Sau khi vào phòng ngủ, A Diêu đang bày một tư thế cực kỳ nhộn nhạo nằm sấp trên giường chờ anh, “Meo~ eo~ “
Mạc Trăn: “...”
Anh nhìn mèo đen nhỏ yểu điệu thướt tha, khóe miệng không nhịn được giật mấy cái.
“Ai cho phép cô lên?”
“Meo ~~~ “
“Giả bộ đáng yêu cũng vô dụng, tôi không muốn ngủ chung với mèo.”
“Meo eo eo QAQ”
“... Giả bộ đáng thương cũng vô dụng, xuống.”
“Meo.” A Diêu lầm bầm một tiếng, tự nhiên cuộn thành một cục trên giường, nhắm mắt lại giả chết.
Mạc Trăn: “...”
Sau khi biến thành mèo, chỉ số vô sỉ của cô thẳng tắp bay lên.
Nhìn cái cục đen thui trên gối, từ đầu đến cuối Mạc Trăn không tàn nhẫn xuống tay ném nó ra.
Đi tới trước máy tính ngồi xuống, Mạc Trăn khởi động máy sau đó click mở icon chim cánh cụt nhỏ trên desktop.
Bạn tốt trong QQ của Mạc Trăn rất ít, nếu không phải bởi vì Đô Đô chỉ có QQ, anh đã loại bỏ cái phần mềm này ra khỏi máy tính từ lâu rồi.
Nhưng gần đây tần suất sử dụng chim cánh cụt nhỏ lại cao vô cùng, đây hoàn toàn là nhờ phúc của Thần Côn.
“Sư phụ, sau khi quỷ nhập vào người phải làm thế nào để đi ra?”
“... Cái vấn đề này của con giống như đang hỏi quỷ hút máu phải làm gì đầu tiên ý.”
Lần này Thần Côn trả lời rất nhanh, nhanh đến nỗi Mạc Trăn tưởng mình gửi nhầm người.
Xác nhận khung thoại biểu thị đúng tên Thần Côn, Mạc Trăn mới tiếp tục nói: “Người chỉ cần trả lời vấn đề của con là được rồi.”
“Quỷ nhà con nhập vào người khác không ra được? Ha ha há há há ngu thế【 cười ha hả 】”
Mạc Trăn: “...”
Được rồi, anh cũng cảm thấy rất ngu, nhưng cũng không cần cười thành dạng này chứ?
“Sư phụ người bị trộm tài khoản?”
“Không phải, chỉ là lâu rồi không gặp chuyện thú vị như thế.”
“...”
“Bây giờ ta đã tin cô ta không có ác ý với con, bởi vì chỉ số thông minh của cô ta không đủ.”
“...”
“Cô ta nhập vào người nào?”
“Một con mèo hoang.”
“...”
Lần này Thần Côn im lặng thật lâu, mới gõ ra một hàng chữ, “Rất có sáng tạo.”
Mạc Trăn: “...”
Sau khi Thần Côn khen A Diêu sáng tạo xong, lặng lẽ offline.
Mạc Trăn: “...”
Cho nên nói rốt cuộc hắn lên để làm gì?!
Tắt máy tính, Mạc Trăn quay đầu nhìn một cái, A Diêu vẫn cuộn tròn ở chỗ cũ không di chuyển, nhìn dáng vẻ có lẽ đã ngủ rồi.
Dường như sợ đánh thức cô, Mạc Trăn vô ý thức bước nhẹ, tắt đèn trên đỉnh đầu. Tóc vừa đặt lên gối đã có một nhúm lông mềm mềm sáp tới, cọ trên cổ có chút ngứa.
Mạc Trăn mở mắt ra, rũ mắt nhìn ngực mình. A Diêu phất cái đuôi nhỏ trước ngực anh, còn không ngừng rướn đầu lên lại gần.
Con nhóc này căn bản đã ngủ đâu, cho dù biến thành mèo, diễn xuất vẫn tốt như cũ.
Mạc Trăn híp híp mắt, theo bản năng rụt cổ một cái. A Diêu bất mãn meo một tiếng, như đã lấy hết sức lực bú sữa mẹ, rướn cổ lên hôn khóe miệng Mạc Trăn một cái.
Mạc Trăn: “...”
Sau khi A Diêu được như ý, tâm trạng cực tốt, lại phất cái đuôi từ ngực anh xuống.
Có lẽ bởi vì hình dạng A Diêu là mèo, cho nên dù bị cô cường hôn, Mạc Trăn cũng không có kích động quá lớn. Liếc mèo con mặt đầy thỏa mãn cuộn mình bên cạnh một cái, Mạc Trăn duỗi ngón trỏ chọc chọc đầu mèo của cô, “Ngủ ra xa một chút.”
“Meo.” A Diêu nhắm mắt hừ hừ một tiếng, rõ ràng không có ý định muốn xê dịch.
“Tôi sợ lúc xoay người sẽ đè lên cô.” Mạc Trăn lại chọc chọc đầu mèo của nó, lông tơ mềm mại trên đầu chọc lên rất dễ nghiện.
A Diêu cuối cùng mở lòng từ bi hé một con mắt, nhìn Mạc Trăn một chút, sau đó dịch ra ngoài mấy centimet.
Mạc Trăn: “...”
Bỏ đi, có còn hơn không. Dù sao đến lúc đó bị đè lên cũng không phải anh.
Một giấc này A Diêu ngủ vô cùng thỏa mãn, tựa như cắm lên một đôi cánh nhẹ bẫng. Mạc Trăn dĩ nhiên không đè lên nó, trên thực tế tướng ngủ của anh vẫn luôn rất tốt.
Đường Cường tuy nói chia tay với Mạc Trăn, nhưng sáng sớm ngày thứ hai vẫn đúng giờ gọi tới. Tới khi Mạc Trăn rửa mặt xong, A Diêu vẫn còn đang gắng sức mở mắt ra. Mạc Trăn mặc quần áo tử tế, đi qua sờ sờ đầu nó, “Hôm nay cô ở nhà.”
Lúc trước bởi chuyện của ông chú râu, A Diêu bị cấm túc ở nhà một khoảng thời gian. Bây giờ dù cho ông chú râu đã từ bỏ tới trường quay bắt quỷ, nhưng A Diêu lại biến thành một con mèo.
Kết luận là, trước khi cô tìm được phương pháp ra khỏi người con mèo, cô vẫn phải ở nhà.
A Diêu đối với quyết định này rất không tán đồng, nhưng bất luận cô khóc lóc lăn lộn giả bộ đáng yêu thế nào, cũng không thay đổi được quyết định của Mạc Trăn, vì thế cô lại đèn đã cạn dầu nằm trên đất giả chết.
Mạc Trăn vẫn như trước mỗi ngày đi sớm về trễ, trong khoảng thời gian anh không ở nhà, bình thường A Diêu đều nằm bò trước máy tính, đối mặt với màn hình lạnh lẽo, hết sức chuyên chú lên mạng nói xấu Mạc Trăn.
Địa điểm được chọn vẫn là diễn đàn Hải Giác, A Diêu leo lên ID【 Sadako 】đã lâu không vào, lòng đầy căm phẫn thả bình luận vào mỗi một bài viết có liên quan đến Mạc Trăn.
“Trăn Tử cuối cùng cũng ra đĩa nhạc lớn vào cuối năm, đợi đã lâu!! φ(≧w≦*) “
“╰(*°▽°*)╯ Nghe nói chủ đề ca khúc còn là tự mình Trăn Tử điền từ viết khúc, rất mong chờ!”
“Cả đời sùng bái Trăn Tử không thể giải thích!!”
“Nam thần các người một chút lòng thương cũng không có, anh ta ngược đãi động vật nhỏ các người biết không!!”
...
“Tui trà trộn vào trường quay《 Thượng Đế Cấm Khu 3 》!! Cao Sâm đẹp trai làm toi thanh máu của tui á á á!! Chờ tui thở chậm lại sẽ tới repo!!”
“Đặt gạch!!!”
“Chủ thớt thở chậm lại có phải hơi dài nhỉ ←_← “
“Chủ thớt không phải lừa gạt comment chớ?”
“Nam thần các người một chút lòng thương cũng không có, anh ta ngược đãi động vật nhỏ các người biết không!!”
...
“Mỗi ngày bấm thẻ, Trăn Tử thật là đẹp giai. Ho ho.”
“【 Hình ảnh 】← Mỗi ngày đều phải hung hăng liếm ba lần mới có thể ngủ yên.”
“Tui là người mới, ngày thứ nhất tới bấm thẻ, xin chỉ giáo nhiều hơn. (*/w*) “
“Nam thần các người một chút lòng thương cũng không có, anh ta ngược đãi động vật nhỏ các người biết không!!”
...
Cuối cùng, dưới sự siêng năng nói xấu không biết mệt và nhất thành bất biến (đã hình thành thì không thay đổi) của A Diêu, các fan Trăn trong diễn đàn nổi giận.
【 Sadako kia vào đây!! Ta đảm bảo không đánh chết nhà ngươi!!! 】
A Diêu vẫn đang cẩn thận lục xem các topic, xem có bài nào bị mình bỏ sót hay không, rồi không cẩn thận soát ra một cái như vầy.
Chớp chớp mắt, móng mèo A Diêu nhấn lên bàn phím một cái, click vào một bài này. Chủ nhà chỉ viết một câu ——
Thím tưởng thím thiết lập tự động trả lời trong diễn đàn là tôi sợ thím à!!!!!!
A Diêu: “...”
Cô đâu có tự động trả lời! Rõ ràng mỗi một cái đều là cô cực cực khổ khổ sao chép rồi dán ra được không!!
“2333333 chủ thớt hoa cải dầu ~~~ “
“Lót dép chờ topic hot!”
“Sadako, xin chỉ giáo cách thiết lập tự động trả lời trong diễn đàn.”
“Móa nó Sadako lại xuất hiện? Tui còn tưởng thím ở ẩn rồi chứ!”
“Trăn Tử từ trước đến nay chưa từng nuôi thú cưng được không? Chỗ nào ngược đãi? Người da đen cũng xin mang chỉ số thông minh.”
“Ngắm lầu trên, dự đoán lát nữa lại nhô lên một chủ thớt có hình có bằng chứng. Còn nhớ Pudding hoa quả bên hồ Đại Minh* chứ?”
A Diêu nhìn những bình luận trả lời càng xem càng tức giận, cô meo một tiếng, nổi giận đùng đùng nhìn màn hình. Có tin tôi chụp một tấm ảnh của mình đăng lên cho các người nhìn không!
Nghĩ như vậy, cô kích động chọc mấy cái lên bàn phím ——
“Nam thần các người một chút lòng thương cũng không có, anh ta ngược đãi động vật nhỏ các người biết không!!”
“...”
“...”
“...”
Mười mấy bình luận kế tiếp, không hẹn mà cùng lựa chọn im lặng.
“IP Sadako đã khóa.”
“Mod lớn!! Chụp ảnh chung làm lưu niệm!”
“Chụp chung ~ cười lên nào ~ “
“Ha ha ha ha mod lớn tuyệt đối là fan não tàn của Trăn Tử. Không phục tui khóa IP!”
A Diêu: “...”
Cô ôm hi vọng thử một lần chọc mấy cái xuống máy tính, phát hiện khung trả lời phía dưới cùng quả nhiên không thấy.
...
Mẹ kiếp đây là diễn đàn rách nát gì thế! Mỗi thế mà cũng bị cấm ngôn còn có nguyên tắc hay không! Có biết một con mèo như cô dạo diễn đàn không dễ dàng không? Vậy mà còn khóa IP của cô! Sao có thể cứ việc chơi đùa!
A Diêu phẫn nộ thoát khỏi diễn đàn, đóng máy tính, nhảy lên ghế sofa giả chết.
Lúc Mạc Trăn từ trường quay trở về, A Diêu đã nằm trên ghế sofa ngủ rồi. Đi tới trước ghế sofa, Mạc Trăn cúi đầu nhìn mèo con đang ngủ say, khóe miệng không kìm được giương lên.
Tên nhóc này khi ngủ cũng thật đáng yêu.
Móc di động từ túi ra, Mạc Trăn chọn một góc độ, hướng về phía A Diêu chụp một tấm hình, đăng lên Weibo.
_______________________________________
*Có truyền thông đưa tin ngôi sao Thích Tiểu Long với ngôi sao Hà Khiết dắt tay nhau đi dạo phố. Trong lòng nhiều người, ngôi sao nhỏ tuổi Thích Tiểu Long vĩnh viễn là hình ảnh trẻ con, sau khi nhiều lần hợp tác với ngôi sao nhỏ tuổi khác là Hác Thiệu Văn, thì hình ảnh một nghiêm một hài lại càng đi sâu vào lòng người. Hôm nay Thích Tiểu Long đã đến tuổi yêu đương, cư dân mạng rối rít xúc động thanh xuân đã qua, câu “Thích Tiểu Long, cậu còn nhớ Hác Thiệu Văn năm đó bên hồ Đại Minh không” đã trở thành câu nói hot nhất trên Weibo. Nguyên văn là như vầy: “Hà Khiết và Thích Tiểu Long ở chung một chỗ! Ở chung một chỗ! Thích Tiểu Long cậu ta không ở chung một chỗ với Hác Thiệu Văn! Ai nói thanh mai trúc mã chính là cả đời? Tôi cũng không tin vào tình yêu nữa! Thích Tiểu Long, cậu còn nhớ Hác Thiệu Văn năm đó bên hồ Đại Minh không?“.