Lâm Thần Hi tiến gần tới chỗ cô,mỗi bước chân của anh càng làm cô thêm hồi hộp.
Còn đám nhân viên bên ngoài thi nhau bàn tán về chuyện của họ, âm lượng to tới nỗi anh và cô ở trong này cũng có thể nghe được.
" Mọi người xem họ yêu nhau tới nỗi xa nhau mấy ngày đã nhớ rồi "
Đúng là đáng sợ rõ ràng họ chia tay nhau anh phải lên năn nỉ cô,vậy mà khi mọi chuyện tới tai họ thì lại thành yêu thương nhau thấm thiết.
" Em trốn tôi bao nhiêu ngày rồi tới giờ định trốn tiếp phải không?"
Anh nằm tay cô lại để cô không thể nào chạy thoát. Ánh mắt vô cùng kiên định, bùng tỏa phong thái vương giả khiến người đối diện sợ hãi.
" Anh làm gì vậy hả? Anh tình làm loạn phải không? Tất cả mọi chuyện không phải do anh mà ra sao?"
Anh đúng là người ngang ngược, rõ ràng do anh có quan hệ bất chính với người phụ nữ khác mà giờ lại tới đây gây chuyện với cô.
" Sao lại tại anh? Nếu lúc đó em không đi du học thì đâu có chuyện như ngày hôm nay. Tôi thừa nhận trước khi em về tôi có quen với một số người nhưng không có làm chuyện có lỗi với em. Đồ của tôi vẫn còn đóng gói chưa có qua sử dụng nếu không em cứ kiểm chứng đi."
Mặt cô đỏ lên như quả cà. Không ngờ mặt anh có thể dày đến như vậy,làm gì có ai lại đứng trước mặt người khác mà đi nói những điều đó.
" Anh.... đồ biến thái! Có điên em mới đi kiểm mấy thứ bậy bạ đó "
Tự nhiên anh tựa đầu vào vai cô cọ tới cọ lui. Đường đường là đại thiếu gia nhà họ Lâm mà đi làm mấy chuyện này xem ra anh rất xem trọng Uyên Nhi.
" Làm lành với anh có được không? "
Uyên Nhi đẩy anh ra rồi ngồi xuống ghế nghiêm túc nói chuyện với anh.
" Ngày mai CEO của tập đoàn Tinh Nghệ tới thành phố này để tìm kiếm đối tác nhằm khai thác thị trường của nước ta "
Anh hoàn toàn không hiểu cô nói một cái gì cả, mặt ngơ ngác nhìn cô.
" Thì liên quan gì đến chuyện của hai chúng ta? Đừng có nói với anh là em thích tên đó rồi nên muốn đá anh đi phải không? "
Anh tức giận tay đập xuống bàn ( Rầm mmm)
Âm thanh lớn vô cùng làm cho đám nhân viên ở bên ngoài vô tình hiểu lầm hai người.
" Hai người đó làm kịch liệt quá chắc đỗ bể cái gì trong đó rồi!"
Haiz! Những người này có trí tưởng tượng thật là phong phú.
" Đồ điên ý em muốn nói là anh và thi đấu đi xem ai thắng ai thua.Nếu như anh thắng thì chúng ta làm lành còn nếu như em thắng thì từ nay về sau em và anh đừng có gặp lại "
Đây có lẽ là cách tốt nhất đối với hai người họ chứ không anh cứ tới đây là ảnh hưởng tới công việc của cô, lại ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh.
Còn đám nhân viên bên ngoài thi nhau bàn tán về chuyện của họ, âm lượng to tới nỗi anh và cô ở trong này cũng có thể nghe được.
" Mọi người xem họ yêu nhau tới nỗi xa nhau mấy ngày đã nhớ rồi "
Đúng là đáng sợ rõ ràng họ chia tay nhau anh phải lên năn nỉ cô,vậy mà khi mọi chuyện tới tai họ thì lại thành yêu thương nhau thấm thiết.
" Em trốn tôi bao nhiêu ngày rồi tới giờ định trốn tiếp phải không?"
Anh nằm tay cô lại để cô không thể nào chạy thoát. Ánh mắt vô cùng kiên định, bùng tỏa phong thái vương giả khiến người đối diện sợ hãi.
" Anh làm gì vậy hả? Anh tình làm loạn phải không? Tất cả mọi chuyện không phải do anh mà ra sao?"
Anh đúng là người ngang ngược, rõ ràng do anh có quan hệ bất chính với người phụ nữ khác mà giờ lại tới đây gây chuyện với cô.
" Sao lại tại anh? Nếu lúc đó em không đi du học thì đâu có chuyện như ngày hôm nay. Tôi thừa nhận trước khi em về tôi có quen với một số người nhưng không có làm chuyện có lỗi với em. Đồ của tôi vẫn còn đóng gói chưa có qua sử dụng nếu không em cứ kiểm chứng đi."
Mặt cô đỏ lên như quả cà. Không ngờ mặt anh có thể dày đến như vậy,làm gì có ai lại đứng trước mặt người khác mà đi nói những điều đó.
" Anh.... đồ biến thái! Có điên em mới đi kiểm mấy thứ bậy bạ đó "
Tự nhiên anh tựa đầu vào vai cô cọ tới cọ lui. Đường đường là đại thiếu gia nhà họ Lâm mà đi làm mấy chuyện này xem ra anh rất xem trọng Uyên Nhi.
" Làm lành với anh có được không? "
Uyên Nhi đẩy anh ra rồi ngồi xuống ghế nghiêm túc nói chuyện với anh.
" Ngày mai CEO của tập đoàn Tinh Nghệ tới thành phố này để tìm kiếm đối tác nhằm khai thác thị trường của nước ta "
Anh hoàn toàn không hiểu cô nói một cái gì cả, mặt ngơ ngác nhìn cô.
" Thì liên quan gì đến chuyện của hai chúng ta? Đừng có nói với anh là em thích tên đó rồi nên muốn đá anh đi phải không? "
Anh tức giận tay đập xuống bàn ( Rầm mmm)
Âm thanh lớn vô cùng làm cho đám nhân viên ở bên ngoài vô tình hiểu lầm hai người.
" Hai người đó làm kịch liệt quá chắc đỗ bể cái gì trong đó rồi!"
Haiz! Những người này có trí tưởng tượng thật là phong phú.
" Đồ điên ý em muốn nói là anh và thi đấu đi xem ai thắng ai thua.Nếu như anh thắng thì chúng ta làm lành còn nếu như em thắng thì từ nay về sau em và anh đừng có gặp lại "
Đây có lẽ là cách tốt nhất đối với hai người họ chứ không anh cứ tới đây là ảnh hưởng tới công việc của cô, lại ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh.