[… Tôi cảm thấy… cái drama này vẫn còn đường cứu vớt.] Lục Chỉ thề với Cố Kinh Bạch, hắn nhất định sẽ thay y làm sáng tỏ scandal thần tử bị hai vị thần quy tắc ngầm.
Sau đó, dưới bầu trời thu màu vàng, bất kể là Farris hay thế giới nhỏ eSports đều hừng hực khí thế thảo luận về tin tức này, dần dần còn biến thành: “Thần tử William rốt cuộc là chàng trai nghiệp chướng nặng nề cỡ nào mà có thể làm cho hai vị nữ thần cùng thích, còn đánh nhau vì thần tử?”
Cố Kinh Bạch: “???” Không phải chứ? Biến nam thành nữ chính là kế hoạch thiên tài mà Lục Chỉ nghĩ ra được à?
Lục – thông minh – Chỉ thực ra cũng đang rất sầu bởi vì hắn phát hiện ở đại lục này thực lực của hắn cao bằng trần nhà, là vị thần duy nhất nhưng cũng không thể tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm.
Ví dụ như khi hắn muốn công bố với tất cả mọi người rằng thần Ánh Sáng và thần Thiên Nhiên là một, trên lý thuyết thì hắn hoàn toàn có thể nói ra nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác nguy hiểm khó giải thích được, cân lên nhấc xuống mãi cuối cùng vẫn chọn không nói thẳng ra, mà nguy cơ đó rốt cuộc là thứ gì thì không thể miêu tả được, Lục Chỉ chỉ có thể khẳng định rằng một khi hắn công bố chân tướng, nhất định sẽ phải đối mặt với một chuyện vô cùng đáng sợ.
Vì vậy Lục Chỉ chỉ có thể tạm chống đỡ, thay đổi ý định giải thích hai thần thực ra là một ban đầu.
Mặt khác hắn lại lỡ hứa với Cố Kinh Bạch rằng mình sẽ dẹp hết những ngôn luận lung tung về thần tử, hắn không thể thất hứa.
Nên làm gì bây giờ?
Lục thiên tài nghĩ ra một cách khác, biến hai vị thần nam thành hai vị thần nữ.
Đừng xem thường việc thay đổi giới tính, người đời luôn kỳ lạ vậy đó. Hai người đàn ông có quyền thế tranh đoạt một người thì vấn đề sẽ tập trung vào người bị tranh đoạt, các loại ác ý phỏng đoán hạ lưu cơ bản sẽ hướng về phía người được yêu thích kia, thế nhưng khi hai người phụ nữ có quyền thế tranh đoạt, dư luận sẽ biến thành “sức quyến rũ của người đàn ông này thật to lớn, hẳn là rất giỏi”. Dù cho đa số sẽ coi người đàn ông này thành tiểu bạch kiểm nhưng cũng sẽ có không ít ngôn luận rằng “người đàn ông này không lỗ chút nào”.
Loại nhận thức hạn hẹp về giới tính này khẳng định là không đúng nhưng không thể phủ nhận sự tồn tại của nó, từ xưa đến nay vẫn luôn tồn tại, không hề biến mất. Đại lục Farris cũng không ngoại lệ, cho dù là thần linh đi nữa.
Vì vậy Lục Chỉ mới lợi dụng cách suy nghĩ kỳ lạ đó, thay đổi giới tính của hai vị thần, dư luận quả nhiên xuất hiện rất nhiều phương hướng khác nhau.
Đương nhiên cũng có người còn lý trí, nhưng người còn lý trí chỉ chiếm số ít, đại đa số đều cảm thấy “mối quan hệ của thần linh x thần tử thật khó hiểu” biến thành “rốt cuộc là thần tử đẹp trai cỡ nào vậy, mới làm cho hai vị nữ thần ra sức tranh giành?”, “thần tử tốt số ghê, gặp phong ba cũng không thiệt”, “thần tử này, tôi cũng muốn!”.
Thậm chí còn xuất hiện những ngôn luận hoang đường kiểu “chắc chắn nữ thần Ánh Sáng đẹp hơn nữ thần Thiên Nhiên”.
Nguyên nhân chính là lựa chọn nghi thức thụ giới của thần tử hướng về phía nữ thần Ánh Sáng, nói cách khác giữa nữ thần Ánh Sáng và nữ thần Thiên Nhiên, thần tử chọn nữ thần Ánh Sáng. Đây chẳng phải đang chứng minh rằng nữ thần Ánh Sáng chính là nữ thần đẹp hơn sao?
“Nữ thần Thiên Nhiên của chúng ta thật đáng thương.” Người chơi tinh linh tộc thể hiện thái độ không phục.
“Nếu có thêm một nữ thần nữa thành ba nữ thần thì đây chính là cuộc chiến quả táo vàng* rồi còn gì.” Người chơi thích các thần thoại đứng xem trò vui không lo lớn chuyện.
(*Thần thoại Hy Lạp về quả táo vàng khắc dòng chữ “tặng người đẹp nhất” của nữ thần Bất Hòa Eris)
“Khi nào mới được nhìn thấy thần tử nhỉ? Rất muốn xem thử ngoại hình của cậu ta ra sao.”
Cùng là được theo đuổi, đối tượng mập mờ với Hughes là đại hoàng tử Andrew của vương triều Calendula, từ miêu tả Hughes là “đại mỹ nhân”, còn đối tượng mập mờ với thần tử là nữ thần, từ miêu tả thần tử biến thành “đẹp trai”.
Đây chính là hiện thực xã hội.
Lục Chỉ cũng không để bụng chuyện mình mọi người gọi là “nàng ấy”, hắn đang chủ động theo đuổi Cố Kinh Bạch mà, hắn chẳng cảm thấy sự chủ động của mình có gì sai.
Nhưng mà Lục Chỉ không muốn nói lại tình hình mình đang bất lực cho Cố Kinh Bạch nghe, đó là điều khiến hắn cảm thấy mất mặt nhất, vô dụng không thỏa mãn được yêu cầu của người yêu, nhưng hắn thật sự không tìm được lý do nào tốt hơn, còn giải thích với Cố Kinh Bạch về hành vi cố tình biến nam thành nữ kia, đâu thể nói là hắn thích trò giả gái được?
Hắn cũng không muốn lợi dụng thân phận thần linh của mình để độc đoán không cho Cố Kinh Bạch biết tường tận mọi chuyện.
Cuối cùng Lục Chỉ không còn con đường nào khác, chỉ có thể cố gắng không run rẩy thú nhận tất cả với Cố Kinh Bạch.
Quy luật như vực sâu, không thể chăm chú nhìn mãi vào nó.
“Tôi hứa sẽ giải quyết triệt để chuyện này, chỉ cần cho tôi thêm ít thời gian…” Lục Chỉ bổ sung.
Cố Kinh Bạch lại lắc đầu, cầm tay Lục Chỉ: “Anh lựa chọn rất đúng.”
Theo như Cố Kinh Bạch quan sát, quy luật của Farris hẳn là đang ở ngưỡng bắt đầu nảy sinh linh trí, hiện tại đang ở trong thời kỳ hỗn độn. Khác với Thiên Đạo suýt tắt điện, nói chuyện chậm rì ở thế giới lớn tu chân Bạch Ngọc Kinh, quy luật của Farris rõ ràng cho thấy ý chí của thế giới này khá mạnh mẽ bá đạo, lựa chọn sáng suốt nhất chính là đừng có dùng cứng chọi cứng với nó.
Bởi vì những kiểu ý chí thế giới mạnh mẽ thế này thường hay giận dỗi, không hài lòng một cái là rất dễ tự bạo, mang theo toàn thế giới đồng quy vu tận. Thực tế thì kiểu này mới là kiểu chiếm đa số, còn kiểu dễ nói chuyện như ở Bạch Ngọc Kinh kia mới là loại hiếm gặp.
“Hứa với em, đừng cố gắng khiêu khích quy luật của thế giới này, được không?” Cố Kinh Bạch nỗ lực ra ám hiệu với Lục Chỉ, bọn họ không thể đấu với thứ đó.
Lục Chỉ có cảm giác trước mắt mình bây giờ đang hiện lên hình ảnh của một cái cân, một bên là đam mê làm trùm sò, muốn cho cả thế giới thấy hắn chính là người mạnh nhất, một bên còn lại viết tên của Cố Kinh Bạch.
Còn phải hỏi nữa sao? Đương nhiên là Cố Kinh Bạch quan trọng hơn rồi!
Lục Chỉ không chút do dự đáp “được”, kiên định và chân thành, chỉ cần Cố Kinh Bạch vui hắn cũng sẽ vui.
“Nhịn thêm một thời gian nữa, chuyện này sẽ kết thúc nhanh thôi, em bảo đảm.” Cố Kinh Bạch động viên Lục Chỉ.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của không gian mười chiều gào thét vì bị đút cơm chó quá nhiều, căn bản không có tâm trạng nghĩ kỹ xem rốt cuộc Cố Kinh Bạch và Lục Chỉ đang nói về cái gì. Bọn họ còn tưởng Cố Kinh Bạch đang nói về nhiệm vụ của y, hiện tại ở cả đại lục hầu như không còn ai cảm thấy thần tử và Hughes có quan hệ đặc biệt nữa rồi, nhiệm vụ của Cố Kinh Bạch coi như đã hoàn thành rực rỡ.
Thực ra Cố Kinh Bạch đang nói đến Triệu Lực, với vốn hiểu biết của y về Triệu Lực, y đã dồn gã tới bước đường này rồi thì chắc chắn Triệu Lực sẽ tìm đến người đứng sau lưng mình xin giúp đỡ.
Và quả nhiên… Triệu Lực đã làm vậy.
Trong lúc Cố Kinh Bạch đang bận rộn với câu chuyện tình yêu của hai người, Triệu Lực ở bên kia cũng tranh thủ thời gian trong lúc đóng máy chủ nâng cấp game, điều chỉnh lại toàn bộ kế hoạch của nhiệm vụ.
Mục tiêu ban đầu của Triệu Lực là muốn ngụy trang dưới lớp vỏ chơi game, khơi mào cuộc chiến giữa các vị thần ở đại lục Farris, nhưng hai trận doanh đã bị một streamer của thế giới nhỏ eSports là [Diễn Kịch Cùng Em] đánh bậy đánh bạ phá hư hết. Bọn họ không muốn tiếp tục dây dưa với mục tiêu này nữa, từ bỏ hẳn con đường “cải cách” để đến với một hướng suy nghĩ hoàn toàn mới.
“Còn có thể làm gì nữa bây giờ?” Một nhân viên không mở phát sóng trực tiếp của phòng Nghịch tập hoang mang hỏi phó phòng của mình.
“Từ dưới lên trên không được, vậy thì từ trên xuống dưới.” Tuy nhân cách của Triệu Lực rất buồn nôn nhưng không thể phủ nhận sau lưng gã có ông lớn, trên tay đương nhiên không chỉ có duy nhất một phương án hành động.
Từ trên xuống dưới, nhân viên kia lẩm bẩm, cái chữ “trên” này tức là thần quốc, thế nhưng: “Bắt đầu từ thần quốc chẳng phải là càng khó sao?”
Người bình thường nếu muốn tiếp xúc với thần quốc, hoặc là nhận được thần quyến, hoặc là hồn về với thần quốc, hoặc là cướp đoạt thần cách, lập tức trở thành thần.
Cái sau khó gấp vạn lần cái trước, chủ yếu nhất chính là quy luật của đại lục Farris quá cứng nhắc, như một kẻ cuồng chiếm hữu vậy, nó nói thế giới này của nó có bảy chủ thần, vậy thì khả năng cao chỉ có đúng bảy chủ thần, bọn họ chú định không thể trở thành một chủ thần mới được.
Nếu như bọn họ nghĩ cách tích lũy đủ tín ngưỡng để trở thành thần theo cách phổ biến nhất, vậy thì chắc chắn không đánh lại được chủ thần. Nói cách khác, trở thành một vị thần không chính quy chẳng có ý nghĩa gì hết.
Bọn họ chỉ có thể đi theo con đường thay thế chủ thần ngày xưa.
Nhưng con đường này lại không chỉ cần mỗi tín ngưỡng đơn giản như vậy, bọn họ còn cần phải có sức mạnh của một bán thần, sau đó đấu nhau với chủ thần cũ, thắng thì thay thế mình vào, bại thì mất xác. Làm gì có chủ thần nào sẽ cam tâm tình nguyện nhường vị trí làm thần của mình ra cơ chứ? Chỉ sợ trong lúc bọn họ chưa làm được bán thần đã bị chủ thần tìm cách dìm chết ngắc rồi.
Triệu Lực cười nhạo: “Ngu ngốc! Cậu cho rằng tại sao tôi nhất định phải tốn công tốn sức kéo thế giới nhỏ eSports xâm lấn Farris?”
“Ặc… bởi vì đây là mệnh lệnh của trưởng phòng?”
Triệu Lực siết chặt nắm tay, nhịn rồi lại nhịn, hồi sau tâm trạng bình tĩnh hơn mới nói: “Vậy cậu cảm thấy tại sao trưởng phòng Khang nhất định muốn cắm eSports vào Tây Huyễn? Là để làm nhiễu loạn quy luật vốn có của thế giới huyền huyễn phương tây này, hiểu chưa hả đồ ngu!?”
Hai thế giới trùng nhau, quy luật nhất định sẽ phải đối mặt với đả kích cực lớn, hoặc là không thể bao dung lẫn nhau dẫn đến nổ tung, hoặc là thỏa hiệp với nhau rồi dung hợp hoàn mỹ.
Trước mắt mà nói, thế giới nhỏ eSports và thế giới nhỏ huyền huyễn phương tây thuộc vào vế sau, thông qua một trò chơi để dung hợp hai thế giới, ở điểm này thực ra Cố Kinh Bạch đã đoán sai mục đích của nhóm người Triệu Lực. Bọn họ cũng không muốn hai thế giới nảy sinh bài xích, ít nhất hiện tại là không muốn, thậm chí bọn họ còn hy vọng hai thế giới có thể dung hợp càng nhanh càng tốt, mong hơn cả Cố Kinh Bạch.
Giống như bây giờ, quy luật của thế giới đang có dấu hiệu bao dung và nhượng bộ lẫn nhau, bố cục chỉ có bảy chủ thần của thế giới huyền huyễn phương tây chẳng mấy chốc sẽ bị phá vỡ.
Mà cùng lúc đó, quy luật “không có thần” của thế giới eSports cũng sẽ xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Nhân viên đầu đất của phòng Nghịch tập cuối cùng cũng hiểu rõ, cậu ta kinh ngạc trợn tròn mắt, lắp ba lắp bắp mấy lần mới nói ra một câu hoàn chỉnh: “Anh, anh muốn tạo ra thần?”
“So với kế hoạch ban đầu sẽ hơi phiền phức hơn một chút nhưng cũng là một kế hoạch không tồi, thậm chí càng kích thích hơn không phải sao?” Trong mắt Triệu Lực viết đầy hai chữ ngông cuồng.
Mượn sức mạnh tín ngưỡng của thế giới nhỏ eSports sáng tạo ra một vị thần mới đủ khả năng chống lại bảy chủ thần của thế giới huyền huyễn phương tây.
“Chúng ta tạo ra thần để làm gì?” Kỳ thực từ trước đến nay các nhân viên của phòng Nghịch tập gần như cũng chẳng nắm được bọn họ làm mấy chuyện này đến cùng là vì cái gì. Bọn họ chỉ làm theo mệnh lệnh, máy móc vâng lời cấp trên mà thôi. Càng làm đầu óc càng mơ hồ, trải qua nhiều thế giới rồi, bọn họ vẫn không hiểu nổi rốt cuộc trưởng phòng và phó phòng đang theo đuổi điều gì.
Nói thật, không gian mười chiều đáp ứng đầy đủ nhu cầu của bọn họ rồi, những thế giới nhỏ này có gì để mà toan tính cơ chứ?
“Đừng hỏi những thứ cậu không nên biết.” Sắc mặt Triệu Lực trầm xuống, thái độ trông như đang sắp nổi giận, thậm chí còn tiện tay cầm cái cốc gần đó ném về phía cậu nhân viên, “Tạo được ra thần chưa?”
“Chưa ạ…” Cậu nhân viên khúm núm đáp.
“Vậy mấy cậu còn ở đây lề mề làm cái gì?”
[Hết chương 85]
Sau đó, dưới bầu trời thu màu vàng, bất kể là Farris hay thế giới nhỏ eSports đều hừng hực khí thế thảo luận về tin tức này, dần dần còn biến thành: “Thần tử William rốt cuộc là chàng trai nghiệp chướng nặng nề cỡ nào mà có thể làm cho hai vị nữ thần cùng thích, còn đánh nhau vì thần tử?”
Cố Kinh Bạch: “???” Không phải chứ? Biến nam thành nữ chính là kế hoạch thiên tài mà Lục Chỉ nghĩ ra được à?
Lục – thông minh – Chỉ thực ra cũng đang rất sầu bởi vì hắn phát hiện ở đại lục này thực lực của hắn cao bằng trần nhà, là vị thần duy nhất nhưng cũng không thể tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm.
Ví dụ như khi hắn muốn công bố với tất cả mọi người rằng thần Ánh Sáng và thần Thiên Nhiên là một, trên lý thuyết thì hắn hoàn toàn có thể nói ra nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác nguy hiểm khó giải thích được, cân lên nhấc xuống mãi cuối cùng vẫn chọn không nói thẳng ra, mà nguy cơ đó rốt cuộc là thứ gì thì không thể miêu tả được, Lục Chỉ chỉ có thể khẳng định rằng một khi hắn công bố chân tướng, nhất định sẽ phải đối mặt với một chuyện vô cùng đáng sợ.
Vì vậy Lục Chỉ chỉ có thể tạm chống đỡ, thay đổi ý định giải thích hai thần thực ra là một ban đầu.
Mặt khác hắn lại lỡ hứa với Cố Kinh Bạch rằng mình sẽ dẹp hết những ngôn luận lung tung về thần tử, hắn không thể thất hứa.
Nên làm gì bây giờ?
Lục thiên tài nghĩ ra một cách khác, biến hai vị thần nam thành hai vị thần nữ.
Đừng xem thường việc thay đổi giới tính, người đời luôn kỳ lạ vậy đó. Hai người đàn ông có quyền thế tranh đoạt một người thì vấn đề sẽ tập trung vào người bị tranh đoạt, các loại ác ý phỏng đoán hạ lưu cơ bản sẽ hướng về phía người được yêu thích kia, thế nhưng khi hai người phụ nữ có quyền thế tranh đoạt, dư luận sẽ biến thành “sức quyến rũ của người đàn ông này thật to lớn, hẳn là rất giỏi”. Dù cho đa số sẽ coi người đàn ông này thành tiểu bạch kiểm nhưng cũng sẽ có không ít ngôn luận rằng “người đàn ông này không lỗ chút nào”.
Loại nhận thức hạn hẹp về giới tính này khẳng định là không đúng nhưng không thể phủ nhận sự tồn tại của nó, từ xưa đến nay vẫn luôn tồn tại, không hề biến mất. Đại lục Farris cũng không ngoại lệ, cho dù là thần linh đi nữa.
Vì vậy Lục Chỉ mới lợi dụng cách suy nghĩ kỳ lạ đó, thay đổi giới tính của hai vị thần, dư luận quả nhiên xuất hiện rất nhiều phương hướng khác nhau.
Đương nhiên cũng có người còn lý trí, nhưng người còn lý trí chỉ chiếm số ít, đại đa số đều cảm thấy “mối quan hệ của thần linh x thần tử thật khó hiểu” biến thành “rốt cuộc là thần tử đẹp trai cỡ nào vậy, mới làm cho hai vị nữ thần ra sức tranh giành?”, “thần tử tốt số ghê, gặp phong ba cũng không thiệt”, “thần tử này, tôi cũng muốn!”.
Thậm chí còn xuất hiện những ngôn luận hoang đường kiểu “chắc chắn nữ thần Ánh Sáng đẹp hơn nữ thần Thiên Nhiên”.
Nguyên nhân chính là lựa chọn nghi thức thụ giới của thần tử hướng về phía nữ thần Ánh Sáng, nói cách khác giữa nữ thần Ánh Sáng và nữ thần Thiên Nhiên, thần tử chọn nữ thần Ánh Sáng. Đây chẳng phải đang chứng minh rằng nữ thần Ánh Sáng chính là nữ thần đẹp hơn sao?
“Nữ thần Thiên Nhiên của chúng ta thật đáng thương.” Người chơi tinh linh tộc thể hiện thái độ không phục.
“Nếu có thêm một nữ thần nữa thành ba nữ thần thì đây chính là cuộc chiến quả táo vàng* rồi còn gì.” Người chơi thích các thần thoại đứng xem trò vui không lo lớn chuyện.
(*Thần thoại Hy Lạp về quả táo vàng khắc dòng chữ “tặng người đẹp nhất” của nữ thần Bất Hòa Eris)
“Khi nào mới được nhìn thấy thần tử nhỉ? Rất muốn xem thử ngoại hình của cậu ta ra sao.”
Cùng là được theo đuổi, đối tượng mập mờ với Hughes là đại hoàng tử Andrew của vương triều Calendula, từ miêu tả Hughes là “đại mỹ nhân”, còn đối tượng mập mờ với thần tử là nữ thần, từ miêu tả thần tử biến thành “đẹp trai”.
Đây chính là hiện thực xã hội.
Lục Chỉ cũng không để bụng chuyện mình mọi người gọi là “nàng ấy”, hắn đang chủ động theo đuổi Cố Kinh Bạch mà, hắn chẳng cảm thấy sự chủ động của mình có gì sai.
Nhưng mà Lục Chỉ không muốn nói lại tình hình mình đang bất lực cho Cố Kinh Bạch nghe, đó là điều khiến hắn cảm thấy mất mặt nhất, vô dụng không thỏa mãn được yêu cầu của người yêu, nhưng hắn thật sự không tìm được lý do nào tốt hơn, còn giải thích với Cố Kinh Bạch về hành vi cố tình biến nam thành nữ kia, đâu thể nói là hắn thích trò giả gái được?
Hắn cũng không muốn lợi dụng thân phận thần linh của mình để độc đoán không cho Cố Kinh Bạch biết tường tận mọi chuyện.
Cuối cùng Lục Chỉ không còn con đường nào khác, chỉ có thể cố gắng không run rẩy thú nhận tất cả với Cố Kinh Bạch.
Quy luật như vực sâu, không thể chăm chú nhìn mãi vào nó.
“Tôi hứa sẽ giải quyết triệt để chuyện này, chỉ cần cho tôi thêm ít thời gian…” Lục Chỉ bổ sung.
Cố Kinh Bạch lại lắc đầu, cầm tay Lục Chỉ: “Anh lựa chọn rất đúng.”
Theo như Cố Kinh Bạch quan sát, quy luật của Farris hẳn là đang ở ngưỡng bắt đầu nảy sinh linh trí, hiện tại đang ở trong thời kỳ hỗn độn. Khác với Thiên Đạo suýt tắt điện, nói chuyện chậm rì ở thế giới lớn tu chân Bạch Ngọc Kinh, quy luật của Farris rõ ràng cho thấy ý chí của thế giới này khá mạnh mẽ bá đạo, lựa chọn sáng suốt nhất chính là đừng có dùng cứng chọi cứng với nó.
Bởi vì những kiểu ý chí thế giới mạnh mẽ thế này thường hay giận dỗi, không hài lòng một cái là rất dễ tự bạo, mang theo toàn thế giới đồng quy vu tận. Thực tế thì kiểu này mới là kiểu chiếm đa số, còn kiểu dễ nói chuyện như ở Bạch Ngọc Kinh kia mới là loại hiếm gặp.
“Hứa với em, đừng cố gắng khiêu khích quy luật của thế giới này, được không?” Cố Kinh Bạch nỗ lực ra ám hiệu với Lục Chỉ, bọn họ không thể đấu với thứ đó.
Lục Chỉ có cảm giác trước mắt mình bây giờ đang hiện lên hình ảnh của một cái cân, một bên là đam mê làm trùm sò, muốn cho cả thế giới thấy hắn chính là người mạnh nhất, một bên còn lại viết tên của Cố Kinh Bạch.
Còn phải hỏi nữa sao? Đương nhiên là Cố Kinh Bạch quan trọng hơn rồi!
Lục Chỉ không chút do dự đáp “được”, kiên định và chân thành, chỉ cần Cố Kinh Bạch vui hắn cũng sẽ vui.
“Nhịn thêm một thời gian nữa, chuyện này sẽ kết thúc nhanh thôi, em bảo đảm.” Cố Kinh Bạch động viên Lục Chỉ.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của không gian mười chiều gào thét vì bị đút cơm chó quá nhiều, căn bản không có tâm trạng nghĩ kỹ xem rốt cuộc Cố Kinh Bạch và Lục Chỉ đang nói về cái gì. Bọn họ còn tưởng Cố Kinh Bạch đang nói về nhiệm vụ của y, hiện tại ở cả đại lục hầu như không còn ai cảm thấy thần tử và Hughes có quan hệ đặc biệt nữa rồi, nhiệm vụ của Cố Kinh Bạch coi như đã hoàn thành rực rỡ.
Thực ra Cố Kinh Bạch đang nói đến Triệu Lực, với vốn hiểu biết của y về Triệu Lực, y đã dồn gã tới bước đường này rồi thì chắc chắn Triệu Lực sẽ tìm đến người đứng sau lưng mình xin giúp đỡ.
Và quả nhiên… Triệu Lực đã làm vậy.
Trong lúc Cố Kinh Bạch đang bận rộn với câu chuyện tình yêu của hai người, Triệu Lực ở bên kia cũng tranh thủ thời gian trong lúc đóng máy chủ nâng cấp game, điều chỉnh lại toàn bộ kế hoạch của nhiệm vụ.
Mục tiêu ban đầu của Triệu Lực là muốn ngụy trang dưới lớp vỏ chơi game, khơi mào cuộc chiến giữa các vị thần ở đại lục Farris, nhưng hai trận doanh đã bị một streamer của thế giới nhỏ eSports là [Diễn Kịch Cùng Em] đánh bậy đánh bạ phá hư hết. Bọn họ không muốn tiếp tục dây dưa với mục tiêu này nữa, từ bỏ hẳn con đường “cải cách” để đến với một hướng suy nghĩ hoàn toàn mới.
“Còn có thể làm gì nữa bây giờ?” Một nhân viên không mở phát sóng trực tiếp của phòng Nghịch tập hoang mang hỏi phó phòng của mình.
“Từ dưới lên trên không được, vậy thì từ trên xuống dưới.” Tuy nhân cách của Triệu Lực rất buồn nôn nhưng không thể phủ nhận sau lưng gã có ông lớn, trên tay đương nhiên không chỉ có duy nhất một phương án hành động.
Từ trên xuống dưới, nhân viên kia lẩm bẩm, cái chữ “trên” này tức là thần quốc, thế nhưng: “Bắt đầu từ thần quốc chẳng phải là càng khó sao?”
Người bình thường nếu muốn tiếp xúc với thần quốc, hoặc là nhận được thần quyến, hoặc là hồn về với thần quốc, hoặc là cướp đoạt thần cách, lập tức trở thành thần.
Cái sau khó gấp vạn lần cái trước, chủ yếu nhất chính là quy luật của đại lục Farris quá cứng nhắc, như một kẻ cuồng chiếm hữu vậy, nó nói thế giới này của nó có bảy chủ thần, vậy thì khả năng cao chỉ có đúng bảy chủ thần, bọn họ chú định không thể trở thành một chủ thần mới được.
Nếu như bọn họ nghĩ cách tích lũy đủ tín ngưỡng để trở thành thần theo cách phổ biến nhất, vậy thì chắc chắn không đánh lại được chủ thần. Nói cách khác, trở thành một vị thần không chính quy chẳng có ý nghĩa gì hết.
Bọn họ chỉ có thể đi theo con đường thay thế chủ thần ngày xưa.
Nhưng con đường này lại không chỉ cần mỗi tín ngưỡng đơn giản như vậy, bọn họ còn cần phải có sức mạnh của một bán thần, sau đó đấu nhau với chủ thần cũ, thắng thì thay thế mình vào, bại thì mất xác. Làm gì có chủ thần nào sẽ cam tâm tình nguyện nhường vị trí làm thần của mình ra cơ chứ? Chỉ sợ trong lúc bọn họ chưa làm được bán thần đã bị chủ thần tìm cách dìm chết ngắc rồi.
Triệu Lực cười nhạo: “Ngu ngốc! Cậu cho rằng tại sao tôi nhất định phải tốn công tốn sức kéo thế giới nhỏ eSports xâm lấn Farris?”
“Ặc… bởi vì đây là mệnh lệnh của trưởng phòng?”
Triệu Lực siết chặt nắm tay, nhịn rồi lại nhịn, hồi sau tâm trạng bình tĩnh hơn mới nói: “Vậy cậu cảm thấy tại sao trưởng phòng Khang nhất định muốn cắm eSports vào Tây Huyễn? Là để làm nhiễu loạn quy luật vốn có của thế giới huyền huyễn phương tây này, hiểu chưa hả đồ ngu!?”
Hai thế giới trùng nhau, quy luật nhất định sẽ phải đối mặt với đả kích cực lớn, hoặc là không thể bao dung lẫn nhau dẫn đến nổ tung, hoặc là thỏa hiệp với nhau rồi dung hợp hoàn mỹ.
Trước mắt mà nói, thế giới nhỏ eSports và thế giới nhỏ huyền huyễn phương tây thuộc vào vế sau, thông qua một trò chơi để dung hợp hai thế giới, ở điểm này thực ra Cố Kinh Bạch đã đoán sai mục đích của nhóm người Triệu Lực. Bọn họ cũng không muốn hai thế giới nảy sinh bài xích, ít nhất hiện tại là không muốn, thậm chí bọn họ còn hy vọng hai thế giới có thể dung hợp càng nhanh càng tốt, mong hơn cả Cố Kinh Bạch.
Giống như bây giờ, quy luật của thế giới đang có dấu hiệu bao dung và nhượng bộ lẫn nhau, bố cục chỉ có bảy chủ thần của thế giới huyền huyễn phương tây chẳng mấy chốc sẽ bị phá vỡ.
Mà cùng lúc đó, quy luật “không có thần” của thế giới eSports cũng sẽ xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Nhân viên đầu đất của phòng Nghịch tập cuối cùng cũng hiểu rõ, cậu ta kinh ngạc trợn tròn mắt, lắp ba lắp bắp mấy lần mới nói ra một câu hoàn chỉnh: “Anh, anh muốn tạo ra thần?”
“So với kế hoạch ban đầu sẽ hơi phiền phức hơn một chút nhưng cũng là một kế hoạch không tồi, thậm chí càng kích thích hơn không phải sao?” Trong mắt Triệu Lực viết đầy hai chữ ngông cuồng.
Mượn sức mạnh tín ngưỡng của thế giới nhỏ eSports sáng tạo ra một vị thần mới đủ khả năng chống lại bảy chủ thần của thế giới huyền huyễn phương tây.
“Chúng ta tạo ra thần để làm gì?” Kỳ thực từ trước đến nay các nhân viên của phòng Nghịch tập gần như cũng chẳng nắm được bọn họ làm mấy chuyện này đến cùng là vì cái gì. Bọn họ chỉ làm theo mệnh lệnh, máy móc vâng lời cấp trên mà thôi. Càng làm đầu óc càng mơ hồ, trải qua nhiều thế giới rồi, bọn họ vẫn không hiểu nổi rốt cuộc trưởng phòng và phó phòng đang theo đuổi điều gì.
Nói thật, không gian mười chiều đáp ứng đầy đủ nhu cầu của bọn họ rồi, những thế giới nhỏ này có gì để mà toan tính cơ chứ?
“Đừng hỏi những thứ cậu không nên biết.” Sắc mặt Triệu Lực trầm xuống, thái độ trông như đang sắp nổi giận, thậm chí còn tiện tay cầm cái cốc gần đó ném về phía cậu nhân viên, “Tạo được ra thần chưa?”
“Chưa ạ…” Cậu nhân viên khúm núm đáp.
“Vậy mấy cậu còn ở đây lề mề làm cái gì?”
[Hết chương 85]