Nó vừa vào đến cửa lớp đã nghe thấy giọng nói với âm lượng ngang ngửa với cái loa thùng của cô Minh _ Cô giáo chủ nhiệm lớp nó , cô đang vô cùng hăng say chửi mấy đứa học sinh cá biệt của lớp cá biệt của lớp , nên nó cũng không ngu gì mà xuất hiện vào lúc cô đang hăng tiết gà thế này , cô ấy mà nhìn thấy nó lúc cô đang văn chương lai láng thế này là đảm bảo nó sẽ được cô "ưu ái " tặng cho một bài diễn văn dài lê thê luôn . Nên nó cũng rất thức thời mà lặng lẽ đứng vào chỗ mà cô không thể nhìn thấy và lắng nghe cô chửi tụi trong lớp , quả đúng là cô giáo dạy văn chửi cũng rất thâm ý thật , thế này có mà khối đứa thấy ức chế trong lòng .
Năm phút …. Mười phút …mười năm phút . Cuối cùng thì cô Minh cũng kết thúc bài diễn văn dài lê thê của mình mà trả lại sự bình yên cho những cái tai của dân cư lớp 12a3 . Lúc này nó mới bước tới cửa lớp , nhẹ nhàng nói :
_ “ Thưa cô cho em vào lớp ” .
Ánh mắt tóe lửa của cô Minh lập tức bắn tới , ngọn lửa của cô Minh vừa được làm dịu đi vậy mà lại bị nó làm cho cháy phừng phừng trở lại , làm cho hàng loạt đôi mắt đầy oán hận bắn về phía nó , cô giáo bước đến trước mặt nó và nói với giọng đầy lửa giận :
_ “ Băng , em lại đi học muộn sao hả ? ”
_ “ Dạ , lần này oan cho em cô , em có đi học muộn đâu cặp em ở chỗ ngồi rồi thây ạ ” _ Nó lập tức kêu oan cho mình , quả thực lần này oan cho nó , tại cái thằng cha chết bầm kia chứ bộ .
_ “ Vậy em bỏ đi đâu mà bây giờ mới vào lớp ? ”_ Cô giáo nghiêm mặt dò hỏi nó
_ “ Dạ … em …em ” _ Nó ra vẻ khó xử , không muốn nói .
_ “ Có gì nói luôn đi . Sao cứ em ,em mãi thế ? ” _ Cô giáo sốt ruột dục nó
_ “ Chắc tại sáng nay em ăn bậy bạ nên từ lúc đến trường đến giờ … em ... em ở trong nhà vệ sinh ạ ”_ sau đó nó còn bày ra vẻ mặt ngượng ngùng , đảm bảo Minh Vũ mà nhìn thấy vẻ mặt này của nó sẽ lập tức phỉ nhổ , nó mà cũng biết thẹn ư ? sự xấu hổ của nó trốn nhà đi từ rất lâu rồi .
Nghe câu trả lời của nó cả lớp liền cười ầm lên , cô Minh cuối cùng cũng phải cho nó vào , bởi cái lí do không thể đỡ của nó . Khi nó đi qua chỗ của con nhỏ Huyền Thanh nó nhận ngay một ánh mắt đầy coi thường , và cái nhếch môi đầy giễu cợt nó . Nó cũng chẳng thèm để ý phớt lờ mà đi thẳng , trong lớp con nhỏ Nguyễn Hiền Thanh đó cực kì ghét nó và nó là vậy đã ghét nó , nó sẽ cho nhỏ ghét nó thêm , nó cực kì ghét cái loại con gái kiểu như con nhỏ đó , nhà có chút ra thế , bản thân có chút thành tích cùng nhan sắc là không có coi ai vào mắt , kiêu căng phách lối , không coi ai ra gì . Trong lớp tuy nó là chị hai của trường nhưng nó cũng rất hòa đồng cùng những bạn cùng lớp , nên quan hệ khá là tốt , còn nhỏ Thanh kia thì hầu như chẳng có ai ưa nổi nhỏ , chỉ có mấy con nhỏ giống Huyền Thanh là khá thân thiết với nhau .
Nó ngồi vào chỗ , Nhi ở bên cạnh đã hỏi nhỏ nó :
_ “ Mày gặp nhóc Vũ làm gì mà lâu vậy ? ” _ Cái lí do của nó đánh chết Nhi cũng không tin , Nhi quá hiểu con bạn mà , nhưng Nhi cũng chịu nó luôn , có bao nhiêu lí do nó không chọn lại đi chọn cái lí do không để cho bản thân một chút mặt mũi nào mà nói ra , đúng là hết nói nổi mà . Và chắc cũng chỉ có nó mới dám dùng cái lí do khó đỡ thôi .
_ “ Tao gặp một số chuyện , khi nào tiện tao nói cho nghe ” _ Nó cũng nhỏ giọng nói , sau đó cũng ngậm miệng lại luôn , vì từ lúc nó vào cô Minh vẫn cứ để ý đến nó .
Hai tiết học cứ thế trôi qua trong sự chán nản của nó , đến tiết ba , tiết học môn sinh thì thật sự nó chỉ muốn khoác balo bỏ về , hoặc tìm một chỗ nào đó để ngủ cho rồi , thật chẳng có chút hứng thú học tập nào cả . Nó đưa mắt nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ tâm tình đang phiêu dật theo gió , thì bỗng ở đâu có tiếng nói quen quen bay vào tai nó :
_ “ Thưa cô , cho em vào lớp ạ ”
Nó tò mò đưa mắt nhìn thủ phạm của giọng nói đó , thì ra là cái thằng cha dám nói nó không phải con gái , nhìn thấy hắn nó lại cảm thấy bức xúc . Mà cái áo khoác bị nó xe rách cũng đã được thay bằng chiếc áo khoác đồng phục thể thao . Khi hắn quay về chỗ ánh mắt nó chạm nhau , nó ngay lập tức trừng mắt lên nhìn hắn , hắn cũng không có kém cạnh đáp trả cho nó ánh mắt đầy sắc bén ,ông trời cho nó và hắn học cùng lớp là quá lắm rồi vậy mà chỗ hắn ngồi lại ngay đằng sau nó , bỏ mẹ , vị trí đó hắn rất dễ trả thù nó nha . Thật đúng là đen hơn con chó mực mà , nó nhìn hắn chỗ nào cũng không thấy ưa vậy mà bọn con gái trong lớp bao gồm cả nhỏ Nhi cứ nhìn hắn rồi cười toe toét như bị dại vậy , nhìn ngứa cả mắt , chỉ muốn tiến đến quát vào mặt chúng nó rằng " chúng mày thật không có tương lai , hám trai vừa thôi " . Buổi học với nó trôi qua càng nặng nề hơn , khi mà ngay sau lưng là cái thằng vừa gặp lần đầu là nó đã ghét cay ghét đắng . Nó cuối cùng thì cũngkhông chịu nổi uể oải nằm bò ra bàn , phiêu phiêu vào giấc ngủ mặc kệ sự đời , giáo viên thấy vậy cũng chẳng buồn nhắc nữa , nhắc mãi cũng chán rồi . Cuối cùng ba tiếng trống dài vang lên giống như gọi hồn nó quay về vậy , nó nhanh chóng quăng sách vở vào cặp rồi chuồn thẳng ra khỏi lớp .
Quả thật dòng đời xô đẩy như dòng người đẩy trôi , cái cầu thang tắc nghẽn luôn mặc dù nó đã phóng ra với tốc độ nhanh nhất vậy mà vẫn cứ gặp cảnh tắc nghẽn thế này , nó ngao ngán đứng qua một bên , bỗng có ai đó vỗ vai nó , nó quay lại thì ra là nhỏ Nhi
_ “ Mày đi đâu mà vội vậy cũng không có đợi tao ” _ Nhi trách
_ “ Hôm nay Minh Vũ gọi tao ra ngoài ăn cơm , tao đến sớm một chút không thằng nhỏ lại phải đợi , mày có đi cùng không ? ”
_ “ Tiếc nhỉ , hôm nay ba má tao gọi tao về chẳng biết là có việc gì ý , chiều nay mày tìm đại một lí do xin nghỉ hộ tao nha ”_ Nói xong nhỏ cũng chen chúc vào dòng người mà đi mất .
Nó cũng đợi cho vãn người sau đó mới nhanh chóng xuống tầng , đang đi nửa chừng thì nhóc Thiên , hot boy của khối mười một nhảy từ đâu ra trước mặt nó , rồi nói :
_ “ Chị Băng đến canteen ăn phải không ? Đi cùng đi ”
_ “ Đại gia nhà chị gọi hôm nay không ăn cùng nhóc được rồi ”_Nó nói
_ “ Đại gia …” _ Thằng nhóc nghi hoặc nhìn nó , nhìn ánh mắt đó nó biết ngay thằng này nghĩ bậy bạ , đã thế nó cho hiểu làm luôn .
_ “ Ừm , chị có đại gia bao nuôi mà ”
Nhìn cái biểu hiện kinh ngạc mà há hốc mồm của thằng nhóc làm tâm trạng nó có chút được cải thiện , nó liền vỗ vỗ lên vai thằng nhóc vẫn còn đang đơ ra mấy cái rồi bỏ đi .
Năm phút …. Mười phút …mười năm phút . Cuối cùng thì cô Minh cũng kết thúc bài diễn văn dài lê thê của mình mà trả lại sự bình yên cho những cái tai của dân cư lớp 12a3 . Lúc này nó mới bước tới cửa lớp , nhẹ nhàng nói :
_ “ Thưa cô cho em vào lớp ” .
Ánh mắt tóe lửa của cô Minh lập tức bắn tới , ngọn lửa của cô Minh vừa được làm dịu đi vậy mà lại bị nó làm cho cháy phừng phừng trở lại , làm cho hàng loạt đôi mắt đầy oán hận bắn về phía nó , cô giáo bước đến trước mặt nó và nói với giọng đầy lửa giận :
_ “ Băng , em lại đi học muộn sao hả ? ”
_ “ Dạ , lần này oan cho em cô , em có đi học muộn đâu cặp em ở chỗ ngồi rồi thây ạ ” _ Nó lập tức kêu oan cho mình , quả thực lần này oan cho nó , tại cái thằng cha chết bầm kia chứ bộ .
_ “ Vậy em bỏ đi đâu mà bây giờ mới vào lớp ? ”_ Cô giáo nghiêm mặt dò hỏi nó
_ “ Dạ … em …em ” _ Nó ra vẻ khó xử , không muốn nói .
_ “ Có gì nói luôn đi . Sao cứ em ,em mãi thế ? ” _ Cô giáo sốt ruột dục nó
_ “ Chắc tại sáng nay em ăn bậy bạ nên từ lúc đến trường đến giờ … em ... em ở trong nhà vệ sinh ạ ”_ sau đó nó còn bày ra vẻ mặt ngượng ngùng , đảm bảo Minh Vũ mà nhìn thấy vẻ mặt này của nó sẽ lập tức phỉ nhổ , nó mà cũng biết thẹn ư ? sự xấu hổ của nó trốn nhà đi từ rất lâu rồi .
Nghe câu trả lời của nó cả lớp liền cười ầm lên , cô Minh cuối cùng cũng phải cho nó vào , bởi cái lí do không thể đỡ của nó . Khi nó đi qua chỗ của con nhỏ Huyền Thanh nó nhận ngay một ánh mắt đầy coi thường , và cái nhếch môi đầy giễu cợt nó . Nó cũng chẳng thèm để ý phớt lờ mà đi thẳng , trong lớp con nhỏ Nguyễn Hiền Thanh đó cực kì ghét nó và nó là vậy đã ghét nó , nó sẽ cho nhỏ ghét nó thêm , nó cực kì ghét cái loại con gái kiểu như con nhỏ đó , nhà có chút ra thế , bản thân có chút thành tích cùng nhan sắc là không có coi ai vào mắt , kiêu căng phách lối , không coi ai ra gì . Trong lớp tuy nó là chị hai của trường nhưng nó cũng rất hòa đồng cùng những bạn cùng lớp , nên quan hệ khá là tốt , còn nhỏ Thanh kia thì hầu như chẳng có ai ưa nổi nhỏ , chỉ có mấy con nhỏ giống Huyền Thanh là khá thân thiết với nhau .
Nó ngồi vào chỗ , Nhi ở bên cạnh đã hỏi nhỏ nó :
_ “ Mày gặp nhóc Vũ làm gì mà lâu vậy ? ” _ Cái lí do của nó đánh chết Nhi cũng không tin , Nhi quá hiểu con bạn mà , nhưng Nhi cũng chịu nó luôn , có bao nhiêu lí do nó không chọn lại đi chọn cái lí do không để cho bản thân một chút mặt mũi nào mà nói ra , đúng là hết nói nổi mà . Và chắc cũng chỉ có nó mới dám dùng cái lí do khó đỡ thôi .
_ “ Tao gặp một số chuyện , khi nào tiện tao nói cho nghe ” _ Nó cũng nhỏ giọng nói , sau đó cũng ngậm miệng lại luôn , vì từ lúc nó vào cô Minh vẫn cứ để ý đến nó .
Hai tiết học cứ thế trôi qua trong sự chán nản của nó , đến tiết ba , tiết học môn sinh thì thật sự nó chỉ muốn khoác balo bỏ về , hoặc tìm một chỗ nào đó để ngủ cho rồi , thật chẳng có chút hứng thú học tập nào cả . Nó đưa mắt nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ tâm tình đang phiêu dật theo gió , thì bỗng ở đâu có tiếng nói quen quen bay vào tai nó :
_ “ Thưa cô , cho em vào lớp ạ ”
Nó tò mò đưa mắt nhìn thủ phạm của giọng nói đó , thì ra là cái thằng cha dám nói nó không phải con gái , nhìn thấy hắn nó lại cảm thấy bức xúc . Mà cái áo khoác bị nó xe rách cũng đã được thay bằng chiếc áo khoác đồng phục thể thao . Khi hắn quay về chỗ ánh mắt nó chạm nhau , nó ngay lập tức trừng mắt lên nhìn hắn , hắn cũng không có kém cạnh đáp trả cho nó ánh mắt đầy sắc bén ,ông trời cho nó và hắn học cùng lớp là quá lắm rồi vậy mà chỗ hắn ngồi lại ngay đằng sau nó , bỏ mẹ , vị trí đó hắn rất dễ trả thù nó nha . Thật đúng là đen hơn con chó mực mà , nó nhìn hắn chỗ nào cũng không thấy ưa vậy mà bọn con gái trong lớp bao gồm cả nhỏ Nhi cứ nhìn hắn rồi cười toe toét như bị dại vậy , nhìn ngứa cả mắt , chỉ muốn tiến đến quát vào mặt chúng nó rằng " chúng mày thật không có tương lai , hám trai vừa thôi " . Buổi học với nó trôi qua càng nặng nề hơn , khi mà ngay sau lưng là cái thằng vừa gặp lần đầu là nó đã ghét cay ghét đắng . Nó cuối cùng thì cũngkhông chịu nổi uể oải nằm bò ra bàn , phiêu phiêu vào giấc ngủ mặc kệ sự đời , giáo viên thấy vậy cũng chẳng buồn nhắc nữa , nhắc mãi cũng chán rồi . Cuối cùng ba tiếng trống dài vang lên giống như gọi hồn nó quay về vậy , nó nhanh chóng quăng sách vở vào cặp rồi chuồn thẳng ra khỏi lớp .
Quả thật dòng đời xô đẩy như dòng người đẩy trôi , cái cầu thang tắc nghẽn luôn mặc dù nó đã phóng ra với tốc độ nhanh nhất vậy mà vẫn cứ gặp cảnh tắc nghẽn thế này , nó ngao ngán đứng qua một bên , bỗng có ai đó vỗ vai nó , nó quay lại thì ra là nhỏ Nhi
_ “ Mày đi đâu mà vội vậy cũng không có đợi tao ” _ Nhi trách
_ “ Hôm nay Minh Vũ gọi tao ra ngoài ăn cơm , tao đến sớm một chút không thằng nhỏ lại phải đợi , mày có đi cùng không ? ”
_ “ Tiếc nhỉ , hôm nay ba má tao gọi tao về chẳng biết là có việc gì ý , chiều nay mày tìm đại một lí do xin nghỉ hộ tao nha ”_ Nói xong nhỏ cũng chen chúc vào dòng người mà đi mất .
Nó cũng đợi cho vãn người sau đó mới nhanh chóng xuống tầng , đang đi nửa chừng thì nhóc Thiên , hot boy của khối mười một nhảy từ đâu ra trước mặt nó , rồi nói :
_ “ Chị Băng đến canteen ăn phải không ? Đi cùng đi ”
_ “ Đại gia nhà chị gọi hôm nay không ăn cùng nhóc được rồi ”_Nó nói
_ “ Đại gia …” _ Thằng nhóc nghi hoặc nhìn nó , nhìn ánh mắt đó nó biết ngay thằng này nghĩ bậy bạ , đã thế nó cho hiểu làm luôn .
_ “ Ừm , chị có đại gia bao nuôi mà ”
Nhìn cái biểu hiện kinh ngạc mà há hốc mồm của thằng nhóc làm tâm trạng nó có chút được cải thiện , nó liền vỗ vỗ lên vai thằng nhóc vẫn còn đang đơ ra mấy cái rồi bỏ đi .