*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước khi đọc ấn dô cái hìh ở trên ngắm vài giây nhé^-^👆👆
- - - -
2 năm sau...
Nơi Paris nhộn nhịp. Tại một khách sạn sang trong, một thiếu nữ tầm 20 tuổi ngồi đăm chiêu bên cốc ca cao nóng. Ánh mắt xa xăm hướng đến mặt trời mờ ảo của hoàng hôn.
- Baby~
Cánh cửa phòng tắm mở ra, một nam nhân với cơ bắp cuồn cuộn bước ra trong bộ áo choàng trắng. Cô uống một ngụm ca cao rồi lạnh lùng:
- Đừng tùy tiện gọi tôi là "Baby"! Thật kinh tởm!
- Thôi nào vợ yêu~
- Im đi~ Tôi chẳng phải vợ anh!
Cô bước ra khỏi ghế rồi tiến vào bếp.
- David... Suốt 2 năm qua anh chẳng hề thay đổi~ Vẫn khiến tôi cảm thấy kinh tởm!
- Ha ha... còn em thì đã thay đổi nhiều nhỉ? Em đã đẹp hơn khi ở bên tôi!
Phải! Suốt hai năm xa vị hôn thê một cách bất đắc dĩ, cô dường như đã xinh đẹp hơn. Mái tóc đen thẳng tắp giờ đây đã trở nên bồng bềnh, hơn thế còn có một lọn tóc vàng xõa xen kẽ với mái tóc đen. Đôi môi anh đào mỏng hơn, lại còn chúm chím quyến rũ. Làn da càng trắng ngần, đôi mắt càng long lanh hơn. Thân hình cô cân đối hoàn toàn và hoàn mỹ hơn. Giờ cô chẳng khác nào một nữ minh tinh! Chắc có lẽ thứ không thay đổi... chính là cái tên của cô. Hàn Mi.
- - - -
Căn biệt thự năm xưa cũng chẳng thay đổi gì. Vẫn lộng lẫy, sang trọng nhưng có đôi chút cũ kĩ.
- Giám đốc! Chủ tịch muốn anh đi xem mắt!
Nam nhân trên sofa hướng mắt nhìn theo nơi âm thanh vang lên. Tay cầm chai rượu, khuôn mặt bơ phờ nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trai.
- Hủy!!
- Giám đốc... lần này là một cô gái đẹp!
Anh ta tức giận ném chai rượu xuống sàn khiến nó vỡ tan từng mảnh vươn vãi khắp sàn.
- Gái đẹp, gái đẹp! Đẹp bằng vị hôn thê của tôi không?? Tôi còn đính hôn nhé, chưa hủy hôn ước mà!! Xem mắt cái gì mà xem mắt! Biến khỏi đây!!
- Giám đốc!!
- Biến!!
Người kia sợ hãi mở cửa chạy ra khỏi căn hộ. Anh cười phờ phạc, lững thững vào bếp lấy rượu.
"Hụych"
Anh vấp ngã. Bàn chân chảy đầy máu. Một chút mảnh vỡ của chai rượu găm vào chân anh khiến anh nằm dài xuống đất. Miệng vẫn cười nhưng nước mắt lại lăn dài:
- Hàn Mi...
Mẹ anh đang ráo riết tìm cho anh một người vợ, bởi, anh cũng đã 22 tuổi rồi. Nhưng tất cả đều là công cóc, anh không chấp nhận xem mắt bất kì ai. Mẹ anh bắt đầu lo lắng và căm phẫn Hàn Mi. Cô ta thật vô học, bỏ đi theo thằng đàn ông khác mà để lại con trai bà khổ sở thế này. Nếu có gặp lại, bà nhất định giết chết người con gái đó!!
- - - -
Nơi căn phòng ấm áp. Tiểu Hi ôm chặt chiếc gối ôm mềm mại ngủ say sưa.
" Reng reng reng"
Chuông điện thoại vang lên.
- Alo.
Cô cất cái giọng buồn ngủ mà nhấc máy.
- Tiểu Hi!
Cô chợt ngồi xổm dậy, thật khó tin! Giọng nói này...
- Hàn Mi... Hàn Mi... là cậu hả??
- Ừm! Tiểu Hi, cậu vẫn khỏe chứ?
- Ah~ Đồ ngốc, 2 năm qua cậu đã ở đâu thế? Chẳng liên lạc được gì cả!! Cậu...
- Suỵt... đừng hỏi nhiều như vậy chứ bạn yêu~
Tiểu Hi cười gượng:
- Aish... sến súa!
- Hi hi... ngày mai tớ về nước, cho tớ ở nhờ nhà được không? Mai tớ sẽ kể tất cả, được không?
- Chậc chậc... biết ngay! Chỉ khi có việc nhờ tui nên mới gọi thôi!
- He he!
- Ok ok... mai mấy giờ?
- Tầm sáng 6 giờ ấy~
- Ok!
" Tút"
Tắt máy. Tiểu Hi chỉ biết cười trừ. Một dòng nước ấm nóng lăn xuống từ kẽ mắt. Phải thôi! Bạn thân 2 năm mới gặp lại! Xúc động chết được!
Ây... có nên gọi báo tin cho Khải Phong không đây? À mà không... dù gì chuyện hai người họ cũng ra nước này rồi! Không nên! Nhưng... tánh nhiều chuyện là không thể kìm được!
- - - -
- Alo!
- Alo!
- Anh Phong! Em là Lập Hi, bạn thân của Hàn Mi đây!
- Ừ!
- Anh à! Mai Hàn Mi về nước, cậu ấy sẽ qua nhà em!
- Hả? Tha.. thật sao?
- Dạ! Anh có rảnh thì qua nhé! Tầm 5 giờ sáng ấy!
- Ừ ừ!
- - - -
6 giờ sáng hôm sau...
Một chiếc ô tô trắng đỗ trước cửa một căn nhà nhỏ. Mi trong bộ cánh đơn giản, áo thun trắng, quần jean xanh bước ra.
- Em không về nhà với anh mà ở nơi khỉ ho còn gáy này sao?
Cô kéo vali xuống, lạnh nhạt bước đi:
- Không cần lo cho tôi! Anh về đi, khi nào bay lại sang Paris thì báo trước cho tôi!
- Ok em!
Cô lặng lẽ mím môi cố gắng cười, gõ cửa:
- Tiểu Hi! Tớ đây, mở cửa!
Chẳng cần gọi nhiều, cô bạn thân đáng yêu ngay lập tức mở cửa một cách niềm nở:
- Mời vào! Mời vào!
Mi vui vẻ bước đến sofa ngồi xuống thư giãn thoải mái.
- Ahh~
- Cậu làm gì mà 2 năm qua không ai liên lạc được vậy?
- Tớ qua Paris với tên khốn David~
- Ừm...
Tiểu Hi nhìn chăm chăm vào Hàn Mi ngạc nhiên:
- Tiểu Mi! Trông cậu xinh hơn đấy?
- Thật à? Ha ha.. cảm ơn cậu!
Nơi căn phòng tối cạnh phòng khách. Anh hé cửa nhìn chăm chăm vào cô và cũng công nhận, Mi đã thay đổi vẻ ngoài. Rồi anh ngồi xụp xuống, lắng nghe kĩ càng từng thang giọng của cô.
Mi cười vui vẻ nhưng cũng chợt hạ giọng khiến bầu không khí trầm xuống:
- Anh ấy... Vẫn khỏe chứ?
Phong suýt bật khóc khi nghe câu nói đó. Ngỡ cô sống sung sướng ở Paris với David mà đã quên anh rồi chứ? Thật, không ai đoán được chữ ngờ.
- Ý cậu là Khải Phong?
Mi gượng cười, đánh nhẹ vào vai Tiểu Hi:
- Cậu biết mà còn khỏi!
- Ha ha!! Khỏe, vị hôn thê của cậu vẫn khỏe!!
- Vậy tốt rồi!
Cô ngây ngô mỉm cười chẳng vì lí do gì nhưng đó có lẽ là nụ cười vui vẻ đầu tiên cô có trong 2 năm qua.
- À... Tớ thay đổi nhiều thế này, Khải Phong có thay đổi không? Có đẹp trai hơn không?
- Không... Anh ấy không thay đổi!
Mi hơi thất vọng:
- Ah.. Thật à? Vậy mà tớ đã cố gắng đẹp hơn để xứng với anh ấy...
- Ủa? Tớ tưởng cậu cưới David?
- Thôi nào! Nói gì thế? Tớ đã hủy hôn ước với anh ấy đâu?
Mi gượng cười, lủi thủi bước vào bếp rót ra một cốc nước.
- Ưm... đêm nay tớ ngủ ở đâu?
- Phòng tớ!
- Huh... thể cậu ngủ ở đâu?
- Hôm nay, ngày mai, ngày mốt và cả ngày kia! Tớ sẽ đến nhà bạn trai ngủ!
- Hả? Sao không ngủ ở nhà?
Tiểu Hi chỉ biết cười vì cô bạn của mình quá ngây thơ:
- Tớ lớn rồi và tớ cũng có nhu cầu về "việc đó"! Phiền cậu ở nhà 1 mình rồi!
- Aishhh~ Con nhỏ này, cần nhu cầu cơ đấy!!
- Tại cậu không hiểu cảm giác đó thôi! 2 năm trước, lúc ở với Khải Phong, chắc hai người "ấy" nhiều rồi nhỉ?
- Ây.. nói bậy bạ gì vậy?
- Ha ha ha!!
- - - -
* Đây là tập 30 và jii đã viết gần xog tập 31 luôn rồi! Truyện Vươn Đến Mây Xanh thì đã xog luôn tập 2, Girl and Rosé thì đã viết xog tập 4. Điều Tuyệt Vời Nhất Của Thanh Xuân thì chắc sẽ ngưng 1 thời gian đó~ Mưa bão nè, Jii bỏ trog cặp xog đi học về cặp bị ướt -> truyện ướt nhẹp nên ko chụp đc~ đợi khô đã... Các bạn có thể lên Google đọc cx đc í~
* Truyện Chỉ là... Tôi yêu em Jii tính là sẽ đổi ảnh bìa~
M.n thấy ảh nào đc thì comment 🌟 ngay ảh đó~ ảh nào đc nhìu🌟 nhất, Jii sẽ chọn ảh đó là ảnh bìa mới! Cảm ơn m.n.
Dưới đây là khoe ảh của V ( BTS) ~ Idol của Jii~
ảnh này chỉ phù hợp cho người trong sáng😂
Còn 1 cái ảh của Jungkook nữa!! Nhưg mà đến giới hạn 20 hìh, nên m.n lên trên phấn đầu của tập này ấn dô chỗ media xem nhé!
Từ giờ m.n hãy chọn bất kì idol nào mà m.n thích để cmt vào đây! Mỗi tập Jii sẽ show hìh từng người! Đặc biệt: hìh đẹp nhất nhất nhấtttt!! Tại hôm qua con bạn của Jii mới gửi 1 loại hìh idol luôn~ đầy messenger mà toàn ảh đẹp ^-^
Cảm ơn m.n♡
Trước khi đọc ấn dô cái hìh ở trên ngắm vài giây nhé^-^👆👆
- - - -
2 năm sau...
Nơi Paris nhộn nhịp. Tại một khách sạn sang trong, một thiếu nữ tầm 20 tuổi ngồi đăm chiêu bên cốc ca cao nóng. Ánh mắt xa xăm hướng đến mặt trời mờ ảo của hoàng hôn.
- Baby~
Cánh cửa phòng tắm mở ra, một nam nhân với cơ bắp cuồn cuộn bước ra trong bộ áo choàng trắng. Cô uống một ngụm ca cao rồi lạnh lùng:
- Đừng tùy tiện gọi tôi là "Baby"! Thật kinh tởm!
- Thôi nào vợ yêu~
- Im đi~ Tôi chẳng phải vợ anh!
Cô bước ra khỏi ghế rồi tiến vào bếp.
- David... Suốt 2 năm qua anh chẳng hề thay đổi~ Vẫn khiến tôi cảm thấy kinh tởm!
- Ha ha... còn em thì đã thay đổi nhiều nhỉ? Em đã đẹp hơn khi ở bên tôi!
Phải! Suốt hai năm xa vị hôn thê một cách bất đắc dĩ, cô dường như đã xinh đẹp hơn. Mái tóc đen thẳng tắp giờ đây đã trở nên bồng bềnh, hơn thế còn có một lọn tóc vàng xõa xen kẽ với mái tóc đen. Đôi môi anh đào mỏng hơn, lại còn chúm chím quyến rũ. Làn da càng trắng ngần, đôi mắt càng long lanh hơn. Thân hình cô cân đối hoàn toàn và hoàn mỹ hơn. Giờ cô chẳng khác nào một nữ minh tinh! Chắc có lẽ thứ không thay đổi... chính là cái tên của cô. Hàn Mi.
- - - -
Căn biệt thự năm xưa cũng chẳng thay đổi gì. Vẫn lộng lẫy, sang trọng nhưng có đôi chút cũ kĩ.
- Giám đốc! Chủ tịch muốn anh đi xem mắt!
Nam nhân trên sofa hướng mắt nhìn theo nơi âm thanh vang lên. Tay cầm chai rượu, khuôn mặt bơ phờ nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trai.
- Hủy!!
- Giám đốc... lần này là một cô gái đẹp!
Anh ta tức giận ném chai rượu xuống sàn khiến nó vỡ tan từng mảnh vươn vãi khắp sàn.
- Gái đẹp, gái đẹp! Đẹp bằng vị hôn thê của tôi không?? Tôi còn đính hôn nhé, chưa hủy hôn ước mà!! Xem mắt cái gì mà xem mắt! Biến khỏi đây!!
- Giám đốc!!
- Biến!!
Người kia sợ hãi mở cửa chạy ra khỏi căn hộ. Anh cười phờ phạc, lững thững vào bếp lấy rượu.
"Hụych"
Anh vấp ngã. Bàn chân chảy đầy máu. Một chút mảnh vỡ của chai rượu găm vào chân anh khiến anh nằm dài xuống đất. Miệng vẫn cười nhưng nước mắt lại lăn dài:
- Hàn Mi...
Mẹ anh đang ráo riết tìm cho anh một người vợ, bởi, anh cũng đã 22 tuổi rồi. Nhưng tất cả đều là công cóc, anh không chấp nhận xem mắt bất kì ai. Mẹ anh bắt đầu lo lắng và căm phẫn Hàn Mi. Cô ta thật vô học, bỏ đi theo thằng đàn ông khác mà để lại con trai bà khổ sở thế này. Nếu có gặp lại, bà nhất định giết chết người con gái đó!!
- - - -
Nơi căn phòng ấm áp. Tiểu Hi ôm chặt chiếc gối ôm mềm mại ngủ say sưa.
" Reng reng reng"
Chuông điện thoại vang lên.
- Alo.
Cô cất cái giọng buồn ngủ mà nhấc máy.
- Tiểu Hi!
Cô chợt ngồi xổm dậy, thật khó tin! Giọng nói này...
- Hàn Mi... Hàn Mi... là cậu hả??
- Ừm! Tiểu Hi, cậu vẫn khỏe chứ?
- Ah~ Đồ ngốc, 2 năm qua cậu đã ở đâu thế? Chẳng liên lạc được gì cả!! Cậu...
- Suỵt... đừng hỏi nhiều như vậy chứ bạn yêu~
Tiểu Hi cười gượng:
- Aish... sến súa!
- Hi hi... ngày mai tớ về nước, cho tớ ở nhờ nhà được không? Mai tớ sẽ kể tất cả, được không?
- Chậc chậc... biết ngay! Chỉ khi có việc nhờ tui nên mới gọi thôi!
- He he!
- Ok ok... mai mấy giờ?
- Tầm sáng 6 giờ ấy~
- Ok!
" Tút"
Tắt máy. Tiểu Hi chỉ biết cười trừ. Một dòng nước ấm nóng lăn xuống từ kẽ mắt. Phải thôi! Bạn thân 2 năm mới gặp lại! Xúc động chết được!
Ây... có nên gọi báo tin cho Khải Phong không đây? À mà không... dù gì chuyện hai người họ cũng ra nước này rồi! Không nên! Nhưng... tánh nhiều chuyện là không thể kìm được!
- - - -
- Alo!
- Alo!
- Anh Phong! Em là Lập Hi, bạn thân của Hàn Mi đây!
- Ừ!
- Anh à! Mai Hàn Mi về nước, cậu ấy sẽ qua nhà em!
- Hả? Tha.. thật sao?
- Dạ! Anh có rảnh thì qua nhé! Tầm 5 giờ sáng ấy!
- Ừ ừ!
- - - -
6 giờ sáng hôm sau...
Một chiếc ô tô trắng đỗ trước cửa một căn nhà nhỏ. Mi trong bộ cánh đơn giản, áo thun trắng, quần jean xanh bước ra.
- Em không về nhà với anh mà ở nơi khỉ ho còn gáy này sao?
Cô kéo vali xuống, lạnh nhạt bước đi:
- Không cần lo cho tôi! Anh về đi, khi nào bay lại sang Paris thì báo trước cho tôi!
- Ok em!
Cô lặng lẽ mím môi cố gắng cười, gõ cửa:
- Tiểu Hi! Tớ đây, mở cửa!
Chẳng cần gọi nhiều, cô bạn thân đáng yêu ngay lập tức mở cửa một cách niềm nở:
- Mời vào! Mời vào!
Mi vui vẻ bước đến sofa ngồi xuống thư giãn thoải mái.
- Ahh~
- Cậu làm gì mà 2 năm qua không ai liên lạc được vậy?
- Tớ qua Paris với tên khốn David~
- Ừm...
Tiểu Hi nhìn chăm chăm vào Hàn Mi ngạc nhiên:
- Tiểu Mi! Trông cậu xinh hơn đấy?
- Thật à? Ha ha.. cảm ơn cậu!
Nơi căn phòng tối cạnh phòng khách. Anh hé cửa nhìn chăm chăm vào cô và cũng công nhận, Mi đã thay đổi vẻ ngoài. Rồi anh ngồi xụp xuống, lắng nghe kĩ càng từng thang giọng của cô.
Mi cười vui vẻ nhưng cũng chợt hạ giọng khiến bầu không khí trầm xuống:
- Anh ấy... Vẫn khỏe chứ?
Phong suýt bật khóc khi nghe câu nói đó. Ngỡ cô sống sung sướng ở Paris với David mà đã quên anh rồi chứ? Thật, không ai đoán được chữ ngờ.
- Ý cậu là Khải Phong?
Mi gượng cười, đánh nhẹ vào vai Tiểu Hi:
- Cậu biết mà còn khỏi!
- Ha ha!! Khỏe, vị hôn thê của cậu vẫn khỏe!!
- Vậy tốt rồi!
Cô ngây ngô mỉm cười chẳng vì lí do gì nhưng đó có lẽ là nụ cười vui vẻ đầu tiên cô có trong 2 năm qua.
- À... Tớ thay đổi nhiều thế này, Khải Phong có thay đổi không? Có đẹp trai hơn không?
- Không... Anh ấy không thay đổi!
Mi hơi thất vọng:
- Ah.. Thật à? Vậy mà tớ đã cố gắng đẹp hơn để xứng với anh ấy...
- Ủa? Tớ tưởng cậu cưới David?
- Thôi nào! Nói gì thế? Tớ đã hủy hôn ước với anh ấy đâu?
Mi gượng cười, lủi thủi bước vào bếp rót ra một cốc nước.
- Ưm... đêm nay tớ ngủ ở đâu?
- Phòng tớ!
- Huh... thể cậu ngủ ở đâu?
- Hôm nay, ngày mai, ngày mốt và cả ngày kia! Tớ sẽ đến nhà bạn trai ngủ!
- Hả? Sao không ngủ ở nhà?
Tiểu Hi chỉ biết cười vì cô bạn của mình quá ngây thơ:
- Tớ lớn rồi và tớ cũng có nhu cầu về "việc đó"! Phiền cậu ở nhà 1 mình rồi!
- Aishhh~ Con nhỏ này, cần nhu cầu cơ đấy!!
- Tại cậu không hiểu cảm giác đó thôi! 2 năm trước, lúc ở với Khải Phong, chắc hai người "ấy" nhiều rồi nhỉ?
- Ây.. nói bậy bạ gì vậy?
- Ha ha ha!!
- - - -
* Đây là tập 30 và jii đã viết gần xog tập 31 luôn rồi! Truyện Vươn Đến Mây Xanh thì đã xog luôn tập 2, Girl and Rosé thì đã viết xog tập 4. Điều Tuyệt Vời Nhất Của Thanh Xuân thì chắc sẽ ngưng 1 thời gian đó~ Mưa bão nè, Jii bỏ trog cặp xog đi học về cặp bị ướt -> truyện ướt nhẹp nên ko chụp đc~ đợi khô đã... Các bạn có thể lên Google đọc cx đc í~
* Truyện Chỉ là... Tôi yêu em Jii tính là sẽ đổi ảnh bìa~
M.n thấy ảh nào đc thì comment 🌟 ngay ảh đó~ ảh nào đc nhìu🌟 nhất, Jii sẽ chọn ảh đó là ảnh bìa mới! Cảm ơn m.n.
Dưới đây là khoe ảh của V ( BTS) ~ Idol của Jii~
ảnh này chỉ phù hợp cho người trong sáng😂
Còn 1 cái ảh của Jungkook nữa!! Nhưg mà đến giới hạn 20 hìh, nên m.n lên trên phấn đầu của tập này ấn dô chỗ media xem nhé!
Từ giờ m.n hãy chọn bất kì idol nào mà m.n thích để cmt vào đây! Mỗi tập Jii sẽ show hìh từng người! Đặc biệt: hìh đẹp nhất nhất nhấtttt!! Tại hôm qua con bạn của Jii mới gửi 1 loại hìh idol luôn~ đầy messenger mà toàn ảh đẹp ^-^
Cảm ơn m.n♡