– Ba tháng vừa qua là những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc nhất của chị, sáng được nhìn thấy Quân tươi cười đi làm, trưa được nấu cho Quân những món ăn ngon, chiều tối đợi Quân về cùng xem tivi, đọc sách, nó đơn giản thế thôi nhưng chị cảm thấy rất vui,Quân là người đàn ông biết quan tâm và lắng nghe suy nghĩ của chị, đôi lúc cậu tỏ ra trẻ con, cũng có đôi lúc thể hiện mình là người đàn ông chững chạc, Quân luôn làm chị cảm thấy ấm áp, chị thầm cảm ơn ông trời đã ban cho chị cái hạnh phúc mà chị chưa bao giờ dám nghĩ tới. Chị đang suy nghĩ thì Bà Phụng đến.
-Quân nó về chưa con?
-Dạ chưa cô,nhưng chắc cũng sắp về tới rồi cô,con pha cafe cho cô nha?
-Con lấy nước lọc cho cô được rồi!
-Dạ,cô uống nước đi cô.
-Loan nè,dạo này con thấy thằng Quân có gì khác thường không?
-Dạ không!
-Hôm trước nó nói có người yêu đó,con có thấy nó dẫn ai về nhà chơi không?
-Dạ không cô.tim chị đập mạnh chị nói dối rồi,chị cảm thấy lo lắng quá.
-Có hay đi sớm về muộn không con.
-Dạ không,Quân về rất đúng giờ.
Vừa lúc này Quân cũng về tới.
-Ủa mẹ đến lâu chưa, sao mẹ không gọi cho con.
-Dạo này con ít về nên mẹ ghé xem con sống thế nào thôi con nói có bạn gái mà khi nào giới thiệu cho mẹ.
Chị giật mình, nhưng Quân thì rất bình thản.
-Chưa có mẹ ơi, từ từ đi.
-Nếu chưa có thì chủ nhật này tranh thủ thời gian qua nhà hàng với mẹ.
-Có việc gì vậy mẹ
-Chú Thành bạn của mẹ con nhớ chứ.chú ấy có cô con gái du học ở Mỹ,ngày mai về nước,con tranh thủ chủ nhật qua ăn cơm với mẹ và gia đình chú ấy.
-Mẹ và gia đình chú ấy cứ ăn đi,con chưa biết có đi được không nữa
-Con tranh thủ qua đi,chủ yếu mẹ muốn tạo điều kiện cho 2 đứa biết nhau,nó nhỏ hơn con 2 tuổi,sống ở mỹ lâu rồi,con giúp mẹ đưa em nó đi chơi tham quan đây đó nha.
-Mẹ! con làm gì có thời gian.
-Thì con tranh thủ buổi tối cũng được.
-Cậu đi đi thường buổi tối cậu cũng ít đi chơi mà,xem như giúp bà chủ.chị nói.
-Đúng rồi đó con,biết đâu 2 đứa sẽ hợp nhau.
Quân liếc nhìn chị,cậu cau mày.
-Dạ được rồi mẹ,con sẽ tranh thủ.
-Quyết định vậy nha, chiều chủ nhật con qua nhà hàng.mẹ về đây.
-Dạ,cô về.
-Dạ.con biết rồi.
[su_posts id=”3956″ tax_term=”1″ tax_operator=”0″ order=”desc”]
Bà Phụng ra về,Quân tỏ vẻ giận dổi.
-Chị hay quá ha.
-Biết sao giờ,cậu không đi không được mà.
-Tôi sẽ đi với người khác,chị không buồn chứ.
-Buồn,nhưng tôi không làm gì khác được,với tôi như vậy là quá đủ rồi.
-Không,tôi muốn cho chị nhiều hơn nữa nhưng giờ chưa phải lúc,để 1 thời gian nữa tôi sẽ nói với mẹ,tôi muốn công khai chuyện của chúng ta,tôi muốn cùng chị dạo phố, xem phim………
-Thôi cậu, bà sẽ không thể chấp nhận người như tôi đâu, cậu đừng làm cả,tôi không cần gì hết chỉ cần như bây giờ mỗi ngày được nhìn thấy cậu là tôi vui rồi,nếu sau này cậu có cưới vợ tôi cũng chấp nhận,nhìn thấy cậu hạnh phúc là tôi vui lắm rồi.chỉ cần cậu đừng đuổi việc tôi là được.
-Nếu tôi cưới người khác mà chị vẫn ở đây,nhìn thấy tôi và vợ âu yếm vui vẻ chị có chịu được không?
-Tôi sẽ cố gắng chiu đựng cho đến khi nào không thể chiu được nữa tôi sẽ xin nghĩ.
-Khờ quá,chị chịu được nhưng tôi thì không,chị biết tôi không giỏi chiu đựng mà.
-Chị phải tin tôi,chị hiểu không,Quân nắm lấy tay chị siết chặt,tôi sẽ không bao giờ để chị phải buồn lòng.
Chị không hi vọng gì hết bởi lẽ chị biết khó ai có thể chấp nhận người như chị làm vợ con trai mình,huống chi điều kiện của Quân lại hoàn hảo như vậy.Tin Quân sao? Chị tin chứ,nhưng nếu mơ về 1 tương lai tốt đẹp thì chị chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Trưa chủ nhật Quân gọi về báo không thể ăn cơm với chị được. Anh có hẹn với khách, chị ngồi 1 mình và cũng không thể nuốt nổi cơm. Chiều Quân phải gặp cô gái kia, không biết cô ta như thế nào, chị suy diễn mọi thứ trong đầu và cảm thấy mệt mỏi quá,chị quá ích kỉ chỉ muốn dành Quân cho riêng mình,mặc dù nói là không sao,là sẽ chịu đựng nhưng chị không thể làm được,đầu óc chị cứ suy nghĩ,chị ghen,chị thật sư ghen với bất cứ cô gái nào ở bên cạnh Quân,có lẽ Quân quá hoàn hảo hay nói đúng hơn chị không thể nào tìm được người nào như Quân nên chị sợ mất Anh, Chị cũng không tự tin với bản thân mình, chị không đẹp,không tiền,không có gì cả,cái duy nhất chị có là tinh yêu dành cho Quân nhưng rồi liệu tình yêu của chị có giữ được trái tim Quân mãi mãi thuộc về chị hay năm tháng trôi qua Quân sẽ tìm thấy 1 tình yêu khác,lúc đó chị sẽ ra sao,chị cũng tự nhủ với bản thân mình đang rất hạnh phúc khi có được tình yêu của Quân,rằng chị không có quyền đòi hỏi thêm nhưng rồi chị cứ muốn có được nhiều hơn,chị muốn có Quân,có lẽ trong tình yêu ai cũng sẽ như thế,muốn được ở bên cạnh người mình yêu thì có tội gì chứ.ôi bao nhiêu thứ trong đầu chị cứ rối lên,thôi thì cứ thuận theo duyên số,chị chỉ mong sao mình không phải là người suốt đời gặp nhiều điều ngang trái.
Tối đến Quân gọi về bảo rằng sẽ về rất khuya nhưng anh vẫn muốn chị đợi,không cần Quân nói chị cũng sẽ đợi,nhưng đúng là khuya thật đã hơn 12 giờ mà Quân vẫn chưa về,chị thầm trách Quân mãi mê với cô gái khác mà Quân mất chị đang đợi,có tiếng xe,Quân đã về đến,nhưng chị giận trong lòng (ôi sao giống như người vợ quá) chị ngồi trên ghế bật tivi như thể mình Quên mất và không hề đợi chờ Quân. Quân có vẻ say rồi, người anh phản phất mùi rượu. Anh tiến thẳng về phía chị, anh đoán rằng chị giận, anh cười, nằm xuống và tựa đầu trên đùi chị, bao nhiêu giận hờn của chị như bay đi hết. Quân nói bâng quơ
-Chị giận rồi
……………….
-Chị không nhớ tôi sao
………………………..
-Tôi nhớ chị sắp chết luôn nè.
…………………………
-Chị giận thiệt sao
-Tôi không dám
-Vậy là giận rồi còn gì nữa.Quân nắm lấy tay chị, cả ngày không gặp nhau rồi mà còn giận hờn gì nữa
-Cô ta có đẹp không?
-Đẹp chứ,là 1 cô gái sành điệu
-Vậy hợp với cậu rồi
-Tôi chỉ hợp với cô gái này thôi.vừa nói Quân vừa chỉ vào trán chị
-Không dám đâu
-Không đùa nữa,sau này có lẽ tôi sẽ thường xuyên về trể đó
-Tại sao,đi với cô ấy sao
-Ừm,mẹ và chú ấy rất thân,chú nhờ tôi dẫn cô ấy đi chơi,tôi không thể từ chối
………………………….
-Mẹ cũng rất thich cô ấy.lúc về mẹ còn hỏi tôi có thích cô ấy không?
-Cậu nói sao?
-Tôi nói để thời gian mới biết được,chị biết tôi thích ai mà
Quân ngồi dậy ôm lấy chị.
-Chỉ mong có 1 ngày tôi có thể nói với mẹ rằng tôi thích ai
-Giờ không phải lúc cậu à
-Ừm.đột nhiên Quân đẩy chị ra
-Mà nè chị không thể đổi cách xưng hô sao
-Sao
-Gọi tôi bằng anh đi chứ
-Không được,tôi quen rồi,vả lại nếu mai mốt gọi quen miệng lỡ người khác nghe được thì sao
-Người đàn ông phông độ như tôi sao cứ phải gọi người yêu bằng chị hoài được.
-Cậu lúc nào cũng tự đề cao bản thân hết.
-Bao nhiêu cô gái phải gọi tôi bằng anh,sao cứ phải yêu 1 người phải gọi bằng chị chứ.Họ nói chuyện đến tận 2h sáng.những ngày tiếp theo sau không biết sẽ như thế nào đây
Những ngày sau quân về trể thật cả tuần nay không trưa nào cậu về ăn cơm,cậu đi đến tận khuya mới về,hôm nay cậu nói sẽ về sớm chị vui lắm.có tiếng xe chị chạy ào ra định mừng Quân,chị khựng lại trên xe bước xuống 1 cô gái xinh đẹp,ăn mặc sành diệu,gương mặt được trang điểm kỉ càng,chị tỏ ra e ngại
-Dạ chào cậu,chào cô
-Đây là chị Loan,đây là Quyên
-Chị là người giúp việc của anh Quân đúng không?
Nghe chua chát quá,mà đúng rồi thì chị là người giúp việc.
-Vâng!
Cả 3 bước vào nhà.
-Chị pha cho Quyên ly nước cam nhe chị
-Không,cho tôi ly cafe đi chị,Anh sống 1 mình cùng chị ấy hả?
-Có bác làm vườn,nhưng thỉnh thoảng bác ấy mới ngủ lại,thường thì bác về nhà.
-Nam nữ ở cùng 1 nhà không cảm thấy nguy hiểm gì sao anh?
Chị giật mình, Quyên là 1 cô gái nhạy bén và thẳng tính,Quân cũng cố bình tỉnh.
-Có gì mà nguy hiểm em!
Quyên cười
-Em định khi nào về bên đó
-Lúc đầu thì em đinh ở khoảng nửa tháng,nhưng giờ vui hơn em nghĩ,có lẽ em sẽ ở chơi lâu hơn.Anh dẫn em lên lầu tham quan đi.
-Chị ơi bưng nước lên lầu dùm tôi với.
Cả 2 cùng lên lầu họ đi 1 vòng và xuống phòng Quân.
-Em ngồi đi,phòng anh chẳng có gì cả,chỉ có bàn làm việc và mấy thứ linh tinh thôi.
-Ừm,phòng anh trang trí đẹp đó
-Em ngồi đi.
-Anh nè.anh thấy em thế nào?
-Thì vui vẻ,thẳng tính,rất sành điệu
-Anh chưa có bạn gái đúng không
-Anh có rồi,đang tìm hiểu
-Mẹ anh là chưa có,nhưng dù có hay không cũng được,em rất thích anh.mình quen nhau đi anh
-Có nhanh quá không em
-Chúng ta chỉ mới gặp nhau,còn chưa tìm hiểu kỉ về nhau.Quyên tiến đến đứng đối diện và câu lấy cổ Quân
-Trước khi về nước em đã nghe nói và tìm hiểu về anh rồi,lần đầu gặp mặt em cũng đã thích anh
-Cám ơn em
-Mẹ anh nói chúng ta cứ tìm hiểu
-Vậy sao?
-Anh nghĩ thế nào
-Anh nói rồi anh đang thích người khác
-Điều đó không quan trọng,khi nào anh chưa có vợ ngày đó em vẫn còn cơ hội
-Cám ơn em đã nghĩ đến anh nhưng mà…..chưa nói dứt câu Quyên đã hôn lên môi anh, Quân khá bất ngờ anh đang suy nghĩ cô gái này khá bạo dạn, chưa kịp đẩy Quyên ra thì Chị đã đẩy cửa vào, Chị như quá bất ngờ khi nhìn thấy cảnh này, Quân càng bất ngờ hơn khi chị vào đúng thời điểm này. chị bối rối vô cùng, tay chị như run lên.
………………………
– Ba tháng vừa qua là những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc nhất của chị, sáng được nhìn thấy Quân tươi cười đi làm, trưa được nấu cho Quân những món ăn ngon, chiều tối đợi Quân về cùng xem tivi, đọc sách, nó đơn giản thế thôi nhưng chị cảm thấy rất vui,Quân là người đàn ông biết quan tâm và lắng nghe suy nghĩ của chị, đôi lúc cậu tỏ ra trẻ con, cũng có đôi lúc thể hiện mình là người đàn ông chững chạc, Quân luôn làm chị cảm thấy ấm áp, chị thầm cảm ơn ông trời đã ban cho chị cái hạnh phúc mà chị chưa bao giờ dám nghĩ tới. Chị đang suy nghĩ thì Bà Phụng đến.
-Quân nó về chưa con?
-Dạ chưa cô,nhưng chắc cũng sắp về tới rồi cô,con pha cafe cho cô nha?
-Con lấy nước lọc cho cô được rồi!
-Dạ,cô uống nước đi cô.
-Loan nè,dạo này con thấy thằng Quân có gì khác thường không?
-Dạ không!
-Hôm trước nó nói có người yêu đó,con có thấy nó dẫn ai về nhà chơi không?
-Dạ không cô.tim chị đập mạnh chị nói dối rồi,chị cảm thấy lo lắng quá.
-Có hay đi sớm về muộn không con.
-Dạ không,Quân về rất đúng giờ.
Vừa lúc này Quân cũng về tới.
-Ủa mẹ đến lâu chưa, sao mẹ không gọi cho con.
-Dạo này con ít về nên mẹ ghé xem con sống thế nào thôi con nói có bạn gái mà khi nào giới thiệu cho mẹ.
Chị giật mình, nhưng Quân thì rất bình thản.
-Chưa có mẹ ơi, từ từ đi.
-Nếu chưa có thì chủ nhật này tranh thủ thời gian qua nhà hàng với mẹ.
-Có việc gì vậy mẹ
-Chú Thành bạn của mẹ con nhớ chứ.chú ấy có cô con gái du học ở Mỹ,ngày mai về nước,con tranh thủ chủ nhật qua ăn cơm với mẹ và gia đình chú ấy.
-Mẹ và gia đình chú ấy cứ ăn đi,con chưa biết có đi được không nữa
-Con tranh thủ qua đi,chủ yếu mẹ muốn tạo điều kiện cho đứa biết nhau,nó nhỏ hơn con tuổi,sống ở mỹ lâu rồi,con giúp mẹ đưa em nó đi chơi tham quan đây đó nha.
-Mẹ! con làm gì có thời gian.
-Thì con tranh thủ buổi tối cũng được.
-Cậu đi đi thường buổi tối cậu cũng ít đi chơi mà,xem như giúp bà chủ.chị nói.
-Đúng rồi đó con,biết đâu đứa sẽ hợp nhau.
Quân liếc nhìn chị,cậu cau mày.
-Dạ được rồi mẹ,con sẽ tranh thủ.
-Quyết định vậy nha, chiều chủ nhật con qua nhà hàng.mẹ về đây.
-Dạ,cô về.
-Dạ.con biết rồi.
[su_posts id=”″ tax_term=”″ tax_operator=”″ order=”desc”]
Bà Phụng ra về,Quân tỏ vẻ giận dổi.
-Chị hay quá ha.
-Biết sao giờ,cậu không đi không được mà.
-Tôi sẽ đi với người khác,chị không buồn chứ.
-Buồn,nhưng tôi không làm gì khác được,với tôi như vậy là quá đủ rồi.
-Không,tôi muốn cho chị nhiều hơn nữa nhưng giờ chưa phải lúc,để thời gian nữa tôi sẽ nói với mẹ,tôi muốn công khai chuyện của chúng ta,tôi muốn cùng chị dạo phố, xem phim………
-Thôi cậu, bà sẽ không thể chấp nhận người như tôi đâu, cậu đừng làm cả,tôi không cần gì hết chỉ cần như bây giờ mỗi ngày được nhìn thấy cậu là tôi vui rồi,nếu sau này cậu có cưới vợ tôi cũng chấp nhận,nhìn thấy cậu hạnh phúc là tôi vui lắm rồi.chỉ cần cậu đừng đuổi việc tôi là được.
-Nếu tôi cưới người khác mà chị vẫn ở đây,nhìn thấy tôi và vợ âu yếm vui vẻ chị có chịu được không?
-Tôi sẽ cố gắng chiu đựng cho đến khi nào không thể chiu được nữa tôi sẽ xin nghĩ.
-Khờ quá,chị chịu được nhưng tôi thì không,chị biết tôi không giỏi chiu đựng mà.
-Chị phải tin tôi,chị hiểu không,Quân nắm lấy tay chị siết chặt,tôi sẽ không bao giờ để chị phải buồn lòng.
Chị không hi vọng gì hết bởi lẽ chị biết khó ai có thể chấp nhận người như chị làm vợ con trai mình,huống chi điều kiện của Quân lại hoàn hảo như vậy.Tin Quân sao? Chị tin chứ,nhưng nếu mơ về tương lai tốt đẹp thì chị chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Trưa chủ nhật Quân gọi về báo không thể ăn cơm với chị được. Anh có hẹn với khách, chị ngồi mình và cũng không thể nuốt nổi cơm. Chiều Quân phải gặp cô gái kia, không biết cô ta như thế nào, chị suy diễn mọi thứ trong đầu và cảm thấy mệt mỏi quá,chị quá ích kỉ chỉ muốn dành Quân cho riêng mình,mặc dù nói là không sao,là sẽ chịu đựng nhưng chị không thể làm được,đầu óc chị cứ suy nghĩ,chị ghen,chị thật sư ghen với bất cứ cô gái nào ở bên cạnh Quân,có lẽ Quân quá hoàn hảo hay nói đúng hơn chị không thể nào tìm được người nào như Quân nên chị sợ mất Anh, Chị cũng không tự tin với bản thân mình, chị không đẹp,không tiền,không có gì cả,cái duy nhất chị có là tinh yêu dành cho Quân nhưng rồi liệu tình yêu của chị có giữ được trái tim Quân mãi mãi thuộc về chị hay năm tháng trôi qua Quân sẽ tìm thấy tình yêu khác,lúc đó chị sẽ ra sao,chị cũng tự nhủ với bản thân mình đang rất hạnh phúc khi có được tình yêu của Quân,rằng chị không có quyền đòi hỏi thêm nhưng rồi chị cứ muốn có được nhiều hơn,chị muốn có Quân,có lẽ trong tình yêu ai cũng sẽ như thế,muốn được ở bên cạnh người mình yêu thì có tội gì chứ.ôi bao nhiêu thứ trong đầu chị cứ rối lên,thôi thì cứ thuận theo duyên số,chị chỉ mong sao mình không phải là người suốt đời gặp nhiều điều ngang trái.
Tối đến Quân gọi về bảo rằng sẽ về rất khuya nhưng anh vẫn muốn chị đợi,không cần Quân nói chị cũng sẽ đợi,nhưng đúng là khuya thật đã hơn giờ mà Quân vẫn chưa về,chị thầm trách Quân mãi mê với cô gái khác mà Quân mất chị đang đợi,có tiếng xe,Quân đã về đến,nhưng chị giận trong lòng (ôi sao giống như người vợ quá) chị ngồi trên ghế bật tivi như thể mình Quên mất và không hề đợi chờ Quân. Quân có vẻ say rồi, người anh phản phất mùi rượu. Anh tiến thẳng về phía chị, anh đoán rằng chị giận, anh cười, nằm xuống và tựa đầu trên đùi chị, bao nhiêu giận hờn của chị như bay đi hết. Quân nói bâng quơ
-Chị giận rồi
……………….
-Chị không nhớ tôi sao
………………………..
-Tôi nhớ chị sắp chết luôn nè.
…………………………
-Chị giận thiệt sao
-Tôi không dám
-Vậy là giận rồi còn gì nữa.Quân nắm lấy tay chị, cả ngày không gặp nhau rồi mà còn giận hờn gì nữa
-Cô ta có đẹp không?
-Đẹp chứ,là cô gái sành điệu
-Vậy hợp với cậu rồi
-Tôi chỉ hợp với cô gái này thôi.vừa nói Quân vừa chỉ vào trán chị
-Không dám đâu
-Không đùa nữa,sau này có lẽ tôi sẽ thường xuyên về trể đó
-Tại sao,đi với cô ấy sao
-Ừm,mẹ và chú ấy rất thân,chú nhờ tôi dẫn cô ấy đi chơi,tôi không thể từ chối
………………………….
-Mẹ cũng rất thich cô ấy.lúc về mẹ còn hỏi tôi có thích cô ấy không?
-Cậu nói sao?
-Tôi nói để thời gian mới biết được,chị biết tôi thích ai mà
Quân ngồi dậy ôm lấy chị.
-Chỉ mong có ngày tôi có thể nói với mẹ rằng tôi thích ai
-Giờ không phải lúc cậu à
-Ừm.đột nhiên Quân đẩy chị ra
-Mà nè chị không thể đổi cách xưng hô sao
-Sao
-Gọi tôi bằng anh đi chứ
-Không được,tôi quen rồi,vả lại nếu mai mốt gọi quen miệng lỡ người khác nghe được thì sao
-Người đàn ông phông độ như tôi sao cứ phải gọi người yêu bằng chị hoài được.
-Cậu lúc nào cũng tự đề cao bản thân hết.
-Bao nhiêu cô gái phải gọi tôi bằng anh,sao cứ phải yêu người phải gọi bằng chị chứ.Họ nói chuyện đến tận h sáng.những ngày tiếp theo sau không biết sẽ như thế nào đây
Những ngày sau quân về trể thật cả tuần nay không trưa nào cậu về ăn cơm,cậu đi đến tận khuya mới về,hôm nay cậu nói sẽ về sớm chị vui lắm.có tiếng xe chị chạy ào ra định mừng Quân,chị khựng lại trên xe bước xuống cô gái xinh đẹp,ăn mặc sành diệu,gương mặt được trang điểm kỉ càng,chị tỏ ra e ngại
-Dạ chào cậu,chào cô
-Đây là chị Loan,đây là Quyên
-Chị là người giúp việc của anh Quân đúng không?
Nghe chua chát quá,mà đúng rồi thì chị là người giúp việc.
-Vâng!
Cả bước vào nhà.
-Chị pha cho Quyên ly nước cam nhe chị
-Không,cho tôi ly cafe đi chị,Anh sống mình cùng chị ấy hả?
-Có bác làm vườn,nhưng thỉnh thoảng bác ấy mới ngủ lại,thường thì bác về nhà.
-Nam nữ ở cùng nhà không cảm thấy nguy hiểm gì sao anh?
Chị giật mình, Quyên là cô gái nhạy bén và thẳng tính,Quân cũng cố bình tỉnh.
-Có gì mà nguy hiểm em!
Quyên cười
-Em định khi nào về bên đó
-Lúc đầu thì em đinh ở khoảng nửa tháng,nhưng giờ vui hơn em nghĩ,có lẽ em sẽ ở chơi lâu hơn.Anh dẫn em lên lầu tham quan đi.
-Chị ơi bưng nước lên lầu dùm tôi với.
Cả cùng lên lầu họ đi vòng và xuống phòng Quân.
-Em ngồi đi,phòng anh chẳng có gì cả,chỉ có bàn làm việc và mấy thứ linh tinh thôi.
-Ừm,phòng anh trang trí đẹp đó
-Em ngồi đi.
-Anh nè.anh thấy em thế nào?
-Thì vui vẻ,thẳng tính,rất sành điệu
-Anh chưa có bạn gái đúng không
-Anh có rồi,đang tìm hiểu
-Mẹ anh là chưa có,nhưng dù có hay không cũng được,em rất thích anh.mình quen nhau đi anh
-Có nhanh quá không em
-Chúng ta chỉ mới gặp nhau,còn chưa tìm hiểu kỉ về nhau.Quyên tiến đến đứng đối diện và câu lấy cổ Quân
-Trước khi về nước em đã nghe nói và tìm hiểu về anh rồi,lần đầu gặp mặt em cũng đã thích anh
-Cám ơn em
-Mẹ anh nói chúng ta cứ tìm hiểu
-Vậy sao?
-Anh nghĩ thế nào
-Anh nói rồi anh đang thích người khác
-Điều đó không quan trọng,khi nào anh chưa có vợ ngày đó em vẫn còn cơ hội
-Cám ơn em đã nghĩ đến anh nhưng mà…..chưa nói dứt câu Quyên đã hôn lên môi anh, Quân khá bất ngờ anh đang suy nghĩ cô gái này khá bạo dạn, chưa kịp đẩy Quyên ra thì Chị đã đẩy cửa vào, Chị như quá bất ngờ khi nhìn thấy cảnh này, Quân càng bất ngờ hơn khi chị vào đúng thời điểm này. chị bối rối vô cùng, tay chị như run lên.
………………………