Tình yêu giữa sói và chuột túi ~
1.
Từ năm mười bảy tuổi, sau khi nhận ra l*m t*̀nh với phụ nữ rất chán là vì tôi thích đàn ông, tôi cũng chỉ l*m t*̀nh với đàn ông.
Tôi thích mở đèn sáng rồi làm, hoặc vào ban ngày, thế nên tôi chỉ l*m t*̀nh với trai đẹp.
Năm tôi bước vào học viện y khoa, phát hiện ra thằng bạn “trai bao” cũng là đồng đạo, chúng tôi bắt đầu trở thành đối tác chiến thuật, thường xuyên cùng nhau đi ra ngoài săn thú.
Là ai nghĩ ra chủ ý này đầu tiên thì tôi không nhớ rõ, tóm lại là “trai bao” với tôi đều dùng một quyển sổ nhỏ ghi chép về bạn tình, đồng thời để chấm điểm. Quyển “lịch sử trên giường” ấy tăng nhanh theo năm tháng, càng lúc càng huy hoàng, cuối cùng tôi bỏ luôn nó vào túi quần, lúc chực nhớ tiện lấy ra lật giở hai ba tờ, còn không thì trao đổi với “trai bao”.
Trao đổi về việc sử dụng động tác nào khi lên giường, thảo luận về đối tượng chúng tôi cho rằng rất “ngon”.
Trên cơ bản điều kiện của “trai bao” không khác tôi bao nhiêu, hình mẫu ưa thích cũng gần gần như nhau. Có đề tài để thảo luận sôi nổi, trao đổi bạn tình cũng coi như công bằng. Chúng tôi đều yêu thích kiểu người tự tin lại phóng đãng, có khi còn bị mấy “bé” trai ngây thơ mê hoặc đến quay vòng vòng, không cách nào chịu thấu loại ẻo lả như hoa thủy tiên [1], còn trai tơ thì né xa vì hãi.
Tại sao?
Vì ghét.
Tại sao ghét?
Vì khó chịu.
Trai tơ lên giường y hệt như cái quần bò vừa xuất xưởng, mặc kiểu nào cũng thấy bực bội.
2.
Sau khi có Kiệt, tôi không hề giống quá khứ ở chỗ tích cực gia tăng việc ghi chép. Một mặt là do phần lớn thời gian ngoại trừ thực tập đều ở cạnh Kiệt, còn mặt khác là, có món ngon cao cấp cố định để ăn, ai còn muốn khổ cực đi săn thú làm gì?
Đàn ông là loài động vật thiết thực lại ham ăn biếng làm. Ít nhất tôi là vậy.
Bất quá, ở cùng Kiệt không chỉ l*m t*̀nh thỏa thích trên giường, tôi còn phải “hẹn hò” với cậu ta.
Theo cách cậu ta muốn.
Trên lý thuyết chúng tôi đều sống một mình, hơn nữa nhà trọ của cậu, nhà trọ của tôi, trường học của cậu, bệnh viện của tôi, ở cùng một thành phố, gặp mặt rất thuận tiện, chỉ cần gọi điện hẹn thời gian, cậu đến hoặc tôi đi là ổn.
Nhưng Kiệt không thích. Cậu muốn hẹn tôi bên ngoài, ở trước nhà ga hoặc dưới chân chiếc đồng hồ lớn nào đó. Sau khi gặp, chúng tôi sẽ đến một quán nhỏ thưởng thức cà phê, uống xong thì đến cửa hàng đĩa nhạc, hoặc ngồi chơi trong công viên, đến rạp chiếu phim hay đi siêu thị mua đồ ăn.
Sau khi rời khỏi giường, chuyện chúng tôi trái ý kiến nhau thường xuyên như cơm bữa. Lúc chọn CD, chúng tôi luôn nghi ngờ gu âm nhạc, khiếu thẩm mỹ, thậm chí cả quan hệ xã hội của đối phương. Chúng tôi vừa dạo quanh công viên vừa lớn tiếng cãi nhau, vì cậu căm ghét những người dùng dây dẫn chó đi tản bộ, còn tôi thì cho rằng cậu chẳng những chuyện bé xé ra to mà còn có vấn đề trong lôgic. Nhưng phim ảnh mới là thứ chúng tôi khó hòa hợp nhất, diễn viên cậu thích trùng hợp là người tôi ghét nhất, đạo diễn tôi hâm mộ cũng là kẻ cậu khinh thường cùng cực. Chỉ những khi đi siêu thị mua đồ ăn, tôi với cậu mới không đấu võ mồm.
3.
“Hôm nay trai sông không tươi, cá cờ cũng có vẻ ươn ươn [2].” Cậu dùng ngón cái đeo nhẫn gõ gõ vào tủ thủy tinh ở khu hải sản, đứng đối diện với nhân viên mà nói với tôi.
Đúng đúng. Tôi hùa theo.
Nhân viên bán hàng ngây ra một lúc, sau đó miễn cưỡng nở nụ cười lễ phép kiểu như “Không mua xin mời tránh ra”.
“Mấy gói đồ đông lạnh này căn bản đã hết hạn sử dụng, một tầng... Hai tầng... Ba tầng..... Thực con mẹ nó quá đáng.......”
Ghê thật. Tôi lại hùa theo.
Thuận tay cầm lấy gói thức ăn Kiệt đã lôi ra, nhét lại vào tủ đông lạnh.
4.
Dựa vào mức độ tham dự vào cuộc sống của đối phương, tôi với Kiệt xem như đã thành một đôi.
Có thời gian rảnh là tôi đi tìm cậu, cậu muốn “hẹn hò” ở đâu tôi đều cố gắng phối hợp. Thi thoảng tôi cũng ngủ với người khác, cậu cũng yên tâm mà thoải mái tiếp tục “chuyện làm ăn”. Chúng tôi xung đột ở rất nhiều phương diện, nhưng t**h d*c thì chẳng những thân thể phù hợp mà đề tài tán gẫu cũng ăn rơ nhau.
Kiệt thường xuyên làm trò trước mặt tôi, phê bình người khách này đáng tởm ở điểm như vậy như vậy, khoe khoang kẻ khác thủy chung với cậu thế này thế kia. Nói đến mặt mày tươi tắn như hoa, quả thực xem bản thân như vị tướng quân bách chiến bách thắng trên trên chiến trường tình ái.
Đương nhiên tôi không để cậu quá đắc ý, nói suông không bằng chứng, tôi lấy quyển sổ nhỏ trong túi quần ra.
Sổ nhỏ khắc sâu ấn tượng vào lòng Kiệt, từ đó về sau, cậu thừa nhận tôi với cậu là đối thủ cùng đẳng cấp.
5.
Bất quá sổ nhỏ cũng từng đem đến phiền phức cho chủ nó.
Có lần Kiệt lật xem chiến sử huy hoàng của tôi, cậu phát hiện một người mình biết. Đôi mắt cậu sáng bừng cả lên, gần như cố chấp xúi giục tôi hẹn người đó lần nữa.
“Không muốn.” Tôi liếc số điểm và lời nhận xét ghi trên sổ nhỏ, cụt hết cả hứng. “Làm tình với cậu ta chán ngắt, ứ thích.”
“Tôi bảo anh hẹn hắn chứ không xúi anh làm với hắn, đần.” Kiệt đóng sổ lại ngẩng đầu lên, trợn mắt lườm tôi.
“Không làm thì gọi chi, uống cà phê hử?” Tôi cười hì hì hỏi, thuận tay xoa nắn gương mặt không đứng đắn của ai kia.
Kết quả gương mặt đó tự dưng lại nghiêm túc hẳn lên: “Tôi nói thật, anh hẹn hắn đi, dẫn hắn về nhà, kêu hắn cởi sạch sẽ rồi bảo anh không muốn làm.”
“Quỷ mới nói giỡn với anh.” Cậu lại gần dựa sát vào người tôi, cười giống hệt như ác ma đang vờ hòa nhã thân thiện. “Nếu thành công tôi thưởng cho anh.”
Tôi quay sang ngó Kiệt.
“Tôi làm ốc bươu hấp rượu vang đỏ cho anh ăn, phương pháp chuẩn chính tông, nhất định anh sẽ thích.”
“Thật á?” Tôi nghi ngờ.
Không phải lòng dạ tôi đa nghi, tại cậu đã lừa gạt tôi không ít lần.
“Ừ.” Cậu bắt chước giọng điệu của tôi lặp lại lần nữa, tiếp đó lại nheo đôi mắt đẹp giết người thành hình trăng khuyết cong cong: “Tôi sẽ nấu theo phương pháp chuẩn không cần chỉnh để thưởng cho anh, là canh hải sản, sò hấp rượu trắng kẹp thêm quả anh đào.”
Vì phương pháp nấu đúng tiêu chuẩn, hoặc nói là vì Kiệt, tôi sẽ tìm cậu trai tôi chỉ chơi một lần rồi không muốn gặp nữa, bưng hắn đi quãng đường thật xa về nhà, cởi sạch quần áo hắn, sau đó bảo hắn cút cho khuất mắt sao?
Trả lời bạn, tôi sẽ.
Hơn nữa tôi cũng làm thật.
6.
Tay nghề nấu nướng của Kiệt vượt rất xa tưởng tượng của gã đàn ông chỉ mới học chiên trứng như tôi. Với tôi mà nói đó cơ hồ là một loại tuyệt kỹ siêu việt, đồng thời cái cũng “xuất sắc” không kém là tính cuồng mua sắm của cậu, bất quá nó thực sự rất khủng bố, tôi không muốn đề cập ở đây.
7.
Tất cả bạn bè đều biết tôi đang quen với trai bao cao cấp, cậu trai này đẹp đến mức đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, mỗi lần cởi quần kiếm tiền, đủ cho chúng tôi chuẩn bị “cam quýt” tuyệt hảo để thức triền miên chơi “đánh billiard” mười ngày liền [3]. Với sự kiện này, bạn bè tôi hoặc thờ ơ hoặc phản đối, nhưng mấy loại thái độ đó cũng không che giấu được ánh mắt đầy ao ước của họ.
Thế nên khi đi chơi tôi thường mang theo Kiệt, oai y như người đang tiên phong cho trào lưu thời trang mới, hay mang một đôi giày xịn không được sản xuất nữa. Mà khi tôi xoay người rời đi chốc lát, bạn bè tôi sẽ mang theo ý đồ rõ mười mươi của họ lặng lẽ tiếp cận Kiệt, phong thái lịch sự một chút thì dùng ngôn từ ám chỉ, lá gan to hơn thì sử dụng hành động dụ dỗ.
Kiệt là một đóa hoa xinh đẹp thuộc loại ăn thịt, chỉ cần ngửi được hơi thở con mồi sẽ theo băn năng tỏa ra mùi hương mê hoặc, cám dỗ đối phương tới gần hơn, nhưng vì cậu không đói nên chẳng thằng bạn nào thực hiện được âm mưu, có người bị đâm nát trái tim, có kẻ bị đầu độc thần kinh. Tôi đứng xa xa nhìn mà cảm thấy thật kiêu hãnh lại thú vị biết bao.
Tôi vốn nghĩ “trai bao” cũng sẽ hâm mộ tôi chết mất, còn nghĩ nếu hắn mở sổ ra tìm vài bé để trao đổi Kiệt với tôi, tôi nên dùng lý do gì từ chối mà không làm rạn nứt tình cảm anh em. Nhưng “trai bao” chẳng nói gì cả. Hắn chỉ dùng ánh mắt quái gở nhìn tôi, còn hỏi: Cứ như vậy được không?
“Cái gì được?” Tôi hỏi lại.
“Trai bao” lắc đầu không đáp.
“Mày sao vậy?” Tôi hỏi tiếp.
“Trai bao” vẫn chỉ lắc đầu, lắc được hai cái thì bật ra một tiếng cười khổ.
Phản ứng khác thường của hắn thật làm người sợ hãi, tôi nghĩ tám phần mười là do hắn đố kị.
[1] Xin tham khảo sự tích hoa thủy tiên trong thần thoại Hy Lạp để hiểu thâm ý của anh giai =)) chắc ý anh giai bảo mấy cậu trai suốt ngày soi gương tự kỷ khen mình đẹp =))
[2] Con trai sông cùng với các loài giáp xác khác như chem chép, óc ruốc, don, có tên khoa học là Sinanodonte woodianeaa, thường sinh sống quần thể dưới các lòng sông nước ngọt, lợ, bãi cát ven bờ.
Cháo trai chữa u tuyến tiền liệt
Thịt trai là món ăn vị ngọt mặn, tính mát, không độc; nấu với canh rau, mướp, bồ ngót, mồng tơi, dền cơm, dền tía là món ngon, vị thuốc (nhờ trung hòa thành vị bình nhưng không được nêm bột ngọt và bột nêm hóa chất).
100gr vỏ trai (vị mặn, tính hàn) rửa sạch, sao vàng, tán nhuyễn thành bột trộn thêm 20gr mật ong, mỗi lần uống 1 muỗng cà phê trị đau cổ, họng, thanh lọc nhiệt, tiêu độc. Các chỗ bị trầy xước, đau nhức bôi vào sẽ hiệu quả nhanh (không băng, chườm kín).
Cá cờ Ấn Độ hay cá cờ vây lưng đen hoặc cá cờ gòn (danh pháp hai phần: Makaira indica (Cuvier, 1832)) là một loài cá thuộc họ Cá buồm (Istiophoridae) của bộ Cá vược (Perciformes).
Cá cờ vây lưng đen là loài cá cờ phổ biến nhất ở phía châu Phi. Loài động vật ăn thịt nhanh nhẹn này sẽ ăn hầu như bất kỳ loài cá nào, đặc biệt là cá thu ngàng, cá heo, cá gấm, cá trác và mực. Chúng dùng mũi nhọn để đâm mồi. Đây là loài cá duy nhất thường bị đánh bắt ở độ sâu từ 400 – 1.000m. Nó cũng là đối tượng của nghề cá giải trí, người ta đánh bắt chúng ở biển sâu bằng cách nhử mồi. Ngày càng có nhiều người tham gia nghề cá giải trí đánh dấu cá cờ bằng thẻ ghi và thả ra biển cho mục đích nghiên cứu khoa học.
Phân bố: Phân bố ở các vùng biển nhiệt đới, cận nhiệt đới và ôn đới khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương, thỉnh thoảng chúng cũng vào vùng biển ôn đới. Nhiều cá thể lang thang di cư vào vùng biển Đại Tây Dương qua đường mũi Hảo Vọng, nhưng không chắc là sinh sản tại đây. Là loài có tính di cư cao. Phụ lục 1 của Công ước quốc tế về Luật biển 1982.
Đặc điểm sinh học: Thường sống ở tầng nước mặt có nhiệt độ đột biến, gần bờ, đảo và các rạn san hô. Thức ăn chủ yếu của loài này là cá, mực nang, mực tuộc, giáp xác cỡ lớn và cá ngừ nhỏ. Thịt cá cờ đen là thực phẩm có chất lượng cao; sản phẩm được ướp lạnh hay cấp đông và dùng làm sashimi.
[3] =////////= cam quýt giúp kích thích tuyến nội tiết của cơ thể nam sản sinh hormon nam và giảm thiểu các chất cản trở khả năng cương cứng, khiến bạn tình được thỏa mãn. Các nhà nghiên cứu ở Đại học Texas, Mỹ, cho biết khi đàn ông nhận được ít nhất 200 mg vitamin C mỗi ngày, khả năng sản xuất tinh sẽ cao hơn hẳn những người không ăn hay ít ăn các loại quả này.
Chỗ “cam quýt” chắc anh BT muốn bảo chuẩn bị tinh ***** để làm 10 ngày, chắc mua thuốc uống bổ tinh, nhưng thuốc gì mình tra chưa ra, còn đánh billiard, thì, bỉ quá =/////= hai chỗ chứa tinh ***** ấy xem như là hai quả “bóng” đi, “bóng” này chạm “bóng” nọ!!!
Mình không muốn giải thích nữa đâu, BT quá =(((((((((((((((((( Xin thông cảm và tự hiểu giùm mình nhé =((((((((((
[cont]
Hai đứa này BT ngang nhau, không phải BT loại vừa đâu:-SS
Và dĩ nhiên sổ của anh giai không cute như hình đầu chương, nhưng kệ, mình thích =))))) hình ảnh không hề có tính minh hoạ =)))))
1.
Từ năm mười bảy tuổi, sau khi nhận ra l*m t*̀nh với phụ nữ rất chán là vì tôi thích đàn ông, tôi cũng chỉ l*m t*̀nh với đàn ông.
Tôi thích mở đèn sáng rồi làm, hoặc vào ban ngày, thế nên tôi chỉ l*m t*̀nh với trai đẹp.
Năm tôi bước vào học viện y khoa, phát hiện ra thằng bạn “trai bao” cũng là đồng đạo, chúng tôi bắt đầu trở thành đối tác chiến thuật, thường xuyên cùng nhau đi ra ngoài săn thú.
Là ai nghĩ ra chủ ý này đầu tiên thì tôi không nhớ rõ, tóm lại là “trai bao” với tôi đều dùng một quyển sổ nhỏ ghi chép về bạn tình, đồng thời để chấm điểm. Quyển “lịch sử trên giường” ấy tăng nhanh theo năm tháng, càng lúc càng huy hoàng, cuối cùng tôi bỏ luôn nó vào túi quần, lúc chực nhớ tiện lấy ra lật giở hai ba tờ, còn không thì trao đổi với “trai bao”.
Trao đổi về việc sử dụng động tác nào khi lên giường, thảo luận về đối tượng chúng tôi cho rằng rất “ngon”.
Trên cơ bản điều kiện của “trai bao” không khác tôi bao nhiêu, hình mẫu ưa thích cũng gần gần như nhau. Có đề tài để thảo luận sôi nổi, trao đổi bạn tình cũng coi như công bằng. Chúng tôi đều yêu thích kiểu người tự tin lại phóng đãng, có khi còn bị mấy “bé” trai ngây thơ mê hoặc đến quay vòng vòng, không cách nào chịu thấu loại ẻo lả như hoa thủy tiên [1], còn trai tơ thì né xa vì hãi.
Tại sao?
Vì ghét.
Tại sao ghét?
Vì khó chịu.
Trai tơ lên giường y hệt như cái quần bò vừa xuất xưởng, mặc kiểu nào cũng thấy bực bội.
2.
Sau khi có Kiệt, tôi không hề giống quá khứ ở chỗ tích cực gia tăng việc ghi chép. Một mặt là do phần lớn thời gian ngoại trừ thực tập đều ở cạnh Kiệt, còn mặt khác là, có món ngon cao cấp cố định để ăn, ai còn muốn khổ cực đi săn thú làm gì?
Đàn ông là loài động vật thiết thực lại ham ăn biếng làm. Ít nhất tôi là vậy.
Bất quá, ở cùng Kiệt không chỉ l*m t*̀nh thỏa thích trên giường, tôi còn phải “hẹn hò” với cậu ta.
Theo cách cậu ta muốn.
Trên lý thuyết chúng tôi đều sống một mình, hơn nữa nhà trọ của cậu, nhà trọ của tôi, trường học của cậu, bệnh viện của tôi, ở cùng một thành phố, gặp mặt rất thuận tiện, chỉ cần gọi điện hẹn thời gian, cậu đến hoặc tôi đi là ổn.
Nhưng Kiệt không thích. Cậu muốn hẹn tôi bên ngoài, ở trước nhà ga hoặc dưới chân chiếc đồng hồ lớn nào đó. Sau khi gặp, chúng tôi sẽ đến một quán nhỏ thưởng thức cà phê, uống xong thì đến cửa hàng đĩa nhạc, hoặc ngồi chơi trong công viên, đến rạp chiếu phim hay đi siêu thị mua đồ ăn.
Sau khi rời khỏi giường, chuyện chúng tôi trái ý kiến nhau thường xuyên như cơm bữa. Lúc chọn CD, chúng tôi luôn nghi ngờ gu âm nhạc, khiếu thẩm mỹ, thậm chí cả quan hệ xã hội của đối phương. Chúng tôi vừa dạo quanh công viên vừa lớn tiếng cãi nhau, vì cậu căm ghét những người dùng dây dẫn chó đi tản bộ, còn tôi thì cho rằng cậu chẳng những chuyện bé xé ra to mà còn có vấn đề trong lôgic. Nhưng phim ảnh mới là thứ chúng tôi khó hòa hợp nhất, diễn viên cậu thích trùng hợp là người tôi ghét nhất, đạo diễn tôi hâm mộ cũng là kẻ cậu khinh thường cùng cực. Chỉ những khi đi siêu thị mua đồ ăn, tôi với cậu mới không đấu võ mồm.
3.
“Hôm nay trai sông không tươi, cá cờ cũng có vẻ ươn ươn [2].” Cậu dùng ngón cái đeo nhẫn gõ gõ vào tủ thủy tinh ở khu hải sản, đứng đối diện với nhân viên mà nói với tôi.
Đúng đúng. Tôi hùa theo.
Nhân viên bán hàng ngây ra một lúc, sau đó miễn cưỡng nở nụ cười lễ phép kiểu như “Không mua xin mời tránh ra”.
“Mấy gói đồ đông lạnh này căn bản đã hết hạn sử dụng, một tầng... Hai tầng... Ba tầng..... Thực con mẹ nó quá đáng.......”
Ghê thật. Tôi lại hùa theo.
Thuận tay cầm lấy gói thức ăn Kiệt đã lôi ra, nhét lại vào tủ đông lạnh.
4.
Dựa vào mức độ tham dự vào cuộc sống của đối phương, tôi với Kiệt xem như đã thành một đôi.
Có thời gian rảnh là tôi đi tìm cậu, cậu muốn “hẹn hò” ở đâu tôi đều cố gắng phối hợp. Thi thoảng tôi cũng ngủ với người khác, cậu cũng yên tâm mà thoải mái tiếp tục “chuyện làm ăn”. Chúng tôi xung đột ở rất nhiều phương diện, nhưng t**h d*c thì chẳng những thân thể phù hợp mà đề tài tán gẫu cũng ăn rơ nhau.
Kiệt thường xuyên làm trò trước mặt tôi, phê bình người khách này đáng tởm ở điểm như vậy như vậy, khoe khoang kẻ khác thủy chung với cậu thế này thế kia. Nói đến mặt mày tươi tắn như hoa, quả thực xem bản thân như vị tướng quân bách chiến bách thắng trên trên chiến trường tình ái.
Đương nhiên tôi không để cậu quá đắc ý, nói suông không bằng chứng, tôi lấy quyển sổ nhỏ trong túi quần ra.
Sổ nhỏ khắc sâu ấn tượng vào lòng Kiệt, từ đó về sau, cậu thừa nhận tôi với cậu là đối thủ cùng đẳng cấp.
5.
Bất quá sổ nhỏ cũng từng đem đến phiền phức cho chủ nó.
Có lần Kiệt lật xem chiến sử huy hoàng của tôi, cậu phát hiện một người mình biết. Đôi mắt cậu sáng bừng cả lên, gần như cố chấp xúi giục tôi hẹn người đó lần nữa.
“Không muốn.” Tôi liếc số điểm và lời nhận xét ghi trên sổ nhỏ, cụt hết cả hứng. “Làm tình với cậu ta chán ngắt, ứ thích.”
“Tôi bảo anh hẹn hắn chứ không xúi anh làm với hắn, đần.” Kiệt đóng sổ lại ngẩng đầu lên, trợn mắt lườm tôi.
“Không làm thì gọi chi, uống cà phê hử?” Tôi cười hì hì hỏi, thuận tay xoa nắn gương mặt không đứng đắn của ai kia.
Kết quả gương mặt đó tự dưng lại nghiêm túc hẳn lên: “Tôi nói thật, anh hẹn hắn đi, dẫn hắn về nhà, kêu hắn cởi sạch sẽ rồi bảo anh không muốn làm.”
“Quỷ mới nói giỡn với anh.” Cậu lại gần dựa sát vào người tôi, cười giống hệt như ác ma đang vờ hòa nhã thân thiện. “Nếu thành công tôi thưởng cho anh.”
Tôi quay sang ngó Kiệt.
“Tôi làm ốc bươu hấp rượu vang đỏ cho anh ăn, phương pháp chuẩn chính tông, nhất định anh sẽ thích.”
“Thật á?” Tôi nghi ngờ.
Không phải lòng dạ tôi đa nghi, tại cậu đã lừa gạt tôi không ít lần.
“Ừ.” Cậu bắt chước giọng điệu của tôi lặp lại lần nữa, tiếp đó lại nheo đôi mắt đẹp giết người thành hình trăng khuyết cong cong: “Tôi sẽ nấu theo phương pháp chuẩn không cần chỉnh để thưởng cho anh, là canh hải sản, sò hấp rượu trắng kẹp thêm quả anh đào.”
Vì phương pháp nấu đúng tiêu chuẩn, hoặc nói là vì Kiệt, tôi sẽ tìm cậu trai tôi chỉ chơi một lần rồi không muốn gặp nữa, bưng hắn đi quãng đường thật xa về nhà, cởi sạch quần áo hắn, sau đó bảo hắn cút cho khuất mắt sao?
Trả lời bạn, tôi sẽ.
Hơn nữa tôi cũng làm thật.
6.
Tay nghề nấu nướng của Kiệt vượt rất xa tưởng tượng của gã đàn ông chỉ mới học chiên trứng như tôi. Với tôi mà nói đó cơ hồ là một loại tuyệt kỹ siêu việt, đồng thời cái cũng “xuất sắc” không kém là tính cuồng mua sắm của cậu, bất quá nó thực sự rất khủng bố, tôi không muốn đề cập ở đây.
7.
Tất cả bạn bè đều biết tôi đang quen với trai bao cao cấp, cậu trai này đẹp đến mức đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, mỗi lần cởi quần kiếm tiền, đủ cho chúng tôi chuẩn bị “cam quýt” tuyệt hảo để thức triền miên chơi “đánh billiard” mười ngày liền [3]. Với sự kiện này, bạn bè tôi hoặc thờ ơ hoặc phản đối, nhưng mấy loại thái độ đó cũng không che giấu được ánh mắt đầy ao ước của họ.
Thế nên khi đi chơi tôi thường mang theo Kiệt, oai y như người đang tiên phong cho trào lưu thời trang mới, hay mang một đôi giày xịn không được sản xuất nữa. Mà khi tôi xoay người rời đi chốc lát, bạn bè tôi sẽ mang theo ý đồ rõ mười mươi của họ lặng lẽ tiếp cận Kiệt, phong thái lịch sự một chút thì dùng ngôn từ ám chỉ, lá gan to hơn thì sử dụng hành động dụ dỗ.
Kiệt là một đóa hoa xinh đẹp thuộc loại ăn thịt, chỉ cần ngửi được hơi thở con mồi sẽ theo băn năng tỏa ra mùi hương mê hoặc, cám dỗ đối phương tới gần hơn, nhưng vì cậu không đói nên chẳng thằng bạn nào thực hiện được âm mưu, có người bị đâm nát trái tim, có kẻ bị đầu độc thần kinh. Tôi đứng xa xa nhìn mà cảm thấy thật kiêu hãnh lại thú vị biết bao.
Tôi vốn nghĩ “trai bao” cũng sẽ hâm mộ tôi chết mất, còn nghĩ nếu hắn mở sổ ra tìm vài bé để trao đổi Kiệt với tôi, tôi nên dùng lý do gì từ chối mà không làm rạn nứt tình cảm anh em. Nhưng “trai bao” chẳng nói gì cả. Hắn chỉ dùng ánh mắt quái gở nhìn tôi, còn hỏi: Cứ như vậy được không?
“Cái gì được?” Tôi hỏi lại.
“Trai bao” lắc đầu không đáp.
“Mày sao vậy?” Tôi hỏi tiếp.
“Trai bao” vẫn chỉ lắc đầu, lắc được hai cái thì bật ra một tiếng cười khổ.
Phản ứng khác thường của hắn thật làm người sợ hãi, tôi nghĩ tám phần mười là do hắn đố kị.
[1] Xin tham khảo sự tích hoa thủy tiên trong thần thoại Hy Lạp để hiểu thâm ý của anh giai =)) chắc ý anh giai bảo mấy cậu trai suốt ngày soi gương tự kỷ khen mình đẹp =))
[2] Con trai sông cùng với các loài giáp xác khác như chem chép, óc ruốc, don, có tên khoa học là Sinanodonte woodianeaa, thường sinh sống quần thể dưới các lòng sông nước ngọt, lợ, bãi cát ven bờ.
Cháo trai chữa u tuyến tiền liệt
Thịt trai là món ăn vị ngọt mặn, tính mát, không độc; nấu với canh rau, mướp, bồ ngót, mồng tơi, dền cơm, dền tía là món ngon, vị thuốc (nhờ trung hòa thành vị bình nhưng không được nêm bột ngọt và bột nêm hóa chất).
100gr vỏ trai (vị mặn, tính hàn) rửa sạch, sao vàng, tán nhuyễn thành bột trộn thêm 20gr mật ong, mỗi lần uống 1 muỗng cà phê trị đau cổ, họng, thanh lọc nhiệt, tiêu độc. Các chỗ bị trầy xước, đau nhức bôi vào sẽ hiệu quả nhanh (không băng, chườm kín).
Cá cờ Ấn Độ hay cá cờ vây lưng đen hoặc cá cờ gòn (danh pháp hai phần: Makaira indica (Cuvier, 1832)) là một loài cá thuộc họ Cá buồm (Istiophoridae) của bộ Cá vược (Perciformes).
Cá cờ vây lưng đen là loài cá cờ phổ biến nhất ở phía châu Phi. Loài động vật ăn thịt nhanh nhẹn này sẽ ăn hầu như bất kỳ loài cá nào, đặc biệt là cá thu ngàng, cá heo, cá gấm, cá trác và mực. Chúng dùng mũi nhọn để đâm mồi. Đây là loài cá duy nhất thường bị đánh bắt ở độ sâu từ 400 – 1.000m. Nó cũng là đối tượng của nghề cá giải trí, người ta đánh bắt chúng ở biển sâu bằng cách nhử mồi. Ngày càng có nhiều người tham gia nghề cá giải trí đánh dấu cá cờ bằng thẻ ghi và thả ra biển cho mục đích nghiên cứu khoa học.
Phân bố: Phân bố ở các vùng biển nhiệt đới, cận nhiệt đới và ôn đới khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương, thỉnh thoảng chúng cũng vào vùng biển ôn đới. Nhiều cá thể lang thang di cư vào vùng biển Đại Tây Dương qua đường mũi Hảo Vọng, nhưng không chắc là sinh sản tại đây. Là loài có tính di cư cao. Phụ lục 1 của Công ước quốc tế về Luật biển 1982.
Đặc điểm sinh học: Thường sống ở tầng nước mặt có nhiệt độ đột biến, gần bờ, đảo và các rạn san hô. Thức ăn chủ yếu của loài này là cá, mực nang, mực tuộc, giáp xác cỡ lớn và cá ngừ nhỏ. Thịt cá cờ đen là thực phẩm có chất lượng cao; sản phẩm được ướp lạnh hay cấp đông và dùng làm sashimi.
[3] =////////= cam quýt giúp kích thích tuyến nội tiết của cơ thể nam sản sinh hormon nam và giảm thiểu các chất cản trở khả năng cương cứng, khiến bạn tình được thỏa mãn. Các nhà nghiên cứu ở Đại học Texas, Mỹ, cho biết khi đàn ông nhận được ít nhất 200 mg vitamin C mỗi ngày, khả năng sản xuất tinh sẽ cao hơn hẳn những người không ăn hay ít ăn các loại quả này.
Chỗ “cam quýt” chắc anh BT muốn bảo chuẩn bị tinh ***** để làm 10 ngày, chắc mua thuốc uống bổ tinh, nhưng thuốc gì mình tra chưa ra, còn đánh billiard, thì, bỉ quá =/////= hai chỗ chứa tinh ***** ấy xem như là hai quả “bóng” đi, “bóng” này chạm “bóng” nọ!!!
Mình không muốn giải thích nữa đâu, BT quá =(((((((((((((((((( Xin thông cảm và tự hiểu giùm mình nhé =((((((((((
[cont]
Hai đứa này BT ngang nhau, không phải BT loại vừa đâu:-SS
Và dĩ nhiên sổ của anh giai không cute như hình đầu chương, nhưng kệ, mình thích =))))) hình ảnh không hề có tính minh hoạ =)))))