Hai người áo đen dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Hà Lam Nguyệt,linh chi thái tuế 300 năm là thứ mà chỉ nghĩ mà không dám cầu a.
Người áo đen to con nuốt khan nước miếng liền cầm điện thoại gọi cho ai đó,sau một hồi nói chuyện liền cúp máy.
Dù rằng Hà Lam Nguyệt đều nghe rõ hai người nói gì nhưng cô vẫn giả như không nghe thấy,từ khi tẩy tuỷ tới giờ,ngũ giác của cô cực nhạy bén.Vẫn giả ngu sống lâu hơn nha!
"Tiểu thư,cây nhân sâm của cô chúng tôi mua với giá 1 tỷ 5 cô thấy sao?"Người áo đen to con quay lại hỏi Hà Lam Nguyệt.
"Được,vậy còn linh chi?"Cô không ngờ hai người này trả giá nhân sâm còn cao hơn ông chủ kia.
"Về phần linh chi thì ông chủ tôi nói muốn nhìn thấy tận mắt mới có thể thương lượng giá được.Chi bằng cô cùng đi với chúng tôi tới gặp ông chủ đi,đem theo cả cây linh chi kia."
"Xin lỗi,những thứ này là do có người bạn nhờ tôi bán giúp mà thôi,nếu như các anh muốn mua thì hẹn một nơi,bạn tôi sẽ tự đưa linh chi tới đó là được,giá cả thì để bạn của tôi tới thương lượng với ông chủ của các anh đi."Hà Lam Nguyệt lập tức từ chối,giỡn chắc,cho các người biết nhà thì sau này cô sống kiểu nào?
"Kia,chúng tôi ở khách sạn R quận T.Cô biết chứ?"Người áo đen cao gầy nói.
"Biết,cho tôi số điện thoại.Khi nào đem tới thì bạn tôi sẽ gọi cho các người xuống kiểm tra"Hà Lam Nguyệt gật đầu nói.Cô xem ra phải chuẩn bị đổi thân phận nữa rồi,phiền thật đó!
Sau khi trao đổi số rồi chuyển tiền xong,Hà Lam Nguyệt cầm ba lô chứa củ nhân sâm đưa cho hai người áo đen.
Cô đi vào trong nhà vệ sinh công cộng liền thay đồ rồi xoá đi khuôn mặt vừa rồi,thay bằng một khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm,lắc lư ra cửa.Vừa liếc một cái liền thấy người áo đen cao gầy trong đám người gần đó,lâu lâu lại nhìn vào hướng nhà vệ sinh nữ một chút.
Hắc,trò này không ngờ dùng thật tốt,từ một người có khuôn mặt,vóc dáng tầm thường đến không ngờ phốc một cái biến thành một đại mỹ nữ bốc lửa nhiều người liếc nhìn,nhận ra mới là thần nhãn nha~.
Cô đi lướt qua người áo đen cao gầy,cứ thế mà rời khỏi chợ đen trở về nhà.Mặc kệ người áo đen kia đang lo sốt vó khi không nhìn thấy Hà Lam Nguyệt đi ra.
Ba ngày kế tiếp,Hà Lam Nguyệt buổi sáng thì đi học trưa về ăn qua loa rồi tiến vào không gian tu luyện.
Cô khi có tiền liền không chút bạc đãi bản thân mình,đem hết đống đồ cũ trong nhà của nguyên chủ trực tiếp đem đi quyên góp cho cô nhi viện,bản thân thì chạy tới trung tâm siêu thị mà mua một loạt đồ mới,dĩ nhiên cô cũng không quên mua vài bộ quần áo nam giới để tiện cho bản thân sau này cần giả dạng,từ hàng hiệu tới hàng lề đường đều đủ,chỉ cần đẹp và hợp ý cô đều mua về.
Trong vài ngày,cô đem tiền vừa kiếm được tiêu xài hết một nửa.Quả nhiên phụ nữ mà đi mua sắm gì đó,tiền chỉ có thể tính bằng triệu,bất quá mua xong cảm giác rất sảng nga~.
Đêm ngày thứ tư,Hà Lam Nguyệt hoá trang thành một thanh niên 25 tuổi,vẻ ngoài nhìn khá tốt,đi thuê một chiếc xe nhỏ,thả một cái linh chi 300 năm cùng thêm một củ nhân sâm 100 năm và năm cây tuyết liên vào trong thùng xe,lái xe tới khách sạn R.
Cách khách sạn R một chút là bãi đổ xe ngoài trời,Hà Lam Nguyệt lái xe vào bãi rồi lấy cái sim điện thoại mới mua ven đường gọi cho nam nhân áo đen.
Cô không muốn mình bị lộ danh tính,đành phải giả thành nam vậy,may là có Linh Linh giúp đỡ,biến ảo cái cơ thể nữ 1m67 thành nam 1m80,thật là đủ mệt a.
Nếu không vì tiền cô cũng lười phải làm nhiều như vậy,đợi sau này tìm cách kiếm tiền khác vậy.Cô không muốn thành Ngô Hàm thứ hai đi tới đâu bị người căm ghét tới đó,rước hoạ vào thân.
Chờ trong bãi đậu xe tầm 15 phút thì có một nhóm người đi tới,trong đó cô nhận ra hai người áo đen ở chợ đen,ngoài ra còn thêm ba người nữa.
Đi đầu là một nam trung niên,khí chất trên người không phú cũng quý,sự sắt bén trong ánh mắt chính là của những con hồ ly già không thể bỏ qua.
Mấy lão hồ ly này cô kiếp trước gặp cũng đâu có ít,hiện tại liền bình tĩnh đi tới trước xe nhìn nhóm người đi tới cách cô vài bước chân liền dừng lại.
"Cậu chính là chủ nhân của linh chi thái tuế 300 năm sao?Nhìn vẫn rất trẻ đấy!"Nam trung niên nheo mắt quan sát Hà Lam Nguyệt,muốn tìm thấy trên mặt cô một chút gì đó gọi là e dè,sợ hãi nhưng một lúc liền đành thất vọng vì trên mặt "hắn" chẳng biểu hiện chút gì cả,vẫn là sự bình thản mỉm cười không chút kiêng kị.
"Ông là người muốn mua linh chi cùng nhân sâm của tôi đi.Hàng hiện tại ở sau xe,ông tuỳ tiện đi xem,nếu không phải vì nhà tôi cần gấp số tiền lớn thì tôi cũng không cần phải đi bán vật gia truyền nhiều đời cùng bộ sưu tập của ông tôi ra ngoài."Hà Lam Nguyệt vẫn bình thản cười cùng vẻ mặt đầy bất đắc dĩ,nói cái cục linh chi kia là vật gia truyền thì sẽ bớt đi sự nghi ngờ đi.
Nam trung niên nghe Hà Lam Nguyệt nói vậy liền hiểu rõ,thì ra là đồ gia truyền nhiều đời cùng đồ sưu tập nên mới quý giá như vậy.
Dù sao hiện tại ông cũng đang rất cần những thứ này để làm thuốc kéo dài mạng sống cho con gái cùng cháu ngoại của mình,mặc kệ giá cả phải mua cho được.
Nam trung niên không nói gì nữa,gật đầu đi theo Hà Lam Nguyệt ra sau thùng xe.
Khi cho chuyên gia kiểm tra,xác định là linh chi 300 năm cùng củ nhân sâm 100 năm và năm cây kia là tuyết liên mới nở 1 tháng và còn là hoa tươi chưa qua xử lí gì.Tất cả chúng đều có thể nói là hàng cực phẩm,hiếm có khó mà gặp được.
Nam trung niên liền gật đầu hài lòng,với củ nhân sâm của thiếu niên này cùng một củ ở tiệm bán dược trong chợ đen và cái linh chi này,có lẽ là con gái ông sẽ có tiến triển tốt,đều là những thứ trên 100 năm.
"Tốt,củ nhân sâm kia tôi mua với giá 1 tỷ 2.Riêng linh chi 300 năm thì 600 nghìn USD và năm cây tuyết liên kia thì 50 triệu,cậu thấy sao?"Nam trung niên sờ cằm nhìn Hà Lam Nguyệt.
Linh chi kia ông sợ thiếu niên này không đồng ý vì cây linh chi này có độ tuổi rất lâu,cực kì hiếm có,nhưng bất ngờ là...
"Linh chi,nhân sâm tôi không có gì nói nhưng năm cây tuyết liên kia hình như không ổn."Hà Lam Nguyệt tuyệt đối không để mình thua lỗ tí nào,cô trong máu vốn dĩ cũng là thương gia,ngu gì mà chịu thiệt chứ!
Linh chi,nhân sâm giá cô không ý kiến vì với cô giá như thế là quá đủ,riêng mấy cây tuyết liên thì cô biết giá nó không thể thấp so với loại tuyết liên đã qua xử lí được,phải biết nếu chế dược thì loại tuyết liên chưa qua xử lí có dược tính hoàn mỹ gấp mấy lần loại đã qua xử lí rồi.
"Ồ,vậy theo chàng trai trẻ thì muốn bao nhiêu?"Nam trung niên híp híp mắt quan sát Hà Lam Nguyệt.
"100,không ít hơn!"Hà Lam Nguyệt dựa người vào cửa xe thản nhiên ra giá.
Nam trung niên cong khoé miệng,quả là một tên nhóc có máu làm ăn.Giá này đúng là không tệ,nếu ông mua tuyết liên còn vừa mới nở kia thì e là giá còn cao hơn vì phí vận chuyển rồi các loại phí tổn này nọ nữa.
"Được,thành giao.Tiền tôi lập tức chuyển cho cậu."Nam trung niên lập tức sảng khoái đáp ứng rồi cho vệ sĩ khiêng linh chi và cầm theo củ nhân sâm,tuyết liên rời đi trước,bản thân thì ở lại dùng điện thoại chuyển tiền vào số tài khoản mà Hà Lam Nguyệt đưa.
Cô sau khi nhận được tiền thì liền chào tạm biệt rồi lập tức lên xe chạy đi gấp như là phải làm gì đó rất gấp.
Nam áo đen phía sau lập tức tiến lên:"Ông chủ,cần theo dõi không?"
"Không cần,đi thôi!"Nam trung niên nhìn về hướng xe Hà Lam Nguyệt vừa biến mất liền khoát tay,xoay người trở về khách sạn.
Ai cũng có bí mật của mình,huống chi ông hiện tại đã có thứ mình cần vì thế không cần làm những điều vô vị tránh cho thiếu niên kia lại phản cảm mà quay ngược lại cắn ông một cái.
Những thứ hiện tại trong tay ông cũng khiến không ít người dòm ngó đâu,huống chi ông cũng không thiếu kẻ thù.Phiền phức nên tránh thì vẫn là tránh tốt nhất,không cần phải làm điều thừa lúc này.
Hà Lam Nguyệt sau khi kiểm tra xác định không có người theo dõi thì đi trả xe,tìm chỗ đổi lại như cũ rồi đón xe về nhà.
Vào nhà tắm rửa một chút rồi ăn cơm,sau đó ngồi xuống sô pha mà tay thì cầm hai cái tài khoản ngân hàng mà cười đến híp mắt.
"Chủ nhân,người muốn kiếm tiền nhanh hơn có thể chơi chứng khoán nha.Như vậy sẽ có càng nhiều tiền hơn việc đem đồ bán ở chợ đen."Linh Linh lúc này lập tức đề nghị.
"Ách,ta không hứng thú với chứng khoán hay cổ phiếu cho lắm!"Hà Lam Nguyệt giật giật khoé miệng,đúng là kiếm tiền nhanh mà mất tiền cũng nhanh á.Cô hiện tại vừa phải học vừa phải tu luyện,làm gì có thời gian chơi cái đó.
"Chủ nhân,người quên là còn có em sao.Chỉ cần dính tới công nghệ thì em có thể giải quyết được hết!"
Hà Lam Nguyệt trợn mắt,đừng nói với cô là Linh Linh cũng biết đoán giá cổ phiếu lên xuống nhé!
Linh Linh như đoán được suy nghĩ của cô mà lên tiếng:"Chủ nhân,em nắm hết toàn bộ thông tin của các công ty trên sàn đấu.Em có thể giúp người phán đoán,kiếm nhiều tiền nha!"
"Ách,vậy thì tuỳ em đi.Số tiền 600 nghìn USD làm vốn,tuỳ em làm gì thì làm.Không cần báo cho ta biết,còn có...tiền lời thu được em trích ra một nửa gửi tới các cô nhi viện trong thành phố đi!"Hà Lam Nguyệt mỉm cười,cô kiếp trước là cô nhi,biết hoàn cảnh trong đó như thế nào,cô hiện tại có năng lực về tài chính,vậy thì giúp những đứa trẻ đó một chút đi.
"Vâng,thưa chủ nhân!"
...
Một tháng sau,lớp của Hà Lam Nguyệt tụ họp tổ chức sinh nhật cho một bạn nam trong lớp,còn là đãi hải sản nên mọi người ai cũng hùng hùng hổ hổ gọi một đống lớn mà không lo vì người bao thầu là một thiếu gia con nhà giàu có công ty lớn chuyên về thẩm mỹ nên không thiếu tiền.
Cả đám quyết định ở quán hải sản gần trường mà mở đại tiệc sinh nhật.
Hà Lam Nguyệt vì phải vòng đi thư viện trả chút sách lúc trước mượn nên lúc đến thì mọi người đều đã đến đủ,đang gọi đồ ăn.
Người áo đen to con nuốt khan nước miếng liền cầm điện thoại gọi cho ai đó,sau một hồi nói chuyện liền cúp máy.
Dù rằng Hà Lam Nguyệt đều nghe rõ hai người nói gì nhưng cô vẫn giả như không nghe thấy,từ khi tẩy tuỷ tới giờ,ngũ giác của cô cực nhạy bén.Vẫn giả ngu sống lâu hơn nha!
"Tiểu thư,cây nhân sâm của cô chúng tôi mua với giá 1 tỷ 5 cô thấy sao?"Người áo đen to con quay lại hỏi Hà Lam Nguyệt.
"Được,vậy còn linh chi?"Cô không ngờ hai người này trả giá nhân sâm còn cao hơn ông chủ kia.
"Về phần linh chi thì ông chủ tôi nói muốn nhìn thấy tận mắt mới có thể thương lượng giá được.Chi bằng cô cùng đi với chúng tôi tới gặp ông chủ đi,đem theo cả cây linh chi kia."
"Xin lỗi,những thứ này là do có người bạn nhờ tôi bán giúp mà thôi,nếu như các anh muốn mua thì hẹn một nơi,bạn tôi sẽ tự đưa linh chi tới đó là được,giá cả thì để bạn của tôi tới thương lượng với ông chủ của các anh đi."Hà Lam Nguyệt lập tức từ chối,giỡn chắc,cho các người biết nhà thì sau này cô sống kiểu nào?
"Kia,chúng tôi ở khách sạn R quận T.Cô biết chứ?"Người áo đen cao gầy nói.
"Biết,cho tôi số điện thoại.Khi nào đem tới thì bạn tôi sẽ gọi cho các người xuống kiểm tra"Hà Lam Nguyệt gật đầu nói.Cô xem ra phải chuẩn bị đổi thân phận nữa rồi,phiền thật đó!
Sau khi trao đổi số rồi chuyển tiền xong,Hà Lam Nguyệt cầm ba lô chứa củ nhân sâm đưa cho hai người áo đen.
Cô đi vào trong nhà vệ sinh công cộng liền thay đồ rồi xoá đi khuôn mặt vừa rồi,thay bằng một khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm,lắc lư ra cửa.Vừa liếc một cái liền thấy người áo đen cao gầy trong đám người gần đó,lâu lâu lại nhìn vào hướng nhà vệ sinh nữ một chút.
Hắc,trò này không ngờ dùng thật tốt,từ một người có khuôn mặt,vóc dáng tầm thường đến không ngờ phốc một cái biến thành một đại mỹ nữ bốc lửa nhiều người liếc nhìn,nhận ra mới là thần nhãn nha~.
Cô đi lướt qua người áo đen cao gầy,cứ thế mà rời khỏi chợ đen trở về nhà.Mặc kệ người áo đen kia đang lo sốt vó khi không nhìn thấy Hà Lam Nguyệt đi ra.
Ba ngày kế tiếp,Hà Lam Nguyệt buổi sáng thì đi học trưa về ăn qua loa rồi tiến vào không gian tu luyện.
Cô khi có tiền liền không chút bạc đãi bản thân mình,đem hết đống đồ cũ trong nhà của nguyên chủ trực tiếp đem đi quyên góp cho cô nhi viện,bản thân thì chạy tới trung tâm siêu thị mà mua một loạt đồ mới,dĩ nhiên cô cũng không quên mua vài bộ quần áo nam giới để tiện cho bản thân sau này cần giả dạng,từ hàng hiệu tới hàng lề đường đều đủ,chỉ cần đẹp và hợp ý cô đều mua về.
Trong vài ngày,cô đem tiền vừa kiếm được tiêu xài hết một nửa.Quả nhiên phụ nữ mà đi mua sắm gì đó,tiền chỉ có thể tính bằng triệu,bất quá mua xong cảm giác rất sảng nga~.
Đêm ngày thứ tư,Hà Lam Nguyệt hoá trang thành một thanh niên 25 tuổi,vẻ ngoài nhìn khá tốt,đi thuê một chiếc xe nhỏ,thả một cái linh chi 300 năm cùng thêm một củ nhân sâm 100 năm và năm cây tuyết liên vào trong thùng xe,lái xe tới khách sạn R.
Cách khách sạn R một chút là bãi đổ xe ngoài trời,Hà Lam Nguyệt lái xe vào bãi rồi lấy cái sim điện thoại mới mua ven đường gọi cho nam nhân áo đen.
Cô không muốn mình bị lộ danh tính,đành phải giả thành nam vậy,may là có Linh Linh giúp đỡ,biến ảo cái cơ thể nữ 1m67 thành nam 1m80,thật là đủ mệt a.
Nếu không vì tiền cô cũng lười phải làm nhiều như vậy,đợi sau này tìm cách kiếm tiền khác vậy.Cô không muốn thành Ngô Hàm thứ hai đi tới đâu bị người căm ghét tới đó,rước hoạ vào thân.
Chờ trong bãi đậu xe tầm 15 phút thì có một nhóm người đi tới,trong đó cô nhận ra hai người áo đen ở chợ đen,ngoài ra còn thêm ba người nữa.
Đi đầu là một nam trung niên,khí chất trên người không phú cũng quý,sự sắt bén trong ánh mắt chính là của những con hồ ly già không thể bỏ qua.
Mấy lão hồ ly này cô kiếp trước gặp cũng đâu có ít,hiện tại liền bình tĩnh đi tới trước xe nhìn nhóm người đi tới cách cô vài bước chân liền dừng lại.
"Cậu chính là chủ nhân của linh chi thái tuế 300 năm sao?Nhìn vẫn rất trẻ đấy!"Nam trung niên nheo mắt quan sát Hà Lam Nguyệt,muốn tìm thấy trên mặt cô một chút gì đó gọi là e dè,sợ hãi nhưng một lúc liền đành thất vọng vì trên mặt "hắn" chẳng biểu hiện chút gì cả,vẫn là sự bình thản mỉm cười không chút kiêng kị.
"Ông là người muốn mua linh chi cùng nhân sâm của tôi đi.Hàng hiện tại ở sau xe,ông tuỳ tiện đi xem,nếu không phải vì nhà tôi cần gấp số tiền lớn thì tôi cũng không cần phải đi bán vật gia truyền nhiều đời cùng bộ sưu tập của ông tôi ra ngoài."Hà Lam Nguyệt vẫn bình thản cười cùng vẻ mặt đầy bất đắc dĩ,nói cái cục linh chi kia là vật gia truyền thì sẽ bớt đi sự nghi ngờ đi.
Nam trung niên nghe Hà Lam Nguyệt nói vậy liền hiểu rõ,thì ra là đồ gia truyền nhiều đời cùng đồ sưu tập nên mới quý giá như vậy.
Dù sao hiện tại ông cũng đang rất cần những thứ này để làm thuốc kéo dài mạng sống cho con gái cùng cháu ngoại của mình,mặc kệ giá cả phải mua cho được.
Nam trung niên không nói gì nữa,gật đầu đi theo Hà Lam Nguyệt ra sau thùng xe.
Khi cho chuyên gia kiểm tra,xác định là linh chi 300 năm cùng củ nhân sâm 100 năm và năm cây kia là tuyết liên mới nở 1 tháng và còn là hoa tươi chưa qua xử lí gì.Tất cả chúng đều có thể nói là hàng cực phẩm,hiếm có khó mà gặp được.
Nam trung niên liền gật đầu hài lòng,với củ nhân sâm của thiếu niên này cùng một củ ở tiệm bán dược trong chợ đen và cái linh chi này,có lẽ là con gái ông sẽ có tiến triển tốt,đều là những thứ trên 100 năm.
"Tốt,củ nhân sâm kia tôi mua với giá 1 tỷ 2.Riêng linh chi 300 năm thì 600 nghìn USD và năm cây tuyết liên kia thì 50 triệu,cậu thấy sao?"Nam trung niên sờ cằm nhìn Hà Lam Nguyệt.
Linh chi kia ông sợ thiếu niên này không đồng ý vì cây linh chi này có độ tuổi rất lâu,cực kì hiếm có,nhưng bất ngờ là...
"Linh chi,nhân sâm tôi không có gì nói nhưng năm cây tuyết liên kia hình như không ổn."Hà Lam Nguyệt tuyệt đối không để mình thua lỗ tí nào,cô trong máu vốn dĩ cũng là thương gia,ngu gì mà chịu thiệt chứ!
Linh chi,nhân sâm giá cô không ý kiến vì với cô giá như thế là quá đủ,riêng mấy cây tuyết liên thì cô biết giá nó không thể thấp so với loại tuyết liên đã qua xử lí được,phải biết nếu chế dược thì loại tuyết liên chưa qua xử lí có dược tính hoàn mỹ gấp mấy lần loại đã qua xử lí rồi.
"Ồ,vậy theo chàng trai trẻ thì muốn bao nhiêu?"Nam trung niên híp híp mắt quan sát Hà Lam Nguyệt.
"100,không ít hơn!"Hà Lam Nguyệt dựa người vào cửa xe thản nhiên ra giá.
Nam trung niên cong khoé miệng,quả là một tên nhóc có máu làm ăn.Giá này đúng là không tệ,nếu ông mua tuyết liên còn vừa mới nở kia thì e là giá còn cao hơn vì phí vận chuyển rồi các loại phí tổn này nọ nữa.
"Được,thành giao.Tiền tôi lập tức chuyển cho cậu."Nam trung niên lập tức sảng khoái đáp ứng rồi cho vệ sĩ khiêng linh chi và cầm theo củ nhân sâm,tuyết liên rời đi trước,bản thân thì ở lại dùng điện thoại chuyển tiền vào số tài khoản mà Hà Lam Nguyệt đưa.
Cô sau khi nhận được tiền thì liền chào tạm biệt rồi lập tức lên xe chạy đi gấp như là phải làm gì đó rất gấp.
Nam áo đen phía sau lập tức tiến lên:"Ông chủ,cần theo dõi không?"
"Không cần,đi thôi!"Nam trung niên nhìn về hướng xe Hà Lam Nguyệt vừa biến mất liền khoát tay,xoay người trở về khách sạn.
Ai cũng có bí mật của mình,huống chi ông hiện tại đã có thứ mình cần vì thế không cần làm những điều vô vị tránh cho thiếu niên kia lại phản cảm mà quay ngược lại cắn ông một cái.
Những thứ hiện tại trong tay ông cũng khiến không ít người dòm ngó đâu,huống chi ông cũng không thiếu kẻ thù.Phiền phức nên tránh thì vẫn là tránh tốt nhất,không cần phải làm điều thừa lúc này.
Hà Lam Nguyệt sau khi kiểm tra xác định không có người theo dõi thì đi trả xe,tìm chỗ đổi lại như cũ rồi đón xe về nhà.
Vào nhà tắm rửa một chút rồi ăn cơm,sau đó ngồi xuống sô pha mà tay thì cầm hai cái tài khoản ngân hàng mà cười đến híp mắt.
"Chủ nhân,người muốn kiếm tiền nhanh hơn có thể chơi chứng khoán nha.Như vậy sẽ có càng nhiều tiền hơn việc đem đồ bán ở chợ đen."Linh Linh lúc này lập tức đề nghị.
"Ách,ta không hứng thú với chứng khoán hay cổ phiếu cho lắm!"Hà Lam Nguyệt giật giật khoé miệng,đúng là kiếm tiền nhanh mà mất tiền cũng nhanh á.Cô hiện tại vừa phải học vừa phải tu luyện,làm gì có thời gian chơi cái đó.
"Chủ nhân,người quên là còn có em sao.Chỉ cần dính tới công nghệ thì em có thể giải quyết được hết!"
Hà Lam Nguyệt trợn mắt,đừng nói với cô là Linh Linh cũng biết đoán giá cổ phiếu lên xuống nhé!
Linh Linh như đoán được suy nghĩ của cô mà lên tiếng:"Chủ nhân,em nắm hết toàn bộ thông tin của các công ty trên sàn đấu.Em có thể giúp người phán đoán,kiếm nhiều tiền nha!"
"Ách,vậy thì tuỳ em đi.Số tiền 600 nghìn USD làm vốn,tuỳ em làm gì thì làm.Không cần báo cho ta biết,còn có...tiền lời thu được em trích ra một nửa gửi tới các cô nhi viện trong thành phố đi!"Hà Lam Nguyệt mỉm cười,cô kiếp trước là cô nhi,biết hoàn cảnh trong đó như thế nào,cô hiện tại có năng lực về tài chính,vậy thì giúp những đứa trẻ đó một chút đi.
"Vâng,thưa chủ nhân!"
...
Một tháng sau,lớp của Hà Lam Nguyệt tụ họp tổ chức sinh nhật cho một bạn nam trong lớp,còn là đãi hải sản nên mọi người ai cũng hùng hùng hổ hổ gọi một đống lớn mà không lo vì người bao thầu là một thiếu gia con nhà giàu có công ty lớn chuyên về thẩm mỹ nên không thiếu tiền.
Cả đám quyết định ở quán hải sản gần trường mà mở đại tiệc sinh nhật.
Hà Lam Nguyệt vì phải vòng đi thư viện trả chút sách lúc trước mượn nên lúc đến thì mọi người đều đã đến đủ,đang gọi đồ ăn.