Vô số người người kêu lên kêu thảm thiết. Tiếng đạo pháp âm vang. Tiếng gọi ầm ĩ. Tiếng gầm hí chói tai của các thú vương tộc đàn đan xen vào nhau, hỗn loạn kinh khủng. Cuộc chiến đã trở thành một cuộc đàn áp đẫm máu.
- Đi, chúng ta vào Kim Sa cung!
Trong ánh sáng chói lọi của những đạo pháp đang bắn phá dữ dội, đám người Sở Vân từ trong hiểm cảnh tránh được sự công kích, đột ngột từ giữa không trung bay xuống, lẻn vào trong Kim sa điện.
- Đóng cửa lại. Toàn lực tiêu diệt toàn bộ yêu thú trong điện phủ!
Sở Vân đứng ra chủ trì đại cục ra lệnh tiêu diệt yêu thú.
Cửa lớn đóng ầm một cái. Đám người Bạch Toa Toa ở lại trông coi. Tiếu Tiểu Hiền, Thạch Gia Minh cùng với đám người Sở Vân, toàn lực công kích, rất nhanh đã tiêu diệt toàn bộ những yêu thú đã phá cửa xông vào.
- Chưởng môn, hiện nay thế cục đại loạn, hai vị Cường giả Quân Cấp và Mặc Kỳ Lân ác chiến. Tháp cao bên kia không người phòng thủ!
Vừa mới ổn định được, hai mắt Tiếu Tiểu Hiền sáng lên, la lớn.
Dạ Đế thành nổi gió tanh mưa máu, rơi vào trong sự hỗn loạn.
Ngoại trừ Ngự yêu sư và Yêu thú hoang đang chiến đấu ở ngoài, còn có con người nội chiến vì tranh giành trận địa. Trong lúc đó, yêu thú cũng đánh loạn với nhau.
Tuy rằng Mặc Kỳ Lân có thể ra lệnh cho yêu thú, nhưng hiện nay đang giao tranh với hai người Phi Vũ Kiếm Quân, Bạch Cốt Quỷ Quân, không thể phân tâm chỉ huy chúng được.
Chỗ ba người đang chiến đấu, trở thành chiến trận lớn nhất trong thành Dạ Đế. Hai vị Cường giả Quân Cấp, toàn lực bạo phát, mười hai Kiếp Yêu, vây quanh Mặc Kỳ Lân, tiến hành xa luân chiến.
Tuy rằng Mặc Kỳ Lân là Kiếp Yêu vạn năm, linh quang trong cơ thể đã khiến trí tuệ của hắn không giống người thường. Nhưng trí tuệ của Cường giả Quân Cấp, cũng siêu việt hơn người thường. Hai người bọn họ cùng liên thủ, cũng không đánh bừa, áp dụng các loại thủ đoạn, cố hết sức quấy rầy làm hao mòn sức lực của Mặc Kỳ Lân.
Rầm rầm ầm…
Ánh sáng Đạo pháp rực rỡ, sáng lạn rơi xuống như mưa. Tiếng sấm sét nổ vang đinh tai nhức óc, liên miên không dứt. Toàn bộ Dạ Đế thành đều rung chuyển.
- Thật sự có thể thử một lần xem sao!
Sở Vân nhìn qua cánh cửa, quan sát một lát, sau đó gật đầu nói.
Mặc dù Mặc Kỳ Lân có trí tuệ, nhưng lúc này nó đang cùng giao chiến với hai vị Cường giả Quân Cấp. Bởi vậy sẽ không thể bảo vệ Tháp cao.
Lại nhìn không gian trên đầu kia, rất nhiều ngự yêu sư đều đang trên trời, muốn ngược lại sa lưu, thoát khỏi Sa Nhãn Đôn Hoàng.
Hiển nhiên, bọn họ nằm mộng giữa ban ngày, không cần nói nghịch lưu sẽ gặp phải áp lực lớn tới mức nào, cũng không bàn tới việc giữa không trung, có mấy nghìn con Linh Yêu đang bay lượn đánh lén. Cho dù tiến được vào thông đạo trên vách động, mạng lưới thông đạo chằng chịt đó cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy đầu óc choáng váng.
Chỉ còn một ngày cuối cùng, sau đó cát vàng sẽ không theo sa đạo, chảy vào Dạ Đế thành.
Chỉ đến khi đó mới có thể có phạm vi nhìn thoáng đãng, nhận rõ chính xác đường đi, mới có thể bay về phía trước, thuận lợi rời khỏi sa đạo.
Nói cách khác, lựa chọn chính xác nhất hiện nay không phải vội vã chạy trốn. Tốt nhất là đợi thời cơ, phòng thủ nghỉ ngơi dưỡng sức.
Dù sao đi nữa, từ trước tới nay Sa Nhãn Đôn Hoàng chỉ mở ra sáu ngày. Hiện nay đã là ngày thứ năm. Chỉ còn lại một ngày cuối cùng.
Chỉ là trong lúc phòng thủ, bớt chút thời giờ ẩn vào Tháp cao trung tâm, cũng không phải là một cách tồi. Dù sao, cửa cung điện này đã đóng chặt, tuy rằng thỉnh thoảng lại có yêu thú đánh vào, nhưng cũng không chủ động đột kích vào đây, bởi vậy áp lực phòng ngự rất nhỏ.
Cuối cùng Sở Vân quyết định đi cùng với Tiếu Tiểu Hiền vào Tháp cao trung tâm để thử thời vận. Về phần những người khác không có phương tiện hành động, thì ở lại trong Kim Sa cung.
Tiếu Tiểu Hiền thôi động Ám Độ Toa, trợ giúp hắn và Sở Vân tàng hình, lặng lẽ xuất phát tiến về hướng Tháp cao.
Dọc đường đi cũng không thuận buồm xuôi gió, quả thực là bước đi đầy gian nguy.
Các loại yêu thú không biết từ nơi này bay vụt tới trước đạo pháp, đánh vào xung quanh hai người.
Trên đường đi, bọn họ còn gặp một đám Ám Ảnh hạt, ẩn núp trong bóng tối đánh lén bất kỳ người nào dám can đảm đi qua.
Bọn họ phải thay đổi tuyến đường, thăm dò một đường mới.
Cũng may khắp nơi đều hỗn loạn. Rất nhiều yêu thú tộc đàn chiếm giữ tại chỗ, đều cùng nhau tấn công. Bởi vậy rất nhiều chỗ trước kia không thể thăm dò, lực phòng ngự đều không còn.
Nhất là một vài cung điện, đã được trận pháp bảo hộ, không có bị phá hỏng. Chỉ cần giữ lệnh bài thông hành, có thể đi vào trong đó, thu hoạch vô số tài phú.
Nhưng lúc này, trong lòng Sở Vân và Tiếu Tiểu Hiền đều không thèm để ý tới những bảo tàng này. Toàn bộ tâm trí bọn họ đều đã bay tới chỗ Tháp cao trung tâm.
Nơi đó vô cùng có khả năng, là chỗ ở của Dạ Đế. Nói cách khác, vô cùng có khả năng còn có cất giấu của Dạ Đế!
Hai canh giờ sau, cuối cùng hai người đi tới dưới chân Tháp cao. Kết quả lại khiến bọn họ há hốc mồm.
- Chết tiệt, Mặc Kỳ Lân đi, lại gọi tới một đám rồng!
Tiếu Tiểu Hiền lầm rầm chửi bới.
Đây là một Quần Lạc Ảnh Long, là long thú thuộc tính Ám. Trong đó có hơn ba mươi con Linh Yêu, ngoài ra lại càng không thiếu Linh Yêu đỉnh phong.
- Chưởng môn, chúng ta đồng loạt ra tay, giết chết đám Quần Lạc Ảnh Long này!
Trong mắt Tiếu Tiểu Hiền chợt lóe sáng, giọng điệu đầy kích động.
- Làm như vậy không ổn, tuy rằng chúng ta có thể miễn cưỡng tiêu diệt được Quần Long này. Nhưng sau khi chiến đấu kịch liệt, lực tổn hao quá lớn. Căn bản không thể tiếp tục đi tiếp. Chắc gì trong Tháp cao đã an toàn.
Sở Vân phản đối đề nghị này.
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Lẽ nào quay về đường cũ? Bí mật của Dạ Bảo tàng của Dạ Đế ngay trước mặt!
Tiếu Tiểu Hiền tức giận.
- Chờ.
Sở Vân mở miệng, trong mắt lóe lên ánh sáng trí tuệ.
Hai người đợi một lúc lâu, nhưng tộc đàn Lạc Ảnh Long vẫn dừng lại ở dưới Tháp cao. Thực lực tộc đàn chúng đã quá mức cường đại, khí tức gắn với nhau lại càng được gia tăng. Bởi vậy, sự hỗn loạn tại Dạ Đế thành rất ít khi lan tới đây.
- Chúng ta còn phải đợi tới bao giờ? Hai người kia đã sắp đánh không lại.
Tiếu Tiểu Hiền gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, liên tục nhìn về phía cuộc chiến trên không trung.
Mặc Kỳ Lân có tu vi vạn năm. Mặc dù hai vị Quân cấp cấp có mười hai Kiếp Yêu, nhưng mỗi con đều chỉ có tu vi hơn mười vạn năm. Bởi vậy, tuy rằng trí tuệ Mặc Kỳ Lân không bằng hai vị Quân cấp cấp, nhưng lúc này cũng đã vững vàng chiếm thế thượng phong.
- Đợi lát nữa.
Sở Vân liếc mắt nhìn bầu trời, vẫn không hề động đậy.
Tiếu Tiểu Hiền không thể làm gì khác hơn là u oán liếc mắt nhìn Sở Vân. Đầu cúi xuống, không ngừng than thở.
Sau một lát, hắn lại nhịn không được mở miệng:
- Chưởng môn, phía trước là bí mật của Dạ Đế, có lẽ có truyền thừa của Dạ Đế ở chỗ này. Một khi hai vị Quân cấp bị đánh bại, Mặc Kỳ Lân trở về, chúng ta sẽ không còn cơ hội.
- Tiếp tục chờ.
Vẻ mặt Sở Vân hờ hững, chỉ nói một câu này.
Tiếu Tiểu Hiền mở to miệng, còn muốn tiếp tục khuyên bảo, nhưng Sở Vân trừng mắt, hắn chỉ đành im lặng, ngồi chồm hổm trên mặt đất vẽ vời linh tinh.
Ầm!
Đột nhiên, chớp rạch trên trời, sấm vang lên mạnh mẽ, mưa tuôn xối xả, ướt hết thân thể hai người. Đây là do một đầu Kiếp Yêu phát ra đạo pháp sấm sét, ngoài ý muốn đập lạc đến nơi đây.
Đám Lạc ảnh long phát ra từng tiếng gầm lớn, đều ngửa đầu, nhìn về phía chiến đoàn trên không trung. Trong chiến đoàn, khí tức Kiếp Yêu dây dưa đan vào cùng một chỗ, khiến chúng không dám khởi binh hỏi tội, xám xịt bỏ đi.
Tiếu Tiểu Hiền bị đạo pháp đánh bất thình lình, lại càng hoảng sợ, tóc gáy dựng lên cả lên.
Sắc mặt hắn mừng như điên:
- Cuối cùng Quần Long đã đi. Đi, chưởng môn!
- Nhanh, tranh thủ thời gian!
Sở Vân trực tiếp nắm cánh tay hắn, thôi động Thương Không Hạc, thân hình chợt lóe lên, đi tới cửa Tháp cao.
Lệnh bài thông hành!
Hắn lấy ra lệnh bài thông hành, một đạo huyền quang trên lệnh bài trên chợt lóe sáng. Cửa Tháp cao cũng mở ra lặng yên không một tiếng động.
Hai người liếc nhau. Cả hai đều thấy vẻ hưng phấn ở thật sâu trong mắt nhau. Tiếu Tiểu Hiền càng gấp đến không thể chờ được, một mình bước nhanh vào.
Trong Tháp cao tối tăm, tĩnh mịch. Một tầng lại một tầng, hai người cứ thế leo lên, thẳng một đường đều không gặp phải trở ngại nào.
Một lát sau, Tiếu Tiểu Hiền nhìn ra cửa, kinh ngạc kêu lên:
- Không ngờ Tháp cao này là một nhà giam lớn!
Ngoài sự dự đoán của hai người. Ban đầu còn tưởng là một đống tài phú do Dạ Bảo tàng của Dạ Đế sẽ hiện ra ở trước mặt. Thật không ngờ, lại thấy các phòng giam.
Tường bằng sắt chì. Hầu như không còn cây đuốc nào để đốt. Các loại xiềng xích với công cụ hành hình.
- Tất cả đều là dụng cụ tra tấn. Không chỉ có thể đánh vào thân xác, còn có thể hành hạ linh hồn người.
Sở Vân nhìn thoáng qua những dụng cụ tra tấn này, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo. Quả thực là Ngũ hoa bát vương, có đủ những cái lạ, vô cùng ác độc.
Những xiềng xích, dụng cụ tra tấn này, có Đại Yêu binh, Tiểu Yêu binh cũng có, chẳng quan tâm tu vi nhiều hay ít, chỉ xét tới ý nghĩ xảo diệu, phối hợp với đạo pháp tàn nhẫn ác độc, làm cho người khác vô cùng khiếp sợ.
Rất nhiều xiềng xích, dụng cụ tra tấn, chạm một cái sẽ thành bột mịn. Cũng có chút vài yêu binh được phong ấn giữ lại trong kho, chỉ cần mở ra là có thể sử dụng. Sở Vân thu gom một vài dụng cụ tra tấn. Mấy thứ này dùng để khoét răng, cũng có thể là một phần lễ vật bất ngờ.
- Chưởng môn nhìn này, mặt trên có chữ viết!
Tiếu Tiểu Hiền bỗng nhiên trừng mắt, chỉ vào một mặt tường nói.
- Dạ Đế, tổ tông nhà lão!
Đây là dòng chữ được viết bằng máu, nét viết rất sắc sảo, chỉ là mắt thấy, trong đó tràn ngập oán giận. Rất rõ ràng đây là thư viện dành cho tù nhân.
Tiếu Tiểu Hiền trố mắt đứng nhìn:
- Không ngờ dám mắng Cường giả Đế Cấp, thật sự tù nhân cũng có đủ loại!
- Dạ Đế, ta nguyền rủa ngươi chết không được tử tế!
- Cho ngươi làm cường giả Đế Cấp thật uổng phí. Ông trời thực sự có mắt như mù!
- Dạ Đế, ngươi muốn đạo pháp của ta? Quả thực là nằm mộng. Kiếp sau bản quân sẽ lại đối chiến với ngươi!
- Sao ngươi có thể học được đạo pháp thần thông của ta? Dạ Đế, ngươi đường đường là Đế giả, không ngờ lại ám toán ta. Bản vương có thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
...
Dọc đường lên trên, Sở Vân thấy các loại huyết thư. Tất cả đều là lời trăn trối trước khi chết. Nét bút cứng cáp. Máu khô đen lại, ít có thể thấy rõ. Nội dung càng làm cho người đọc cảm thấy kinh hãi, bất an. Một đám người tự xưng quân, hầu, vương, nguyền rửa chửi mắng Dạ Đế rất thậm tệ.
Sở Vân phát hiện, ngự yêu sư bị nhốt ở đây, ít nhất đều là Cường giả Quân Cấp. Trong đó lại càng không thiếu Cường giả Vương Cấp!
- Dạ Đế là người đứng hàng thứ ba trong Tứ đế, là một vị Đại Đế thần bí. Những ghi chép trong lịch sử Tinh Châu về hắn rất ít, không có mấy. Có người nói tâm tính hắn tàn bạo, mang theo ma tính trời sinh nghịch thiên nghịch địa. Hiện tại xem ra, những lời đồn này đúng là không có lửa thì sao có khói...
Đã tới tầng hai mươi mốt, Tiếu Tiểu Hiền nhịn không được, cảm khái một câu.
- Lớn mật! Không ngờ dám chửi Dạ Đế đại nhân! Muốn chết!
Một Linh Yêu đột nhiên hiện thân. Hắn thôi động đạo pháp, nhấc xích sắt sáng choang, mãnh liệt đánh về phía Tiếu Tiểu Hiền và Sở Vân.
Tiếu Tiểu Hiền vội vàng đối chiến, giao thủ được chiêu, không ngờ hắn không bắt được Linh Yêu đỉnh phong này. Quan trọng là đạo pháp của Linh Yêu huyền bí xảo
diệu, từng chiêu từng chiêu phối hợp với nhau lại vô cùng ác độc tàn nhẫn khiến người khác không tưởng tượng được. Đau đầu chính là mỗi đòn của nó đều hình thành cộng hưởng với Tháp cao, uy lực cũng tăng lên đến cực đại.
- Cẩn thận, đây là một Linh Yêu từ Lạc Thiết Hình Cụ tu thành. Tháp cao này chính là một loại thiên đàn siêu cấp khác, có tác dụng tăng phúc cho yêu vật tới cực đại.
Sở Vân nheo một bên mắt lại, nhìn ra manh mối bên trong.
Tiếu Tiểu Hiền được hắn chỉ điểm, trong lòng sáng lên, lập tức chuyển từ bị động sang chủ động, sau đó vận dụng Trích Tinh Thủ Sáo đánh ba chiêu vào Linh Yêu này.
Lại tiếp tục tiến về phía trước. Những Linh Yêu này liên tiếp xuất hiện. Phần lớn đầu là Linh Yêu có tu vi đỉnh phong. Chúng nó cũng không thừa nhận lệnh bài thông hành, am hiểu đánh lén, đạo pháp thâm độc. Chỉ có điều, Sở Vân và Tiếu Tiểu Hiền hợp lực, một đường qua ải chém tướng, cuối cùng cũng đi tới tầng cao nhất.
- Một chiếc quan tài màu đen!
Tiếu Tiểu Hiền sợ hãi, kinh ngạc. Trong tầng trên cùng, chỉ có một quan tài màu đen kịt, nằm ngay ở giữa. Nó tỏa ra ánh sáng màu đen lấp lánh, vô cùng khí thế. Từ trong đó phát ra một tiếng động lớn, khiến người khác cảm thấy áp lực không gì sánh được.
- Lẽ nào trong quan trài màu đen này, chính là thi thể của Dạ Đế? Chưởng môn, người nói Dạ Đế được chôn cùng với những bảo vật gì?
Tầng cao nhất của Tháp cao ở trung tâm thành Dạ Đế, một quan tài màu đen, lẳng lặng hiện ra trước mắt hai người Sở Vân và Tiếu Tiểu Hiền.