Lần đầu tiên, Đường Cẩm Quốc chủ lắp ráp Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, trêu chọc khiến thiên địa tức giận, đánh xuống sát kiếp vô biên. Uy lực vượt lên trên tất cả Kiếp Yêu kiếp, khiến đội quân tinh nhuệ đứng đầu Tinh Châu bị thương nặng. Sau đó các quốc gia Tinh Châu tạo thành liên minh phản kháng, cuối cùng đã tiêu diệt Đường Cẩm Quốc.
Sở Vân không ôm hy vọng đối với việc Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đại viên mãn, tuy nhiên hắn có thiện cảm đối với Cực Nhạc Tiên Phi, trong liên minh cùng với và các nàng, khiến hắn một mực vận dụng thực lực của một nước, thu mua cổ vật thời Đường Cẩm Quốc.
Sau đó, Kim Bích Hàm lại biết được bí mật của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, cũng vận dụng sức của Đôn Hoàng quốc, trợ giúp thu mua. Có sức mạnh của hai đại quốc gia, cổ vật được thu với lượng lớn, nhưng thu hoạch chân chính chỉ có bảy cái. Nhưng điều này cũng đủ khiến các Tiên phi vui sướng vô hạn. Điều này hiệu quả hơn nhiều so với việc các nàng tự mình tìm kiếm.
"Tuy rằng Cực Nhạc Tiên Phi, không tinh thông chiến đấu, nhưng lại cực kỳ am hiểu các lĩnh vực liên quan đến các phương diện như luyện đan, luyện binh, giám đản, độ kiếp, đạo pháp. Trên thực tế, các nàng mới là người tham dự tốt nhất trong cuộc tỷ thí giao lưu của đại hội Thư Viện. Nói không chừng này trên giao dịch, còn có các phần lắp ráp khác. Nếu có thể lắp lên thuyền, tổng hợp lại thực lực, mức độ nâng cao sẽ lớn tới mức nào."
Sở Vân vừa đi về phía trước, vừa trong lòng vừa suy tính.
Mới đi không lâu, phía sau hắn liền truyền đến một tiếng thét kinh hãi.
- Rất xin lỗi các vị, trứng Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang Yêu ngày mai lại đổi! Tại hạ có việc, đi trước một bước.
Vị chủ quán hàng vỉa hè nhỏ kia nhanh chóng thu hồi hàng, đẩy đám người, vội vàng đuổi theo Sở Vân để trực tiếp nói lời cảm tạ.
Vừa nãy, trong lúc hắn vô tình đầu nhập thần thức, liếc mắt nhìn ngọc giản một cái, trong lòng lập tức chấn động.
Nội dung trong ngọc giản, rõ ràng là một thiên thủ ấn luyện đan cơ sở chính thống!
Hắn chợt hiểu, đây là Sở Vân cố ý đưa cho hắn. Nhưng hắn chỉ chậm một chút, ý định muốn tìm Sở Vân trực tiếp cảm ơn đã hoàn toàn thất bại.
Mặc kệ là Sở Vân, hoặc là Tiên Nang Vương, đám người Tửu Hào Vương, đều đã thông qua đạo pháp tiến hành ngụy trang, che giấu tướng mạo sẵn có. Sau đó hòa vào trong dòng người, nhanh chóng biến mất không thấy. Nếu bọn họ lấy diện mạo thực sự xuất
hiện, nếu bất kỳ ai trong số họ bị phát hiện, sẽ khiến toàn bộ đại hội chấn động.
Chủ quán hàng vỉa hè nhỏ đứng trên đường phố, bộ dạng trông mờ mịt. Hắn không tìm được Sở Vân, nhưng cũng đã khắc sâu hình dáng thật của Sở Vân vào trong lòng.
Đây là một ân nhân!
Bên cạnh hắn, một đám người xa lạ lướt qua như dòng nước chảy. Sau một lúc lâu, lúc này hắn mới có phản ứng. Trong ánh mắt xuất hiện vẻ vui mừng vô hạn.
Có này thủ ấn luyện đan cơ sở chính thống này, hiệu suất luyện đan của hắn, sẽ tăng trên diện rộng. Hiệu suất luyện đan cao, không chỉ có tiết kiệm phí tổn, hơn nữa thông qua đó, tiền lời bán đan dược cũng sẽ tăng nhiều.
Điều này cũng có nghĩa là hắn hoàn toàn có năng lực bồi dưỡng ra Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang. Không cần đau khổ từ bỏ những thứ mình yêu thích, buông tha cho con Yêu thú này!
Thủ ấn luyện đan cơ sở chính thống trở thành một đòn bẩy thay đổi tình cảnh của hắn.
Chỉ cần hắn nhẹ nhàng dùng một chút sức, có thể nâng cao hiện thực vốn đang gian nan trầm trọng.
- Cám ơn! Cám ơn! Phần ân tình này của ngài, ta vĩnh viễn sẽ ghi nhớ ở trong lòng.
Hai mắt chủ quán vỉa hè nhỏ đỏ bừng, cuối cùng liếc mắt nhìn về hướng Sở Vân đã rời đi, sau đó dứt khoát xoay người.
Tuy rằng hắn đã hơn bốn mươi tuổi, đã qua non nửa đời người, nhưng lúc này hắn bỗng nhiên cảm thấy như con người hắn vừa mới bắt đầu được sinh ra!
- Ngươi cho hắn là một phần thủ ấn luyện đan chính thống?
Động tĩnh này cũng không qua được mắt Tửu Hào Vương. Hắn có trí tuệ Vương cấp đỉnh phong, thoáng suy tư, đã biết nội dung trong ngọc giản Sở Vân đã cho.
- Không sai.
Sở Vân thản nhiên thừa nhận.
Tửu Hào Vương không khỏi liếc mắt nhìn Sở Vân một cái, chỉ thấy biểu tình của người này từ đầu đến cuối vẫn hoàn toàn bình thản. Trong mắt vị Vương giả này, ngầm hiện lên ý cười.
Đương nhiên Sở Vân hoàn toàn có thể không cần phải làm như vậy, nhưng chung quy hắn lại làm như vậy.
- Ngươi cứu được hắn, lại cứu không được mọi người. Vô ích. Ngược lại có đôi khi, bố thí của ngươi sẽ hại một vài người. Ví dụ như chủ quán hàng vỉa hè kia. Hắn có hành động khác thường sẽ lọt vào mắt kẻ có tâm.
Trong đại hội Thư viện, khẳng định không dám động thủ. Còn có rất nhiều thời gian, không phải sao?
Tiên Nang Vương lại nói.
- Ta không có bố thí hắn, cũng chưa bao giờ có hùng tâm tráng chí cứu thiên hạ. Bản thân ta còn đang đối đầu với kẻ địch mạnh, có thể lo lắng cho những người khác được sao? Đối với ta mà nói, đây chỉ một lần giao dịch. Nhiều nhất chỉ cảm thấy, đây là một duyên phận. Nhất thời thấy hứng lên, làm một chuyện bé nhỏ không đáng kể mà thôi.
Sở Vân lắc đầu.
Tiên Nang Vương không nhắc lại, nhưng đáy mắt hiện lên chút kính sợ. Vừa nãy hắn nói vậy, chỉ một thăm dò nho nhỏ. Thật không ngờ, Sở Vân không chút xúc động,
lập trường kiên định, đã bước thêm một bước trên đạo của mình. Hơn nữa là một bước tương đối kiên định và vững vàng.
"Thảo nào là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi. Đây là thái độ Vương giả hiếm thấy. Hiện tại mà nói, cũng tìm được đạo của mình. Chỉ cần không sai lầm, hắn chắc chắn có thể tấn chức thành Vương!"
Trong lòng Tiên Nang Vương, đánh giá đối với Sở Vân lại tăng lên một tầng.
- Ha ha a, ta nhớ rõ Sở Vân ngươi ở thế giới Long Môn bắt được không ít Yêu thú Phong Hỏa Yên Lang? Nếu ngươi mở cửa hàng, nhất định khiến người ta chen chúc
tấp nập, kiếm được đầy bát đầy chậu.
Tửu Hào Vương cười, nhỏ giọng trêu ghẹo.
Hắn và Sở Vân, Nhị Lang Thiên Quân cùng đi thăm dò trong thế giới Long Môn, nhìn thấy Sở Vân không ít lần ra tay, bắt được Yêu thú, Yêu thực, đều là một đàn, lấy tộc đàn làm đơn vị.
Sở Vân mỉm cười không nói gì. Chuyện hắn và Nhị Lang Thiên Quân, Kim Bích Hàm liên thủ, giết chết Tham Lang Vương, giành được những tích lũy của Vương cấp vẫn là bí mật được giấu kín. Ngoại trừ đương sự ra, cũng chưa từng nói cho bất kỳ ai.
Thật ra, tính cả phần của Tham Lang Vương kia có thể nói, Sở Vân là người được lợi lớn nhất trong thế giới Long Môn. Yêu thú, Yêu thực hắn bắt được, đều cực kỳ quý hiếm. Nếu đưa lên thị trường, có thể khiến thiên hạ chấn động, quấy nhiễu thị trường, nhiễu loạn tình thế Tinh Châu.
Tuy nhiên, hắn không muốn làm như vậy.
Những yêu vật bắt được, bình thường đều dùng cho thế lực của mình. Ở trong thế giới Long Môn, có rất nhiều người có thu hoạch tương đối phong phú. Nhưng những gì thu hoạch, đều đã tiêu hóa. Cho nên ảnh hưởng đối với thị trường cũng không lớn. Một Phong Hỏa Yên Lang thú rất phổ biến trong thế giới Long Môn, nhưng trong Tinh Châu vẫn là một loài hiếm thấy, khiến người xua như xua vịt.
Tiếp theo, đoàn người tùy ý dạo một vòng ở phố đông, ngoại trừ Nhị Lang Thiên Quân dùng một yêu binh thượng đẳng, trao đổi một yêu thảo thượng đẳng ra, cũng không còn thu hoạch nào khác.
Với Tiên Nang Vương, Tửu Hào Vương đạt cấp độ hiện nay, mấy thứ này không lọt vào pháp nhãn của bọn họ. Điều bọn họ chờ mong chính là, bán đấu giá ngày thứ mười bốn sau đại hội.
Đó là đại hội Thư viện cộng đồng tổ chức.
Về các phần lắp ráp của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, Sở Vân cũng không đụng tới nữa.
Tuy nhiên hắn cũng không nóng vội. Lúc này, đại hội Thư viện vừa mới bắt đầu.
Càng ngày sẽ càng có nhiều Ngự yêu sư tới thuê cửa hàng hoặc là bày bán bên ngoài. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Rời khỏi khu đông chuyên dành cho trao đổi, đoàn người tới khu nam của liên minh Thư viện. Nơi này là địa điểm tham gia tỷ thí.
Nhân viên Thư viện tiếp đãi bọn họ, là một vị trên mặt có chút tàn nhang, tướng mạo bình thường, nhưng là một thiếu nữ nhỏ nhắn dễ thương. Thái độ của nàng rất thân thiện.
Đầu tiên khom người trước năm người, sau đó mới hỏi:
- Xin hỏi trong các vị, ai là người muốn báo danh tham gia giao lưu trong đại hội Thư viện.
Hạng mục giao lưu là gì?
Muốn tham gia giao lưu, luận bàn, cần một lá thư tiến cử của Thư Viện. Không hề nghi ngờ mỗi một người được tiến cử, đều là nhân tài kiệt xuất trong các lĩnh vực. Bởi vậy cho dù đám người Sở Vân đều thay đổi diện mạo, nhưng thái độ nhân viên Thư Viện đều rất khách khí, thể hiện sự tôn kính một cách chân thành.
- Chúng ta đều tham gia.
Sở Vân mỉm cười nói.
- Các vị đều, đều gì cơ?
Nữ sinh mặt tàn nhang thực sự có chút kinh ngạc. Thật không ngờ năm người ở trước mặt đều là người tham gia. Nàng ngây ra một lúc, con ngươi mở lớn. Theo kinh nghiệm của nàng từ trước tới nay, bình thường những người tham gia đều là các nhân tài kiệt
xuất. Xung quanh mọi người đều có người đi theo, giống như những vì sao vây quanh mặt trăng.
Ban đầu khi nàng nhìn thấy đoàn người Sở Vân tiến đến, còn tưởng rằng người dự thi thực sự, nếu không phải Tửu Hào Vương, thì chính là Tiên Nang Vương. Dù sao bọn họ cũng là Vương giả, cho dù ngụy trang, khí chất cũng có khác với người thường.
Nhưng nữ sinh này thật không ngờ, trong nhóm người không có "sao", đều là "mặt trăng"!
- Chờ một chút, không phải bọn họ không biết quy định tham gia luận bàn chứ? Hoặc là tới tìm ta để hỏi thăm? Nghe các học tỷ từng nói, mỗi giới đều có vài du hiệp không có việc gì làm, thích trêu đùa đệ tử Thư Viện! Ta sẽ không không may mắn như vậy chứ?
Trong lòng tiểu cô nương tự nhiên khẩn trương hơn. Bọn họ những người tiếp đón. Thật ra họ đều những thư sinh ưu tú trong Thư Viện, được đưa đến nơi này tiếp đón các nhân vật khắp nơi, tiến hành thể nghiệm và rèn luyện.
- Vậy, vậy mong các vị đưa thư tiến cử ra.
Tiểu cô nương càng nghĩ càng khẩn trương, nói chuyện cũng có phần lắp bắp.
- Được.
Sở Vân mỉm cười đưa thứ tiến cử của hắn ra. Đồng thời bốn người khác, cũng đưa lá thư tiến cử ra.
- Thật sự, thật sự là năm lá thư tiến cử!
Nữ sinh mặt tàn nhang này hoàn toàn giật mình. Năm lá thư tiến cử ở ngay trước mắt.
Cảnh tượng này cực kỳ đồ sộ. Ngay cả một vài thư sinh đứng phụ tác tiếp đón đứng bên cạnh nàng, ánh mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Tiểu cô nương, nhanh lên đi. Chúng ta còn đang vội.
Thụy Lão Nhân ôn hòa nói.
Thân thể nữ sinh mặt tàn nhan chấn động, phản ứng lại, vội vàng cúi đầu nhận sai:
- Dạ dạ dạ, tiền bối giáo huấn rất đúng. Tại hạ sẽ làm ngay.
Nàng nghĩ đến lúc trước khi đi, ân sư đã dặn dò, phải tiếp đón cẩn thận. Nói chung, những người này đều có ngạo khí. Thậm chí một vài người còn có tính tình cổ quái.
Đây mới là ngày đầu tiên bắt đầu đại hội Thư viện, phải tới ngày thứ ba mới có thể hết hạn báo danh. Đây cũng là lần đầu tiên Tiểu cô nương này làm nhân viên tiếp đón. Nàng tuyệt đối không dự đoán được, tình cảnh lần đầu tiên, lại có năm vị cao nhân cùng tới.
Tuy rằng nói trong đó có hai vị, thoạt nhìn còn rất trẻ tuổi. Nhưng trong giới thư sinh, chú ý ăn nói lễ phép, có người chuyên chú một môn đạt tới bậc thầy. Bởi vậy mặc kệ là đối với Sở Vân, hay Nhị Lang Thiên Quân, Tiểu cô nương vẫn một câu tiên sinh, một câu tiền bối, thái độ kính cẩn.
- Xin hỏi vị tiền bối này, ngài dùng tên gì để tham gia?
Đến lượt Sở Vân, Tiểu cô nương hỏi tương tự như những người khác.
Nói chung, người tham gia luận bàn đều dùng tên thật của mình. Nhưng cũng có một vài tình huống, đặc biệt nói ví dụ có vài người thích nhàn rỗi, rất ghét nổi danh, chỉ hy vọng có thể luận bàn với cao thủ và nghề nghiệp chính, bởi vậy hay dùng tên giả.
Lại ví dụ như Toán sư, bình thường cũng không dùng tên thật. Càng náo động, càng tiêu hao khí vận, lại càng nguy hiểm.
Còn có Du Nha, hắn dùng tên của Chung Thất. Muốn lấy danh nghĩa của người bạn thân, đạt được giấc mộng của hắn.
- Tên là gì? Trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra được. Dùng gì thì tốt đây...
Sở Vân chần chừ một chút, thuận miệng nhìn Tiểu cô nương hỏi.
- Đúng rồi, ngươi tên là gì?
- Bẩm, bẩm báo tiền bối, vãn bối tên là Ngô Sương.
Tiểu cô nương giật mình một chút, thận trọng nói.
- Được, ta đây cũng tên là Ngô Sương.
Sở Vân gật đầu, tùy ý quyết định.
Tiểu cô nương Ngô Sương lại giật mình kinh hãi. Nàng nhếch miệng, cũng không tình nguyện để tên mình bị lấy trộm, nhưng ngay trước mặt mình, người ta lại lấy trộm như thế. Cuối cùng nàng viết xuống cái tên "Vô Song". Dù sao âm tiết cũng giống nhau, coi như là nàng giở chút trò khôn vặt.
- Vậy xin hỏi vị tiền bối này muốn tham gia hạng mục nào?
Ngô Sương lại hỏi.
- Có những hạng mục nào?
Sở Vân nói.
Đối với phương diện này Ngô Sương dường như đã thuộc làu, lập tức ngâm nga chậm rãi như đọc thuộc lòng nói:
- Bẩm báo tiền bối, đại hội Thư viện đang tiến hành, lần lượt các hạng mục luyện đan, luyện binh, phong ấn, chế nang, Toán sư, Đánh giá, Độ kiếp, đạo pháp, nuôi trồng, tài hùng biện... Tổng cộng mười chín hạng mục.
- Ừ.
Sở Vân gật đầu, sau đó nói.
- Ngoại trừ Toán sư ra, ta đều tham gia.
Ngô Sương thoáng ngây người há hốc miệng. Ngay cả mọi người ở bên cạnh cũng nhìn Sở Vân với ánh mắt kinh ngạc.