Ba vị đại sư hồn nhiên vẫn chưa phát hiện. Biết mục đích đều giống nhau, bọn họ đều lâm vào trạng thái chiến đấu cực kỳ khẩn trương.
Giọng điệu Mi Đao Đại Sư tối tăm:
- Người thanh niên này là của ta!
Sắc mặt Ngụy Lục Huy đại sư xanh mét:
- Của ngươi cái rắm! Hiểu tôn sư trọng đạo không? Các ngươi không biết đứa nhỏ kia đối với lão phu quan trọng đến mức nào sao? Những vãn bối như các ngươi cũng muốn tranh với ta sao? Vậy phải bước qua xác của lão phu!
Quỳ Hoa đại sư cong ngón tay cái, cười khéo léo đáng yêu:
- Ái chà, cái này thì không chắc. Vì hắn, vì toàn bộ giới phong ấn, người ta coi như là hy sinh thân mình, thi triển mỹ nhân kế, cũng muốn nhận nắm vào tay!
- Mau, hắn lại xuất hiện!
- Hắn đi ra, chúng ta mau đi cùng.
- Hắn là của ta. Không ngờ các ngươi dám tranh với ta, thật không biết xấu hổ!
Từ đầu tới cuối, ba vị đại sư đều không nhận thấy có người ở phía sau. Nhìn thấy Sở Vân lại xuất hiện, bọn họ vội vàng đuổi theo.
Lưu lại một lão sư hóa thạch và ba thư sinh do hắn dẫn theo, sắc mặt đều kinh ngạc và rung động.
Một hồi sau, một vị thư sinh thật cẩn thận mở miệng nói:
- Thì ra đây là đại sư.
- Bộ dạng thật là khủng khiếp!
Một vị thư sinh còn vỗ vỗ ngực, trong lòng sợ hãi.
- Tình cảm rối rắm phức tạp. Đại sư quả thực đều là cao nhân. Bọn họ nghĩ gì, thư sinh chúng ta thật sự khó lý giải được.
Cuối cùng một vị nữ thư sinh đang ôm mặt, cảm thán một tiếng.
Một trận gió thổi tới, lão sư của bọn họ vẫn đang hóa thạch...
Không ngừng theo dõi, ba vị đại sư phát hiện càng nhiều, cũng càng ngày càng rung động.
Cuối cùng bọn họ đã biết nguyên nhân khiến Sở Vân luôn vội vàng như vậy.
- Tiểu tử này là người sao? Không ngờ đồng thời tham gia mười tám hạng mục luận bàn, khó trách luôn tới muộn!
- Ta nói, tại sao chúng ta cạnh tranh ác liệt như vậy chứ? Cứ dây dưa với nhau, ai cũng chưa có cơ hội. Nếu chẳng may bị người ngoài phỗng tay trên, vậy chẳng phải đáng tiếc. Không ngại, chúng ta cùng hợp tác.
Ngụy Lục Huy đại sư tận tình khuyên bảo đưa ra lời đề nghị.
Tất nhiên, hai người khác cũng đều nhận nỗi khổ kiềm chế lẫn nhau, vội vàng gật đầu đồng ý.
Nhưng lúc bọn họ muốn đuổi theo Sở Vân, Sở Vân lại biến mất không thấy đâu.
Ba vị đại sư đều không phải là nhân viên chiến đấu, nhưng theo dõi lâu như vậy, vẫn không bị phát hiện là nhờ lượng người qua lại trong khu nam rất lớn.
Nhưng Sở Vân có kinh nghiệm chiến đấu, sau vài lần luận bàn, cuối cùng đã phát hiện ra điều không ổn. Hắn liền thi triển kế nhỏ, bỏ rớt cái đuôi tổ ba người đại sư phía sau.
- Đây mới là ngày thứ hai tiến hành luận bàn. Mới vậy đã có người theo dõi sao? Xem ra không giấu được.
Trong lòng Sở Vân thầm thở dài, biết nguyên nhân vì mình quá mức đường hoàng.
Nhưng cũng không có cách nào, tình thế bắt buộc.
- Một khi ta để lộ thân phận thật sự, có thể khiến cường địch thần bí kia ra tay hay không? Vì điều này, chỉ đành cố gắng giấu diếm, kéo dài thời gian càng dài càng tốt.
Sở Vân cũng biết tương lai chắc chắn thân phận của mình sẽ bị bại lộ. Điều hắn lo lắng chính là, phản ứng của cường địch. Đến lúc đó, nhất cử nhất động của mình đều bị mọi người nhận ra chú ý chặt chẽ. Như vậy, đối với kế hoạch và hành động của hắn, đều có
sự quấy nhiễu và trở ngại rất lớn.
Lại chấm dứt năm mươi sáu trận luận bàn, Sở Vân có được bốn mươi tám vị tiên phi giúp sức, vẫn là vừa chiến là đánh. Chỉ có điều thời gian tiêu hao cho mỗi trận luận bàn lại càng ngày càng nhiều. Sở Vân có thể cảm thấy rõ ràng sự cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt.
- Này này, cuối cùng ngươi đã phản ánh lên chưa hả? Bố trí thời gian như vậy, vô cùng không hợp lý.
Buổi tối, Sở Vân lại tới trước mặt Tiểu cô nương Ngô Sương, uể oải oán giận nói.
"Tồn tại của ngươi thực sự mới là không hợp lý!"
Tiểu cô nương nhìn mười tám ngọc bài trước mắt, trong lòng thực sự phát điên.
Sở Vân đi rồi, nàng dồn hết tâm sức, lại theo thứ tự tìm được nhân viên có liên quan tự mình xác nhận một phen.
- Trên thế giới này, thật sự có kỳ tài như vậy sao?
Ngô Sương kinh hãi chấn động đến chết lặng. Nàng quyết định lập tức phản ánh với cao tầng liên minh Thư viện.
- Không ngờ có chuyện như vậy? Không có khả năng có điều đó.
Cao tầng vô cùng coi trọng. Tuy nhiên phản ứng đầu tiên, vẫn lại điều động người, tiến hành kiểm tra lại.
Sở Vân đi dạo ở khu đông, cũng không biết cao tầng liên minh Thư viện, đã vì mình mà hoàn toàn rung chuyển, áp dụng hành động điều tra khẩn cấp.
Hắn tiếp tục đi dạo phố, muốn tìm thêm một hai tiên phi yêu binh. Nhưng kết quả cũng không thấy, không có bất kỳ thu hoạch gì.
Đang muốn trở về nghỉ ngơi, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một giọng nói quen thuộc.
- Sở Vân tiểu hữu, thực sự có nhàn rỗi, lịch sự tao nhã như vậy sao. Cùng ta đi tửu lâu phía trước, uống chén rượu được không?
Sở Vân bị một câu nói này vạch trần thân phận, trong lòng cũng cảm thấy khó hiểu. Quay đầu nhìn lại, quả nhiên là diện mạo ngụy trang của Tiên Nang Vương.
Từ sau khi vào đến khu Tây, mặc kệ là Tửu Hào Vương, Tiên Nang Vương, đều rất ít khi gặp nhau. Bọn họ cũng tham gia giao lưu luận bàn. Hơn nữa mặc dù là Vương giả, cũng cần trao đổi. Nhưng nhu cầu bọn họ cao cấp, khu đông đã không thể thỏa mãn được. Bọn họ có phạm vi riêng của mình.
- Xem ra mấy ngày này Tiên Nang Vương tiền bối, thu hoạch không nhỏ. Hẳn là đổi tới không ít thứ tốt?
Sở Vân mỉm cười nói.
- Ha hả, để nắm được ba tiên nang thượng đẳng. Lão phu đã dùng sức của chín trâu hai hổ, nước miếng đều nói cạn.
Đôi mắt Tiên Nang Vương còn ẩn giấu sự đắc ý. Hắn vừa đi về hướng tửu lâu, vừa lại hỏi Sở Vân:
- Thế nào? Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?
Sở Vân thầm nghĩ, Tiên Nang Vương tìm tới cửa, quả thực vẫn coi trọng tiên nang thượng đẳng trong tay mình.
Hắn không lập tức từ chối, cũng không có dứt khoát đồng ý, mà lại hỏi:
- Tiền bối được gọi là Tiên Nang Vương, tự mình cũng có thể chế tạo ra tiên nang thượng đẳng. Nếu nói Ngự yêu sư trong thiên hạ, người không thiếu tiên nang nhất, vậy nhất định chính là tiền bối. Nhưng vì sao tiền bối lại có nhu cầu cấp bách đối với tiên nang thượng đẳng đây?
Vấn đề này, Sở Vân vẫn nghi hoặc ở trong lòng.
Tiên Nang Vương mỉm cười một tiếng, liếc mắt nhìn Sở Vân một cái đầy vẻ thâm ý:
- Người trẻ tuổi, biết nhiều bí mật đối với ngươi mà nói cũng không phải là chuyện tốt. Nguyên nhân lão phu muốn thu thập nhiều tiên nang thượng đẳng như vậy, là bí mật của lão phu. Sẽ không thể công khai với ngươi được, cũng sẽ không công khai trước bất kỳ ai. Nào, ngồi đi.