Lúc này, Tinh Hải Oản lẳng lặng huyền phù ngay trước mặt Sở Vân, phóng xuất tinh quang màu lam, tinh huy nhàn nhạt soi sáng khuôn mặt Sở Vân đang không giấu nổi vẻ giật mình.
Kể ra, Tinh Hải Oản cũng từng làm bạn với Sở Vân qua nhiều năm, nhưng khi đó nó chỉ là một cái bát vỡ, không có bất luận chút uy thế gì, tựa như một thứ đồ cổ có niên đại từ rất lâu, còn giữ được chút hơi tàn đến nay.
Thế nhưng hiện tại quan sát, chỉ thấy Tinh Hải Oản bày ra tướng mạo sẵn có của nó, một chiếc bát màu lam hoàn chỉnh không sứt mẻ, phong cách trang nhã cổ xưa. Vòng bên ngoài bát có hình vẽ mặt trăng mặt trời, cây cỏ sông núi, bút họa cổ đầy khoáng đạt.
Phía bên trong bát, không ngừng chớp động những chữ cổ. Những chữ cổ này cực kỳ nhỏ, tựa như những ngôi sao lấp lánh giữa bầu trời đêm. Nguồn truyện:
Tuy rằng Sở Vân không nhận biết những chữ này, thế nhưng quan sát một hồi, lại có thể hiểu được hàm nghĩa của chúng.
Những chữ này có bao hàm nghìn vạn nội dung, có dưỡng thuật nông gia dùng trồng trọt, có sách thống nhất tứ hải, có tiến trình lịch sử của Tinh Châu, có cả ghi chép của nghìn vạn pháp tắc.
- Đây là thánh văn!
Trong lòng Sở Vân sợ hãi than.
Thánh văn là văn tự của Thánh nhân, cũng là đạo của Thánh nhân. Khi bất kể ngự yêu sư nào tấn chức thành Thánh nhân, cơ hồ đều tự động hình thành văn tự chuyên thuộc về hắn.
Những văn tự này, chính là đại biểu của Thánh nhân.
Thánh văn càng nhiều, thường đại biểu cho tu vi Thánh nhân càng cao.
Càng kỳ lạ chính là, những văn tự này mang theo thần ý giáo hóa vô thượng, cho dù một gã man nhân chưa thuần hóa một chút nào, khi thấy được những văn tự này đều có thể lý giải được hàm nghĩ nó đại biểu, từ đó lĩnh ngộ nghìn vạn đạo lý, hình thành trí tuệ cao thâm.
Sườn ngoài bát, bức họa nhật nguyệt sơn xuyên mang phong cách cổ xưa đang không ngừng vận chuyển. Bên trong bát, vô số thánh văn như sao trời lấp lánh. Trong bát, đang nhộn nhạo một tầng tinh huy màu lam nhàn nhạt.
Tinh huy như nước, mặt nước không vượt quá độ cao Tinh Hải Oản. Tinh huy lấp lóe bất định, tựa như một người đang hô hấp, lại phảng phất như bờ cát không ngừng nghênh đón từng đợt sóng triều.
Trong lúc triều lên triều xuống, một cỗ chân lý khó có thể diễn tả, pháp tắc, khí tức thần bí đang nhộn nhạo trong lòng Sở Vân.
- Đây mới là Tinh Hải Oản chân chính, không hổ là thánh vật!
Trong lúc nhất thời, Sở Vân có chút ngây dại.
Hắn mặc dù có Âm Dương Đại Hậu Cung, nhưng đó dù sao vẫn không phải thánh vật, mặc dù có diệu dụng vô biên, thế nhưng đối lập với loại thánh vật chân chính như Tinh Hải Oảnh, lập tức xuất hiện chỗ thua kém.
Nhất là Tinh Hải Oản bỗng nhiên xuyên thấu hư không, xuất hiện tại trước mặt hắn, chỉ cần điểm này đã có thể biểu chứng sự cường đại của Tinh Hải Oản.
Phải biết rằng Sở Vân một mực thôi động Âm Dương Đại Hậu Cung, hình thành phòng ngự Thái Nhật Âm Nguyệt Vạn Cầu Cực. Phòng ngự này, ngay cả Ngân Dực thần ma vương cũng không thể đánh bừa.
Thế nhưng Tinh Hải Oản, lại có thể nhẹ nhàng xuyên thấu qua phòng ngự, đi tới bên người Sở Vân.
Sự huyền bí và hiệu dụng của thánh vật, có thể thấy được rõ ràng.
"Thế nhưng vì sao Tinh Hải Oản bỗng nhiên xuất hiện trước mặt ta?"
Giữa lúc Sở Vân còn đang nghi hoặc, tinh quang bỗng nhiên đại thịnh, cảnh tượng trước mắt nhất thời đại biến!
Chỉ một thoáng, Sở Vân liền thấy chính thân mình đang ở trong biển lửa vô biên.
Lửa này không có sắc đỏ như bình thường, mà là một mảnh mênh mang tĩnh lặng, chỉ có những ngọn lửa đang lượn lờ như múa, liếc mắt nhìn lại thật giống như một biển thanh liên đang nở rộ.
- Thỏa thích giãy dụa đi, tại khoảnh khắc Đan Thánh diệt vong, thế cân bằng mỏng manh cuối cùng đã bị đánh vỡ. Cán cân thắng lợi đã chuyển về phía ta, các ngươi sẽ nhanh chóng bại vong.
Một thanh âm trầm hậu với phong cách cổ xưa truyền đến trên đỉnh đầu.
Thanh âm hắn rõ ràng không cao, thế nhưng Sở Vân nghe được, cũng bất giác tỉnh ngộ, linh quang chấn động, tâm thần tán loạn. Ý chí vẫn luôn cứng rắn như sắt thép cư nhiên bày ra dấu hiệu dao động, trong khoảnh khắc có xu hướng xung động muốn quỳ lễ với chủ nhân của thanh âm.
Đây là giáo hóa của Thánh nhân, có thể khiến người ta mất đi địch ý, và cả ý chí chiến đấu!
Cổ Thánh!
Trong lòng Sở Vân chợt lóe linh quang, giương mắt nhìn lên, chỉ thấy ngay giữa biển lửa có một vị lão nhân, mặc đạo bào xám bạc, chòm râu trắng xóa, nếp nhăn trên mặt giống như bị những lưỡi đao khắc lên.
Hắn ngồi xếp bằng tại không trung, lẳng lặng đả tọa. Mí mắt hơi mở một tia, ánh mắt lạnh lùng đạm nhiên, tựa như người nắm giữ lợi thế toàn cục, quan sát chư thánh đang bị cháy trong biển lửa quân địch.
Tại bên người Sở Vân có sáu đoàn quang huy.
Chính là sáu vị Thánh nhân, trong biển lửa thanh liên, đang thôi động lực lượng bản thân, gian nan phòng ngự.
Hắc quang của Quỷ Thánh, bạch quang của Hòa Thánh, kim mang của Đà Thánh, phấn quang của Nữ Thánh, xích mang của Trung Thánh, thổ mang của Man Thánh.
Sáu đạo quang mang này tràn ngập khí tức thần thánh, với sắc thái riêng của mỗi người, đang lưu chuyển theo những quỹ tích khó hiểu.
- Cửu châu có cửu thánh, hiện tại ở đây có sáu vị. Chỉ đáng tiếc là, quang huy quá thịnh, che đi mất dung mạo những vị Thánh nhân này. Về phần còn lại… Binh Thánh đã sớm bị tính kế, không biết đang trốn ở nơi nào, Đan Thánh sợ rằng đã ngã xuống rồi!
Trong lòng Sở Vân phỏng đoán.
Thánh nhân sau khi chuyển sinh hợp đạo sẽ hòa cùng một thể với thế giới tiên nang, tổn hại hay vinh quang đều cùng chịu chung.
Nếu bản thể Thánh nhân bị diệt vong, thế giới tiên nang nếu không bị hủy cũng sẽ trọng thương. Thế giới tiên nang nếu trực tiếp bị hủy, thực lực Thánh nhân cũng giảm mạnh, nguyên khí đại thương.
Hiện tại, Đan Châu đã hủy, Đan Thánh hiển nhiên trở thành Thánh nhân đầu tiên hy sinh.
- Thế nhưng vì sao không nhìn thấy có Tinh Thánh?
Còn đang trong nghi hoặc, Sở Vân bỗng nhiên chấn động, cúi đầu nhìn xuống thân mình.
Chỉ thấy chính mình lúc này dĩ nhiên có cánh tay, thân mình béo mập, nhất thời bừng tỉnh:
- Thì ra là thế, ta đang mượn nhờ tầm nhìn của Tinh Thánh, quan sát cảnh tượng trong Hải Nhãn Thâm Uyên.
Đúng lúc này, lại nghe Cổ Thánh mở miệng:
- Tinh Thánh, sau Đan Thánh, chính là ngươi rồi. Ngươi có thể lựa chọn ngoan cố chống lại, nhưng kết cục cuối cùng của ngươi chỉ có chết. Thế nhưng lúc trước ta từng
nói qua, ngươi cũng có thể lựa chọn thuần phục ta, làm việc cho ta. Sau khi ta thống nhất cửu châu, đưa cửu châu cô đọng thành một hạt châu hỗn độn, kết hợp với Cổ Châu của ta, đột phá đến cảnh giới trên Thánh nhân, sáng tạo ra một đại thế giới. Đến lúc đó ngươi sẽ làm Thánh nhân của ngươi, thế nào?
Tiếp đó, tầm nhìn của hắn cũng phóng qua đây.