Nó đứng trước cửa thư viện , trên tay cầm cây bút ghi nhớ của Emma ( cây bút này có thể ghi nhớ hết tất cả mọi thứ và phát lại ) . Nó nhớ lại , đây là lần thứ hai nó vào thư viện này , nhưng lần này không phải như lần trước đến để tìm Kaito , mà lần này nó đến là để .....học hỏi về pháp thuật .
Vừa bước vào khu Thủy Pháp nó bắt đầu tìm mọi loại sách .
+ Pháp thuật nước căn bản .
+ Các đòn đánh hiểm độc .
+ Những đòn chí mạng cho pháp thuật nước .
+ Những sụng cụ ma pháp cần thiết .
Đó là tất cả những gì nó tìm và chọn được sau cả buổi chiều . Nó hí hửng mang 4 cuốn sách tới chỗ mượn đồ .
Chủ thư viện đang ngồi ăn thì bỗng thấy nó tới , chị ta liền liếc qua một cái rồi chảnh chọe .
- Gì đây , ai cho mượn 4 cuốn . Mỗi lần chỉ được 2 cuốn thôi nha !
- Gì ???? - Nó méo mặt nhìn bà cô mập mũm mĩm đang ngồi ăn ngấu nghiến kia .Mẹ kiếp ! Luật gì mà kì vậy ?mình mà biết ai ra cái luật này , liền rủa banh mũi ? ( Hiệu trưởng : ắt....xììììi ) Cả cái thư viện như pháo đài thế này mà chỉ có cho mượn 2 cuốn , có bèo quá không vậy ?
- À ! Tỉ tỉ ...chị có biết gì không . Thực sự á .......em cực kì ngưỡng mộ vẻ đẹp mũm mĩm dễ thương của chị nha ! Chị thật là dễ thương lắm á ! - Mặt nó bỗng đổi từ cau có thành ngưỡng mộ , dùng ánh mắt long lanh nhất , giọng điệu ngọt nhất để lấy lòng chị ta .
Ai ngờ , cái chiêu cũ rích đó lại hiệu nhiệm à nha . Bà chị mập vừa nghe vậy lập tực ngừng ăn , quay hẳn về phía nó .
- Thật à ? Chị thấy mình đâu có đẹp mấy đâu . - Tuy giọng điệu khiêm tốn vậy , nhưng nhìn mặt là biết bà chị này đang sướng rên trong lòng ý . Nó liếc thấy biểu hiện đó , trong lòng không ngừng hưng khởi vì con cả bắt đầu cắn câu liền bồi thêm mội câu .
- Thật . Em thề , nếu nói sai nửa câu thì trời nắng sẽ thành bão ngay tức khắc .
- Trời em nói quá à - Bà chị nũng nịu mặt đỏ cả lên .
Nó đang định đi vào vấn đề chính thì .....
++ Ầm Ầm , RẦM RẦM ++
Bầu trời bỗng nổi bão . Nó ngơ ngác nhìn bâù trời đang đen nghìn nghịt , rồi lại chuyển sang nhìn bà chị mập mặt cũng đơ ra y chang mình . Mẹ kiếp ! Sao linh vậy chứ ?
- Trời dạo này đổi mùa đó chị ạ ! Em nói thật á ! Chị hỏi ai thử xem , ai nhìn chị đều sẽ nói chị dễ thương luôn đó . - Nó xua xua tay chữa cháy .
- Này ! Bà chị mập xấu xí . Tôi mượn hai cuốn này . - Một nam sinh cực kì vô duyên tới chen ngang giữa cuộc trò chuyện của nó và bà chị .
Nó nín thở , miệng vẫn cố nặn ra nụ cười kinh dị , trong lòng muốn ngay lập tức chạy tới xé toạc cái miệng của tên nam sinh kia . Còn bà chị thì khỏi nói , mặt bắt đầu đen dần .
- Cậu nam sinh này cứ đùa , nhìn vậy mà bảo già . Ít nhất chị ấy 25 là cùng à , nhìn trẻ vậy mà . Chị nhỉ .- Nó thự sự rối răm khi mọi chuyện đã vượt quá điều nó muốn .
Tưởng mọi chuyện đến đây là đủ , ai dè ....
- Nói gì vậy nhóc , Bà chị này mới 20 à ! Mà lạ ghê nha , sang nay trời nắng to mà giòq bỗng sấm sét ầm ầm vậy nhỉ ? - Cậu nam sinh có vẻ không hiểu cái tình thế này , liền nói rõ cho nó biết .
Nó [....] . Thật sự không còn gì để nói . Còn bà chị già thì .......mặt đã từ lâu đen sang trắng bệch .
- À à....em không mượn nữa , em đi đây ạ . - Nó mặt đỏ lên , cuống cuồng đặt 4 cuốn sách xuống rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy .
Nó đâu biết ,tất cả các hành động của nó đã làm hai người nào đó mỉm cười .
----------------------
Nó chạy tới cánh cổng của khu vườn địa đàng . Hai tay chống vào đầu gối thở hồng hộc .
- Làm gì mà chạy giữ vậy ? - Cái tấm bảng chết tiệt bỗng cất giọng lên làm nó hảng hết cả hồn . Nó ôm lấy tin trừng mắt quát :
- Ngươi làm cái gì mà lại nói đúng vào lúc này , làm ta giật cả mình .
Cái bảng xììì một cái .
Nó sau khi đã hoàng hồn thì liếc qua cái bảng .
- Muốn biết không ?
- Có
---------------------------------------
- ......akdue#@*-(# ....sau đó á , mẹ kiếp , cái tên nam sinh chết bầm đó lại tiếp tục bồi thêm một câu nữa "bà chị mới 20 " vậy là xong . Lúc đó , ta nhục không còn gì để nói luôn á .- Nó vừa kể lại , khuôn mặt hội tụ đủ mọi biểu cảm , tay chân khua tùm lung để diễn tả . Còn cánh cổng thì khỏi kể , cười muốn lôn ruột luôn .
- Vậy cô cảm thấy cậu nam sinh đó thế nào ?
Nó vừa nghe câu nói đó , lập tức bực bội ra lời :
- Tất nhiên là cảm thấy cực kì cực kì cực kì ghét tên đó , vì hắn mà ta không được mượn 4 cuốn đó . Nếu mà gặp lại , tao nhất định , nhất định ... sẽ cắt cái mỏ c.... .- Nó đang nói tiếp thì quay lại chỗ chỗ tấm bảng , hai ngón tay giả làm cái kéo...nhưng khi vừa nhìn thấy chủ của câu hỏi vừa nãy không phải cái bảng mà là người khác , nó lập tức nuốt lại câu định nói , hai mắt trợn lên nhìn người đối diện . Cậu ta...cậu ta ...........Là tên nam sinh vừa nãy mà .
-----------------------
Nó trợn mắt lên nhìn cậu ta , người tuấn tú đối diện nó là tên nam sinh từ nãy đến giờ nó chửi rủa . Cậu ta nhéch mép nhìn nó đầy vẻ hứng thú .
Nó hít một hơi , quay mặt lại làm lơ cậu ta cùng với ý định bỏ trốn .
- Đi đâu vậy muội muội . - Một giọng điệu lẳng lơ cất lên . Nó dừng chân lại , ánh mắt vô cùng do dự như ăn vụng bị bắt gặp . Làm sao đây , trốn hay quay lại .....Á , Khánh Phương , mày là ai , tại sao lại có thể nhút nhát như thế chứ . Đồng ý với ý kiến đó , ní tự tin quay mặt lại :
- Có truyện gì không hả , tôi nhớ tôi đâu có queN người nào vô duyên như anh.-Noa quay mặt lại , mặt tỏ vẻ đầy mỉa mai .
Ps : năm mới rồi , chúc mọi người năm mới vui vẻ , ai đã và đang viết tiểu thuyết thì sẽ được nhiều lượt xem hơn . Cảm ơn các bạn trong năm qua đã theo dõi truyện của mình nha .
Nó đứng trước cửa thư viện , trên tay cầm cây bút ghi nhớ của Emma ( cây bút này có thể ghi nhớ hết tất cả mọi thứ và phát lại ) . Nó nhớ lại , đây là lần thứ hai nó vào thư viện này , nhưng lần này không phải như lần trước đến để tìm Kaito , mà lần này nó đến là để .....học hỏi về pháp thuật .
Vừa bước vào khu Thủy Pháp nó bắt đầu tìm mọi loại sách .
+ Pháp thuật nước căn bản .
+ Các đòn đánh hiểm độc .
+ Những đòn chí mạng cho pháp thuật nước .
+ Những sụng cụ ma pháp cần thiết .
Đó là tất cả những gì nó tìm và chọn được sau cả buổi chiều . Nó hí hửng mang cuốn sách tới chỗ mượn đồ .
Chủ thư viện đang ngồi ăn thì bỗng thấy nó tới , chị ta liền liếc qua một cái rồi chảnh chọe .
- Gì đây , ai cho mượn cuốn . Mỗi lần chỉ được cuốn thôi nha !
- Gì ???? - Nó méo mặt nhìn bà cô mập mũm mĩm đang ngồi ăn ngấu nghiến kia .Mẹ kiếp ! Luật gì mà kì vậy ?mình mà biết ai ra cái luật này , liền rủa banh mũi ? ( Hiệu trưởng : ắt....xììììi ) Cả cái thư viện như pháo đài thế này mà chỉ có cho mượn cuốn , có bèo quá không vậy ?
- À ! Tỉ tỉ ...chị có biết gì không . Thực sự á .......em cực kì ngưỡng mộ vẻ đẹp mũm mĩm dễ thương của chị nha ! Chị thật là dễ thương lắm á ! - Mặt nó bỗng đổi từ cau có thành ngưỡng mộ , dùng ánh mắt long lanh nhất , giọng điệu ngọt nhất để lấy lòng chị ta .
Ai ngờ , cái chiêu cũ rích đó lại hiệu nhiệm à nha . Bà chị mập vừa nghe vậy lập tực ngừng ăn , quay hẳn về phía nó .
- Thật à ? Chị thấy mình đâu có đẹp mấy đâu . - Tuy giọng điệu khiêm tốn vậy , nhưng nhìn mặt là biết bà chị này đang sướng rên trong lòng ý . Nó liếc thấy biểu hiện đó , trong lòng không ngừng hưng khởi vì con cả bắt đầu cắn câu liền bồi thêm mội câu .
- Thật . Em thề , nếu nói sai nửa câu thì trời nắng sẽ thành bão ngay tức khắc .
- Trời em nói quá à - Bà chị nũng nịu mặt đỏ cả lên .
Nó đang định đi vào vấn đề chính thì .....
++ Ầm Ầm , RẦM RẦM ++
Bầu trời bỗng nổi bão . Nó ngơ ngác nhìn bâù trời đang đen nghìn nghịt , rồi lại chuyển sang nhìn bà chị mập mặt cũng đơ ra y chang mình . Mẹ kiếp ! Sao linh vậy chứ ?
- Trời dạo này đổi mùa đó chị ạ ! Em nói thật á ! Chị hỏi ai thử xem , ai nhìn chị đều sẽ nói chị dễ thương luôn đó . - Nó xua xua tay chữa cháy .
- Này ! Bà chị mập xấu xí . Tôi mượn hai cuốn này . - Một nam sinh cực kì vô duyên tới chen ngang giữa cuộc trò chuyện của nó và bà chị .
Nó nín thở , miệng vẫn cố nặn ra nụ cười kinh dị , trong lòng muốn ngay lập tức chạy tới xé toạc cái miệng của tên nam sinh kia . Còn bà chị thì khỏi nói , mặt bắt đầu đen dần .
- Cậu nam sinh này cứ đùa , nhìn vậy mà bảo già . Ít nhất chị ấy là cùng à , nhìn trẻ vậy mà . Chị nhỉ .- Nó thự sự rối răm khi mọi chuyện đã vượt quá điều nó muốn .
Tưởng mọi chuyện đến đây là đủ , ai dè ....
- Nói gì vậy nhóc , Bà chị này mới à ! Mà lạ ghê nha , sang nay trời nắng to mà giòq bỗng sấm sét ầm ầm vậy nhỉ ? - Cậu nam sinh có vẻ không hiểu cái tình thế này , liền nói rõ cho nó biết .
Nó [....] . Thật sự không còn gì để nói . Còn bà chị già thì .......mặt đã từ lâu đen sang trắng bệch .
- À à....em không mượn nữa , em đi đây ạ . - Nó mặt đỏ lên , cuống cuồng đặt cuốn sách xuống rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy .
Nó đâu biết ,tất cả các hành động của nó đã làm hai người nào đó mỉm cười .
----------------------
Nó chạy tới cánh cổng của khu vườn địa đàng . Hai tay chống vào đầu gối thở hồng hộc .
- Làm gì mà chạy giữ vậy ? - Cái tấm bảng chết tiệt bỗng cất giọng lên làm nó hảng hết cả hồn . Nó ôm lấy tin trừng mắt quát :
- Ngươi làm cái gì mà lại nói đúng vào lúc này , làm ta giật cả mình .
Cái bảng xììì một cái .
Nó sau khi đã hoàng hồn thì liếc qua cái bảng .
- Muốn biết không ?
- Có
---------------------------------------
- ......akdue@-( ....sau đó á , mẹ kiếp , cái tên nam sinh chết bầm đó lại tiếp tục bồi thêm một câu nữa "bà chị mới " vậy là xong . Lúc đó , ta nhục không còn gì để nói luôn á .- Nó vừa kể lại , khuôn mặt hội tụ đủ mọi biểu cảm , tay chân khua tùm lung để diễn tả . Còn cánh cổng thì khỏi kể , cười muốn lôn ruột luôn .
- Vậy cô cảm thấy cậu nam sinh đó thế nào ?
Nó vừa nghe câu nói đó , lập tức bực bội ra lời :
- Tất nhiên là cảm thấy cực kì cực kì cực kì ghét tên đó , vì hắn mà ta không được mượn cuốn đó . Nếu mà gặp lại , tao nhất định , nhất định ... sẽ cắt cái mỏ c.... .- Nó đang nói tiếp thì quay lại chỗ chỗ tấm bảng , hai ngón tay giả làm cái kéo...nhưng khi vừa nhìn thấy chủ của câu hỏi vừa nãy không phải cái bảng mà là người khác , nó lập tức nuốt lại câu định nói , hai mắt trợn lên nhìn người đối diện . Cậu ta...cậu ta ...........Là tên nam sinh vừa nãy mà .
-----------------------
Nó trợn mắt lên nhìn cậu ta , người tuấn tú đối diện nó là tên nam sinh từ nãy đến giờ nó chửi rủa . Cậu ta nhéch mép nhìn nó đầy vẻ hứng thú .
Nó hít một hơi , quay mặt lại làm lơ cậu ta cùng với ý định bỏ trốn .
- Đi đâu vậy muội muội . - Một giọng điệu lẳng lơ cất lên . Nó dừng chân lại , ánh mắt vô cùng do dự như ăn vụng bị bắt gặp . Làm sao đây , trốn hay quay lại .....Á , Khánh Phương , mày là ai , tại sao lại có thể nhút nhát như thế chứ . Đồng ý với ý kiến đó , ní tự tin quay mặt lại :
- Có truyện gì không hả , tôi nhớ tôi đâu có queN người nào vô duyên như anh.-Noa quay mặt lại , mặt tỏ vẻ đầy mỉa mai .
Ps : năm mới rồi , chúc mọi người năm mới vui vẻ , ai đã và đang viết tiểu thuyết thì sẽ được nhiều lượt xem hơn . Cảm ơn các bạn trong năm qua đã theo dõi truyện của mình nha .