6 giờ sáng ngày hôm sau.
Bữa sáng đã được Lệ Thanh chuẩn bị đầy đủ trên bàn. Vài phút sau So Hee đã chỉnh tề trong bộ đồng phục của trường Quốc tế Jota Red bước xuống lầu. Nhìn thấy cô, Lệ Thanh mỉn cười đôn hậu:
-Xuống ăn sáng nè con. Bữa sáng xong hết rồi đây.
So Hee ngồi vào bàn ăn, vui vẻ, lễ phép cảm ơn dì Thanh rồi cùng Tống Dịch dùng bữa. Thấy Lệ Thanh không vào bàn ăn cùng, cô liền hỏi:
-Sao dì không ăn cùng bác với con.
Lệ Thanh mỉm cười, bưng tới bên cạnh So Hee 1 ly nước suối rồi khẽ trả lời:
- Con cứ ăn đi rồi đến trường. Nước suối của con đây.
So Hee ngước mặt nhìn Lệ Thanh cười tít mắt:
- Con cảm ơn dì. hihi
- Mà con mới về nước, sao không nghỉ ngơi vài hôm đã rồi hãy đến trường. Vội gì hả? - Lệ Thanh lại ân cần hỏi cô.
- Con có mệt gì đâu mà phải nghỉ ngơi, nghỉ ngơi 1 ngày hôm qua là được rồi, với lại đi học cho vui đó dì. Hì. - So Hee vừa nói vừa cười vui vẻ.
- Cái con bé này, ta cũng không hiểu con nghĩ gì đây nữa. Còn cái gì con chưa được học nữa mà còn đi học hả? - Giọng nói Lệ Thanh mang chút rày la nhưng yêu thương thì nhiều hơn cất lên hỏi cô.
Tống Dịch đang dùng bữa nghe vợ mình hỏi vậy cũng từ tốn cắt ngang:
- Con bé nó thích đi thì bà để nó đi, mà bà để nó ăn sáng đi xem nào?
- Được rồi, hai bác cháu ăn sáng đi rồi đi. - Lệ Thanh mỉm cười nói sau đó bà lui vào trong bếp.
Ăn sáng xong, Tống Dịch đầy quan tâm nhìn So Hee mà hỏi:
- Lát nữa ta có chút việc cần giải quyết cho Won, ta đã xắp xếp tài xế đưa con đến trường rồi. Con tự đi được chứ?
- Dạ, bác không phải lo cho con, con tự đi được mà.- So Hee lễ phép đáp. Phải nói là khi nghe nói đi giải quyết việc cho chú Won của cô thì cô có phải đi bộ đi học cũng đồng ý a.
- Được. Vậy bác đi trước đây. Tài xế đang đợi con ngoài kia. Có gì cần thì liên lạc với bác.
-Dạ. Bác Tống cứ yên tâm đi ạ!
Nói rồi Tống Dịch rời đi. 1 lát sau So Hee cũng đến trường.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô tới trường. Đây là nơi đầu tiên cô đến sau khi trở về nước. Lẽ ra chiều hôm qua cô đã đến trường làm thủ tục hôm nay đi học rồi nhưng do thấy cô ngủ ngon nên Tống Dịch đã làm tất cả. Ngồi trên xe cô không ngừng tưởng tượng ra ngôi trường Jota Red sau 10 năm nó thay đổi như thế nào. Chẳng mấy chốc chiếc BMW M760Li đã dừng trước cổng trường Jota Red. Sự hiện hữu của chiếc xế hộp chỉ đếm được trên đầu ngón tay này đã gây ra không ít sự chú ý của mọi người xung quanh, họ càng thắc mắt hơn về chủ nhân của nó. Xe dừng, So Hee chưa kịp mở cửa xe thì tài xế đã vội vàng chạy ra phía sau mở cửa, cung kính cúi người khi So Hee bước ra. Nhìn thấy hành động này của anh tài xế, So Hee không nhịn nổi mà nhẹ nhàng nói:
- Lần sau anh không phải mở cửa như vậy đâu, tôi tự làm được rồi. Còn nữa, càng không phải chào tôi như thế này. Tôi nhỏ tuổi hơn anh mà.
-Nhưng thưa tiểu thư...
- Được rồi, anh cứ như lời tôi nói mà làm.- Chưa kịp để người kia nói hết câu, So Hee liền nhanh chóng nói. Sau đó cô vui vẻ bước dần vào cổng trường mà không hề để ý xung quanh mình tràn đầy những con mắt tò mò. "Cô ấy là học sinh mới à?" " Cô ta là con của tài phiệt nào vậy?" "Cô ta là thiên kim nhà ai thế?" " Cô ấy là 1 đại mỹ nhân!"...vv...vv... Rất nhiều câu hỏi đã được đặt ra xung quanh So Hee. Nhưng cô cũng chẳng để ý, phải nói là cô đã để tâm trí mình vào cái điện thoại trên tay rồi. Cô vừa đi vừa nhắn tin cho 1 dãy số mà cô đã thuộc lòng: "Con vừa đến trường rồi."
Tin nhắn vừa gửi đi thì rất nhanh sau đó So Hee đã nhận được tin nhắn phản hồi:
"Ta biết rồi."
"Uy, sao tin nhắn đến nhanh vậy?"- tin nhắn So Hee gửi đi.
" Vậy con muốn tháng sau mới nhận được tin nhắn sao?"- Tin nhắn trả lời.
"Chú sao nỡ để Hee chờ tin nhắn cả tháng chứ." - Cô chẳng biết nói gì trước câu hỏi bá đạo của người kia, đành hùa theo đùa vậy.
" Trường học thế nào?"- Tin nhắn trả lời.
So Hee đang chuẩn bị nhắn tin trả lời thì trước mắt cô là một màn làm cô chú ý. "Lại là cậu ấm cô chiêu lên mặt nữa sao?"
Bữa sáng đã được Lệ Thanh chuẩn bị đầy đủ trên bàn. Vài phút sau So Hee đã chỉnh tề trong bộ đồng phục của trường Quốc tế Jota Red bước xuống lầu. Nhìn thấy cô, Lệ Thanh mỉn cười đôn hậu:
-Xuống ăn sáng nè con. Bữa sáng xong hết rồi đây.
So Hee ngồi vào bàn ăn, vui vẻ, lễ phép cảm ơn dì Thanh rồi cùng Tống Dịch dùng bữa. Thấy Lệ Thanh không vào bàn ăn cùng, cô liền hỏi:
-Sao dì không ăn cùng bác với con.
Lệ Thanh mỉm cười, bưng tới bên cạnh So Hee 1 ly nước suối rồi khẽ trả lời:
- Con cứ ăn đi rồi đến trường. Nước suối của con đây.
So Hee ngước mặt nhìn Lệ Thanh cười tít mắt:
- Con cảm ơn dì. hihi
- Mà con mới về nước, sao không nghỉ ngơi vài hôm đã rồi hãy đến trường. Vội gì hả? - Lệ Thanh lại ân cần hỏi cô.
- Con có mệt gì đâu mà phải nghỉ ngơi, nghỉ ngơi 1 ngày hôm qua là được rồi, với lại đi học cho vui đó dì. Hì. - So Hee vừa nói vừa cười vui vẻ.
- Cái con bé này, ta cũng không hiểu con nghĩ gì đây nữa. Còn cái gì con chưa được học nữa mà còn đi học hả? - Giọng nói Lệ Thanh mang chút rày la nhưng yêu thương thì nhiều hơn cất lên hỏi cô.
Tống Dịch đang dùng bữa nghe vợ mình hỏi vậy cũng từ tốn cắt ngang:
- Con bé nó thích đi thì bà để nó đi, mà bà để nó ăn sáng đi xem nào?
- Được rồi, hai bác cháu ăn sáng đi rồi đi. - Lệ Thanh mỉm cười nói sau đó bà lui vào trong bếp.
Ăn sáng xong, Tống Dịch đầy quan tâm nhìn So Hee mà hỏi:
- Lát nữa ta có chút việc cần giải quyết cho Won, ta đã xắp xếp tài xế đưa con đến trường rồi. Con tự đi được chứ?
- Dạ, bác không phải lo cho con, con tự đi được mà.- So Hee lễ phép đáp. Phải nói là khi nghe nói đi giải quyết việc cho chú Won của cô thì cô có phải đi bộ đi học cũng đồng ý a.
- Được. Vậy bác đi trước đây. Tài xế đang đợi con ngoài kia. Có gì cần thì liên lạc với bác.
-Dạ. Bác Tống cứ yên tâm đi ạ!
Nói rồi Tống Dịch rời đi. 1 lát sau So Hee cũng đến trường.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô tới trường. Đây là nơi đầu tiên cô đến sau khi trở về nước. Lẽ ra chiều hôm qua cô đã đến trường làm thủ tục hôm nay đi học rồi nhưng do thấy cô ngủ ngon nên Tống Dịch đã làm tất cả. Ngồi trên xe cô không ngừng tưởng tượng ra ngôi trường Jota Red sau 10 năm nó thay đổi như thế nào. Chẳng mấy chốc chiếc BMW M760Li đã dừng trước cổng trường Jota Red. Sự hiện hữu của chiếc xế hộp chỉ đếm được trên đầu ngón tay này đã gây ra không ít sự chú ý của mọi người xung quanh, họ càng thắc mắt hơn về chủ nhân của nó. Xe dừng, So Hee chưa kịp mở cửa xe thì tài xế đã vội vàng chạy ra phía sau mở cửa, cung kính cúi người khi So Hee bước ra. Nhìn thấy hành động này của anh tài xế, So Hee không nhịn nổi mà nhẹ nhàng nói:
- Lần sau anh không phải mở cửa như vậy đâu, tôi tự làm được rồi. Còn nữa, càng không phải chào tôi như thế này. Tôi nhỏ tuổi hơn anh mà.
-Nhưng thưa tiểu thư...
- Được rồi, anh cứ như lời tôi nói mà làm.- Chưa kịp để người kia nói hết câu, So Hee liền nhanh chóng nói. Sau đó cô vui vẻ bước dần vào cổng trường mà không hề để ý xung quanh mình tràn đầy những con mắt tò mò. "Cô ấy là học sinh mới à?" " Cô ta là con của tài phiệt nào vậy?" "Cô ta là thiên kim nhà ai thế?" " Cô ấy là 1 đại mỹ nhân!"...vv...vv... Rất nhiều câu hỏi đã được đặt ra xung quanh So Hee. Nhưng cô cũng chẳng để ý, phải nói là cô đã để tâm trí mình vào cái điện thoại trên tay rồi. Cô vừa đi vừa nhắn tin cho 1 dãy số mà cô đã thuộc lòng: "Con vừa đến trường rồi."
Tin nhắn vừa gửi đi thì rất nhanh sau đó So Hee đã nhận được tin nhắn phản hồi:
"Ta biết rồi."
"Uy, sao tin nhắn đến nhanh vậy?"- tin nhắn So Hee gửi đi.
" Vậy con muốn tháng sau mới nhận được tin nhắn sao?"- Tin nhắn trả lời.
"Chú sao nỡ để Hee chờ tin nhắn cả tháng chứ." - Cô chẳng biết nói gì trước câu hỏi bá đạo của người kia, đành hùa theo đùa vậy.
" Trường học thế nào?"- Tin nhắn trả lời.
So Hee đang chuẩn bị nhắn tin trả lời thì trước mắt cô là một màn làm cô chú ý. "Lại là cậu ấm cô chiêu lên mặt nữa sao?"