"Lại là cậu ấm cô chiêu lên mặt nữa sao?" Nhìn đám đông đằng trước mà cô tự hỏi. Cô tắt điện thoại cất vào túi, đi lại gần chỗ đông người ấy. Trước mặt cô là hình ảnh 1 cô nữ sinh bị xô ngã sõng xoài trên đất, đang đứng là bộ ba cũng có thể nói là có chút nhan sắc đang đứng ra uy trước mặt nữ sinh kia. Trong đó có 1 người đứng giữa khoanh tay trước ngực, dường như là chỉ huy, 1 người thì cầm chiếc cặp đổ tung tóe mọi thứ xuống đất, 1 người đứng hùa theo. Cả ba đều tỏ ra vẻ rất mãn nguyện trước hành động xấu xa của mình. Lúc này cô nữ sinh ngã trên đất dường như nhịn không nổi nữa khi nhìn thấy đồ của mình vương vãi trên mặt đất, đôi mắt đỏ hoe, giọng nói uất ức ngước nhìn ba người đang đứng kia mà lên tiếng:
- Mình đã xin lỗi các cậu rồi mà. Mình cũng không phải cố ý, các cậu không bỏ qua cho mình được sao?
- Bỏ qua? Mày nói nghe dễ quá hà. Nhìn xem, cặp của công chúa đã bị mày làm bẩn rồi đây này. - 1 trong ba nữ sinh đang đứng chảnh chọe lên tiếng.
-Nhìn xem, cả người mày toàn dẻ rách, lấy gì đền cho công chúa đây? - 1 nữ sinh khác trong ba người đó cũng chảnh không kém.
Công chúa? Hai từ này làm cho So He bật cười. Từ khi nào mà trường học lại có kiểu hoàng tử công chúa như thế này không biết. Cô đang mải suy nghĩ thì bị giọng nói oan ức xen lẫn tức giận của nữ sinh ngã dưới đất cắt ngang:
- Cũng không phải mình cố ý. Do cậu ấy đụng phải mình trước. Các cậu đừng quá đáng như vậy được không?
Nghe tới đây, người được gọi là công chúa không vui vẻ gì nữa, gương mặt đanh lại:
- Ý mày là tao làm sai?
Nói rồi cô ta toan giơ tay tát lên mặt nữ sinh kia, nhưng khi bàn tay đang chuẩn bị giáng xuống thì bị dừng lại giữa không trung. Bàn tay của So Hee đã ghì chặt lấy tay cô ta. Cố vùng vẫy thoát ra khỏi tay So Hee nhưng không thành, nơi cổ tay ngày càng đỏ lại do lực nắm của So Hee quá mạnh. Cô gái được gọi là công chúa ấy nghiếng răng, giọng nói giữ tợn:
- Mày là đứa nào, dám xen vào chuyện của tao? Biết điều mau bỏ tay tao ra?
So Hee tay vẫn giữ chặt tay cô ta, gương mặt mỉm cười thanh tú pha chút diễu cợt:
- Mình là nữa sinh trường này, không có mắt nhìn sao? Đang mặc đồng phục!
Cái thần thái này của So Hee làm cho cô ta càng tức điên hơn, mọi người xung quanh cũng ngạc nhiên có, lo sợ có, mà tò mò càng nhiều hơn. Ở ngồi trường này, từ trước đến nay không ai dám động vào công chúa, càng không ai dám xen vào chuyện của công chúa, đừng nói là cái hành động này của So Hee. Cô công chúa ấy gầm lên:
-Mày biết tao là ai không mà dám hỗn láo như vậy?
- Àaaa.... Hình như không.- So Hee 1 tay vẫn siết chặt tay cô ta, một tay đưa lên cằm tỏ vẻ suy nghĩ mà trả lời. Cô lại nhìn 1 người đứng xem gần đó mà hỏi: - Mà cậu ta tên gì vậy, đi học mà ngay cả phù hiệu cũng không có. Không biết gọi như nào đây?
- Mày...- Nàng công chúa đanh đá kia gừ mạnh.
So Hee vẫn cười ý diễu cợt:
-Cậy thiếu lịch sự quá đấy. -Rồi cô lại nhìn 1 người gần đó mà tiếp tục hỏi: - Cậu ta tên gì? Chẳng lẽ cậu không biết sao?
- Tô Ái Nhiên - Một giọng nói run rẩy từ đám đông phát ra.
Nhận được câu trả lời, So Hee mỉm cười, dùng sức quăng tay cô nàng công chúa kia ra. Khoanh tay trước ngực mà thư thái nói:
-Ra là công chúa đây tên Ái Nhiên. Hình như cô thích bắt nạt kẻ yếu hơn mình thì phải?
- Mày biết gì mà nói, chuyện của công chúa cũng dám xen vào, thật ngang ngược.- Cô gái đứng bên tay trái Ái Nhiên the thé lên tiếng.
- Biết điều thì nên quỳ xuống mà xin lỗi công chúa ngay đi. - Cô nàng đứng bên phải Ái Nhiên lại lên tiếng.
- Cái này người ta gọi là gì ta? À... gọi là chó sủa hùa đó.- So Hee vẫn thư thái mà nhẹ nhàng nói rõ từng chữ.
Ái Nhiên lửa giận ngút trời, gương mặt đanh lại, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, tay dơ lên định tát So Hee thì lại một lần nữa bị So Hee bắt lại giữa không trung.
-Với thể loại này mà đòi tát tôi.
Lúc này ở cô không còn sự vui vẻ nữa mà còn lại toàn bộ là lạnh lẽo, làm cho không khí xung quanh cũng lạnh dần đi, mọi người ở đây cũng 1 phen rúng sợ. Người con gái này khi vui vẻ đùa cợt thì làm cho người ta mê đắm bởi vẻ đẹp thuần khiết như hoa, như ngọc, nụ cười tỏa sáng hơn nắng, mang lại cho người ta cảm giác gần gũi, hoan hỉ, nhưng khi sắc mặt cô ấy đổi sang vẻ lạnh lẽo thì cái thần thái này, cũng 1 vẻ đẹp khuynh thành nhưng lại làm cho người xung quanh cảm thấy lạnh lẽo, e sợ. Tay So Hee ngày càng xiết chặt, rồi cô vặn 1 cái.
- ÁAaa....- Tiếng hét chói tai của Ái Nhiên vang lên, đôi mắt cô ta dần đỏ hoe, cô ta cảm thấy đau đớn. Hai cô ả bên cạnh cũng hoảng hốt, sợ hãi không kém.
- Lần sau nên làm sạch bản thân trước rồi hãy nghĩ đến việc chạm được vào người tôi. - Giọng nói lạnh lẽo, pha chút đe dọa của So Hee phát ra. Nói rồi cô 1 lần nữa quăng mạnh tay Mạnh Nhiên đi. Mọi người đều nhìn rõ sự đau đớn và sợ hãi có sự oán hận trong mắt nàng công chúa Ái Nhiên dành cho So Hee.
So Hee vẫn lạnh lùng lên tiếng:
- Nếu công chúa không muốn tay kia cũng bị tôi hỏi thăm thì nên rời khỏi và để cho bạn học này yên đi.
Nghe So Hee nói vậy cả ba dù rất tức giận, nhất là cô công chúa ấy nhưng cũng hậm hực bỏ đi, nhưng trước khi rời đi, cô công chúa kia không quên để lại 1 câu:
- Mày đợi đấy.
- Được. Tôi đợi thử xem. - So Hee giọng đầy thách thức đáp lại. Trên đời này cái cô ghét chính là việc ỉ đông hiếp yếu ỉ giàu hiếp nghèo. Đặc biệt thứ cô ghét hơn nữa chính là kẻ như Ái Nhiên dám dơ tay đòi tát cô, vốn không đủ tư chất. Sau khi đáp lại bọn người kia, So Hee quay người nhìn cô nữ sinh đang ngồi bệt dưới đất mà ân cần hỏi:
- Cậu trật chân rồi à?
Cô nữ sin kia vẫn ngẩn người nhìn So Hee. Thấy bộ dạng của cô ấy, So Hee mỉm cười nói tiếp:
-Để mình giúp cho.
Nói rồi So Hee đỡ cô nữ sinh bị bắt nạt kia đứng dậy, cả hai cùng rời khỏi.
Từ xa, 1 màn vừa rồi đã rơi trọn vào trong tầm mắt của 1 người. Đôi mắt đẹp mê người ấy có chút ý cười. Môi mỏng khẽ cất lên:
"Cô gái ấy là ai?"
- Mình đã xin lỗi các cậu rồi mà. Mình cũng không phải cố ý, các cậu không bỏ qua cho mình được sao?
- Bỏ qua? Mày nói nghe dễ quá hà. Nhìn xem, cặp của công chúa đã bị mày làm bẩn rồi đây này. - 1 trong ba nữ sinh đang đứng chảnh chọe lên tiếng.
-Nhìn xem, cả người mày toàn dẻ rách, lấy gì đền cho công chúa đây? - 1 nữ sinh khác trong ba người đó cũng chảnh không kém.
Công chúa? Hai từ này làm cho So He bật cười. Từ khi nào mà trường học lại có kiểu hoàng tử công chúa như thế này không biết. Cô đang mải suy nghĩ thì bị giọng nói oan ức xen lẫn tức giận của nữ sinh ngã dưới đất cắt ngang:
- Cũng không phải mình cố ý. Do cậu ấy đụng phải mình trước. Các cậu đừng quá đáng như vậy được không?
Nghe tới đây, người được gọi là công chúa không vui vẻ gì nữa, gương mặt đanh lại:
- Ý mày là tao làm sai?
Nói rồi cô ta toan giơ tay tát lên mặt nữ sinh kia, nhưng khi bàn tay đang chuẩn bị giáng xuống thì bị dừng lại giữa không trung. Bàn tay của So Hee đã ghì chặt lấy tay cô ta. Cố vùng vẫy thoát ra khỏi tay So Hee nhưng không thành, nơi cổ tay ngày càng đỏ lại do lực nắm của So Hee quá mạnh. Cô gái được gọi là công chúa ấy nghiếng răng, giọng nói giữ tợn:
- Mày là đứa nào, dám xen vào chuyện của tao? Biết điều mau bỏ tay tao ra?
So Hee tay vẫn giữ chặt tay cô ta, gương mặt mỉm cười thanh tú pha chút diễu cợt:
- Mình là nữa sinh trường này, không có mắt nhìn sao? Đang mặc đồng phục!
Cái thần thái này của So Hee làm cho cô ta càng tức điên hơn, mọi người xung quanh cũng ngạc nhiên có, lo sợ có, mà tò mò càng nhiều hơn. Ở ngồi trường này, từ trước đến nay không ai dám động vào công chúa, càng không ai dám xen vào chuyện của công chúa, đừng nói là cái hành động này của So Hee. Cô công chúa ấy gầm lên:
-Mày biết tao là ai không mà dám hỗn láo như vậy?
- Àaaa.... Hình như không.- So Hee 1 tay vẫn siết chặt tay cô ta, một tay đưa lên cằm tỏ vẻ suy nghĩ mà trả lời. Cô lại nhìn 1 người đứng xem gần đó mà hỏi: - Mà cậu ta tên gì vậy, đi học mà ngay cả phù hiệu cũng không có. Không biết gọi như nào đây?
- Mày...- Nàng công chúa đanh đá kia gừ mạnh.
So Hee vẫn cười ý diễu cợt:
-Cậy thiếu lịch sự quá đấy. -Rồi cô lại nhìn 1 người gần đó mà tiếp tục hỏi: - Cậu ta tên gì? Chẳng lẽ cậu không biết sao?
- Tô Ái Nhiên - Một giọng nói run rẩy từ đám đông phát ra.
Nhận được câu trả lời, So Hee mỉm cười, dùng sức quăng tay cô nàng công chúa kia ra. Khoanh tay trước ngực mà thư thái nói:
-Ra là công chúa đây tên Ái Nhiên. Hình như cô thích bắt nạt kẻ yếu hơn mình thì phải?
- Mày biết gì mà nói, chuyện của công chúa cũng dám xen vào, thật ngang ngược.- Cô gái đứng bên tay trái Ái Nhiên the thé lên tiếng.
- Biết điều thì nên quỳ xuống mà xin lỗi công chúa ngay đi. - Cô nàng đứng bên phải Ái Nhiên lại lên tiếng.
- Cái này người ta gọi là gì ta? À... gọi là chó sủa hùa đó.- So Hee vẫn thư thái mà nhẹ nhàng nói rõ từng chữ.
Ái Nhiên lửa giận ngút trời, gương mặt đanh lại, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, tay dơ lên định tát So Hee thì lại một lần nữa bị So Hee bắt lại giữa không trung.
-Với thể loại này mà đòi tát tôi.
Lúc này ở cô không còn sự vui vẻ nữa mà còn lại toàn bộ là lạnh lẽo, làm cho không khí xung quanh cũng lạnh dần đi, mọi người ở đây cũng 1 phen rúng sợ. Người con gái này khi vui vẻ đùa cợt thì làm cho người ta mê đắm bởi vẻ đẹp thuần khiết như hoa, như ngọc, nụ cười tỏa sáng hơn nắng, mang lại cho người ta cảm giác gần gũi, hoan hỉ, nhưng khi sắc mặt cô ấy đổi sang vẻ lạnh lẽo thì cái thần thái này, cũng 1 vẻ đẹp khuynh thành nhưng lại làm cho người xung quanh cảm thấy lạnh lẽo, e sợ. Tay So Hee ngày càng xiết chặt, rồi cô vặn 1 cái.
- ÁAaa....- Tiếng hét chói tai của Ái Nhiên vang lên, đôi mắt cô ta dần đỏ hoe, cô ta cảm thấy đau đớn. Hai cô ả bên cạnh cũng hoảng hốt, sợ hãi không kém.
- Lần sau nên làm sạch bản thân trước rồi hãy nghĩ đến việc chạm được vào người tôi. - Giọng nói lạnh lẽo, pha chút đe dọa của So Hee phát ra. Nói rồi cô 1 lần nữa quăng mạnh tay Mạnh Nhiên đi. Mọi người đều nhìn rõ sự đau đớn và sợ hãi có sự oán hận trong mắt nàng công chúa Ái Nhiên dành cho So Hee.
So Hee vẫn lạnh lùng lên tiếng:
- Nếu công chúa không muốn tay kia cũng bị tôi hỏi thăm thì nên rời khỏi và để cho bạn học này yên đi.
Nghe So Hee nói vậy cả ba dù rất tức giận, nhất là cô công chúa ấy nhưng cũng hậm hực bỏ đi, nhưng trước khi rời đi, cô công chúa kia không quên để lại 1 câu:
- Mày đợi đấy.
- Được. Tôi đợi thử xem. - So Hee giọng đầy thách thức đáp lại. Trên đời này cái cô ghét chính là việc ỉ đông hiếp yếu ỉ giàu hiếp nghèo. Đặc biệt thứ cô ghét hơn nữa chính là kẻ như Ái Nhiên dám dơ tay đòi tát cô, vốn không đủ tư chất. Sau khi đáp lại bọn người kia, So Hee quay người nhìn cô nữ sinh đang ngồi bệt dưới đất mà ân cần hỏi:
- Cậu trật chân rồi à?
Cô nữ sin kia vẫn ngẩn người nhìn So Hee. Thấy bộ dạng của cô ấy, So Hee mỉm cười nói tiếp:
-Để mình giúp cho.
Nói rồi So Hee đỡ cô nữ sinh bị bắt nạt kia đứng dậy, cả hai cùng rời khỏi.
Từ xa, 1 màn vừa rồi đã rơi trọn vào trong tầm mắt của 1 người. Đôi mắt đẹp mê người ấy có chút ý cười. Môi mỏng khẽ cất lên:
"Cô gái ấy là ai?"